Hạnh phúc

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 153 bài trong đề mục
Tác giả Bài
la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
Hạnh phúc - 03.05.2007 19:47:37
Ai đó đã nói, hạnh phúc là khi người ta yêu và được yêu. Với tôi, hạnh phúc là cho đi và nhận được. Dù sự nhận được đó như thế nào đi chăng nữa.
Há tôi đã chẳng hạnh phúc lắm sao khi đang thư thả trãi lòng mình nơi đây.
Hạnh phúc được định nghĩa theo từng phút giây của tâm tư.

Tâm bình yên, và lòng bình yên. 

Hôm nay, tôi hạnh phúc!
 




Lá bối.

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2007 23:09:36 bởi la boi >

hoang_sa
  • Số bài : 363
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.03.2007
RE: Hạnh phúc - 04.05.2007 08:32:11
Chúc mừng một người hạnh phúc.
Xin được tặng thêm cho Lá Bối một tí tẹo hạnh phúc nữa
 
Hoàng Sa

binh yen
  • Số bài : 28
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.04.2007
RE: Hạnh phúc - 04.05.2007 16:25:22
Còn bé, người ta chỉ biết nhận về những yêu thương của gia đình và những ước mơ từ lời ru cổ tích. Mình đã từng học được cách bình yên ngay cả khi nhịp sống bắt đầu quay cuồng và chật vật hơn dù rằng không phải là tất cả. "Đừng bao giờ cho rằng những điều bạn cho đi là lớn lao và những điều bạn nhận được là nhỏ bé". Hôm nay có thể xem là một mảnh ghép hạnh phúc không nhỉ khi mình tìm thấy một người bạn để đồng cảm. Chúc bạn vui vẻ và hạnh phúc thật nhiều nhé...hi vọng nắng cũng sẽ trãi vào lòng ai đó.Rất đỗi bình yên.

Tóc mai
  • Số bài : 284
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.01.2007
RE: Hạnh phúc - 04.05.2007 17:41:06

Trích đoạn: la boi

Ai đó đã nói, hạnh phúc là khi người ta yêu và được yêu. Với tôi, hạnh phúc là cho đi và nhận được. Dù sự nhận được đó như thế nào đi chăng nữa.
Há tôi đã chẳng hạnh phúc lắm sao khi đang thư thả trãi lòng mình nơi đây.
Hạnh phúc được định nghĩa theo từng phút giây của tâm tư.

Tâm bình yên, và lòng bình yên. 

Hôm nay, tôi hạnh phúc!
 




Lá bối.

 

 
...Hanh phúc nào không tả tơi không đắng cay...
 
(lời một bài hát)

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 04.05.2007 19:33:45
Hôm qua nhận được một món quà lớn. Cảm ơn bạn tri âm.
 
Tôi biết, tôi chỉ là chất xúc tác để tạo nguồn cảm hứng của bạn. Tài năng của bạn sẽ không mai một bởi tâm hồn bạn nhạy cảm lắm. Tâm hồn bạn rộng lớn và cao thượng như thế, mong rằng bạn vẫn luôn mãi là mình và vẫn luôn tử tế với đời - dù đời thế nào chăng nữa - bạn nhé.
 
Cảm ơn Thượng Đế đã cho con có được những người bạn hảo tâm. Không tìm mà thấy, không dưng mà có, chẳng phải Ngài cũng thương yêu con nhiều lắm, nên đã ban cho con những tâm hồn đáng yêu như thế. Cảm ơn Cha với hết lòng tri ân của con Cha ơi.
 
Những cánh hoa crocuses đã nở những nụ hoa vàng nhỏ nhắn. Cỏ đã xanh màu khắp nơi. Mùa xuân thật sự đã đến. Một mùa xuân mới, xóa đi nét u ám của mùa đông âm u và lạnh cóng.
 
Cảm ơn mùa xuân mới. Tôi thấy hạnh phúc vì biết mình đang có gì.
 
 
 
Lá bối.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 10:35:58 bởi la boi >

Tóc mai
  • Số bài : 284
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.01.2007
RE: Hạnh phúc - 05.05.2007 12:55:53
Khi mình đang cho đi một niềm vui , một hạnh phúc nhỏ nhoi cho ai..có khi mình lại nhận về một nỗi đau...nhưng trong nỗi đau đó vẫn có những giọt nước mắt của một niềm vui khốn khổ
Khi mình nói...ai đó có thể là chất xúc tác...có khi mình vô tình tổn thương nặng nề đến một con người, một tâm hồn...có chất xúc tác nào có thể viết được nên những lời khiến trái tim nhỏ lệ? xin đừng cho nhau những niềm đau cái mà cuộc sống vốn rất dư thừa...


la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 05.05.2007 19:01:31
Tôi chưa hề thấy mình cho đi bao giờ. Chỉ thấy mình đã nhận được, rất nhiều.
Để thấy mình mang nợ nhiều quá mà chẳng biết làm sao trả được.
Ơn đời, ơn người thì nhiều, lòng này chỉ biết trân trọng những gì nhận được.
 
Tri âm ơi, khi nói tôi là chất xúc tác, điều đó có xúc phạm bạn không? Mình là chất xúc tác để bạn thấy đời thăng hoa hơn, yêu đời, yêu người và yêu cả tôi hơn nữa. Có được không?
 
Có ai muốn tri âm của mình bị tổn thương bao giờ? Có ai muốn làm đau lòng bạn tâm giao không nhỉ?
Nếu có, cũng chỉ do vô tình gây nên, không phải là cố ý. Vô tình vẫn có thể được tha thứ phải không?
 
Hạnh phúc là có được người hiểu mình, tha thứ cho mình.
 
 
 
Lá bối.

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 06.05.2007 18:25:40
..
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2008 23:13:58 bởi la boi >

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 08.05.2007 18:41:08
Nhớ HB, nhớ KL, nhớ bé út, nhớ cậu ấm, và nhớ người ta.
 
HB, dù chẳng nói nhiều với nhau, nhưng không hiểu sao hai đứa mình như tâm đầu ý hợp, và hiểu lòng nhau nhiều lắm vậy.  Mỗi điều bạn nói, cũng giống như mình cảm nhận vậy. Bạn còn nói lên được điều bạn nghĩ, còn mình, không nói được HB ơi. Mình thấy như có một điều gì đó thật lạ, như chúng ta đã được chọn từ muôn kiếp trước.

Đừng nhắc mình nữa, mình chịu không thấu. Cho mình thời gian đi. Mình cần thời gian nhiều lắm. Ở đây cô đơn lắm. Biết không?
 
Nhớ nhà quá, muốn khóc. Nhớ vườn xưa, muốn khóc. Nhớ bạn hiền, muốn khóc.
Nhớ người yêu, không khóc được.
 
Nhưng mà không cầm nước mắt được. Mình đang khóc.
 
Hạnh phúc ơi, khóc nhớ người thân thương cũng là một hạnh phúc vì biết mình còn trái tim.
 
 
 
 
 
 
Nhớ
 
Đêm qua Phạm Thái nhớ Quỳnh Như,
Đồng mạ xanh non nhớ vũng hồ,
Chiêm nữ bâng khuâng ngôì nhớ bạn,
Ngũ Hành Sơn có nhớ Tây Du?

Trọng Thủy lên đường nhớ Mỵ Châu,
Ngưu Lang, Chức Nừ nhớ nhau sầu,
Cô Tô buồn nhớ Hàn Sơn Tự,
Bến nước Tầm Dương nhớ thủơ nào ?

Biết rôì Phạm Lãi nhớ Tây Thi,
Chim nhớ cành đa muốn trở về.
Đêm cũ xa xưa đèn nhớ bóng.
Đường Minh Hoàng nhớ Dương Qúi Phi.

Khắc Chung dong ruổi nhớ Huyền Trân,
Kim Trọng thương Kiều nhớ Thúy Vân,
Trăm năm bến nhớ con đò cũ,
Biết Tấn rôì đây có nhớ Tần.

Lưu Bình trở giấc nhớ Châu Long.
Lạc nẻo ai kia nhớ giống dòng.
Nguyễn Huệ, Trưng Vương mình nhớ mãi,
Con Hồng cháu Lạc nhớ non sông.

Bạch mã lên đường nhớ trạng nguyên,
Chế Bồng Nga nhớ gót chinh nguyên,
Mỵ Nương nhớ sáo Trương Chi lắm,
Trăng nhớ hoàng hôn, anh nhớ em.

 
 
Tố Như – Châu Kỳ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2007 18:48:32 bởi la boi >

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 10.05.2007 02:21:34
Địa điểm mới, nóng như cái lò. Mọi thứ đều xa lạ, phải bắt đầu lại từ đầu. Không khí ngột ngạt. Văn phòng ồn hơn cái chợ. Cái đầu đã chông chênh, chưa ngồi yên, lại nhận được cái message. Đau điếng. Hôm qua đã khóc một một trận. Hôm nay không khóc được nữa. Khó thở quá. Mà sao thấy lạnh quá. Hai tay run, chân run, người lạnh run, lạnh từ trong lạnh ra. Cái gì đây. Bao giờ trò chơi trốn bắt này mới chấm dứt? Sao hai đứa lại ngu ngốc đến thế nhỉ. Chẳng biết cái gì đã làm khoảng cách khiến hai đứa càng cách xa nhau. Cả hai đều biết đứa này yêu đứa kia mà sao không trực diện nói ra với nhau đi? Tự ái hay sợ đối phương chối từ và làm bẻ mặt nhau lần nữa? Không chịu được nữa, phải rời khỏi căn phòng này ngay tức khắc. Mặc kệ sự ngơ ngác của mấy cô bạn đồng nghiệp. Có đứa bảo: “Sao mặt mày đỏ rần vậy?”, bà chủ bảo: “Chuyện gì xãy ra cho mày thế?”. Không nói được, chỉ biết run giọng xin phép nghỉ nửa buổi. Cả tuần nay đã khốn khổ nhiều lắm rồi. Hôm nay thì không kìm được nữa. Làm ơn, làm ơn đổi giờ dùm, sáng nào nhận message, vô hãng chẳng làm nên chuyện gì. Cuối tháng report về, mất việc như chơi.
 
Đồ ngốc, ai đi chơi với người khác hồi nào. Bà chị ruột của người ta. Không lẽ phải kể từng chút hoàng cảnh ra đây sao?  Không lẽ chỉ có một người đau? Cả hai cùng đau mà. Sao không quay lại, tay nắm tay, châm đầy thêm thương yêu và trìu mến thay vì nuối tiếc, đau khổ ôm một mối tình mà cả hai cùng đồng điệu trong nhịp tim của nhau? Tôi muốn được nắm tay anh. Đi bên anh, và nghe thấy thương yêu làm ấm lại trái tim mình. Làm sao để bắt đầu lại, không biết. Tôi chờ anh đến nắm tay mình. Rồi sẽ đi theo anh tới cuối đường đời….trong ảo mộng của đời mình – phải chăng đây là một lời hứa? không dám hứa – đôi khi tôi đi vào ngỏ cụt, không có câu trả lời cho mình. Tôi lại mở ra một cánh cửa mới, với hy vọng những ngày tháng còn lại là hạnh phúc thật khi chúng tôi có bên nhau. Tôi có ích kỷ không khi chỉ muốn anh hiện hữu bên mình mà không để anh sống trọn và thực cho đời anh? Câu hỏi luôn làm ray rức tim đau. Tôi không có câu trả lời. Chỉ biết không muốn mất anh lần nữa. Những gì của mai sau, xin để định mệnh an bày. Tôi chờ anh đến, còn anh?
 
Hạnh phúc có đến với chúng ta hay không, còn tùy thuộc ở anh.
 
 
Lá bối.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 09:58:24 bởi la boi >

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 11.05.2007 09:57:24
 
Sống chung dưới một mái nhà, tôi chưa hề tham dự bất cứ một cuộc họp mặt bạn bè nào của anh, chỉ đứng xa mà xem. Người biết nhiều thì bi bô nơi chốn đông người, tôi không biết gì nên đành dựa cột mà nghe. Học cũng được lắm cái hay. Nhưng mà vốn chậm tiêu, nên nhiều khi nghe tai này, lọt tai kia, không nhớ hết, và cũng không nhớ chính xác. Chẳng hề gì, tôi thích tâm tư cứ trắng như tờ giấy, ấy thế mà hay.
 
Những điều cắp nhặt được từ chốn bàn dân thiên hạ đó, cũng giúp tôi chút ít những khi hiểm nguy, đành dùng nó làm thuẫn che thân. Và anh vô tình đã thấy cái thuẫn đó, nhưng có lẽ vì không hề biết đến tôi, nên anh không rõ về tôi lắm mà cho rằng tôi có bản tính hơi ngỗ ngáo của con trai. Tôi không có thói quen bỡn cợt bông đùa, càng không có tài ba trên thi đàn. Chung dưới mái nhà, tôi chưa hề cười cợt với ai, chỉ làm bà chị nghiêm nghị với mấy đứa em. Đôi khi thấy mình cô độc vì cứ phải đứng ở cái thế cao cả mà mình vô tình phạm phải. Nhiều lúc muốn rủ bỏ, chỉ muốn làm một người bình thường. Không muốn đóng khung trong cái vai đạo đức, có lúc chán ghét cả chính mình.
 
Hôm nay thấy anh vui và nói nhiều. Chẳng những tôi vui, mà tôi biết các bằng hữu của anh cũng vui. Lâu nay không thấy anh lý sự nhiều, mọi người mong lắm mà chẳng ai mở miệng thúc anh. Có cậu ấm tham dự, mình thấy họ cũng tương đồng lắm.
 
Anh gọi về, tôi đã muốn về. Nhưng vẫn còn lấn cấn một chút trong lòng. Sao anh vẫn không thể phân định được chân giả nhỉ? Người có lúc cũng giống hình, giống tướng. Lời nói, giọng điệu cũng có lúc giống lời, giống giọng. Nhưng cá tính thì chắc chắn không thể giống được. Có lẽ tôi đã thấm nhuần những gì thuộc về anh nên không thể lẫn lộn. Quen thuộc từng câu nói, cách suy nghĩ, cho nên ở giữa chốn vàng thau, tôi vẫn dễ dàng nhận ra anh. Ngược lại, còn quá ít thời gian để anh có thể thấu hiểu được tôi. Mong rằng một ngày nào đó, anh nhận chân ra người đó không phải là người mà anh muốn tìm để không phải hối hận vì làm tổn thương một người khác.
 
Anh đã chẳng từng nói,hạnh phúc nằm ngay trước mắt mà nhiều khi không biết, đến khi nhận biết thì nó đã cất cánh bay xa. Sao anh còn tìm kiếm hạnh phúc nơi nào hở anh?
 
 
Lá bối.

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 18:32:16 bởi la boi >

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 12.05.2007 19:50:03
Có một loài chim, tôi không biết tên, không thấy bóng dáng nó. Nhưng  hằng năm, mỗi khi xuân về, cứ độ 4 giờ sáng thì lại nghe tiếng nó hót. Rất đúng giờ, cứ đến giờ này, tiếng hót lại cất lên lanh lãnh trong sự tĩnh mịch của đêm vắng. Không ngủ được, lò dò dậy, vớ một cuốn sách, đọc mà tâm không nhập, tai còn đang lắng nghe tiếng chim lạ ấy hót.
 
Nhà không trưng hoa, sao lại có mùi hương thoang thoảng đâu đây? Có lạ không chứ, lại nghe tiếng hót phát ra từ bình hoa vải trên bàn thờ. Mình có tưởng tượng không? Tôi đang mơ chăng? Bước lại gần để xem có phải mình tưởng tượng không? Không, không có tiếng chim phát ra từ bình hoa. Bước tới cửa sổ, tiếng hót ấy im bặt. Ấy vậy mà ngồi vào bàn, thì lại nghe tiếng hót đó cất lên.
 
Hề gì, cứ ngồi yên đấy, lắng nghe là được rồi. Lát nữa nắng lên, chim bay xa, còn đâu giây phút thiêng liêng này nữa chứ.
 
Hôm nay, ngày lễ các bà mẹ. Mẹ không còn nữa.
Nhưng Mẹ ơi, Mẹ luôn ở trong tim con. Con yêu Mẹ nhiều lắm, mẹ ơi!
 
Con rất hạnh phúc mỗi khi nghĩ đến Mẹ, Mẹ yêu của con.
 
 
 
Lá bối.

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 15.05.2007 12:57:19
 
 
Trở về, bạn bè vui mừng tiếp đón ân cần. Nhưng không có anh.
 
Hơi bối rối. Tôi cuối đầu lặng thinh. Đã quyết định trở về, tôi chấp nhận câu trả lời, dù như thế nào. Sắp xếp lại sự việc, vỡ lẽ ra nhiều việc. Tôi bắt đầu run. Không phải run vì giận, mà run vì sợ.  Không phải sợ cho tôi, mà sợ cho anh. Tôi đã linh cảm điều gì đó nơi anh từ mấy hôm nay, không biết tại mình nghĩ vớ vẫn hay không, nhưng hôm nay thì rõ ràng về nỗi lo lắng của mình là đúng. Dù bây giờ anh ở nơi nào, dù quyết định của anh có ra sao, tôi cũng vẫn giữ mãi hình ảnh anh trong tim. Lời cầu nguyện hằng ngày của tôi, lại có thêm tên anh.
 
Hãy can đảm lên anh, bởi vì anh sẽ còn phải chiến đấu với những khó khăn về mặt tư tưởng rất nhiều. Ở giữa cái xã hội nhiễu nhương đó, anh cần phải có cái đầu lạnh như đá, trái tim nóng rực lửa và bàn tay sắt mới được. Em có cần nói thêm anh phải mềm và cứng như nước luôn không nhỉ? Có cần phải nói như ông Scott Peck, “The people of peace are indeed going to have to be “as wise as serpents and innocent as doves” luôn không nhỉ?
 
Em mong rằng anh sẽ tìm được hạnh phúc cho chính anh.
 
 
 
Lá bối.

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 18.05.2007 13:21:04

Cha ơi,
 
Có tặng phẩm nào mà Cha không cho chúng con bằng tất cả tình thương của Cha chứ.
Giờ đây, tặng phẩm đầu tay Cha cho con biết nhận chân được, đó chính là Tình Yêu.
Cha chẳng đã nói, Cha là Tình Yêu hay sao?
 
Con chỉ là một kẻ tầm thường trong dân gian này. Con chỉ là thỏi bút chì nhỏ trong tay Cha.
Con đã từng ước mơ cái mơ ước như anh. Nhưng con lại yếu đuối chỉ biết ôm giữ khư khư cuộc sống bình yên của mình.
Con cảm nhận được rằng rồi có một ngày con sẽ phải làm một điều gì đó cho Cha, nhưng vẫn mãi chờ mà không biết mình sẽ phải làm gì.
Hôm nay thì con đã hiểu ra rồi Cha ơi.
 
Con đã được Cha yêu thương cho phần thưởng cao cả. Thì đây, con xin dâng cõi lòng này cho Cha.
Giờ đây, của lễ dâng Cha cũng là người yêu của con. Sao con không thể dâng tặng Cha được chứ.
Của lễ đầu đời của con. Xin Cha chúc phúc cho anh. Xin Cha cho anh thấy đường anh đi mới chính là hạnh phúc.
 
 
Xin Cha nâng đỡ hai chúng con cho tới cùng trên bước đường thế gian này Cha ơi.
 
 
 
Lá bối.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2007 20:11:59 bởi la boi >

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 21.05.2007 01:46:18
Sinh nhật ai đó sao không nói sớm.
Sinh nhật đến biết chúc gì đây khi lại thêm tuổi.
Tuổi ươm mơ, tuổi trăng tròn, tuổi biết yêu?
Hai mươi, ba mươi, bốn mươi...hay sáu mươi tuổi chăng nữa,
Tuổi tâm hồn có khác chi đâu.
Vui vẻ, khỏe mạnh, bình an, yêu đời, thành đạt, và nhiều thứ khác...
Chúc ai đó hưởng trọn tuổi xuân hồng.
Một trời bình yên trong hồn,
Một chân hạnh phúc trong tâm.
 
 
 
Lá bối.
 
 

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 22.05.2007 19:58:39
Mười hai giờ, hai giờ, hai giờ ba mươi, bốn giờ...năm giờ sáng.
Thời gian chậm trôi, giấc ngủ bị đánh thức theo từng khắc giây.
Chẳng biết tự lúc nào, khoảnh khắc của hai giờ sáng này thường làm mình thức giấc. Và nhớ.
Trong thinh lặng của đêm. Như có ai đó cũng nghĩ về ta.
Tương giao cách cảm chăng? Anh ở nơi đó đang bình an chứ?
 
Hôm nay mới chợt nhận ra rằng, trên bàn viết của mình có bình hoa, không phải hoa được cắm, mà là cây phát tài nhỏ, nuôi nó đã ba năm rồi. Cây trà mi năm ngoái không chịu đâm chồi, tưởng nó chết. Sao năm nay lại đâm chồi? Cũng đúng 3 năm mình trồng nó. Trà mi trắng mà anh thích. Sao trùng hợp nhỉ?
 
Lòng cảm thấy một chút ấm cúng, xen lẫn chút cảm giác hạnh phúc. Dù anh không hiện diện, những điều khác vẫn luôn nhắc nhở rằng vẫn có anh luôn bên cạnh.
 
 
 
Lá bối.
 
 

binh yen
  • Số bài : 28
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.04.2007
RE: Hạnh phúc - 22.05.2007 22:41:04
   Đọc, lặng lẽ và buồn. Lẽ nào tình yêu là vậy hả Lá bối? Và hạnh phúc thật khó tìm thấy từ nỗi lặng thầm của người mình yêu. Ai cũng nói tình yêu rất đắng cay. Thế nhưng vẫn cứ vướng bận hệt như "Tình yêu là một tách cà phê không đường biết đắng mà không dứt ra được". Có đúng không? Mình không hiểu về tình yêu. Nhưng không lí giải nỗi, có chút gì đồng điệu và tương giao với những tâm tư nơi trái tim bạn. Lạ lắm không? Có lẽ tình yêu, hạnh phúc, nhớ nhung, chờ đợi, chấp nhận...và cả khắc ghi...yêu một người và quên một người??? Mình chỉ biết chúc cho anh ấy mau tìm thấy được hạnh phúc đích thực và quay trở về bên bạn...như hạnh phúc đã nằm trong tầm tay.

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 23.05.2007 08:40:47
Bình yên mến, bạn đã đồng cảm với mình được phần nào, như vậy cũng là tốt lắm rồi.
Cảm ơn bạn đã đến viếng thăm. Mong rằng bạn sẽ mãi được bình yên tâm hồn như cái tên của bạn.
 
Có lẽ đã đến lúc Lá bối rời nơi này. Cảm ơn các bằng hữu hoàng sa, tóc mai và bình yên đã đến làm bạn với Lá bối trong thời gian qua. Cảm ơn văn đàn của thư quán đã cho Lá bối mảnh đất để trãi hồn mình nơi đây. Xin đa tạ mọi người.



 
 
Lá bối
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2007 08:41:52 bởi la boi >

binh yen
  • Số bài : 28
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.04.2007
RE: Hạnh phúc - 27.05.2007 18:30:49
   Đồng cảm? Có lẽ chỉ một phần nào đó trong sâu thẳm tâm hồn và trái tim bạn thôi. Tôi cảm thấy buồn khi bạn quyết định bước ra khỏi diễn đàn. Không biết những dòng chữ này có thể chấp cánh vào hạnh phúc của bạn không??? Gặp gỡ và chia tay. Tại sao cái điệp khúc ấy cứ mãi nghìn đời ngân lên trong dàn tiết tấu của cuộc sống. Có thể gọi bạn một tiếng "tri âm" được không? Khi những "hạnh phúc " trong bạn, trong tôi đọng lại thành những "khoảnh khắc" để nhớ có một thời tôi và bạn "tri âm" đồng điệu một màu hạnh phúc giống nhau - màu bảy sắc cầu vòng cho bảy chữ "Friends".

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 28.05.2007 19:10:00
Bình yên,
 
Vâng, lá bối sẽ trở lại vì bạn, dễ hồ mấy ai tìm được tri âm cho trên cõi đời này, phải không bình yên?
 
Gặp gỡ và chia tay, chia tay rồi lại gặp gỡ - nếu như đó là cái duyên được gặp lại nhau - thì đó là cũng là định luật chung trong cuộc sống rồi bình yên ạ. Lá bối cũng mong cái duyên kết bạn này sẽ được dài lâu. Dài lâu, ai biết trước được mai sau sẽ ra sao, nhưng ngày nào bình yên còn ở lại, ngày ấy hạnh phúc sẽ vẫn còn lá bối.
 
Bình yên hay nói về mưa, sau cơn mưa đôi khi có cầu vòng xuất hiện nơi chân trời xa tắp. Đời có lúc vui, lúc buồn, như những màu sắc của chiếc cầu vòng ấy. Tình tri âm cũng thế, mong rằng chúng ta sẽ bước qua được những khổ lụy của đời thường để hạnh phúc có thể bước đến và ở mãi trong tình tâm giao đó.
 
Lá bối phải đi làm rồi, chúc bình yên một ngày mới đầy bình an và vui vẻ.
 
 
 
Lá bối.
 
 
 
 
 

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 05.06.2007 18:48:45
Bình yên khỏe không? Hôm rày lòng mình cũng yên lắm nên không vào thư quán. Hôm qua nghe một câu chuyện, khiến lá bối xúc động và liên tưởng những mảnh đời mà lá bối từng được biết khác, muốn tâm sự cùng bình yên.
 
Người khách kể rằng, gia đình đó có người con gái độ 20 tuổi, cô bé bị mất trí nhớ khoảng 3-4 năm gần đây. Một lý do thật vô lý nhưng cũng bất ngờ, một người đàn bà Ấn lái xe không cẩn thận đã đâm xầm vô cô bé. Thế là một cô gái với tương lai tươi đẹp trước mắt – sắp sửa vào đại học – trở thành một người tàn phế. Cô không còn nhớ người thân mình là ai, sống như một đứa trẻ nhỏ - được cho ăn thì ăn, được cho mặc thì mặc, ai dẫn đi đâu thì đi đó, không một chút gì của thực tại thuộc về cô nữa cả!
 
Một trường hợp khác, cũng là một cô gái trẻ, cũng trạc độ 20, năm thứ 2 đại học y khoa. Thế mà bổng dưng cô trở thành một người điên. Bao nhiêu sách vở xé bỏ, không mở miệng nói một câu hay một lời tâm sự với bất cứ một ai – bản chất cô vốn dĩ đã ít nói rồi – cô trở nên dở hơi và dữ dằn. Đời sống của cô cũng là: được cho ăn thì ăn, được cho mặc thì mặc, ai dẫn đi chơi thì đi, không một chút gì của thực tại thuộc về cô nữa cả!
 
Bà khách với gương mặt hiền lành, dáng người thanh nhã, độ 40 tuổi, lịch sự cám ơn cô thu ngân rồi bình thản đẩy xe hàng về hướng cửa ra vào. Cô thu ngân vội vàng gọi bà lại, lý do duy nhất: bà khách chưa trả tiền. Bà khách đỏ mặt rối rít xin lỗi và móc bóp trả tiền. Tôi tin là bà ta thật sự quên mất việc trả tiền đúng hơn là cố tình quên. Nhìn bà ta, tôi chợt nhớ đến ông tổng thống nổi tiếng của nước Mỹ, một con người giỏi giang và năng động, thế mà tới tuổi về già, ông lại bổng nhiên mất trí nhớ. Mất trí nhớ cho đến ngày rời bỏ thế gian này.
 
Mất trí nhớ! Ba chữ ấy bắt đầu ám ảnh tôi. Nhìn lại mình, tôi chợt phát hiện ra hình như mình cũng bắt đầu “lẫn”. Lẫn hay tại “lo ra”? cũng không rõ. Nhưng tôi sợ ngày nào đó, một buổi sáng nào đó, khi thức dậy, tự nhiên không nhận ra người thân mình là ai. Tự nhiên trí nhớ sẽ chỉ còn là một khoảng trống, và trắng. Lúc đó, bất cứ hình ảnh gì, dù là người thân yêu hay chính bản thân, ta sẽ không còn một mảy may “nhớ” đến nữa.
 
Bất hạnh hay là hạnh phúc khi không còn gì tồn tại trong trí nhớ?
 
 
Lá bối.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2007 19:03:44 bởi la boi >

ngay xua 290595
  • Số bài : 127
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.04.2007
  • Nơi: Núi Nga My
RE: Hạnh phúc - 06.06.2007 01:17:49
"Ai đó đã nói, hạnh phúc là khi người ta yêu và được yêu. Với tôi, hạnh phúc là cho đi và nhận được. Dù sự nhận được đó như thế nào đi chăng nữa"
Còn một hạnh phúc nữa là khi tha thứ cho một ai đó và người đó biết lỗi và sửa sai. Hạnh phúc không ở đâu xa mà nó ở ngay bên cạnh bạn, ngay trong con người bạn. Bạn cảm thấy hài lòng với những điều đơn sơ, bình dị nhất đó cũng là hạnh phúc - hạnh phúc vì mình vui. Nhìn thấy những em bé vui đùa làm ta hết buồn phiền- cũng là hạnh phúc. Nhìn thấy cánh hoa mình tự trồng nở - cũng là hạnh phúc vì ta đã làm được một việc thành công. Nhận lời cảm ơn của một bà cụ mình dẫn qua đường- hạnh phúc vì làm được việc tốt. Hạnh phúc vì gia đình mạnh khoẻ. Hạnh phúc vì con cái học giỏi. Không phải lúc nào tình yêu của mình cũng được đáp trả ngọt ngào, chân thật, nếu là cay đắng - thì liệu đó có phải là hạnh phúc. Hạnh phúc hay không do mình đặt ra những quy tắc và làm theo. Hạnh phúc hay không do suy nghĩ của mỗi người. Nhưng hôm nay tôi hạnh phúc vì vui khi đọc những dòng tâm sự của các bạn mà quên đi buồn phiền lo âu của một ngày làm việc mệt nhọc. Cám ơn nhiều.
@95
Đừng từ bỏ người bạn yêu để đến người bạn thích vì người bạn thích cũng sẽ bỏ bạn để đến người họ yêu.

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 06.06.2007 18:53:02
“Ngày xưa”, hai tiếng ấy nghe dễ thương và thân quen lắm. Thuở nhỏ, khi nghe kể chuyện cổ tích, câu chuyện thường được bắt đầu bằng hai tiếng “ngày xưa”.  Lớn rồi, mỗi khi muốn nói về những ngày của quá khứ, tôi cũng thường hay dùng hai tiếng “ngày xưa”. Hai tiếng ấy được xem như một phần đời của mình mỗi khi nhắc về quá khứ. Cám ơn bạn đã ghé thăm, bạn đã tìm được một chút hạnh phúc, một chút thư giản khi đêm về, như thế há chẳng đã là một niềm vui cho chính mình, cũng là niềm vui cho người chung quanh luôn hay sao.
 
“Không phải lúc nào tình yêu của mình cũng được đáp trả ngọt ngào, chân thật, nếu là cay đắng - thì liệu đó có phải là hạnh phúc.”
 
Trong toán học, đáp số chính xác là điều tất yếu cho câu hỏi. Trong tình yêu, đôi khi, không cần thiết phải có câu trả lời chính xác, bởi lẽ câu trả lời xuất phát tự con tim. Bởi lẽ người mình yêu, tình yêu dành cho người đó chỉ có thể là một. Điều thiết yếu không thể nhìn thấy, không thể sờ mó được, chỉ có thể cảm nhận và ghi khắc mà thôi. Và rồi thời gian qua đi, cái gì mất đi mới chính thức nói lên tiếng nói của nó. Tình yêu được nuôi dưỡng, được trân quý, được vun đắp đã trở nên mạch thở và quan trọng lắm trong tâm hồn. Nó đã trở thành điều tất yếu và bản thân cảm thấy có trách nhiệm với nó lắm.
 
Tình yêu ấy có là hạnh phúc hay không cũng không còn là câu hỏi nữa, bởi lẽ nó đã trở nên một phần đời của mình rồi. Hạnh phúc tại tâm là vậy.
 
 
Lá bối.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2007 19:06:08 bởi la boi >

ngay xua 290595
  • Số bài : 127
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.04.2007
  • Nơi: Núi Nga My
RE: Hạnh phúc - 07.06.2007 01:01:30
Có lẻ hạnh phúc của mỗi người cảm nhận và tận hưởng khác nhau. Hạnh phúc hay không là do tự mình. Nếu so tình yêu và toán học thì tình yêu khó bao giờ có đáp số đúng tròn trịa dù cuộc tình đó có kết quả hạnh phúc nhưng ai đâu biết rằng họ cũng phải trải qua bao nhiêu sóng gió mới được như vậy? Tình yêu vẫn đẹp khi cho đi mà không mong nhận lại gì, quả là cay đắng nhưng nếu nói hạnh phúc thì...Ngày xưa, tôi cũng đã cho đi và được nhận lại nhưng lại đau xót lắm khi kết quả chẳng như mong đợi...Đã qua rồi nhắc lại cũng chẳng làm gì khi người ta đang " hạnh phúc" bên vợ con. Nhưng người ta có thật sự "hạnh phúc" đúng nghĩa của nó? Còn tôi giờ lại cảm thấy hạnh phúc vì tâm hồn thanh thản, vứt bỏ mọi lo oan trong cuộc sống để được sống với chính những yêu thích của mình và tâm sự với các bạn cũng là một trong số đó. Mưa...mưa...rơi tí tách mưa rơi...mưa buồn mưa khóc...tôi buồn tôi khóc...
@95
Đừng từ bỏ người bạn yêu để đến người bạn thích vì người bạn thích cũng sẽ bỏ bạn để đến người họ yêu.

ngay xua 290595
  • Số bài : 127
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.04.2007
  • Nơi: Núi Nga My
RE: Hạnh phúc - 08.06.2007 03:06:03
La bối,
Có lẻ mình đã làm phiền bạn? Mình xin lỗi nếu điều đó làm bạn khó chịu. thật tình mình cũng chỉ muốn thêm một người bạn vì mình thấy bạn và mình có điểm giống nhau. Mình xin lỗi. Có lẻ hôm nay bạn không vui. Nếu vậy thì chúng ta cùng tâm sự qua topic này vậy.
Ngày xưa...
Anh, một người bình thường như bao nhiêu người  không có gì nổi bật ngoài đức tính luôn giúp đỡ mọi người. Nhưng chính điều đó đã làm tôi yêu mến. Tôi và anh cùng làm chung một môi trường sư phạm. Chúng tôi là đồng nghiệp tốt của nhau. Anh lấy vợ rồi có một baby kháu khỉnh. Tôi vẫn một mình đi về. Chúng tôi vẫn mãi là đồng nghiệp tốt của nhau nếu như chúng tôi không cùng có một quyết định - học sau đại học.
Tôi không quy kết tội cho quyết định này nhưng chính nó đã làm thay đổi cuộc đời tôi.

@95
Đừng từ bỏ người bạn yêu để đến người bạn thích vì người bạn thích cũng sẽ bỏ bạn để đến người họ yêu.

binh yen
  • Số bài : 28
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.04.2007
RE: Hạnh phúc - 15.06.2007 22:08:43
Lá bối thân!
Lâu rồi bình yên mới ghé qua văn đàn, thấy vui khi lá bối ở lại. Bình yên cứ tưởng màu hạnh phúc chỉ còn sẫm sắc tím của nỗi nhớ và chia li. Giờ có thể chấm phá cho hạnh phúc màu hồng của tình bạn và chút xanh hi vọng.
Dạo này bình yên về quê nên không có dịp ghé qua tâm sự cùng lá bối.
Hôm nay ghé lại là lúc chạnh lòng, trượt dài trong kỉ niệm, bình yên buồn và thấy sợ, lục lọi mãi trong tiềm thức không biết đánh rơi hạnh phúc ở nơi nào? Tri âm ơi! Ngay cả sự bình yên của tâm hồn vốn có cũng bỏ bình yên mà đi. Thị trấn lại mưa, ướt mềm cả những giấc mơ. Lòng chống chếnh. Biết tìm bình yên ở nơi nào?

namtuocbongdem_lfo
  • Số bài : 143
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 07.06.2007
  • Nơi: địa ngục
RE: Hạnh phúc - 15.06.2007 23:17:07
bình yên là khi mà con tim ngừng đập
bình yên là khi bạn cảm thấy trái đất ngừng quay
bình yên là khi bạn ở một mình tai nghe thấy nhịp đập con tim đôi mắt nhìn thấy một khoảng không gian bao la vô định
bình yên là khi....nào nghĩ ra thì viết tiếp

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 17.06.2007 10:03:17
Lá bối đã đăng nhập được, cảm ơn BĐH. Lá bối cảm ơn hai bạn ngay xua 290595 và binh yen đến thăm. Lá bối biết mình sai, sai nhiều lắm. Sai muôn phần. Lòng thấy thẹn lắm. Xin hai bạn thứ lỗi cho lá bối.
 
Có lẽ người sẽ ngạc nhiên khi thấy tâm tư cô ta xoay đổi vòng vòng như chong chóng. Cô thường dọa bỏ đi, nhưng rồi cô lại trở về. Cô thường muốn dứt tình, nhưng lại không thể. Cô đang ở trạng thái phân vân giữa sự sai và đúng, phải và trái, được và mất, bình an và hỗn loạn. Cô đứng ở ngã ba đường. Quay phải, quay trái, đi thẳng, cô không định được mình muốn cái gì. Lý trí và tình cảm đánh nhau dữ dội. Bạn? cô không có bạn. Người yêu? người yêu lấp lững lúc ẩn lúc hiện. Hiu quạnh một mình. Người ta nói kẻ không có bạn là người bất hạnh. Đúng, cô cũng thấy mình bất hạnh, vì cô chỉ có một mình. Thậm chí cô co rút trong cái vỏ ốc tội nghiệp của mình để trốn tránh những mối liên hệ mà cô cảm thấy phiền toái mỗi khi gặp phải.
 
Cô mãi là một cô bé, không thể làm một người lớn được. Cô thấy mình giống như cậu hoàng tử con, sống cô độc trên hành tinh nhỏ bé với hai ống khói lửa, với hoa hồng nhõng nhẽo luôn làm cậu buồn rầu nhưng vẫn cứ yêu cánh hồng đó. Cô thấy mình thừa, thấy mình xấu xí từ tâm hồn, thấy mình vụng về, thấy mình là một cõi không. Những cái "thấy" đó nó xoắn tít lại, làm cô vật vã với nó. Cô ghê sợ chính mình.
 
Những sôi nổi của tình cảm cũng đi qua, những nhức nhối cũng dần lành miệng. Chỉ còn mỗi khoảng không trong cô. Cô thấy chán chán cái gọi là tình yêu, và cô cũng làm người yêu chán chán cái tính vô chừng của mình. Nhưng cô lại không nỡ từ chối lời gọi mời của tình yêu. Cô vẫn còn trong trạng thái tỉnh tỉnh, mê mê. Rút tay thì ngại người ta hờn, nói lên tiếng lòng thì lại là quá đáng. Cô bực bội cất tiếng nói. Thì lại phải hối hận liền sau đó. Người ta có thể nói, mà cô thì không. Người ta có thể làm, mà cô thì không. Cô thấy mình nhu nhược, bất lực, và như đánh mất con người năng động vốn có của mình. Dường như cô mất cả phương hướng. Cô vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn làm công việc hằng ngày, nhưng dường như cô đi trên mây. Cô vẫn còn tỉnh để biết là mình đang đi trên mây. Vẫn mù mờ biết mình vẫn chưa tìm ra câu giải đáp. Ai có thể giúp cô? Có miệng mà không thể nói, cô không thể nói thật tất cả, nên cô chỉ mãi là kẻ đi tìm.
 
Hạnh phúc đã không ở cùng cô.
 
 
Lá bối.
 

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 18.06.2007 19:26:37

Cơn mưa hạ nặng hạt chợt đổ bất ngờ, làm lòng ngẩn ngơ. Sao nó như cơn mưa ngày nào nơi chốn xưa. Chợt nghĩ tới người. Đọc đôi dòng diễn tả quê anh, tôi muốn biết thêm về người rất nhiều. Tản mạn đâu đó đôi bài, góp nhặt lại để có thể kết nối về tuổi thơ của anh. Xin nói thêm, nói nữa thật nhiều, bởi vì không phải dễ mà tìm được những thương nhớ của tuổi thơ ngày nào trong quay cuồng của cuộc sống hôm nay. Không có hôm qua, làm sao có hôm nay?  Xin đừng để lòng lo ngại vì những chia cách, xin hãy bình tâm mà đừng lo lắng. Người còn đây, đừng để lòng sầu buông khi con tim còn đầy nhiệt huyết.
 
Hôm nay cây tài xanh mướt. Nhìn nó thấy thương lắm, như cái cây nó cũng có hồn vậy. Cây cỏ cũng có hồn đấy chứ, như nó muốn nhắc nhớ về người nơi phương xa. Tôi mong người luôn được bình yên nơi ấy.
 
Xin hạnh phúc trở về với người.
 
 
Lá bối.
 

la boi
  • Số bài : 125
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.05.2007
RE: Hạnh phúc - 21.06.2007 19:47:27
Choáng váng khi phải nghe những tiếng khóc than về số phận, về tình yêu hẩm hiu của con người. Những tưởng trên đời này người ta chỉ biết khóc khi đau khổ vì tình yêu. Nhưng mà không, đọc kỷ lại, trong mỗi tâm sự, đều có ẩn chứa một ước muốn nhỏ nhoi, một hy vọng loé sáng, một chờ đợi mong manh...hạnh phúc. Dù sợ hãi, dù cô đơn, dù chong gai...mọi người đều muốn được hạnh phúc.
 
Có quá khó khăn để bắt hái được cái gì đó gọi là "hạnh phúc" không? Dường như là không. Xa xôi mà chi, mộng tưởng làm gì. Hạnh phúc, đơn giản là những gì mình cảm nhận được bằng hơi thở, bằng con tim, bằng lòng với hiện thực. Một chút gió, một chút nắng, một chút mây, một nụ cười, một niềm vui, một nổi sầu...Tất cả những gì đang hiện hữu, bao bọc lấy ta cũng đã là hạnh phúc rồi.
 
Hạnh phúc ơi, chào đón bạn vào buổi mai này.
 
 
Lá bối.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2007 19:54:29 bởi la boi >

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 153 bài trong đề mục