Bài thơ nầy con viết tặng Mẹ thôi
(Đôi Quang Gánh, Cảm xúc từ bức tranh vẽ của DLCM) Đôi quang gánh dưới chân bờ cát mịn
Mẹ ôm con Ngộ nghĩnh dáng thiên thần
Bài thơ nầy con viết rất bâng khuâng
Bầu sữa Mẹ từng dòng xuyên da thịt
Bóng tre xanh vinh cành chim ríu rít
Buổi chiều hè bên vách lá đơn sơ
Áo "bà ba"chiếc khuy cài khép mở...
Má trẻ thơ bên vú Mẹ ngoan hiền
Đôi quang gánh, gánh chuyện tình đời Mẹ
Gánh tuổi thơ con trẻ giữa hai miền
Võng mây đan tiếng buồn đưa kẽo kẹt
Suối tóc dài buông xõa kín niềm riêng
Tay làm gối Mẹ nghiêng mình thủ thỉ
Mắt nhắm nghiền nhốt lại những suy tư
Chuyện bên đời Mẹ không còn hoan hỉ
Cánh tay ngà kiều mị ấp yêu con
Đôi quang gánh chiều nay phiền nỗi nhớ
Cả một đời trĩu nặng giữa bờ vai
Đang dỗi hờn vì Mẹ đã lơi tay
Ôm con trẻ miệt mài ru giấc mộng
Bài thơ nầy con viết vì xúc động!
Bức tranh hiền tình Mẫu tử thiết tha
Con trốt xoay sao không về ngược lại
Để con là đứa bé giữa vòng tay!
( Bài thơ nầy con viết tặng Mẹ thôi) Mấy mùa qua thu về trên bến vắng
Nhặt lá vàng con đếm để chờ tin
Mong một ngày rồi...Mẹ sẽ hiễn linh
Nương theo gió Mẹ về trong chiếc lá
Rời quê hương lên tàu sang xứ lạ
Lòng bâng khuâng lo Mẹ sẽ lạc đường
Nén nhan buồn con đốt thuở xa hương
Mong hơi hướm... nương hồn theo con trẻ
Nấm mồ xưa con trồng cây hoa bé
Theo tháng ngày đã trổ nụ xinh- xinh
"Mẫu Đơn ơi!...ai vun xới những thâm tình
Xin hoa hãy vươn mình mà rộ nở
Bài thơ nầy con viết trong thương nhớ
Vùng u linh có mở cửa diêm đình
Xin cho Mẹ được nghìn thu cõi phúc
Bài thơ nầy! con viết để nguyện xin...
Xưa... quê hương... thân Mẹ thật tội tình...
Vẫn ngày đêm Mẹ ôm con mê - tỉnh
Trút hơi tàn còn chưa biết tử - sinh
Những thâm tình chia cách bởi điêu linh!
Bài thơ nầy con viết với niềm tin
Xin ngày tháng bình yên trên đất Mẹ
Ngôi nhà xưa còn bé với thân quen
Sẽ vĩnh viễn là kho tàn thương mến
Đường hàng me cây lá...những cánh đồng
Hương hoa bưởi, hoa chanh cùng ruộng lúa
Ngát một trời xanh mộng tựa mùa xuân
Chiều lãng đãng có cánh diều bay trong gió
Bài thơ nầy con viết Riêng cho Mẹ đó
Vệt ngàn hoa trên thãm để ủ tình
Tình của Mẹ muôn đời con nhớ quá
Mẹ của con mãi mãi là tất cả !
Mong kiếp sau có luân hồi Mẹ há
Để một đời con có Mẹ thương yêu
Mẹ của con là dòng suối mỗi chiều
Con khỏa mình khi nắng quái quạnh hiu
Bài thơ nầy con viết với bao điều...
Cũng chỉ là gom lại một chữ yêu
Con yêu Mẹ ! yêu và yêu thật nhiều
Mong một ngày về quê Mẹ ! Mẹ Kính Yêu...
Cài Lên Ngực Áo Màu Hoa Trắng Buồn
Mẹ ơi !...thoáng những bâng khuâng
Tháng năm lại đến tưởng chừng trong mơ
Mẹ ơi!...dâng Mẹ bài thơ
Con cài hoa trắng bên tờ "Cửu chương"
Tính sao cho hết đoạn trường!
Nhân - chia - trừ - cộng thêm buồn mà thôi
Tính ngày Mẹ bỏ cõi đời
Tính luôn những lúc con côi lạc loài
Nụ cười đã tắt trên môi
Kể từ khi Mẹ xa rời viễn du
Bao lần lá đổ mùa thu
Là bao lần khóc phù du qua đời
Nhìn lên mây xám chiều trôi...
Cài hoa hồng trắng, Mẫu thân ơi!...lệ nhòa!
Thành tâm quỳ giữa chính tòa
Đốt cây bạch lạp sáng cho Mẹ hiền
Con xưa tuổi nhỏ cô miên
Mẹ đi- đi mãi cánh chim xa dần
Thuyền con giữa biển khôn cùng...
Biết sao chèo chống muôn trùng sóng xô
Đời con phó mặc hải hồ
Mẹ ơi!...gian khỗ bao giờ cho nguôi?
Mẫu thân một kiếp xa rồi
Mấy mươi năm ấy sống đời lưu vong
Mỗi ngày một đóa hoa lòng
Con dâng cho Mẹ cành hồng vô ưu
Sao buồn vẫn ở tâm tư
Thương Cha, nhớ Mẹ cũng từ trái tim
Tháng năm dần đến kiếm tìm
Khơi lên nỗi nhớ triền miên mỗi ngày
Tưởng rằng con sẽ phôi phai
Trước gương bỗng thấy hình hài Mẹ Cha
Nhân ngày "Từ Mẫu" gần xa
Cài lên ngực áo màu hoa trắng buồn
Lệ Tím R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2007 03:42:18 bởi Viet duong nhan >
Lời Kinh Phước Nguyện Xin Thêm Mỗi Ngày
Mẹ ơi!...ngày hết đêm rơi...
Nhìn trăng, trăng khuyết nhìn trời, trời xa
Nửa đêm ôm gối nhớ nhà
Nhớ sương bia mộ...la đà cỏ khâu
Thâu đêm giun dế gọi nhau
Riêng con gọi Mẹ ở đâu bây giờ?
Canh năm gà gáy tinh mơ
Giựt mình mới biết bến bờ xa xôi
Nhìn lên chỉ thấy mây trôi
Gối chăn còn động giọt rơi... ướt dầm
Xa-xa chuông đổ thanh âm
Lần tay tìm chuỗi âm thầm lời kinh
Mẹ ơi!...từ cõi vô hình
Có nghe tiếng niệm câu kinh nơi nầy!
Xin cho Mẹ được ơn vây
Bên chân Thiên Chúa mỗi ngày bình an
Mẹ ơi!..Hoa trắng con mang
Nghe lòng khắc khoải thênh thang nỗi buồn
Ngoài sân nắng đã vàng hiên
Lời kinh phước nguyện xin thêm mỗi ngày
Mùa "Lễ Mẹ" Con Cúi Đầu Kính Bái...
_____________________________
Mùa lễ Mẹ Gửi tấm lòng thương nhớ
Nghĩa "vuông tròn" làm sao hở Mẹ ơi!...
Con yếu đuối, trong tháng ngày sương gió
Cành hoa hồng nho nhỏ để tượng trưng
Chín tháng cưu mang, mười ngày chờ đợi...
Con ra đời thân Mẹ phải quặn đau
Tiếng tu oa con chào đời... được tuổi
Ngày tháng qua con trẻ lại thôi nôi
Bác xôi chè rạng rở Mẹ cười vui
Nào trâm cài, sách học, viên kẹo thơm ....
Tiếng ê a... tay chờm lên chiếc lược
Bảo rằng con sẽ làm dáng sau nầy
Con bập bẹ phát âm từng tiếng gẩy...
Mẹ chợt cười nối lại khúc thơ ngây
Mẹ dìu con từng bước lúc lên hai
Bỗng...một ngày Mẹ xuôi tay nhắm mắt
Mẹ có biết cuộc đời con lây lất
Tiếng tu oa...mất Mẹ hay đói lòng?
Riêng cái tên Mẹ cho con rất thật
"Di Lệ" còn sẽ chảy đến thiên thu
Ngày lễ Mẹ con viết bài cảm tưởng
Như một liều dinh dưỡng để nuôi thân
Mẹ của con là thiên thần ánh sáng
Rải xuống đời con mầu nhiệm bình an
Một " Chiều Thu" dòng "Lệ Tím" vỡ loang
Vì nhớ Mẹ nhặc lá vàng sưởi ấm
Trong trăm năm, còn tình thâm tựa hải
Mùa "Lễ Mẹ" con cúi đầu kính bái...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 00:01:01 bởi letim >
Mẹ Và Con
Mẹ ôm con vòng tay tròn bất bất diệt
Ơn của Mẹ ngàn năm còn tha thiết
Mẹ của con là bầu trời xanh biếc
Giữ trong hồn yên ấm thuở nằm nôi
Mẹ cho con ra đời trong âu yếm
Ông tạo hóa bỗng nhiên xoay chuyển
Rời vòng tay con mất cánh thiên thần
Sống bao năm tuổi thơ con lận đận
Ngày " Mẫu Thân" con cam lòng chấp nhận
Thiếu bàn tay hơi ấm của Mẹ hiền
Chim ríu rít đang vui đùa cùng gió
Chỉ riêng con hoa lá cũng buồn lây
Đêm thức dậy con nghe lòng choáng ngộp
Tính từng ngày...còn mấy buổi "Mother's day"
Hoa hồng trắng đã cài lên áo trắng
Mẹ và con đã ngàn thu ly cách
Mẹ ơi!... ngoài trời có con chim khách
Tiếng reo hò khúc khích hót vang
Cho con biết đêm đã sang ngày khác
Mà lòng con vẫn mênh - mang nhớ về...
Mẹ ở đâu??? mây ơi!... xin chuyên chở
Chuyển lòng con yêu dấu đến Mẹ hiền
Trời có cao không bằng ơn từ Mẫu
Biển có sâu không sánh được sanh thành
Ngày " Lễ Mẹ" con cúi đầu tâm khấn
Mẹ hiền hòa trong đôi cánh thiên thần
Hoa hồng trắng con giăng đầy trước ngõ
Hãy về cùng con trong cơn gió Mẹ nha!...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 22:28:34 bởi letim >
Mother's day
Mẹ ơi!...một kiếp phù sinh
Chỉ là quán trọ cho mình, cho ta
Đêm nằm nhớ Mẹ, nhớ Cha
Khấn lời cầu nguyện một nhà kiếp sau
Đêm qua trong giấc chiêm bao
Thấy Cha về đến, Mẹ nghẹn ngào - lạ chưa!
Khẽ khàng con trẻ xin thưa...
Quế hoa đã sẳn trà vừa pha sen
Cha ơi cùng Mẹ lên đèn
Cầu xin ơn phước bình yên về rồi!
Bỗng...đâu chuông đổ liên hồi
Giật mình mới biết bên đời hư không
Cuối tuần "Lễ Mẹ" con trông
Vội vàng xuống phố mua hoa hồng về thay
Mẹ ơi...hoa trắng hôm nay
Tỏa hương mùi sớm sương mai trong ngần
Nhìn hoa con thấy bâng khuâng
Nâng cành lá nhỏ nhiều lần trong tay
Bên hoa ẩn khuất chiếc gai
Vô tình con để ngón tay ấn vào
Mẹ ơi!...mỗi giọt máu đào
Hòa vào hoa trắng đẩm màu tình thân
Long lanh những giọt hồng trần
Quyện tình Mẫu tử khó ngăn nỗi lòng
"Thần giao cách cảm" phải chăng?
Mẹ về tô điễm ánh hồng trên hoa
Cho hay Mẹ đã về nhà
Cùng con ngày lễ chan hòa yêu thương
Lệ Tím R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2007 03:45:09 bởi Viet duong nhan >
Tháng Năm Bên Bờ...
Bàn tay năm ngón héo gầy
Chấp lên xin Mẹ về đây vui cùng...
Hôm qua ngày vẫn còn xuân
Hôm nay hạ đến nghe chừng hẩm hiu
Hoa bay rụng cánh thật nhiều
Hắt hơi mấy tiếng tưởng điều nhớ nhung...
Hôm nay ngày lễ tương phùng
Thảo thơm dâng Mẹ hương trầm bát nhang
Chân trời gốc bể thênh thang
Khói vô ưu tìm Mẹ bên ngàn xa khơi
Trần gian con muốn Mẹ Thôi
Về đây nha Mẹ - ngày vui có một lần
Con mong ngày vẫn còn xuân
Nhưng mà "con tạo xaoy vần" Mẹ ơi !...
Hè sang đốt cháy cuộc đời
Thu phân sẽ đến - lá rơi... lại về
Tà huy ngã bóng bên lề
Thân con cò trắng biết về nơi đâu?
Chấp tay con vẫn nguyện cầu...
Mẹ là tất cả ngàn sau...bây giờ !
Bát cơm gạo trắng đơn sơ
Kính dâng lên Mẹ - bàn thờ tổ tiên
Thức ăn là món " ba miền"
Con không biết nấu nên phiền bà con
Người ta rộn rịp xênh xang
Riêng con lặng lẽ tháng năm bên bờ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2007 06:02:20 bởi letim >
Bài Thơ Nầy Con Gửi Về Tổ Quốc
Bài thơ nầy con gửi về Tổ Quốc
Nơi xứ người lận đận mấy mươi năm
Mùi quê Mẹ lúa vàng ơn của đất
Nhớ thương hoài mấy bận luống rau xanh
Nơi phương trời một kiếp sống mong manh
Hương hoa bưởi, hoa chanh còn phảng phất
Trời quê mình mỗi chiều mây xuống thấp
Mẹ vội vàng mặc áo ấm cho con
Ôi !...tình Mẹ luôn rộng lòng vun bón
Manh áo nghèo Mẹ đấp ủ...tình thân
Thay chăn gối vòng tay gầy xiết chặt
Mẹ của con là mảnh đất với linh hồn
Tuyết sương pha bao mùa hoa trổ trắng
Xuân vẫn về! mà năm tháng cứ lao lung
Đòa hồng xinh, cũng rụng dần cánh lả..
Mấy lần xuân, là mấy bận tàn phai
Bài thơ nầy con viết giữa canh hai
Đêm thao thức nhớ thương hoài mùi Mẹ
Mấy mươi năm xác thân còn không hỡi...???
Hay thời gian thành cát bụi xóa nhòa
Lệ Tím R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2007 22:48:30 bởi Viet duong nhan >
Con Nhớ Nhà Mẹ Ơi... Mưa bay nghiêng xuống đời con
Áo xô hai mảnh ôm hồn trẻ thơ
Chiều buồn nhớ Mẹ ngẩn ngơ
Bâng khuâng con đứng hằng giờ bên song Mẹ ơi!...dòng chảy mênh mông
Con đò nhỏ bé chèo không xa bờ
Bao giờ...cho đến bao giờ?
Giữa lòng quê Mẹ bài thơ ngọt ngào Dí dầu...ngọn cỏ cây rau
Mẹ ngồi thổi lửa dạt dào tình thương
Lòng nghe thơm luống khoai miền
Thơm hương rơm rạ khói viền vòng quanh Dòng đời hối hả đua tranh
Câu thơ quê Mẹ ai đành lòng quên
Mẹ ơi!...ngày tháng buồn tênh
Xa - xa mây xám giăng lên cuối trời! Chiều nay mưa phủ lên đồi
Mưa nghiêng xuống phố mưa rơi nhạt nhòa
Trăng gầy nửa mảnh trên xa
Mờ - mờ ảo - ảo...con nhớ nhà Mẹ ơi !...
Lệ Tím R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2007 03:48:33 bởi Viet duong nhan >
Nhớ Mẹ
Mẹ ơi!...ngày tháng thẩn thờ
Lòng con nhớ Mẹ hằn giờ khó vơi
Mẹ ơi!... ngày đó bên đời
Mà nay xa cách hai nơi nỗi buồn
Bao giờ nối lại tình thương
Con thèm hơi Mẹ như đường chờ khoai
Ngày xưa ơn Mẹ đứng ngồi
Mà nay con phải mồ côi một mình
Bàn tay năm ngón thiếu tình
Thiếu hơi hướm Mẹ như đình thiếu chuông
Chân trời mở rộng thiên đường
Mà không có Mẹ biển buồn sóng xô
Chim muôn kêu giữa bến bờ
Nghiêng đôi cánh nhỏ hải hồ khó qua
Mẹ ơi!...nhớ Mẹ thiết tha
Bao giờ mẹ hỡi...chúng ta xum vầy?
Mẹ Đêm trong giấc ngủ say mơ ...
Con nhìn thấy Mẹ với hình hài xưa
Mẹ ơi còn tiếng võng đưa
Còn nghe êm ái như vừa hôm qua
Giấc trưa một thuở chưa xa
Chỉ là hăm mấy mùa già của thu
Mẹ đi ...con nhớ lời ru
Võng xưa thơ ấu xuân thu mấy miền
À ơi ...con ngủ ngoan hiền
Mẹ còn thỗi bếp chiều nghiêng bên hè
Võng ru con trẻ lời vè
Bên cành lá phượng tiếng ve gọi buồn
Áo cơm chồng chất nhiểu nhương
Tóc mây Mẹ vướng bên thềm tuyết đông
Mẹ ơi! ...hăm sáu vừa xong
Cũng là hăm bốn năm ròng Mẹ đi
Vội chi một chuỗi xuân thì
Lo toan về chất nặng ghì đôi vai
Mẹ ơi!...trong giấc ngủ say
Con mơ được Mẹ mổi ngày về thăm
Tháng mười, hăm bốn bao năm
Mẹ đem con đến cõi tằm hư vô
Công ơn chín tháng từng giờ ...
Thêm mười ngày lẻ Mẹ chờ Mẹ mong
Mẹ ơi!... về giữa giấc nồng
Thiết tha con gọi ...phiêu bồng Mẹ đi
Giật mình còn lộng tay ghì
Con ôm thương nhớ Mẹ đi mất rồi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2008 05:38:28 bởi letim >
Song thưa em vẫn mơ màng
Nhớ cây phượng vĩ nhớ hàng me xanh
Bao giờ về lại quê mình
Để thương cái nhớ, để nhìn nỗi lo
Trâu cày ăn lúa không no
Trẻ không đủ áo Mẹ gò luống khoai
Dăm ba chữ nghĩa trên tay
Không ai thuê mướn, Không tài nuôi thân
Thương ơi quê Mẹ cơ bần
Ai không trắc ẩn mổi lần thăm quê
Mồng tơi, rau muống, cá trê...
Quê hương còn đó nhiêu khê tháng ngày...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: