:: Một Góc Đời ::
= Một Góc Đời =
Hạnh phúc tôi nhỏ nhoi.
Một góc trời xa lạ.
Là một thoáng môi cười.
Ngọt ngào xanh mắt lá.
Đừng nhớ gì lối cũ.
Đã đau gót chân về.
Cuộn tròn đi quá khứ.
Trong dòng ngày lê thê.
Người với người xa cách.
Tôi nhìn tôi rưng rưng.
Đã xa vời mơ ước.
Bao niên quang trùng trùng.
Thêm một lần tự hỏi.
Có phải cuộc đời vui.
Thì nhớ cho tôi gửi.
Một chút tôi bùi ngùi.
Mỗi sáng chiều qua phố.
Theo dòng đời tôi trôi.
Dăm ba tiếng nói cười.
Thôi - cũng đành cuộc sống.
Còn đâu đây chút ấm.
Đem trút cạn cho đời.
Dù là thở than thôi.
Vẫn hơn là câm lặng.
Ném bao lời vô vọng.
Vào lòng giếng vô âm.
Tôi cùng tôi âm thầm.
Vỗ về đêm biệt xứ.
Không mang hồn lãng tử.
Sao lạc bước phiêu bồng.
Một chiều dừng bên sông.
Soi bóng mình lạ hoắt.
Vội về tìm gương cũ.
Nào đâu thấy ta xưa.
Nghe như rất mơ hồ.
Lời trăm năm réo gọi...
Hồng Sang
:: Bài thơ đã đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 07:11:33 bởi Viet duong nhan >
= Chuyện Tình Buồn = Em viết bài thơ, tình buồn thứ nhất. Yêu một người từ độ nắng tàn thu. Nơi sân trường thuở ấy đầy hoa bướm. Mộng tràn đầy đan kín cả tâm tư... Rồi quê mẹ bừng lên cơn binh lửa. Giã Saigon anh về tận miền Trung. Vượt non cao núi biếc mây chập chùng. Áo đã sờn vai giầy sô vẹt gót... Ngót bao năm anh không về trường cũ. CÁnh thư đầu gửi buổi rét chớm Đông. Dòng thương nhớ anh ép trọn vào lòng. Những nét chữ đã hoen màu sương cát... Ngày bức tử ô danh dòng lịch sử. Nghe tin anh về đất giữa lòng đêm. Trên đỉnh cao anh nằm đó êm lìm. Rừng lá đổ...chuyện tình anh khép kín... Mất anh rồi núi bình yên mông quạnh. Con đường buồn bóng lẻ bước bơ vơ. Cây Phượng Vĩ hoa rung từng cánh vỡ. Trăng khuyết ven trời...em thầm gọi tên anh... Bỏ Quê Hương em tìm đường vượt Biển. Đến Quê người...mang hành lý thương đau. Cố bôi xóa nhưng mà sao vẫn hiện. Một bóng hình thắp thoáng tuyết rơi mau... Đời xô đẩy trôi giạt khắp bến bờ. Con thuyền định mệnh đắm giữa sông mơ. Dáng anh vẫn ngự trong niềm kiêu hảnh. Còn em như đá tảng...đứng chơ vơ... = Hồng Sang = R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2009 09:07:20 bởi hongsang >
Nguyên Đỗ chào mừng chị Hồng Sang ghé VNTQ nha! Chị cứ ghé đều đều như bên ĐT là quen tay ngay !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 05:28:04 bởi Viet duong nhan >
Hồng Sang thương, 7 đem bài thơ này về đây dùm HS nha ! Chúc em luôn vui vẻ và hồn thơ lai láng. Thương 7_vdn * * *
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 05:27:29 bởi Viet duong nhan >
[sm=welcome.gif][sm=rose.gif] Thi sĩ Hồng Sang đến với gia đình VN thư quán.
Thấy Hồng Sang đến là Nguyên Đỗ đã đem tặng cho thi sĩ một cành hoa Bacara to ghê há
Cảm ơn chị VDN đã đem bài này sang topic của HS, em đã xóa bên kia rồi đó.
Chúc thi sĩ Hồng Sang vào vườn thơ thãt vui vẻ nhé , vạn sự an lành
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 05:29:18 bởi Viet duong nhan >
Cám ơn Nguyên Đỗ & Chị 7 nhiều nha....xin chỉ dạy...đa tạ đa tạ... Dạ xin kính chào CT.Ly...hân hạnh được làm quen ... Cho em hỏi cách send hình lên giống như Nguyên Đỗ....cám ơn. =hongsang=
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 06:23:12 bởi Viet duong nhan >
= Hoang Vắng = Ta còn gì nữa mà đau. Ta còn gì nữa má đào ngày xưa. Đêm nay nhìn ánh sao thưa. Ngồi nghe buồn đọng âm dung nhan. Đời ta là gió , mây ngàn. Đời ta phiêu bạt lang thang không về. Bỏ đàn em dại chiều quê. Quên lời Mẹ dặn bên lề năm xưa. Đã là người của gió mưa. Thì thôi đành vậy...cho vừa xót xa... = Hồng Sang = R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 04:23:05 bởi Viet duong nhan >
= LỖI HẸN = Hôm nao cạn chén quan hà. Chia tay giã biệt quê nhà xa xăm. Tưởng là đi một đôi năm. Nào dè chim cá bóng tăm mịt mờ. Mẹ già mỏi mắt đợi chờ. Vào ra trông ngóng từng giờ tin con. Tháng ngày lòng Mẹ héo hon. Lần tay tính lại đã tròn năm năm. "Hình như Mẹ nhớ không nhầm " "Ra đi con hẹn một năm con về " Hoa Trang trong chậu ủ ê. Chắc là cũng muốn con về thăm hoa. Vườn cà luống cải sau nhà. Cũng mong cũng đợi người xa mau về. "Con đi có nhớ làng quê?" Mẹ già ngồi đợi bên lề quạnh hiu... = HồngSang = R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 04:26:37 bởi Viet duong nhan >
= TRỞ VỀ (1)= Sáu năm trở lại quê xưa. Vẫn là cảnh cũ làng thưa đượm buồn. Mẹ già phơi lúa ngoài nương. Đường xưa lối cũ vấn vương nỗi sầu. Ô kìa ! Những cọng tàu cau. Mẹ ngồi Mẹ tước năm nào đến nay. Nhìn Mẹ tóc trắng bay bay. Hoa cau rơi rụng xuống vai Mẹ gầy. Lòng con chua xót từng giây. Mẹ ơi ! Tháng rộng năm dài nhớ thương. Con còn trôi giạt muôn phương. Để Mẹ ngồi đợi nhớ thương mỏi mòn. Còn non nước , còn Quê Hương. Còn hoa cau rụng...còn thương Mẹ già... = TRỞ VỀ (2) = Ba năm sau , con trở về. Chín năm biền biệt lê thê kéo dài. Mẹ đà nhắm mắt xuôi tay. Hoa cau rơi rụng đêm ngày phất phơ. Tàu cau nằm đó đợi chờ. Không còn người tước ngẫn ngơ gợi buồn. Vắng người phơi lúa ngoài nương. Để cho nỗi nhớ niềm thương dâng trào. Hoa cau rụng , rụng tàu cau. Con thương nhớ Mẹ...nghẹn ngào tâm tư... = Hồng Sang = R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 04:28:55 bởi Viet duong nhan >
= Mây Giạt Trời Xa = Chị đi như áng mây trời. Các em ở lại một đời nhớ mong. Xa chị các em buồn không? Có buồn có nhớ ngắm trông mây trời. Đời chị đau khổ nhiều rồi. Kể từ cất bước xa rời Quê Hương. Nỗi đau chín khúc đoạn trường. Một thân lưu lạc tha phương xứ người. Nhận được tin Mẹ qua đời. Chị về không kịp rụng rời tâm can. Lệ tuôn lã chã đôi hàng. Công ơn dưỡng dục cưu mang thân này. Chưa hề đền đáp một mai. Mẹ vội lìa bỏ một bầy con thơ. Quê nhà...em mỏi mắt chờ. Quê người...phiêu bạt...chị mơ ngày về... =Hồng Sang= R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 04:31:16 bởi Viet duong nhan >
= Mưa Chiều = Cuối tuần chiều nay mưa rơi. Như đau nỗi nhớ , như khơi nỗi sầu. Lá rơi tan tác về đâu. Mưa rơi như để giọt sầu cho ta. Bụi hồng lấm chiếc áo hoa. vì đâu để cả đời ta đượm buồn. Mưa rơi từng giọt cứ tuôn. Mưa ơi ! gió hỡi...ướt luôn chiều này. Ngước lên tìm một áng mây. Mây trời u ám bao vây cuộc đời. Xin thương...chút phận...bèo trôi. Đừng mưa ướt nữa...mảnh đời...thương đau... = Hồng Sang=
= Hoang Vu = Ta buồn như cây sầu đông. Làm sao ngăn được nỗi lòng ta đau. Đêm nay gió thét mưa gào. Vầng trăng ẩn trốn nơi nào trăng ơi ! Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi. Mưa ướt núi đồi , ướt cả hồn ta. Mười năm...mười mấy năm...và... Bao nhiêu năm nữa...cho ta ngậm ngùi... Mưa rơi...từng giọt mưa rơi. Làm tan nát cả lòng người tha hương... =Hồng Sang= r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2007 15:07:55 bởi Huyền Băng >
= Giọt Buồn Không Tên = Khuya rồi ngồi đếm giọt mưa. Nghe như nỗi nhớ mới vừa trôi qua. Đường về quê cũ còn xa. Trăm thương ngàn nhớ lụa là năm xưa. Hết rồi những buổi đón đưa. Bao năm xa cách mà chưa trở về. Gió ơi ! đừng rít tỉ tê. Lòng ta tan nát chán chê lắm rồi. Mưa ơi ! đừng nặng hạt rơi. Khiến người viễn xứ bồi hồi nhớ thương. Gió - Mưa...dập cánh hoa hường. Có ai muốn gửi nắm xương xứ người. Lá vàng từng cánh rụng rơi. Đâu đây như có mảnh đời nát tan... =Hồng Sang=
Đắng Cay Muộn màng quá khi hai ta gặp lại. Em tàn phai anh cũng hết tuổi xanh. Quê Hương mình thôi khói lửa điêu linh. Ta hội ngộ chiều tàn trên đất khách... Những lời lẽ đôi bên cùng biện bạch. Trách hờn nhau quá lẩm cẩm bâng quơ. Hơn ba mươi năm nhưng vẫn chưa mờ. Cứ còn mãi...in sâu vào ký ức... Hai chúng ta có khơi trong tiềm thức. Nhắc chuyện xưa , người trách kẻ hờn nhau. Một quảng đời mãi lận đận lao đao. Giờ cuối nẻo nghe xót xa quá đỗi... Anh giờ thôi...đã hết rồi , ngang dọc. Em giờ thôi...môi tắt lịm nụ cười. Có còn chăng là bao nỗi ngậm ngùi. Đành tiếc nhớ , cho những gì đã mất... Đêm nay ngồi lạnh run cơn gió bấc. Ước gì ta lật ngược lại thời gian. Lời nguyện cầu theo gió cũng tiêu tan. Thời gian ấy...ta dễ gì...quay lại... =Hồng Sang= r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2010 03:08:39 bởi hongsang >
= Ngậm Ngùi = Phi cơ cất cánh bay rồi. Người đi , ta ở bồi hồi phút giây. Bóng người đã khuất ngàn mây. Riêng ta còn đứng mang đầy nhớ nhung. Đưa người không phải qua sông. Mà sao nghe tiếng sóng lòng dội lên. Trời chiều lành lạnh buồn tênh. Nghe trong khoé mắt đọng nghiêng bóng nhòa. Êm đềm hai buổi chiều qua. Thật quá ngắn ngủi đậm đà hương yêu. Người đi...ồ nhỉ ! Buồn hiu. Thôi - coi như chiếc lá vèo trong mây. Cứ coi như bụi vừa bay. Cứ coi như chút rượu cay đắng lòng. Chiều nay tuyết đổ mênh mông. Một người đứng lặng...ngóng trông một người... =Hồng Sang=
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: