Nửa Hồn
Nửa hồn lạc giữa cơn mơ
Nghe ngàn nỗi nhớ vật vờ từng đêm
Nửa hồn lặng đứng bên thềm
Sương khuya gió lạnh lòng thêm ngậm ngùi
Nửa hồn chợt nhớ đến người
Con tim xao xuyến bồi hồi luyến thuong
Nửa hồn mỏng tựa khói sương
Gió khua lay đọng hồn vương vấn buồn
Nửa hồn thèm ước môi hôn
Giựt mình thức tỉnh xa rồi môi ơi
Nửa hồn chìm đắm mưa rơi
Nửa hồn lạc bước chơi vơi lối về !
Nửa hồn chạnh nhớ câu thề
Tim nghe trống vắng tái tê nửa hồn
Nửa hồn lịm tắt môi hôn
Nửa hồn đẩm lệ suối nguồn tình xưa
Còn đây một nửa hồn thừa
Nửa kia lịm chết ..đêm vừa trôi mau
Làm sao xóa hết cơn sầu
Làm sao xóa được nỗi đau tháng ngày !!
GiotNho....!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 22:45:53 bởi GiotNho >
Con Thuyền Xa Bến
Âm ba vang vọng nỗi hờn
Từ trong tiếng gió , cô đơn lạnh lùng
Gieo từng nỗi nhớ mông lung
Thuyền xưa giờ đã nghìn trùng cách xa .
Lung linh dưới bóng trăng ngà
Tóc dài buông xỏa trầm ca đêm trường
Gió rung điệu vấn tình vương
Liễu ru điệp khúc buồn thương nhớ người .
Đêm nghe từng giọt sầu rơi
Hồn mây vắng lặng ..ngẫm đời trái ngang
Ưu tư ôm bóng thời gian
Một vầng trăng lẻ võ vàng trong đêm
Sương khuya nhỏ giọt môi mềm
Đèn hiu hắt bóng ..càng thêm não nùng
Mây sầu giăng mộng tình chung
Hồn nghe nhuốm lạnh ..tận cùng biển khơi
Lòng như chiếc lá tả tơi
Từ khi thuyền tách bến rời... hai nơi
Môi run ..khẻ gọi < Người ơi !>
Chỉ nghe có tiếng ..mưa rơi ...song buồn
Ngỡ chừng mạch vỡ òa tuôn
Nào ai thấu hiểu ...nhịp buồng Tim côi
Gió mưa phủ lấp một đời
Mắt rưng rưng lệ nhớ thời bên nhau.
GiotNho..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 22:18:19 bởi GiotNho >
Lãng Mạn !
Có những đêm lòng em thầm ao ước
Bàn tay nào níu lấy được thời gian
Cho tình ta luôn thắm đượm nồng nàn
Nụ môi nở hoa cười khoe sắc thắm.
Được bên anh trong một vòng tay ấm
Xiết vào lòng từng nụ thấm môi trao
Nghe sóng tình từng lượn dậy xôn xao
Đêm huyền diệu dìu nhau vào bể ái.
Khi đã yêu con tim thường khờ dại
Giọt hương tình chẵng ngần ngại cho nhau
Dù mai nầy có gặp phải thương đau
Nhưng kỷ niệm em mãi hoài vẫn nhớ.
Trên nẻo đời dẫu nghìn trùng cách trở
Trái tim nầy vẫn một bóng hình thôi
Sẽ theo em theo suốt cả một đời
Luôn nhớ mãi , người ơi ! em mãi nhớ.
Dẫu chúng mình có duyên mà không nợ
Em không hờn chẵng phiền trách chi đâu
Dù mai sau tình có lỡ nhịp cầu
Em tự nghĩ âu cũng là định số.
Đến với em , dù một lần tao ngộ
Rồi mai nầy đôi ngã biệt ly nhau
Nhưng tim em từng hương vị ngọt ngào
Còn đọng lại ngàn sau , ngàn sau nữa.
GiotNho...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 22:19:25 bởi GiotNho >
Tàn Canh Bên Men Rượu !
Một mình độc ẩm giữa canh thâu
Giọt rượu buồn cay đắng mộng sầu
Mưa rơi lất phất hiên ngoài vắng
Ta cùng với bóng lặng nhìn nhau.
Ta lại tìm say giữa cuộc đời
Quên niềm trăn trở lệ đầy vơi
Mây đen phủ kín hồng nhan bạc
Hương tàn sắc rũ nhạt mầu môi.
Tay gối mộng lòng thả cánh mơ
Bay vào nhung nhớ cõi hồn thơ
Nghe tim dậy sóng òa tuôn vỡ
Phủ lấp yêu thương ngập bến bờ.
Đã mấy đêm rồi bóng với ta
Tay nâng cốc rượu lệ chan hòa
Nuốt từng vị đắng vào tim nhỏ
Để cố quên tình cách biệt xa.
Bao đêm thao thức đến tàn canh
Khi giọt sương rơi nhỏ qua mành
Đêm đã tàn rồi chai rượu cạn
Ám ảnh nào đâu mãi vây quanh !
GiotNho...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 22:20:25 bởi GiotNho >
Mộng Từ .....!
Từ khi ...
lỡ mộng tình chung
Con tim lỗi nhịp ngân cung địêu sầu
Từ Anh ..
lạc bước qua cầu
Hồn Em chìm đắm..bên lầu tương tư
Ngày trông bóng ảo thực hư
Đêm ôm vọng tưởng mộng từ gió trăng
Mây đem giông tố phủ giăng
Cho đời sóng dậy đất bằng duyên tôi
Mưa buồn phong kín hồn côi
Đắng cay hứng chịu....quanh đời..người ơi !
Ta như thuyền nhỏ chơi vơi
Lênh đênh lạc giữa sóng đời hoang vu
Đêm buông cánh cửa ngục tù
Hồn mây thương cãm..mưa thu dỗi hờn
Đèn khuya le lói chập chờn
Tường vôi in bóng cô đơn..lặng trầm.
Ngày qua tháng lại âm thầm
Giọt sầu mãi đọng...sau rèm mi cong
Người đi mấy trận bão lòng
Thổi qua xé vỡ cánh hồng xa xưa ..!
GiotNho..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 22:22:18 bởi GiotNho >