Một Thời Để Nhớ
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 60 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 896 bài trong đề mục
phuongtim 17.11.2007 12:31:21 (permalink)
0
Ta Chấp Nhận Mình Thua Cuộc
 
Đã bao năm trong cõi đời nghiệt ngã
Bước mòn chân trên xứ lạ quê người
Rượu nhân gian uống sầu bao nhiêu cốc
Giữa dốc đời mệt rã bước chân vơi .
 
Ta cứ đi bước chân đời vô định
Mà thời gian chừng như cũng vô tình
Cứ thản nhiên qua từng ngày lặng lẽ
Bỏ quên ta lạc lõng giữa nhân sinh .
 
Chiều gió hú trên đỉnh sầu gợi nhớ
Kéo tâm tư quay lại điểm khởi hành
Xưa tóc xanh lòng tràn đầy hăm hở
Tiêu pha đời chẳng tiếc tháng ngày xanh .
 
Rồi năm tháng vô tình qua qua mãi
Giọt sương pha trên mái tóc mệt nhoài
Chân đã mỏi bước chùn dòng máu kiệt
Mộng không thành đời mất cả tương lai .
 
Thôi dừng bước chấp nhận mình thua cuộc
Mang rượu ra ta uống để quên mình
Và điềm nhiên nhìn đời qua chầm chậm
Chén phù vân nốc cạn với nhân sinh .
 
PT.937
phuongtim 17.11.2007 20:37:14 (permalink)
0
    Mùa Thu Em Đi
 
Em đi giữa buổi chiều thu rụng
Từng chiếc lá vàng theo gió bay
Nghe hồn tan tác như mùa lá
Một nỗi buồn thương ngấn lệ đầy .
 
Em đi ta đứng trên triền dốc
Bất chợt rơi vào đáy vực sâu
Hun hút mù sương hồn chới với
Qươ quào níu kéo sợ tình rơi .
 
Em đi gieo lại nghìn giọt nhớ
Nhỏ xuống đời ta em có hay
Đôi bàn tay lạnh đan từng ngón
Lần đếm nỗi buồn trên ngón tay .
 
Em đi lửa tắt tàn tro lạnh
Rồi buổi đông về ta biêt sao
Mỗi khi trời trở cơn giông bão
Giật mình thảng thốt giấc chiêm bao .
 
Em đi như lá xa cành cũ
Để lại cành trơ tuyết phủ đầy
Lấy ai che hộ lòng ta ấm
Dưới một chiều đông hoa tuyết bay .
 
PT.937
Thủy Nguyệt 17.11.2007 21:13:02 (permalink)
0
Người đi ai đứng nơi triền dốc
Quơ quào níu kéo sợi tình rơi
Riêng tôi đứng lặng trang không nói
Nước mắt chao nghiêng nửa hồn rồi

Ai đâu khêu lại tro tàn lạnh
Chuyện buồn năm cũ ướt tàn canh
Chấp choáng lửa than chiều chập chọang
Nhạt nhòa hồn bướm ... thực hồn hoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2007 21:14:49 bởi Thủy Nguyệt >
phuongtim 18.11.2007 09:57:04 (permalink)
0
Chào Thủy Nguyệt đến thăm để lại 2 đọan thơ hay , Thanks
phuongtim 21.11.2007 20:47:52 (permalink)
0
Cánh Vạc Sầu




Đời như cánh vạc trong đêm vắng
Lạc cánh bơ vơ mỏi dặm trường
Buông tiếng xé lòng đau rạn vỡ
Giữa buổi thu về đêm ướt sương .

 
Mỏi đời vẫn mãi đi tìm kiếm
Một cành yên đổ lúc tàn canh
Gió khua cành động như xua đuổi
Mỏi cánh đời ta mộng chẳng thành .

 
Bao lần thấy được một cành mơ
Lòng lại thầm nuôi mộng đợi chờ
Mai kia đứng giữa cành say ngủ
Gối giấc mơ buồn lên áng thơ .

 
Nhưng rồi tất cả là hư ảnh
Lớp sương huyền hoặc dưới trăng đêm
Mới vừa xếp cánh trên cành đổ
Đôi chân chới với giữa sương mềm .

 
Chao đảo cánh đời ta mấy bận
Tưởng chừng rơi hút xuống vực sâu
Để nghe đau nhói buồn thân phận
Suốt kiếp đời ta cánh vạc sầu

 
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2007 01:20:44 bởi phuongtim >
Trương Bảo Ngọc 21.11.2007 21:35:17 (permalink)
0
Anh PT vẫn khoẻ ? Lâu lắm không gặp anh và cũng không gặp ai vì quá bận, ghé ngang thấy thơ anh buồn nên gởi vài câu thơ thăm anh nè.

Ghé thăm

Ghé lại thăm anh một tàn thu
Cánh vạc vì đâu mãi gọi sầu
Tôi cũng như anh màu sương khói
Chưa đông mà đã nhuộm rừng nâu

Nhìn bóng anh phai giữa buổi chiều
Trầm hồn tôi hứng một đìu hiu
Thu đến thu đi lòng rạn nứt
Ầm thầm rơi ánh mắt đăm chiêu

Ghé lại thăm anh trời vào khuya
Sương rơi ướt đẩm lối đi về
Cảnh cũ người xưa hoài còn đó
Vẫn tôi heo hút bước đường về

Một kiếp sẽ qua buồn rồi đi
Thăm anh mà chẳng biết nói gì
Nát vụn lòng tôi nghe đông gió
Cuộc đời nào rồi cũng chia ly !

Trương Bảo Ngọc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2007 21:38:15 bởi Trương Bảo Ngọc >
phuongtim 22.11.2007 01:22:51 (permalink)
0
chào Trương Bảo Ngọc đã ghé thăm để lại bài thơ rất hay...cảm ơn nhiều...lâu quá cũng không gặp TBN...mà thật tình cũng chưa biết được là ai...chúc luôn vui
Than , pt
phuongtim 23.11.2007 04:04:02 (permalink)
0




Khúc Ru Sầu





Ai nở gây cho lòng em héo úa
Đêm từng đêm vò võ với cây đàn
Khúc nhạc sầu em cứ khảy miên man
Như những tiếng tơ lòng em muốn nói .

 
Ai đã nở cách ngăn tình hai lối
Để từng đêm ngấn lệ đẫm mi sầu
Và hỏi lòng duyên cớ tại vì đâu
Cho kẻ ở giang đầu xa cách trở .

 
Ôi ! khúc nhạc mang điệu buồn tan vỡ
Một bóng hình muôn thuở khó phôi phai
Vẫn trong tim theo những tháng năm dài
Vẫn ôm ấp trong nỗi buồn câm lặng .

 
Ôi ! âm điệu mang nỗi buồn xa vắng
Khúc ru sầu mang nặng một niềm riêng
Như chứa chan bao trăn trở muộn phiền
Như oán trách tình duyên người bội bạc.

 
Nghe đau thương vọng lên từ tiếng nhạc
Khúc tình xa buồn vỡ cả cung đàn
       Khóc tình sao sớm ly tan
    Để em dòng lệ tuồn tràn mặn môi

        
         PT.937
phuongtim 24.11.2007 19:31:49 (permalink)
0




Chúc Em





Quanh em xe ngựa dập dìu
Hoa thơm rắc lối thảm điều em đi
Chúc em tròn mộng xuân thì
Quên đi em nhé những gì xa xưa .
Nhớ chi ta kẻ cuối mùa
Đường đi ngập lối vàng mưa lá chiều
Góc đời tẻ nhạt buồn thiu
Hồn giăng mây xám cô liêu riêng mình
Lạc loài trong cõi phù sinh
Bước chân vô định dấu tình lãng quên
Chúc em hạnh phúc vững bền
Đường hoa em bước vui bên cạnh người .
 
Từ nay ta khép nụ cười
 
PT.937
phuongtim 24.11.2007 19:54:43 (permalink)
0




Sương Khói


 


Tôi biết em đã quên rồi tất cả
Chuyện tình qua như chiếc lá phai mầu
Đã rơi rụng bỏ lại cành sương giá
Để một người hồn đá phủ xanh rêu .

 
Con đường vắng mỗi chiều nghe lá rụng
Tôi bước đi nhặt từng mảnh thu tàn
Đem ghép lại bài thơ tình dang dở
Mà nghe lòng buốt lạnh buổi đông sang .

 
Những buồn thương bay về từ quá khứ
Mộng chập chờn dáng lụa mắt buồn xưa
Mà bao năm vẫn gói tròn thương nhớ
Lòng ru buồn từng ký ức đong đưa .

 
Cứ chép mãi dòng thơ buồn như lệ
Hồn trở trăn khi mỗi lúc đêm về
Người xa xôi sao lòng tôi vẫn thế
Vẫn nghe sầu mi lệ giấc chiêm bao .

 
Tình sương khói chập chờn thu mộng ảo
Để vần thơ còn lại nửa linh hồn
Đang lãng đãng quấn quanh từng kỷ niệm
Rồi tan dần theo vạt nắng hoàng hôn.

 
PT.937
phuongtim 26.11.2007 20:07:28 (permalink)
0
Chiếc Lá Tàn Thu 
 
Chiều tàn thu công viên vàng xác lá
Cỏ úa màu buồn bã buổi tàn thu
Mưa nhẹ rơi hòa lẫn chút sương mù
Ghế đá lạnh công viên buồn hiu hắt !
 
Thu chưa qua sao lạnh về se sắt
Hoàng hôn chưa mà bóng đã xế tà?
Gió ru buồn trên những ngọn cây xa
Như thương tiếc mong manh đời cỏ lá.
 
Mai nầy đây một mùa đông băng giá
Ghế đá buồn sót lại chiếc lá rơi
Nhìn cành cao như nuối tiếc một thời
Đã hòa nhịp ru lòng theo cơn gió.
 
Tình đôi ta khác nào thân lá cỏ
Vừa lên xanh đã chớm vội thu rơi
Sẽ vùi chôn trong tuyết lạnh ngập trời
Chắc người chẵng bao giờ còn nhớ tới !
 
Lá đã chết nhưng cành kia vẫn đợi
Tiết đông tàn, một sáng sớm xuân qua
Cành lại trĩu đơm đầy hương lộc mới
Đâu nhớ gì chiếc lá một mùa xa.
 
PT.937
phuongtim 27.11.2007 02:25:23 (permalink)
0
Quên Lãng
 
Gió ơi gió ! Đừng ru hồn quan tái
Lạnh lắm rồi đừng thổi nửa gió ơi !
Chiều nay thu, mưa trắng xóa khung trời
Lòng đã lạnh gió ơi đừng thổi nửa.
 
Bao nhiêu năm cuộc đời thân lá vữa
Giửa dòng đời lạc lõng chỉ riêng ta !
Kiếp đơn côi bóng xế, buổi chiều tà
Buồn năm tháng theo nỗi sầu chia biệt .
 
Đêm nay đây lặng nhìn vầng thu khuyết
Tiếng đàn ai vọng lại khúc bi sầu ?!
Réo rắt buồn nức nở suốt canh thâu
Ngưng đi nhé , tiếng nguyệt cầm kia hởi.
 
Trăng chiếu rạng , sao lòng đầy bóng tối
Thân rong rêu bám víu mảnh đời thừa
Hồn lạnh lùng như một buổi thu mưa
Gió thổi loạn căm căm , buồn hoang dại !
 
Bao giờ nhỉ khép mảnh đời ta lại?
Bỏ thế nhân ta về đất buông xuôi
Trả đớn đau, thương nhớ lẫn ngậm ngùi
Vùng miên viễn ta vùi say quên lãng.
 
PT.937
jacaranda 27.11.2007 03:18:58 (permalink)
0

Bao giờ nhỉ khép mảnh đời ta lại?
Bỏ thế nhân ta về đất buông xuôi
Trả đớn đau, thương nhớ lẫn ngậm ngùi
Vùng miên viễn ta vùi say quên lãng.

PT.937

 
Lời Buồn Đêm
 
 
Lời ai buồn khiến lòng ta nghe chạnh
Giữa đêm sầu từng cô quạnh lá rơi
Nhịp chơi vơi khua mãi giữa dòng đời
Nghe hụt hẫng ,lặng nhắm nghiền đôi mắt
 
Nếu người đi... ôi vầng thơ sầu úa
Sẽ còn hoài , đọng nơi mắt giai nhân
Chẳng thề chi mà như vướng nợ trần
Tuôn chảy mãi theo lời thơ người viết
 
Nếu người đi , trăng thu muôn đời khuyết
Và đông buồn phủ trắng tuyết đời ta
Chuỗi đời trôi... buồn như ánh chiều tà
Như hoàng hạc bay phương trời vô vọng
 
Cũng như người ta từng đêm chiếc bóng
Thả lòng rơi theo từng lóng nhạc buông
Thơ suy tư... và nhạc cũng buồn buồn
Nên mượn bút trãi nỗi lòng xa xứ
 
 
jacaranda
 
 
 
Chúc phuongtim một ngày thật vui nhé
 
phuongtim 27.11.2007 08:14:02 (permalink)
0
chào Hoa phượngTi'm đã ghé thăm để lại bài thơ hay,
Chúc luôn vui
phuongtim 30.11.2007 07:13:24 (permalink)
0
Cứ Bước Đi
 
Cứ bước đi cứ nhìn về phía trước
Qua rừng hoang sẽ gặp cụm hoa thơm
Có gai góc có gập ghềnh đá sỏi
Mới luyện ta một ý chí vững bền .

 
Hãy vứt bỏ nỗi sầu lên vạt cỏ
Giẫm bừa lên ta mạnh bước chân mình
Đừng bi lụy khóc than tình hư ảo
Giẫm lên sầu coi đó giấc chiêm bao .

 
Kìa thấy không một màu xanh biêng biếc
Của núi rừng đầy dị thảo kỳ hoa
Nét môi hồng gót ngọc vẫn chờ ta
Sao lòng lại đắm chìm say ảo vọng .

 
Hãy hiện thực tìm cho mình lẽ sống
Đừng thẩn thơ níu kéo mộng không thành
Rồi quẩn quanh lạc lối giữa rừng xanh
Vui mộng ảo chập chờn mong bắt bướm .

 
Hãy mở rộng lòng ra như nắng sớm
Xoá tan đi những đêm tối âm u
Vững bước chân gạt bỏ mặc cho dù
Có đôi lúc ta thấy mình tàn nhẫn .

 
PT.937
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 60 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 896 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9