Một Thời Để Nhớ
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 60 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 896 bài trong đề mục
phuongtim 29.10.2007 19:30:35 (permalink)
0
Tình Vụn Vỡ

Đừng nhắc nữa mùa thu
Cho lòng thêm héo rũ
Người quên mùa trăng cũ
Buồn lạnh lẽo đêm thu .

Người vui niềm vui mới
Ta tháng đợi năm chờ
Ôi cuộc tình đã lỡ
Tan tác cả hồn thơ .

Chiều sân trường Sư Phạm
Nhìn từng chiếc lá bay
Trên giãng đường hiu quạnh
Nghe sầu lên mắt cay .

Người xa từ dạo ấy
Từng nỗi nhớ hao gầy
Viên phấn buồn vỡ vụn
Mỏi mòn cả đôi tay .

Đêm nhìn trăng thu úa
Từng cơn gió thổi lùa
Gió mưa đời tơi tả
Xoá vết tình năm xưa .

Người vui đời phía trước
Ta lội ngược dòng sông
Tìm về xưa bến mộng
Nghe chết đuối giữa dòng .

Băng qua miền đất nhớ
Gom lại những lời thơ
Đã vì ai vụn vỡ
Buồn năm tháng đợi chờ .
 
PT.937
phuongtim 30.10.2007 20:28:39 (permalink)
0
Người Đi

Buồn rơi nắng hạ chiều đưa tiễn
Giọt nhớ đong đầy trên lối xưa
Chưa chớm thu sang sầu đã phất
Theo từng cơn gió chuyễn sang mùa.

Em bước đi qua còn bỏ lại
Một ánh mắt sầu trong tim ta
Nhìn tà áo vẫy buồn tê dại
Mỗi bước người đi mỗi cách xa.

Nắng rụng bên đường , nắng hắt hiu
Vàng rơi thảm cỏ buổi thu chiều
Bóng nhỏ mờ dần trong sương khuất
Con đường trống lạnh đến cô liêu.
 
PT.937 

Dáng nhỏ người xưa đã khuất rồi
Gót buồn cô độc chỉ mình thôi
Lối về lạnh lẽo con đường vắng
Giọt sầu nào đọng giữa tim côi.

phuongtim 30.10.2007 20:33:11 (permalink)
0
Cô Liêu

Người ta ca ngợi cuộc tình
Còn mình chỉ biết lặng thinh mà buồn !
Vì đời khô héo nhựa tuôn
Gốc thông cằn cổi gió sương một đời.
Thề xưa cũng đã qua rồi
Lời thơ chỉ vọng bồi hồi xót xa
Tình không còn mật còn hoa
Còn chăng nổi nhớ trong ta một thời.
Nghe từng tiếng vọng chơi vơi
Từng đêm lệ nhỏ bên đời cô liêu
Buồn hoang tím lạnh thu chiều.
 
PT.937

phuongtim 31.10.2007 19:57:05 (permalink)
0
Vầng Thơ Xưa Đã Vỡ

Em cứ viết những lời thơ buồn bã
Cứ trách hờn duyên nợ sớm phôi pha
Đừng gieo thêm từng nỗi sầu trong dạ
Để ngậm ngùi chồng chất ở trong ta .

Em đừng trách đừng tủi hờn duyên số
Chữ ân tình huyệt mộ đã vùi chôn
Em đừng thả mộng hồn theo lối cũ
Cỏ rêu phong phủ lấp nẽo đường tình .

Ta nay đã khép lòng trang quá khứ
Chuyện ngày xưa ta thật sự lãng quên
Vần thơ cũ phai dần theo năm tháng
Hết còn nồng hương vị thuở ấm êm .

Ta gieo mộng thả lòng mong gặp gỡ
Em chối từ hờ hững những lời thơ
Ta chới với trong niềm đau trăn trở
Ôm nỗi sầu buồn vỡ một trời mơ .

Rồi năm tháng trong nỗi sầu lặng lẽ
Tim khô cằn máu lệ cũng ngừng rơi
Em quay lại vội buông lời trách móc
Vỡ tan rồi còn chi nữa em ơi !

Chiều nay buồn nhìn vần thơ em viết
Chút bâng khuâng nuối tiếc chút ngậm ngùi
Thương bến lỡ thuyền trôi đi biền biệt
Mộng không thành thơ cũng vỡ chia đôi .
 
PT.937

phuongtim 01.11.2007 07:34:16 (permalink)
0
Kiều Nữ

Em tuyệt sắc giai nhân trong thiên ha.
Là hiện thân Kiều Nữ giữa rừng hoa.
Còn ta chỉ như cây chiều bóng ngã
Thì làm sao ôm mộng hái trăng ngà .

Ta mang kiếp phiêu bồng từ dạo nọ
Chiều sương pha bạc trắng tóc mây trời
Em Kiều Nữ mùa xuân còn phơi phới
Con đường đời hoa trải lối em đi .

Em mang sắc một loài hoa vương giã
Giữa vườn tình bao bướm lượn ong đưa
Chung quanh em đầy hoa thơm cỏ lạ
Rắc lối đi người hầu hạ đón mời .

Em đừng đến trao ta niềm tin mới
Đừng hé lòng trêu gọi nét lã lơi
Tim khô cạn lòng ta đầy đá sỏi
Vườn tình ta héo úa tự lầu rồi .

Em Kiều Nữ ta thân đời lữ thứ
Không thể nào ta giữ được cho nhau
Gót mòn chân vai bạc sờn màu áo
Mộng tương phùng chỉ là giấc chiêm bao .

PT.937
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2008 00:52:01 bởi Viet duong nhan >
phuongtim 02.11.2007 03:54:54 (permalink)
0
Người Đi

Từ khi tan vỡ cuộc tình
Ta thân bóng lẻ một mình quạnh hiu
Người đi giữa buổi thu chiều
Mưa thu từng giọt nhỏ đều buồn rơi

Người đi xây mộng phương trời
Bỏ ta ở lại một đời buồn thương
Vàng thu xác lá bên đường
Quấn quanh cỏ lá chiều sương nhạt mờ

Người đi sông nước đôi bờ
Để vầng trăng lạnh lời thơ nhuốm sầu
Người đi tình gãy nhịp cầu
Bao nhiêu ước vọng ban đầu vỡ tan .

Người đi giữa buổi thu tàn

PT.937
phuongtim 04.11.2007 02:10:14 (permalink)
0
Tình Quê

Khi nào em thấy ta
Ngồi tư lự dưới một chiều tĩnh lặng
Với anh mắt đăm chiêu buồn xa vắng
Là lúc hồn đang nặng nhớ về quê .

Nhớ buổi chiều trên đê
Hoàng hôn rơi óng ả
Những hạt nắng vàng trên thửa mạ xanh non
Nghe véo von
tiếng chim trên đồng lúa
Từng ngọn gió lùa như sóng lụa mênh mông .

Nhớ một dòng sông vào mùa chướng thổi
Đám lục bình trôi nổi bấp bênh
Nhớ đêm trăng lên gieo mình trên sóng nước
Con thuyền ai đang lướt
Sóng vỡ cả hồn trăng
Từng con sóng lăn tăn nghịch đùa theo ánh bạc .

Nhớ trưa hè ai đang ru khúc hát
Kẽo kẹt buồn tiếng võng nhẹ xa đưa
Nhớ giàn dưa con ong bầu đang hút mật
Gió hạ về lất phất nỗi buồn trưa .

Nhớ những buổi chiều mưa
Đường quê sình lầy lội
Em xăn quần bước vội tránh bùn vương
Nhớ những buổi tan trường
Ta đứng đợi người thương
Dưới gốc me già bên con đường quạnh vắng .

Em biết không
Lòng ta luôn vẫn nặng
Vẫn trong hồn ôm ấp một tình quê
Ta ước ao có được một ngày về
Hồn sống lại một quảng đời niên thiếu

PT.937
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2008 00:55:26 bởi Viet duong nhan >
phuongtim 04.11.2007 06:13:05 (permalink)
0
Chiều

Chiều buông gió lộng tóc thề
Để anh ngơ ngẫn đường về chiềm bao
Nhớ em mái tóc xưa nào
Ngang lưng xoã mộng lối vào tim anh .

Chiều rơi hạt nắng trên cành
Vàng ươm giấc ngủ mộng lành mai sau
Rừng thu gió thổi xạc xào
Hỏi thu lá rụng bến nào ta sang .

Chiều gieo giấc ngủ mơ màng
Mùi hương tóc xoã ngập tràn lòng yêu
Rừng thu sương bạc nhánh chiều
Mưa thu gieo lạnh thêm nhiều vấn vương .

Chiều êm nhặt lá bên đường
Đề thơ gửi đến người thương đôi bờ
Gom mây dệt mấy đường tơ
Gối êm giấc ngủ mộng chờ dáng xưa

pt.937
phuongtim 05.11.2007 20:22:19 (permalink)
0
 
           Từ Ly

Có biết lòng ta trĩu nặng sầu
Người thương lỗi hẹn tại vì đầu
Ai kia bước vội không nhìn lại
Kẻ đấy trông theo đứng gục đầu
Một tiếng từ ly ngàn giọt lệ
Đôi lời cách biệt cả dòng châu
Buồn rơi lất phất chiều đưa tiễn
Trách vội tình sao sớm nhạt màu .
 
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2007 02:46:32 bởi phuongtim >
phuongtim 06.11.2007 08:05:30 (permalink)
0
       Em Hiểu Cho Ta
 
Ta biết em đang bực mình ta lắm
Bỡi vì ta cái tính nó ngông ngông
Có đôi khi ta xem như tất cả
Cõi đời nầy là khoảng vắng mênh mông .
 
Ta biết em sẽ trách ta nhiều nữa
Tánh hững hờ như gió thoảng mây bay
Yêu thương lắm cũng cất vào góc nhỏ
Không khoe khoang không ve vuốt chưng bày .
 
Mấy hôm rồi em gọi ta không nói
Biết là em sẽ giận dỗi trách hờn
Có nhiều lúc ta biết mình nông nỗi
Nhưng tánh bất thường biết nói sao hơn .
 
Chiều nay nhìn em đang buồn thổn thức
Trách cứ ta là kẻ quá vô tình
Bao tiếng gọi vẫn một lòng hờ hững
Vẫn im lìm vẫn cúi mặt lặng thinh .
 
Thôi em hiểu cho ta giùm em nhé
Chắc tại đời nên ta đã khác xưa
Yêu thương mấy cũng riêng lòng ta biết
Chẵng sắc màu không bướm lượn ong đưa .
 
pt.937
phuongtim 11.11.2007 02:42:38 (permalink)
0
Giá Như

Giá như mình đừng quen biết nhau
Ta với em vẫn là người xa lạ
Trên đường đời ta em người mỗi ngã
Và vô tình như con gió thoảng qua .

Giá như em là nước một dòng sông
Ta là áng mây trời cao lồng lộng
Chỉ ngang qua soi cho mình chút bóng
Thì nước mây chỉ là sự vô tình .

Giá như em là trăng mộng lung linh
Ta đom đóm một mình trong đêm vắng
Bay vơ vẫn trong đêm buồn thầm lặng
Hai mảnh đời hai lối mộng cách xa .

Giá như em đừng mang đến cho ta
Niềm mơ tưởng ngọc ngà dây luyến ái
Thì hôm nay đâu phải buồn ngây dại
Nghe đau thương khi vỡ một cuộc tình

Giá như em đừng trao nụ cười xinh
Ta đâu phải để tim mình thổn thức
Nghe nhung nhớ nghe lòng mình rạo rực
Nghe đam mê đánh thức giấc ngủ vùi .

Cái giá như sao biết được lòng ơi !
Cái bât chợt mang ngậm ngùi muôn thuở
Nghe tiếc nuối một đời mình đã lỡ
Chữ vô tình mà lại vướng niềm đau

PT.937
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2007 12:49:56 bởi Huyền Băng >
phuongtim 12.11.2007 23:37:38 (permalink)
0




Một Chiều Mưa





Cũng chẳng biết
Có phải chiều mưa hôm ấy
Bên hàng hiên ta đứng lặng hàng giờ
Cơn mưa hạ kéo dài cho đến tối
Lạnh run người ta thấy tội cho em .

 
Có phải cơn gió lùa qua thấm lạnh
Nép vào ta em chẳng chút ngại ngùng
Mưa tạt ướt thấm vào đôi vai nhỏ
Bờ môi em lạnh tái nét run run .

 
Kéo chiếc áo choàng em cho đở lạnh
Chẳng thẹn thùng em cứ nép vào ta
Đôi mắt chớp như con chim sâu nhỏ
Ta chợt nhìn lòng bỗng thấy xót xa .

 
Trời đã tối bé sẽ về đâu nhỉ
Có thể không ta đưa hộ quảng đường
Mưa đã tạnh cả khung trời vắng lặng
Phối thị lên đèn
Trời nhẹ hạt mưa sương .

 
Ta đưa bé
qua những con đường nước đọng
Mà thấy lòng len nhẹ chút bâng khuâng
Mắt ngây dại như con chim sâu nhỏ
Lạc lõng giữa trời đầy mưa gió đêm nay .

 
Có ngờ đâu buổi chiều mưa hôm ấy
Ta và em trong một sự tình cờ
Đã xui khiến cho chúng mình gặp gỡ
Hạt mưa chiều hay những sợi duyên tơ .

 
PT.937
phuongtim 13.11.2007 20:19:11 (permalink)
0




Cho Anh


 


Cho anh nắm lấy bàn tay nhỏ
Nâng ngón dài thơm lên đôi môi
Để nghe rạo rực hồn mở ngõ
Bờ môi hoá thạch tự lâu rồi .

 
Cho anh vay mượn bờ vai êm
Vòng tay xiết chặt mộng xuân tìm
Nghe gió ru ngoan lời tình tự
Cho mềm đá sỏi một con tim .

 
Cho anh nâng nhẹ chiếc cằm ngoan
Một nụ hôn trao rất vội vàng
Nghe hồn đá ngủ từ thu trước
Thức giấc quay về theo dấu xưa .

 
Cho anh vuốt nhẹ đôi bờ mộng
Một tấm lưng trần thon dấu yêu
Để nghe xanh lụa lên hồn mộng
Nắng hồng thiêu đốt kiếp rong rêu .

 
Cho anh đan ngón lên làn tóc
Nhẹ vuốt mây trời như phiến tơ
Nghe tim bối rối từng sợi nhớ
Nghe hồn ru mộng giữa chiều mơ .

 
pt.937
phuongtim 14.11.2007 20:27:16 (permalink)
0




                         Chiều Mơ





Chiều nghe biển hát xôn xao
Ru ta giấc mộng đi vào lối yêu
Biển đang hát khúc ru chiều
Ơi em ! biển mộng đang dìu ta mơ .
Gối êm giấc ngủ mong chờ
Vàng thu mấy độ bao giờ em sang
Chìm trong giấc mộng mơ màng
Gió lay cành nhẹ ngỡ nàng dáng yêu .
 
Thèm môi một nụ ru chiều
 
PT.937
phuongtim 16.11.2007 20:45:17 (permalink)
0
 
    Mưa Chiều Thu

Mưa chiều nay rơi rơi
Mưa nhắc người em ơi
Mưa nhắc tình năm cũ
Ngày xưa
Ngày xưa ơi.

Mưa chiều thu bay bay
Từng hạt vắn hạt dài
Hạt vào lòng ươm nhớ
Hạt ngoài trời ươm mợ

Mưa ơi, mưa ngừng rơi
Cho hồng nắng chân trời
Cho đời thôi bão nổi
Cho mắt ngời em tôi.

Mưa ơi, mưa ngừng rơi
Mưa đừng khóc than đời
Kiếp người nghe
Đã mỏi
Xin tiếng cười mà thôi.

Mưa ngừng rơi mưa ơi
mưa làm tả tơi đời
Lòng lạnh buồn hoang phế
Dưới một chiều thu rơi.

PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2007 21:05:17 bởi phuongtim >
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 60 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 896 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9