Trích đoạn: hongsang
=Một Ánh Sao Băng=
Người giã biệt , bỏ sân ga tình ái
Ta , lục tìm trong ký ức hư hao
Bài thơ cũ của một thời vụng dại
Lời ru xưa nghe âm hưởng ngọt ngào ...
Đêm đông lạnh ta buồn hơn hoang đảo
Tuyết vô tình hôn bãi cát ngàn nơi
Chim cánh cụt đứng góc bờ lên tiếng
Giọng đụt khàn trong giá buốt trùng khơi ...
Người cố tránh khi cuộc tình nhuốm lửa
Lửa yêu đương sánh rực cõi tinh cầu
Người vội tắt cho lửa lòng băng lạnh
Cho riêng ta mang một nhát gươm đau ...
Ta vẫn biết trong ta ...chiều nắng hạ
Giữa bầu trời thiêu đốt đỉnh bình yên
Người từ tạ ...để rừng thu xếp lá
Để tim ta mọc từng nhánh ưu phiền ...
Ta vẫn chở tên người vào biển nhớ
Trên chuyến tàu kỷ niệm cánh buồm căng
Dù bão tố ...hay biển sầu vô tận
Một đời buồn ...chợt thấy ...ánh sao băng ...
=hongsang=
KHỎANG LẶNG
Gởi theo sóng lênh đênh ngòai biển cả.
Để mong người nhìn thấy ánh sao đêm.
Trong ký ức vẫn một thời mơ ước.
Gọi ai về trong nhung nhớ suy tư...
Rồi đêm xuống một bóng hình xa khuất
Trói ta vào cột mốc của tình yêu.
Nới mộng ảo có muôn nghìn tinh tú
Thổi mây đen làm chóang ngợp thiên thần
Trong yên lặng liều thuốc tình diệu vợi
Cắt cho người ,khi khắc khỏai tâm tư
Từng đêm thức luôn mơ ngày hạnh phúc
Mở tim ra đón nhận bóng em về.
Đêm như mơ một lần mình hội ngộ
Nụ hôn chiều ghi mãi phút trùng hoan.
Con sông cũ thuyền theo dòng nước xóay
Cõi hoang vu tình ấy đậm mây ngàn.,.
ichnguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2009 16:31:43 bởi ichnguyen >