TRỌN VẸN !
Tình cho hết đi chẳng cầu gì
Triệu vì sao nhỏ lệ tình si
Đêm đêm cô lẻ sầu riêng bóng
Khờ khạo thủy chung với Người đi!
Chẳng nhận được chi dù nửa lời
Trái tim khờ khạo vẫn không ngơi
Đến nay đã là bao Đông Tím
Ta vẫn tương tư mỗi một người!
Xuân Hồng đã đến oà khúc ca
Năm nay nữa là mấy xuân xa
Chàng phương trời ấy ra sao nhỉ
Ta vẫn nơi đây tình thật thà!
Con gái khi yêu hóa dại khờ
Con trai yêu rồi vờ tỉnh bơ
Hạ Đỏ uà về nhen nhúm nhớ
Cánh phượng đầu muà sẽ xác xơ!
Xin hỏi nhân gian một chữ YÊU
Có phải cùng chung nghiã TIÊU ĐIỀU
Thu Vàng kết tang cho cây lá
Và trái tim điên ngả nghiêng...xiêu!
Bốn muà đi qua để bắt đầu
Một năm mới nưã lại chìm sâu
Trong thương trong nhớ trong xa cách
Ta luôn hỏi lòng:giờ Chàng đâu?
Tình mình xưa buồn ít hơn vui
Nghĩ về dĩ vãng bỗng ngậm ngùi
Ta xin đào huyệt chôn giấu kín
Và mở rộng lòng kiếm niềm vui!
*Giotmuatim'.3/5/07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2008 16:43:20 bởi giotmuatim >