Một chút vu vơ !
Mộng Uyên Ương..!
Ươm mình dưới nắng chiều phai
Buông lơi mái tóc , trải dài thảm xanh
Mĩm cười chợt nhớ đến Anh
Nghe lòng mơn nhẹ mộng lành con tim
Đắm mình trong giấc mơ tìm
Gió chiều lơ lửng , nhẹ êm vào hồn
Lá vờn khẻ ướm môi hôn
Phút lâng lâng nhẹ , hồn còn luyến vương !
Thì ra Em đã trót thương
Đã xây ủ mộng uyên ương đôi mình
Anh ơi ! Mình giữ nhau tình
Giữ cho em được môi xinh đượm nồng
Chiều nay gió thoảng qua song
Em nghe tràn ngập trong lòng...Nhớ Anh
Em mơ ngày được song hành
Dìu nhau dưới nắng chiều hanh hanh buồn.
Không còn sáng nhớ , chiều thương
Không còn gối lẻ đêm trường mình Em
Không còn giọt lệ hoen rèm
Không còn mưa rụng bên thềm hắt hiu.
Anh ơi ! cứ mỗi độ chiều
Ôm bờ vai nhỏ ,Anh dìu Em đi
Cho Em tròn mộng Xuân thì
Em xin dành trọn những gì cho Anh.
GiọtNhớ..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 21:16:02 bởi GiotNho >
Vắng Anh !
Vắng Anh chỉ có đôi ngày
Mà nghe nhung nhớ lấp đầy con tim
Ước gì em được như chim
Tung đôi cánh mộng bay tìm Anh ngay
Để bàn tay nắm bàn tay
Để anh vuốt tóc , để vai em kề.
Anh ơi ! vài bửa em về
Đừng buồn anh nhé ! lời thề đâu quên
Ngày về em sẽ bắt đền
Bắt Anh hôn nhẹ lên trên môi hồng
Bắt anh ôm chặt vào lòng
Ru Em giấc ngủ cho nồng mi yêu .
Biết Anh giờ tựa cửa chiều
Nhìn mây phiêu lãng nhớ nhiều về Em
Biết Anh trăn trở từng đêm
Cho nên giọt nhớ rơi mềm vào thơ
Biết Anh đang đợi ,đang chờ
Em đây cũng nhớ một bờ vai yêu.
Đừng buồn thêm nữa "Anh yêu"
Mai Em trở lại hôn nhiều , ngoan nhe !
GiọtNhớ..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2007 21:47:23 bởi GiotNho >
Cũng Vu Vơ Cũng vu vơ thả hồn bay thơ thẩn Thóang gặp người khiến ngơ ngẩn hồn ta
Người là ai lời thơ rất mặn mà
Để thương nhớ bao la vào cõi mộng Thóang bâng khuâng trong cõi ảo cuộc sống
Người cùng ta đã gặp gỡ đâu chăng
Nghe quen quen thi tứ gõ nhịp nhàng
Chào thi hữu góp thơ thanh ý lạ Thóang nhớ nhung một thời qua vội vã Mái đầu xanh chắc sắp điểm sương tơ
Người là ai đã hội ngộ bao giờ
Mà thân thiết như là từng nói chuyện Cũng thiết tha cũng như là quyến luyến
Bướm ong về nhởn nhơ giữa vườn hoa
Sáng bình mình hay mây tím chiều tà
Hồn thơ mãi bay theo về vạn hướng Nguyên Đỗ
Giọt Nhớ Rơi ! Đã trót lỡ mang vào thân giọt nhớ
Rớt xuống đời , hồn bỡ ngỡ thương thay
Buồn hay vui thì cũng đã trót vay
Nên chấp nhận những đắng cay nghiệt ngã
Giọt Nhớ rơi giữa vùng trời xa lạ
Nên hay thường bị vấp ngã chua cay
Đời vô tình , đâu có biêt mà hay
Đành nép kín vào góc đời buồn tẻ .
Đèn hắt hiu , soi bóng đời cô lẻ
Từng giọt buồn lăn nhẹ xuống hồn thơ
Đêm qua đêm , giọt lệ nhớ mong chờ
Mà Ai đó ..đã tình cờ nhặt được .
Không thể nào ,Đời..cho ta biết trước
Giòng thời gian cứ lần lượt trôi mau
Gió lướt qua để lại những thương đau
Tay với nhặt , xác lá sầu dĩ vãng .
Đêm trống vắng từng nỗi buồn ngao ngán
Tiếp nối nhau lãng đãng hiện quay về
Một góc phòng , một cơn lạnh tái tê
Bao kỷ niệm len về qua ký ức.
Những dòng thơ của ai chưa ráo mực
Đã vội chìm vào tiềm thức lãng quên
Rớt xuống hồn từng giọt nhớ buồn tênh
Cay đắng quá , sầu lên tình nghiệt ngã !
GiọtNhớ..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 20:14:00 bởi GiotNho >
Mơ Một Mùa Trăng ! Trăng nghiêng bóng lặng sầu cô lẻ
Em nơi nầy buồn tẻ...Anh ơi !
Ưu tư nặng gánh sầu rơi
Đêm sương lạnh lẽo chơi vơi khóc thầm ! Ghềnh đá vẫn nghìn năm biển nhớ
Gió rì rào sóng vỡ...trùng khơi
Cung đàn lạc phím buông lơi
Hòa trong sáo gió chơi vơi nỗi buồn !
Đừng cho em suối nguồn mắt lệ
Đừng gieo thêm dâu bể...nhe Anh !
Đừng như gió thoảng qua mành
Để em trống lạnh năm canh ngậm ngùi ! Đừng để em mang thêm hận tủi
Đêm từng đêm thui thủi...riêng mình
Không còn trăng sáng lung linh
Tàn đêm nguyệt tận một mình đơn côi ! Nếu yêu nhau xin cùng chung lối
Đừng bỏ em bóng tối...âm u
Đừng giăng thêm lớp mây mù
Để em khóc hận thiên thu...nhé người ! Hảy trao nhau nụ cười tươi thắm
Hảy trao nhau nồng đậm môi hôn
Để em ấp ủ vào hồn
Nỗi đau ngày cũ vùi chôn...huyệt buồn ! GiọtNhớ..! 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 20:15:47 bởi GiotNho >
Giọt Mưa Buồn !
Đã mấy hôm sao mình không thể viết...
Dòng thơ tình nay biền biệt nơi đâu...
Để từng đêm nghe giọt nhớ rơi sầu...
Đang dần thấm vào tâm hồn bé nhỏ !
Mưa vẫn cứ rơi đều qua lối ngõ...
Lặng đứng nhìn mưa nhỏ giọt buồn hơn...
Đèn hắt hiu soi tỏa bóng cô đơn...
Đêm quạnh vắng nghe hồn đang tê dại
Thời gian ơi có thể nào dừng lại...
Để ta về tìm lại dáng người thương...
Mưa vẫn rơi tí tách suốt đêm trường...
Buồn lạnh lẽo người thương ơi có biết
Đêm hiu hắt giọt sầu hoen mắt biếc
Từng giọt buồn đang tha thiết gọi tên
Lệ hay mưa đang đọng giọt môi mềm
Nghe thấm mặn giữa hồn đang đơn lạnh
Này mưa ơi ! đến bao giờ mới tạnh
Để nắng về sưởi ấm nỗi cô đơn
Cho mắt Em thôi đọng giọt tủi hờn
Cho môi nhỏ đượm nụ cười tươi thấm !
Người thương ơi ! Từ phương thời xa thẳm
Biết mưa buồn đang lạnh lắm hồn em
Nhìn mưa rơi tí tách giọt bên thềm
Buồn lắng đọng hồn em từng giọt nhớ !
GiọtNhớ..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 20:17:27 bởi GiotNho >
Giọt Nhớ Hồn chợt hỏi có bao nhiêu Giọt Nhớ
Cho luyến thương dìu dịu cõi hồn thơ
Chuyện ngày xưa Việt Báo một trời mơ
Nghe tiếng nhạc xuyến xao dào dạt quá Giọt Nhớ quen, Giọt Nhớ thân... đẹp cả
Cũng như là sương đọng lá canh xanh
Khi nắng mai rạng rỡ rọi trên cành
Giọt Nhớ sáng long lanh trong buổi sớm Giọt Nhớ vui, Giọt Nhớ buồn, tình chớm
Hay tình xa trong dĩ vãng hôm qua
Giọt Nhớ nào cũng như thể nụ hoa
Nở òa vỡ khi chạm vào tinh thể Giọt Nhớ xa, Giọt Nhớ gần... dưới thế
Là kết tinh của thương nhớ chưa quên
Để lăn rơi thương tiếc chẳng lâu bền
Chẳng trường cửu, mãi hòai bên nhau mãi Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 20:18:06 bởi GiotNho >
Mưa Chiều Kỷ Niệm !
Trời hôm nay mây buồn giăng khắp lối
Gió vô tình làm rối tóc em bay
Hạt mưa rơi vương nhẹ mắt cay cay
Nghe nỗi nhớ đong đầy hương kỷ niệm
Ngồi nơi đây một mình em hoài niệm
Buổi tình cờ hai đứa trú cơn mưa
Ngồi chung nhau nơi quán vắng < Chiều Xưa >
Bên café đậm hương nồng thơm ngát
Em vu vơ bổng cất cao tiếng hát
Hòa lòng vào theo khúc nhạc tình ca
Anh ngây ngô ngồi nhìn trố mắt ra
Rồi khẻ bật nụ cười vô tư lự
Dấu thẹn thùng , giã vờ làm mặt dữ
Mắt liếc người còn sắt bén hơn dao
Chợt tự nhiên lòng Em thấy nao nao
Khi chạm phải tia mắt nhìn êm ái
Mình yêu nhau cũng kể từ dạo ấy
Chưa mặn nồng Anh vĩnh viễn ra đi
Bỏ lại Em ôm trọn mối tình si
Tình chôn chặt vùi sâu lòng huyệt mộ
Và hôm nay cơn mưa chiều lại đổ
Khép mi buồn thầm gọi khẽ Anh yêu
Nỗi nhớ nhung chìm trong bóng cô liêu
Và mưa mãi gợi vương chiều kỷ niệm !
GiọtNhớ..!

<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 20:19:07 bởi GiotNho >
Ước Mơ ! Mỗi người có vạn ước mơ
Riêng Em chỉ một ước mơ bên người
Cho môi Em thắm nụ cười
Cho Tình đẹp mãi bên người đắm say
Ước Anh dành trọn bờ vai
Cho Em nương tựa những ngày cô đơn
Nhiều khi cũng muốn dỗi hờn
Mơ người ôm nhẹ , môi hôn dỗ dành
Em mơ những buổi chiều thanh
Dìu nhau qua thảm cỏ xanh ven đồi
Đi trên vạt nắng chiều rơi
Mà nghe tình đã một trời mênh mang.
Những đêm mơ ước Anh đàn
Khảy trong điệu nhớ nhặt khoan ấm nồng
Ru Em trọn giấc mơ hồng
Chìm trong ân ái mộng lòng ngất ngây
Em mơ ước có một ngày
Cùng Anh dìu bước ..lên ngai thánh đường
Trao nhau chiếc nhẫn yêu thương
Trao câu thề nguyện vấn vương một đời
GiotNho....!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 03:20:25 bởi GiotNho >
Ngoan Cưng Nhé ! Anh ơi ! Em chẳng đi lâu
Ở nhà đừng có âu sầu nhớ Em
Anh đừng thao thức trong đêm
Để rồi Giọt Nhớ rơi mềm vào thơ. Đừng buồn suy nghi vẩn vơ
Chiều chiều tựa cửa thẫn thờ trông mây
Em đi chỉ có đôi ngày
Rồi quay trở lại vui vầy bên nhau. Xa Anh lòng cũng héo xào
Nghe buồn ủ dột lệ trào cay cay
Nhớ anh lòng dạ quăt quay
Đêm nghe sầu rụng , tím ngày vắng Anh.! Mắt buồn ngấn lệ long lanh
Sầu dâng lên mắt buồn xanh trong lòng
Mình trao nhau chữ tâm đồng
Anh ơi ! em giữ nụ hồng anh trao. Nè Anh ! Cười nụ xem sao
Đừng buồn thêm nhé , ngoan nào Anh cưng !
Mai về sẽ có quà mừng
Bằng hôn ngàn nụ thôi đừng buồn nhe ! Ngoan đi vài bữa em về. GiotNho...Apr...07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 03:18:18 bởi GiotNho >
GỊOT NHỚ Chợt nhớ hàng cau rụng mấy tàu Chở tôi ra ngỏ ngắm vườn rau Cô bé nhà bên ngồi lếch thếch Chạy nhanh vào gốc trú mưa rào Chợt nhớ ngày xưa thuở học trò Cánh đồng khô nứt bám bụi tro Mẹ may đôi dép bằng da sấu Cứ bỏ chân không vật đấu bò Chợt nhớ cầu tre ở trước nhà Nhịp dài lắc lẻo dắt em qua Bao năm đăng đẳng chờ không thấy Mới biết chồng nàng người xứ xa Chợt nhớ ngày xưa chơi trốn tìm Người đi săn bắn, kẻ làm chim Đếm một…hai…ba…em biến mất Não nề thân xác kẻ mò kim Chợt nhớ hôm qua phượng đỏ cây Sân trường rợp bóng mắt cay cay Ai đứng hao hao người con gái Nhưng tôi gọi mãi chẵng động lay Chợt nhớ, chợt quên nhị sắp tàn Nụ hoa tan nát bướm buồn sang Còn kẻ đi tìm hai thứ tóc Cây cầu xây mới, bước lang thang 06/05/2007 Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2007 13:12:45 bởi Bach Van Nam >
Dốc Tình ! Lang thang trên dốc cuộc tình Sương mù giăng lối chỉ mình ta leo
Đồi cao dốc lại ngoằn ngoèo
Rừng hoang vu lạnh lần theo ..rã rời
Ngẩn ngơ nhìn áng mây trời
Đỉnh cao chưa tới , tình rời tầm tay
Chơi vơi lạc lỏng ai hay !
Nhìn thông ngơ ngác thật cay đắng lòng
Nép mình lặng giữa hư không
Ưu tư dõi mắt ..hoài mong ..được gì !
Trăng nghiêng nữa mãnh sầu bi
Còn Ta ôm cả tình si vào hồn .
Bao nhiêu nấm mộ vùi chôn
Trên con dốc ngược tình còn dấu ghi
Bao nhiêu mộng lỡ xuân thì
Bao nhiêu kẻ ở người đi lối nầy.
Trời chiều nhàn nhạt sương mây
Gió vi vu thổi lòng đầy hoang liêu
Cỏ đan kín lối chân chiều
Một mình đơn lạnh nỗi đìu hiu lan.
Hỡi người ở tận phương ngàn
Làm sao qua lối tình đang lạc loài
Hãy cho em mượn bàn tay
Dìu em qua dốc bỏ ngày bơ vơ.
Xin người đừng có hững hờ.
GiotNho...Apr...07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2007 03:16:40 bởi GiotNho >
Quên Đi Mùa Trăng Cũ ! Anh sẽ lau khô đi mắt lệ
Xóa cuộc đời dâu bể...em qua
Cho mi em khỏi nhạt nhòa
Không còn xế bóng trăng tà hắt hiu . Anh sẽ xóa bao nhiêu hờn tủi
Đeo đẳng em từ buổi...chia ly
Cho em tìm lại những gì
Mà em đã mất từ khi xa người. Anh thoa lại nụ cười đỏ thắm
Vẽ làn môi tô đậm...mi xanh
Không còn ngấn lệ viền quanh
Tan đi màu đỏ trên vành mi hoen. Không còn dưới ánh đèn heo hắt
Buồn đơn côi tím ngắt...cõi lòng
Không còn khoảng vắng mênh mông
Từ nay em đã trong lòng có anh.
Tình nở nụ đơm hồng tươi thẳm
Gió chan hòa nắng ấm...chiều lên
Có anh ngồi tựa kề bên
Ru em khe khẻ ngủ quên chuyện lòng. Anh sẽ hát đưa em vào mộng
Nghe trùng dương tiếng sóng...hoan ca
Vuốt ve từng ngón tay ngà
Quên đi em nhé bóng tà trăng xưa. PT.037
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2007 21:33:53 bởi phuongtim >
Uống đi Anh !!
Uống đi Anh , cho vơi đầy nỗi nhớ
Rượu ân tình đừng bỏ lỡ Anh ơi
Rồi mai đây trên muôn vạn nẻo đời
Có chia biệt cũng không gì hối tiếc
Uống đi Anh , uống cho lòng quên hết
Những chuyện tình hằn đẫm vết thương đau
Bao đắng cay người đã tặng cho nhau
Chôn tất cả vùi sâu vào dĩ vãng.
Uống đi Anh , quên chuỗi sầu năm tháng
Với cảnh đời buồn chán xứ tha hương
Đeo đẳng Anh, trọn hết cả đoạn đường
Vai gánh nặng ,phong sương đời lẻ bạn.
Uống đi Anh , Em rót tràn ly cạn
Ly rượu nồng , mình làm bạn đêm nay
Dẫu ngày sau , đời buộc phải chia tay
Sẽ nhớ mãi , đêm rượu nồng tiễn biệt
Đây rượu nồng , đây môi hồng mắt biếc
Cả hồn em gói trọn để trao anh
Uống đi anh , dù mai mộng không thành
Cũng còn lại chút gì mình lưu luyến.
Em vẫn biết cuộc đời đầy dâu biển
Chốn nhân gian mình khó biết chữ ngờ
Thì anh ơi ! Hãy say cạn niềm mơ
Men tình thắm dựa lòng Em...Anh nhé !
GiotNho..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2007 21:48:48 bởi GiotNho >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: