Một Thời Để Nhớ
Ta Chẳng Có Mùa Xuân Ta chẳng bao giờ xuân có em
Cũng chẳng đào mai nở bên thềm
Mấy mươi năm lẻ toàn xuân nhớ
Cô độc lâu rồi ta đã quen .
Ta chẳng bao giờ đón xuân đâu
Ai vui ta chỉ một xuân sầu
Phiêu bạt cuộc đời trên xứ lạ
Xuân sao lòng lại nhỏ mưa ngâu .
Có phải đời ta mộng đã bay
Còn lại đơn côi một phương nầy
Ai vui xuân mới ta vẫn cũ
Bên cốc rượu nồng ta lại say . PT.937
Bóng Chim Ngồi lặng lẽ dưới chiều vàng vọt nắng
Nỗi buồn đâu lần lượt rủ nhau vê
Đang từng giọt nhỏ vào hồn thầm lặng
Ngỡ quên rồi tình một thuở đắm say mê .
Những nỗi nhớ tràn về qua ký ức
Vườn hoa tình có lúc mộng chung xây
Sẽ thơm ngát hương nồng mùi hạnh phúc
Nắng xuân hồng ửng sắc một màu mây .
Rồi cũng từ một chiều đông xưa đó
Ta thêm lần đưa tiễn bước chân em
Buồn thổn thức từng giọt lòng tuôn nhỏ
Chiều trong mưa ta đứng lặng bên thềm .
Nghe nằng nặng giọt sầu lên khoé mắt
Người xa ta ai nữa để bạn lòng
Thấy tiếc nuối một cái gì đánh mất
Chim lưng trời tung cánh khó hoài mong .. PT.937
Kỷ Niệm T
Đời áo trắng một thời bên gác trọ
Tuổi học trò một thuở quá ngây thơ
Có Hoài Thương ôm ấp những giấc mơ
Cũng e thẹn ngập ngừng không tỏ ý .
Để thời gian trôi qua hằng thập kỷ
Người góc đời tràn ngập những nắng mưa
Đã mất rồi mất những buổi hè trưa
Bên ly nước tròn xoe đôi mắt ngọc .
Thương nhớ lắm gió đùa lên suối tóc
Buổi trường tan qua những chuyến đò ngang
Cơn gió chiều lông gió thổi miên man
Dừa lã ngọn bồng bềnh như sóng lụa .
Những tháng hè theo em về đồng lúa
Nghe mùi hương thơm ngát những ân tình
Bơi chiếc xuông theo dọc những bờ kinh
Ngắt từng đóa lục bình hoa tim tím .
Giờ tất cả chỉ còn là kỷ niệm
Tóc bạc mầu hai đứa ở hai nơi
Hoài thương ơi vẫn nhớ mãi một thời
Tà áo trắng hè xưa chiều Đại Lộ .
PT.937
Hát Cùng Ta Nhe Gió Hát cùng ta nhe ngọn gió chiều nay
Để tìm chút khoả khuây trong cuộc đời buồn tẻ
Lâu lắm rồi ngày cứ đi xuôi
người cứ đi qua
Bỏ lại mình ta một góc đời đơn lẻ
Nên nhiều khi ta thành kẻ lạnh lùng .
Đã nhiều lần đem mộng gởi mông lung
người không nhận
còn vứt bỏ bên đường không thương tiếc
Buồn thân phận
giận tình đời ta riết muốn hoá ngông
Phủi sạch tay bỏ ước vọng viễn vông
Nghêu ngao hát cho lòng thôi vướng víu .
Con gió chiều nay chừng như đã hiểu
Nên cùng ta hoà điệu hát say sưa
Quên nắng mưa
quên lọc lừa quên tất cả
Hát nhe gió cứ đùa hàng thông nghiêng ngã
Nhớ mang lời hát nầy theo gió cứ bay xa .
PT.937
Cần Thơ Quê Tôi Quê tôi đó vùng nước trong gạo trắng
Đồng mênh mông những ruộng lúa chín vàng
Mùi thơm nồng theo gió quyện mênh mang
Vờn sóng lúa khi mùa sang chướng đến .
Khói đốt đồng chiều bay theo gió quyện
Mùi hăng hăng gây nhớ mãi lòng người
Trong nắng chiều cánh én liện chao rơi
Cũng là lúc sắp vào mùa xuân mới .
Giòng sông đêm mơn man làn gió thổi
Hàng bần xanh đàn đom đóm lập loè
Những con thuyền xuôi nước rẽ về đâu
Giữa khuya khoắc buồn tênh trên sông Hậu .
Quê tôi đó một thời còn in dấu
Tuổi đời thơ đầy ấp những mộng vàng
Buổi tan trường đạp xe chạy lang thang
Đi tìm lại chút hương tình đã lỡ .
Gánh sông hồ trên vai tôi nặng nợ
Nên chưa lần trở lại đất Tây Đô
Đến bao lâu bỏ được kiếp sông hồ
Đi tìm lại một thời xa xưa cũ .
Cần thơ ơi ! lòng tôi hằng ấp ủ
Một ngày về cho thoả dạ ước mong
Trên chiếc phà nhìn lại một dòng sông
Cho ký ức quay ngược dòng dĩ vãng . PT.937
Chiều Say
Đùa theo lá ngọn gió vờn lả lướt
Chiều rơi dần con nắng bỏ đi hoang
Bên ly rượu một mình ta say khướt
Để nghe hồn từng giọt nhớ rơi tan .
Sương nhuốm lạnh trải giăng đầu ngọn cỏ
Sao chiều nay cơn gió thổi qua nhiều
Mang theo nỗi cô liêu về vây phủ
Một không gian tím rủ cả hoàng hôn
Chiều sương khói , ôi ! một chiều đông lạnh
Hồn rơi tan thành từng mảnh rã rời
Cố nuốt lấy ly rượu nồng cay xé
Như nuốt từng dòng lệ cố nhân ơi !
Chiều tiếc nhớ mình ta trên gác vắng
Rót chưa đầy thì ly đã cạn vơi
Mượn men rượu tìm quên đời viễn xứ
Và cũng quên quá khứ một dáng người .
Ngồi gục mặt đôi mắt mờ dĩ vãng
Bên ngoài kia lớp sương phủ mơ màng
Hiu hắt quá một góc đời buồn tẻ
Ta thấy hồn bất chợt vỡ rơi tan .
PT937
Tìm Về Tuổi Dại Có nỗi nhớ đi ngang ...réo gọi
Thức dậy hồn ơi ! Ta đi tìm lại một thời
Cái tuổi rong chơi cái thời còn bắt bướm
Cái tuổi tắm truồng đùa nghịch dưới giòng sông .
Thức dậy đi về thăm lại mảnh vườn lòng
Mà lúc nhỏ ta quên không để ý
Thuở cái tuổi chưa biết gì mộng mị
Và trong lòng chưa một chút nghĩ vu vơ
Thức dậy đi tìm lại tuổi đời thơ
Tìm lại những đêm nằm bên mẹ
Mắt lim dim bên những lời ru khe khẻ
Hay ngồi nghe truyên cổ tích tự hồi nào xa lắc xa lơ
Cái tuổi nhỏ ngây thơ ham chơi hơn ham học
Cứ trốn trường lang thang theo tụi nhóc
Rão khắp làng tìm bắt tổ chim non
Để nhiều khi cúi xuống chịu roi đòn
Vì cái tật trưa nắng cháy lại ra đồng lật đất cày bắt dế .
Cái tánh lì cứ mặc kệ đòn roi .
Thức dậy đi tìm lại một quảng đời
Màu áo trắng sân trường hàng phượng đỏ
Còn tập tểnh viết thơ tình mở ngỏ
Còn mỗi chiều đạp xe chở gió đi rong
Còn thẹn thùng khi lòng muốn nói tiêng yêu
Còn mộng mơ trên những chuyến phà chiều
Nhìn dòng nước gió hiu hiu đùa con sóng
Rồi buông hồn mơ mộng thả đi hoang .
Thức dậy đi , hồn ơi mau thức dậy
Sống lại đi sống lại một quảng đời
Lỡ mai nầy như dòng nước đi xuôi
Phù sinh đó làm sao ai biết trước . PT.937
Sao đổi nick dzạ Chìu....mừng tuổi Chìu nha.........Năm mới mọi việc điều mới duy người iu và tình yêu vẫn cũ hihihihih
Có phải đời ta mộng đã bay
Còn lại đơn côi một phương nầy
Ai vui xuân mới ta vẫn cũ
Bên cốc rượu nồng ta lại say .
PT.937
Mùa xuân của em là anh 4 Bên chén rượu nồng khan đắng cay Mùa xuân...xuân của...của ai ai Riêng ta còn hẹn xuân như ý Đất trời hội tụ ở ngày mai Vầng trăng tháng Chạp vô tình quá Rót say bí tỉ chốn trần gian Lưu linh ngửa mặt..yêu vồn vã Hớp cạn trăng đầy vội vàng tan!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2008 11:58:04 bởi BĂNG NGUYỆT >
mến chào BN ,
chúc BN một mùa xuân vui tươi gia đình hạnh phuc.
NN xin gỡi lại một bài cho zui.
NN
Dấu địa đàng
Lối vườn Địa đàng một thuở nào
Hương hoa nhạc gió nhẹ bay cao
Chúa ban đất trời còn thuần khiết
Hồng hoang còn đượm nét thanh cao
Khu vườn hạnh phúc nhiều hoa trái
Rựt ánh hào quang, lấp lánh sao
Từ khi nguyên tổ đi lạc lối
Dấu xưa - Địa đàng - giấc chiêm bao !
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2008 08:35:36 bởi nghinhnguyen >
NGUYỆT
Cuội Phu Nhân
Bài viết đã đăng: 4831
Gia nhập ngày: 15.6.2003
Hiện trạng: offline Sao đổi nick dzạ Chìu....mừng tuổi Chìu nha.........Năm mới mọi việc điều mới duy người iu và tình yêu vẫn cũ hihihihih
quote:
Có phải đời ta mộng đã bay
Còn lại đơn côi một phương nầy
Ai vui xuân mới ta vẫn cũ
Bên cốc rượu nồng ta lại say .
PT.937
Thanks Băng Nguyệt ghé thăm....đổi nick đâu vẫn phuongtim mà...năm mới cái gì cũng mới...hỏng lẻ tình yêu cứ để cũ xì !!!!
Chúc Băng Nguyệt cùng gia đình một năm..an vui đầy hạnh phúc....còn Cuội nên về sớm...kẻo phu nhân ở nhà coi chừng bị người ta bắt cóc....
Chiều Nhớ Em Êm đềm quá một chiều thu tỉnh lặng
Gió lặng im mây đọng giữa lưng trời
Nghe man mác một nỗi buồn trống vắng
Lòng nhớ người , ta nhớ lắm người ơi .
Em phương đó có nghe thu tàn tạ
Mai đông về gió lạnh buốt căm căm
Chiều tuyết đổ âm thầm ta tưởng nhớ
Một dáng hình ai đó chốn xa xăm .
Từng kỷ niệm hiện về qua trí nhớ
Nụ môi hôn hoà hơi thở ngọt ngào
Chút mơ hồ nhưng tràn đầy rực rỡ
Thơm như hoa và đẹp tựa trăng sao .
Em đừng cười người tôi hay mơ mộng
Bóng chim bay cũng ngỡ dáng em kề
Yêu như thế và tương tư đến thế
yêu một lần muôn thuở đắm say mê .
Trên đỉnh nhớ hồn tôi đang chót vót
Hướng về em từng giây phút trông chờ
Mai gặp gỡ có hay không duyên nợ
Nhưng tình mình tràn ngập đoá hoa thơ . PT.937
Tôi Muốn Về Tôi muốn về tìm lại tuổi thơ ngây
Nét hồn nhiên lòng trắng như trang giấy
Trên bờ đê nghe gió đùa lau sậy
Tung cánh diều căng gió dưới chiêu hôm.
Tôi muốn về ngắm lại nắng hoàng hôn
Chiều rơi xuống trên cánh đồng tĩnh lặng
Sáo diều ai từ xa đang văng vẵng
Nghe êm đềm man mác buổi chiều quê .
Tôi muốn về nghe điệu hát say mê
Của ai đó vọng về mùa gặt lúa
Thoảng trong gió thơm nồng mùi hương sữa
Cơn gió chiều nhè nhẹ thoáng đong đưa .
Tôi muốn về tắm lại những ngày mưa
Mình trần trụi nghịch đùa cùng chúng bạn
Tìm lại chút tuổi đời còn trong sáng
Chưa vương sầu chưa nhuốm bụi trần gian .
Tôi muốn về gột rửa những gian nan
Đem giặt giũ trên dòng sông xưa cũ
Bao lớp bụi phong trần chừng quá đủ
Thả theo dòng nhờ con nước đưa xuôi .
PT.937
Nỗi Lòng Cô Phụ Hai chín tuổi đời em còn phơi phới
Trời gieo chi em vướng cuộc tình buồn
Để đêm về dòng lệ cứ rơi tuôn
Bên chiếc võng ru con buồn thao thức .
Mười mấy năm con em giờ khôn lớn
Nhưng nỗi sầu vẫn rót mãi vào đêm
Từng giọt buồn đọng lại giữa môi êm
Nhìn con trẻ thêm đớn đau lòng mẹ .
Mười mấy năm mình em thân bóng lẻ
Một dòng đời trên lối rẽ cô đơn
Ngày qua ngày càng chồng chất thêm hơn
Từng giọt lệ tủi hờn nhìn con trẻ .
Mười mấy năm sống kiếp đời cô lẻ
Xót xa em một thân phận đơn côi
Tháng năm dài héo hắt nụ hoa môi
Ai cỏ hiểu nỗi lòng người cô phụ . PT.937
Mai Em Về (2) Mai em về thăm lại chốn quê xưa
Muốn gởi em mang giùm ta chút nhớ
Về trao lại người tình xưa một thuở
Chiều Tây Đô gió rụng lá sân trường .
Mai em về ta gởi chút tình thương
Những con phố từng đoạn đường tuổi trẻ
Những bước chân ngày nao trên quê mẹ
Mà giờ đây ta thành kẻ lạc loài !
Mai em về một buổi sớm sương mai
Em nhớ hái cho ta chùm mộng cũ
Nghe trong gió đưa hương mùi quyến rũ
Giữa vườn ai hoa cải nở rộ vàng .
Mai em về qua những chuyến đò ngang
Tay khoả nước níu lục bình trên sóng
Hay những đêm phơi mình vầng trăng mỏng
Vớt cho ta từng mảnh vỡ trên dòng .
Mai em về trao nỗi nhớ mênh mông
Ta ấp ủ trong lòng từ buổi ấy
Bao nhớ thương vẫn tràn đầy khoắc khoải
Nhớ một thời tươi đẹp của xưa ơi ! pt.937
Dáng Xuân Có phải em về trong dáng xuân
Mộng ước xa xôi bỗng chợt gần
Một chút thơm nồng loang trong gió
Phải mùi hương tóc của tình nhân .
Bất chợt bừng lên mộng sáng ngời
Cung đàn ai khảy điệu chơi vơi
Nghe từng nốt nhạc mừng xuân mới
Áo lộng chiều bay nét tuyệt vời .
Có phải em về trong dáng xuân
Từng bước em đi hoa ngại ngần
Không dám khoe màu tươi trong nắng
Để hồn thi sĩ mộng lâng lâng .
Có con chim nhỏ đang vui hót
Chúc mộng tình xuân đến thật gần
Cho kẻ phương trời tròn mơ ước
Chung bước vai kề trên lối xuân . PT.937
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: