Một Thời Để Nhớ
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 60 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 896 bài trong đề mục
Phuongtim937 03.03.2008 20:30:32 (permalink)
0
Nhớ Người 2

Sao bỗng dưng lòng chợt nhớ bên kia
Nhớ quán gió nhớ chiều về trên bến
Chuyến đò ngang cơn mưa mùa chợt đến
Lồng tóc bay mưa tạt ướt vai mềm .

Đại lộ chiều từng chiếc lá rơi êm
Dìu nhau bước bàn tay mềm như lụa
Ôi dịu ngọt một tình yêu chan chứa
Em trao ta không một chút ngại ngần .

Ánh mắt nào làm hồn chợt lâng lâng
Nụ cười ấy thấy gần như bẽn lẽn
Nghe thương lắm một chút gì e thẹn
Nhìn tay run khuấy nhẹ tách café .

Nhớ làm sao khi mỗi lúc đêm về
Từng con phố đèo nhau trong mưa gió
Nép vào em nghe hương tình mở ngỏ
Mưa lạnh ngoài mà hồn ấm trong ta .

Ta nhớ người ...ơi người tận phương xa !
Bao kỷ niệm ngày qua luôn vẫn nhớ
Ngày hôm nay hai phương trời cách trở
Chợt nhớ người ta nhớ lắm người ơi !

 
PT.937
Phuongtim937 05.03.2008 05:42:38 (permalink)
0
Em Đừng Hỏi
 
 
 
Em đừng hỏi lòng ta sao rất lạ
Lúc ấm nồng khi lạnh tựa giá băng
Lúc đùa vui khi trầm lặng âm thầm
Một góc nhỏ chung quanh đời không biết .

 
Cuộc đời ta mang quá nhiều thua thiệt
Nên đùa vui đó chỉ sự giã vờ
Tự lừa mình bằng ý nghĩ vu vơ
Em lại tưởng lời thơ ta rộn rã .

 
Em đâu biết từng nỗi sầu trong dạ
Mà tình đời đã ban tặng cho ta
Ngày lại ngày nối tiếp cứ đi qua
Làm ta chán cả tình đời xã hội .

 
Ta chỉ muốn một mình trong bóng tối
Mặc thời gian cho đến cuối cuộc đời
Và nụ cười em bắt gặp trên môi
Đó cũng chỉ một nét cười gượng gạo .

 
 Chốn nhân gian giữa cuộc đời giả tạo
Người với người gieo phiền não cho nhau
Cả tình đời đổi thay như chiếc áo
Lúc ta buồn em đừng hỏi tại vì sao .

vu vơ

 PT.937

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2008 05:07:23 bởi Phuongtim937 >
Phuongtim937 05.03.2008 20:20:21 (permalink)
0
Em Và Tôi

Em và tôi hai phương trời cách trở
Càng xa hơn cái khoản cách tuổi đời
Cứ mỗi độ lòng buồn tôi nhớ tới
Lại nghe thầm chút chua xót trong tôi .

Có một lần tôi ngồi nghe em kể
Em đọc qua trong một đoạn truyện tình
Người vợ trẻ không dám nhìn đám táng
Sợ phiên mình lại vấn mảnh khăn tang !.

Em vừa kể mà lòng buồn rười rượi
Nghe xót đau tôi thấy dạ bồi hồi
Em quá trẻ sợ sớm thành goá phụ
Khi một ngày em là kẻ tiễn đưa tôi .

Tôi ôm em mà nghe lòng bối rối
Đôi mắt buồn còn vương nét ngây thơ
Vì tình yêu tuổi đời em không sợ
Chỉ sợ rồi kẻ ở một người đi .

Bây giờ xa em luôn hoài nhắc nhở
Dặn cho tôi từng giây phút từng giờ
Tôi biết em trong lòng đang lo sợ
Tiếng Tử Thần cướp mất một người thương .

Em ủi an biết lòng tôi buồn bã
Theo tháng năm đời tựa đám sương mù
Cố lên nhé anh yêu đừng bỏ cuộc
Chiếc lá vàng chưa hẳn đã mùa thu .

 
PT.937
Phuongtim937 06.03.2008 20:16:45 (permalink)
0
Ngủ Ngoan

Bên kia em đã giấc nồng
Bên đây ta vẫn ngồi trông đợi chiều
Mơn man gió nhẹ buồn hiu
Nhìn mây lãng đãng nhớ nhiều về em
Chắc em vào mộng êm đềm
Riêng ta ngồi lặng bên thềm nhớ ai
Chúc em giấc mộng canh dài
Ngủ ngoan em nhé tóc cài gối hoa
Trên vành môi mọng ngọc ngà
Đây hôn một nụ của ta trao người .

Thấy gì em nở nụ cười .
PT.937
Phuongtim937 07.03.2008 22:31:39 (permalink)
0
Ta Đã Quên

Năm năm chưa hẳn ta còn nhớ
Ký ức thời gian đã phủ mờ
Huống chi tình cũ duyên xưa lỡ
Đã chảy xuôi dòng theo tháng năm.

Hình như ta đốt bao dĩ vãng
Vãi đám tro tàn theo gió mây
Đời không muốn nhớ lòng không thấy
Mặc đời xao động lòng không hay .

Ta đang muốn thả hồn trống rỗng
Rữa sạch buồn ta ở trong lòng
Tất cả gì qua như cơn mộng
Ta muốn tìm về với hư không .

Em đừng réo gọi đừng nhắc nhở
Nhắc nữa mà chi mối duyên hờ
Hình như ta đã không còn nhớ
Nó đã tan rồi như khói tơ .

Ta thích một mình bên gác vắng
Thả hồn trầm lặng với hư vô
Ta đang phủi sạch bao sầu khổ
Và quên tất cả chuyện mơ hồ .

Em đem vung vãi tình khắp chốn
Đừng trách gì ta kẻ lạnh hồn
Để ta yên nhé ta yên nhé
Áo đời ta đã lấp vùi chôn .
 

PT.937
huongtuyet274 07.03.2008 23:31:12 (permalink)
0

Trích đoạn: Phuongtim937

Ta Đã Quên

Năm năm chưa hẳn ta còn nhớ
Ký ức thời gian đã phủ mờ
Huống chi tình cũ duyên xưa lỡ
Đã chảy xuôi dòng theo tháng năm.

Hình như ta đốt bao dĩ vãng
Vãi đám tro tàn theo gió mây
Đời không muốn nhớ lòng không thấy
Mặc đời xao động lòng không hay .

Ta đang muốn thả hồn trống rỗng
Rữa sạch buồn ta ở trong lòng
Tất cả gì qua như cơn mộng
Ta muốn tìm về với hư không .

Em đừng réo gọi đừng nhắc nhở
Nhắc nữa mà chi mối duyên hờ
Hình như ta đã không còn nhớ
Nó đã tan rồi như khói tơ .

Ta thích một mình bên gác vắng
Thả hồn trầm lặng với hư vô
Ta đang phủi sạch bao sầu khổ
Và quên tất cả chuyện mơ hồ .

Em đem vung vãi tình khắp chốn
Đừng trách gì ta kẻ lạnh hồn
Để ta yên nhé ta yên nhé
Áo đời ta đã lấp vùi chôn .

PT.937

       
     GỌI HẠNH PHÚC
   
Anh cứ vui đi như vẫn vui
Đừng gieo chi nữa những ngậm ngùi
Những tình duyên cũ xưa đã lỡ
Hãy cố quên đi, hãy lấp vùi
 
Để kí ức xưa là vụng dại
Là hồn dĩ vãng khát thơ ngây
Ảo mờ như thể trăng mười tám
Đã đọng vào tình những đắm say
 
Có đốt được đâu gió heo may
Thổi vào ngọn lửa cháy đêm ngày
Hồn sao trống rỗng khi tình chết
Mà lửa yêu thương vẫn đọng dầy
 
Tháng năm cứ thế đời xao động
Rửa làm sao sạch những hoài mong
Buồn ơi cứ kéo vào tâm ấy
Một phút chẳng rời mộng ngóng trông
 
Nói thế mà thôi chỉ thế thôi
Một mình gác vắng lại đơn côi
Lại nghe sầu vướng trên mi mắt
Lại đếm thương đau đã xa rồi
 
Em vẫn gọi anh gọi linh hồn
Gọi cho phai nhạt sắc hoàng hôn
Gọi bình minh đến xua bóng tối
Đã lấp bẽ bàng đã vùi chôn
 
Để góc bên đời anh hiu quạnh
Chợt hồng lên ánh sáng mong manh
Hồng lên trang mới tình em đó
Là nắng ươm mơ... ngọn gió lành!
 
                             HuongTuyet274
 
HT chúc ngày 8-3 vui vẻ và hạnh phúc1
 
 
Phuongtim937 08.03.2008 06:26:02 (permalink)
0


GỌI HẠNH PHÚC

Anh cứ vui đi như vẫn vui
Đừng gieo chi nữa những ngậm ngùi
Những tình duyên cũ xưa đã lỡ
Hãy cố quên đi, hãy lấp vùi

Để kí ức xưa là vụng dại
Là hồn dĩ vãng khát thơ ngây
Ảo mờ như thể trăng mười tám
Đã đọng vào tình những đắm say

Có đốt được đâu gió heo may
Thổi vào ngọn lửa cháy đêm ngày
Hồn sao trống rỗng khi tình chết
Mà lửa yêu thương vẫn đọng dầy

Tháng năm cứ thế đời xao động
Rửa làm sao sạch những hoài mong
Buồn ơi cứ kéo vào tâm ấy
Một phút chẳng rời mộng ngóng trông

Nói thế mà thôi chỉ thế thôi
Một mình gác vắng lại đơn côi
Lại nghe sầu vướng trên mi mắt
Lại đếm thương đau đã xa rồi

Em vẫn gọi anh gọi linh hồn
Gọi cho phai nhạt sắc hoàng hôn
Gọi bình minh đến xua bóng tối
Đã lấp bẽ bàng đã vùi chôn

Để góc bên đời anh hiu quạnh
Chợt hồng lên ánh sáng mong manh
Hồng lên trang mới tình em đó
Là nắng ươm mơ... ngọn gió lành!

HuongTuyet274

HT chúc ngày 8-3 vui vẻ và hạnh phúc1



_____________________________

Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!

 
 
Thanks HuongTuyet đã ghé thăm..để lại bài thơ rất hay...chúc HT cuối tuần vui vẽ....
Thân. HL
Phuongtim937 08.03.2008 20:59:35 (permalink)
0
Người Hỏi Ta


Người hỏi ta đời có gì vui không nhỉ
Hỏi làm chi một câu hỏi dư thừa
Cuộc đời ta mất rồi bao thi vị
Và trong lòng còn lại chỉ buồn mưa .

 
Người hỏi ta bao giờ mưa hẳn tạnh
Cho nắng đời lóng lánh hạt sương mai
Dù nắng mưa giữa góc đời cô quạnh
Ý vị gì khi thiếu hẳn vòng tay .

 
Người hỏi ta trong gió chiều réo rắt
Cung bỗng trầm ai dạo khúc tình tang 
Ta chỉ biết cung thương buồn héo hắt
Theo gió đưa đưa tận cõi mây ngàn .

 
Người hỏi ta có nghĩ gì không nhỉ
Không ..đời ta là chỉ áng mây trôi !
Chia một nửa bay theo màu huyền bí
Còn nửa thì dần tan rã mà thôi .

 
Người hỏi ta cõi đời gì là nhất
Là thênh thang như trời rộng bao la
Xin trả lời bằng tâm hồn chơn chất
Là bao dung là rộng lượng hải hà .

 
Người hỏi ta nụ hoa nào thơm ngát
Xin trả lời đó là nụ hoa yêu
Dù mai kia giữa nhánh chiều sương bạc
Dù tình xa vẫn ngào ngạt mỹ miều .

 
Người hỏi ta một kiếp đời cô độc
Có bao giờ tủi phận của mình không
Xin trả lời bằng tâm hồn chân thật
Buồn làm gì giữa cõi tạm mênh mông .

 
Người hỏi ta qua bao mùa chinh chiến
Khói đạn bom nghi nghút cả khung trời
Đời trải qua hơn phần tư thế kỷ
Vết thương lòng người có chút ngoai nguôi ..

 
Người hỏi ta tự do làm sao có
Xin trả lời là nó chẳng khó đâu
Chỉ ngại ngùng nên người không dám thử
Bứt xiềng gông tự phá những ngục tù .

 
Người hỏi ta có quay về quá khứ
Về mà chi về lại để làm gì
Lâu lắm rồi ta không còn để ý
Sợ quay về gặp lại những sầu bi .

 
Người hỏi ta thời gian qua qua mãi
Để lòng người rồi cũng phai nhạt màu sơn
Làm sao biết giữa cuộc đời ngang trái
Thì lòng người ai biết oán hay ơn .

 
Người hỏi ta đời còn bao lâu nhỉ
Mà thấy buồn lên quầng mắt thâm sâu
Có phải chăng đời thiếu người tri kỷ
Nên màu sương đã nhuộm trắng mái đầu .

 
Người hỏi ta sao lạnh lùng tựa biển
Thôi để ta nói hết một điều này
Cõi vô thường có gì mà lưu luyến
Cứ gượng cười cho qua một ngày nay .

 
Thôi người nhé thôi xin đừng hỏi nữa
Để cho đời cứ qua tựa bóng câu
Không thắc mắc không buồn thương nuối tiếc
Để đời trôi như dòng nước qua cầu .

 
PT.937
R



<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 07:48:11 bởi Viet duong nhan >
Phuongtim937 09.03.2008 19:25:48 (permalink)
0


















Yêu Gã Ba Lơn .

Em hay bảo con người tôi lãng xẹt
Ăn nói ngang tính nết tựa cua bò
Mặt lầm lì vừa trông đà phát ghét
Mới nhìn vào không một nét để mà ưa .

Em không hiểu sao thương tôi mớ lạ
Con người chi mà tính quá khật khùng
Lúc cười vui lúc lầm lì chai đá
Ngồi im lìm trông giống gã ba lơn .

Em lại bảo con người tôi khó tả
Khùng không khùng mà khôn chẳng ra khôn
Ai nói chi mặc người ta hả dạ
Ngồi lững lơ như một gã không hồn .

Em lại bảo sao quá nhiều nhung nhớ
Khi mỗi lần vắng bóng cái gã khờ
Cái bản mặt nhìn đời như không có
Vắng một ngày em đã thấy lo lo .

Ai biểu em thương rồi bây giờ nói nhớ
Đã biết rồi cái tánh dỡ ương ương
Không biết nịnh xum xoe không chào đón
Tại em lầm nên mới chọn tôi thương .

Ngày Mẹ sanh tôi đâu là đãng tử
Lúc lớn lên phút chốc quá ra khờ
Đời nó đá tôi đau bao nhiêu trận
Nên thôi đành làm một gã ba lơn .

Để ngồi đó nhìn người ta múa hát
Dù dỡ hay nhất quyết chẳng vỗ tay
Có thương tôi em đừng nên e ngại
Cuộc đời mà ai biết được ngày mai .

 
PT.937
Quỳnh Muội 10.03.2008 09:39:44 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: PT937


ANH AO ƯỚC



Anh ao ước cánh chim trời lang bạt
Có một nơi trú lạnh giữa trời đông

Cánh đã mỏi qua mấy mùa bão động
Nhiều vết thương đã cắm chặt vào lòng.


Anh ao ước biển đời thôi dậy sóng
Mặt hồ im còn lại một chặng đường
Buồm rách nát qua bao mùa gió lộng
Tả tơi đời còn kịp bến hay không?


Anh ao ước khi ánh tà huy đổ
Nắng rực vàng đẹp tựa bưổi chiều thu

Đừng mưa chiều đông lạnh quá âm u
Đừng sấm động , đừng loạn cuồng cơn gió.


Anh ao ước khi đêm về qua ngõ
Trăng thắp lên sáng tỏ một tình ta
Mây quyến rũ lá vàng đùa theo gió
Cùng bên nhau luân vũ khúc tình ca.


Anh ao ước em từ phương trời nọ
Hiểu giùm ta đang lạnh mỗi đông về
Chăn chiếu đơn không đủ lòng ta ấm
Khi ngoài trời mưa tuyết phủ sơn khê.


Anh ao ước có em nằm bên cạnh
Ta ôm em suốt cả một mùa đông
Như loài gấu ngủ vùi trong tuyết lạnh
Chẳng biết đất trời còn có hay không.



PT937




                        AO ƯỚC


Anh như một cánh chim trời lang bạt
Giữa chiều đông mưa gió lạnh nẻo về
Nơi trú ẩn vẫn còn xa vời vợi
Mà đường bay đôi cánh mỏi rã rời
 
Anh ao ước giữa cõi đời biến động
Sóng lòng dâng từng nhịp vỗ bờ tim
Tâm tư cô đơn vẫn dõi kiếm tìm
Một bến đỗ bình yên đầy ước vọng

Mùa thu về không gian đầy gió lộng
Mặt hồ thu gờn gợn sóng lăng tăng

Nắng rực vàng cho ao ước thêm xanh
Nghĩ về em ở nào xa xôi lắm ?
 
Em có biết đông về nơi anh ở ?
Nơi có một người đang nhớ về em
Nơi từng đêm  chiếc bóng lạnh hồn thêm
Hồn trăn trở khi trời đông ngập gió

Sẽ có những ngày đông đất trời bỏ ngỏ
Trăng trên cao tỏ ánh sáng dịu hiền
Đưa chúng mình chìm vào giấc ngủ riêng
Mặc trời đất vần xoay trong vũ trụ


.
............. Hoa - Quỳnh ................

:: Bài thơ đưa vào TV ::
________________________________________

Đời thêm nhạt vì …son môi không còn thắm
Tình đã phai vì …mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương… nên đời không bến đợi
Hồn phải bơ vơ… trên vạn nẻo hành trình



<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2008 04:01:00 bởi Viet duong nhan >
Phuongtim937 11.03.2008 02:17:41 (permalink)
0
Thanh Quỳnh Muội ghé thăm...để lại bài thơ hay..
Chúc luôn vui...
Thân..HL
Phuongtim937 11.03.2008 03:07:01 (permalink)
0
Lục Bát Vu Vơ

Lặng Lẻ
Con tôm nó búng thụt lùi
Như em nhè nhẹ để rồi xa nhau
Ra đi chẳng một lời chào
Quay lưng lặng lẻ hồi nào mất tiêu .

Đi Tu
Muốn tu mà sợ quậy chùa
Tấm thân ô nhiểm khó lừa khói hương
Lòng còn má phấn môi hường
Tâm chưa thiền định còn vương bụi trần .

Chung Tình
Cong lưng tìm chữ chung tình
Hỏi thăm thiên hạ bảo mình gã ngu
Cái thân tóc rối đầu bù
Thấy thương cho gã che dù ban đêm !

Gánh đời
Cong lưng quảy cái túi đời
Rao vang phố thị không người hỏi nhau
Lê la cuối xóm làng đầu
bước chân khập khểnh túi sầu nghiêng vai .


Đêm mơ thấy đến cung Hằng
Có nàng Tiên Nữ gọi thằng bằng anh
Nắm tay cỡi đám mây xanh
Vân vu khắp chốn dạo quanh thiên đình
Bỗng nhiên cơn gió giật mình
Oán ơi cơn gió thiệt tình hại nhau .

Say
Chiều say ngồi hát nghêu ngao
Thấy em đứng tựa bên rào ngó sang
Trong cơn say sĩn mơ màng 
Chao ôi ! sung sướng có nàng thương tôi
Lấy tay dụi mắt một hồi
Nàng đâu không thấy thấy chó ngồi chờ xương !

 
PT.937
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2008 05:39:17 bởi Phuongtim937 >
Phuongtim937 11.03.2008 19:26:51 (permalink)
0












Đừng Khơi Lại

Thôi đừng nhắc đến ngày xưa ấy
Trăm năm khô héo nhánh tình gầy
Xưa mới vun trồng người đốn bỏ
Còn lại gốc sầu theo tháng năm .

Người hỏi ta quên hay còn nhớ
Chắc hẳn lòng ta đã phai mờ
Cội tình mục rữa theo năm tháng
Và bụi thời gian phủ gốc mơ .

Dòng đời lặng lẻ trôi trôi mãi
Ta cũng trôi theo một nhánh buồn
Như cành khô mục trên sông lạnh
Thì chẳng cần chi một bến bờ .

Thôi đừng khơi lại ngày xưa nữa
Người ánh trăng treo buổi nguyệt rằm
Còn ta người biết rừng hoang thẳm
Cô tịch u buồn theo tháng năm .

Xếp lại đi nhe vào quá khứ
Và hãy lãng quên chuyện một thời
Khoác áo người đi vào lối mới
Tro tàn khơi lại chỉ buồn thôi .

Ta đang muốn sống đời yên tịnh
Muốn kiếm hồn ta một chữ Thiền
Cho tâm lắng đọng đời không nhớ
Đến làn mi khép giấc bình yên .

 
PT.937
Phuongtim937 12.03.2008 08:20:06 (permalink)
0




















Chiều Thương Nhớ 2

Con gió chiều đùa sóng nước lao xao
Hàng thủy liễu rì rào theo con gió
Chiếc đò ngang ta em ngày xưa nọ
Nhìn nhau buồn không nói được gì nhau .

Em như ta biết đây lần đưa tiễn
Mình bên nhau còn lại chỉ phút giây
Vì mai đây ta lại đời ly xứ
Bỏ mình em cô quạnh một phương nầy .

Đò cập bến ta em cùng nhẹ bước
Đại Lộ buồn chiều vắng vẻ lưa thưa
Bước âm thầm dưới sương mờ mưa bụi
Ta và em chừng mất hẳn nụ cười .

Tay trong tay mà lòng buồn rười rượi
Chút nữa thôi chuyến xe cuối em về
Ta thấy em mắt buồn ngân ngấn lệ
Ôi một chiều ta không thể nào quên .

Đứng trên bến Ninh Kiều nhìn bên ấy
Cồn Phù Sa quán Gió biết bao tình
Còn niềm vui khi đò chưa tách bến
Mà bây giờ lòng lại chợt buồn tênh .

Trời hôm nay bên nầy mưa rơi nhẹ
Lất phất buồn nhè nhẹ hạt mưa sương
Ta lại nhớ Phù Sa nhớ về quán Gió
Nhớ con đò xưa chở một tình thương .

 
PT.937

Phuongtim937 13.03.2008 00:30:50 (permalink)
0
Chiều Mù Sương Gợi Nhớ.
 
Sao hôm nay bỗng nhiên trời trở lạnh
Mới ấm nồng tưởng đã bước vào xuân
Cái thời tiết lạ lùng trời Bắc Mỹ
Chỉ một đêm là lại khác nhau rồi.
 
Sương phủ giăng sương mịt mù khắp lối
Trời lặng im chẳng chút gió thổi về
Nhìn cảnh vật lê thê từng nỗi nhớ
Nhớ con đường xưa cũ nhớ trời quê.
 
Nhớ dòng sông nhớ bờ đê ruộng lúa
Nhớ câu hò nhớ điệu hát ru con
Nhớ chiều tan nắng rụng trải lối mòn
Nhớ tiếng gió rung hàng cao lã ngọn .
 
Nhớ dáng em buổi chiều về nghiêng nón
Tóc bay bay gió lộng buổi chiều tà
Trên lối mòn hoang dại một màu hoa
Vàng cánh bướm thước tha chiều nắng nhạt.
 
Con nước đổ lục bình trôi rời rạc
Trên dòng sông gợi nhớ một chuyến đò
Nhớ mưa chiều nhớ hương tóc thơm tho
Trong sương lạnh buồn ơi sao nhớ quá.
 
Chiều nay đây một mình trên xứ lạ
Trời giao mùa nên ấm lạnh bất thường
Cả vùng trời bao phủ một màu sương
Làm tràn ngập hồn thương từng nỗi nhớ.
 
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2008 01:15:50 bởi Phuongtim937 >
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 60 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 896 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9