Một Thời Để Nhớ
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 60 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 896 bài trong đề mục
Phuongtim937 26.04.2008 19:53:10 (permalink)
0
Thao Thức

Đêm vắng lặng giữa căn phòng thao thức
Tiếng lá khua lay động cửa hiên ngoài
Con dế mèn nỉ non buồn ray rức
Nghe bồi hồi trong dạ nhớ nhung ai .

Trăng chênh chếch bóng tà qua khung cửa
Đêm trong veo hồn lạnh lẽo cô phòng
Buồn trăn trở ta nhớ người chốn ấy
Dưới đêm hè mà hồn lạnh thu đông .

Đời đi qua bao mảnh tình tan tác
Tàn đam mê còn lại cuộc đời buồn
Sương phủ trắng hồn tang từ thu trước
Tưởng cuộc đời quên hẳn chữ yêu thương .

Người lại đến gieo thêm lòng nhung nhớ
Nghe nỗi buồn trăn trở lúc về đêm
Tiếng gió ru cũng đủ hồn mộng mị
Đêm từng đêm thao thức nghĩ về người .

Lòng lo sợ một ngày nào rồi sẽ
Tình chia xa buồn bã tựa thu chiều
Mai người đi không một lời từ tạ
Lời thơ buồn thêm nhạt nhẽo tiếng ... yêu .

Đêm nay buồn lặng ngồi nhìn trăng sáng
Xót thân ta phiêu bạt kẻ lạc loài
Nghe sương nhỏ thấm hồn đời cô quạnh
Lòng quay cuồng không dám nghĩ đến ngày mai .

PT.937
Phuongtim937 29.04.2008 01:04:30 (permalink)
0
Đợi Chờ

Từ độ em đi đời ta đã
Mất cả hồn mình bao ý thơ
Đêm mi trĩu nặng buồn thương nhớ
Tách bến thuyền xa mộng vẫn chờ .

Theo gió con thuyền đã ra khơi
Ruỗi rong đâu đó một phương trời
Mỗi chiều ta đứng trên bến đợi
Cánh buồm theo gió lại quay về .

Ta vẫn mỗi chiều ngắm thông reo
Theo từng con gió vút qua đèo
Xa xăm tưởng nhớ chiều gặp gỡ
Nhớ hình bóng cũ nhớ người thơ .

Bến cũ khi nào em trở lại
Ta rộng vòng tay đón cố nhân
Vẫn mơ lối cũ chiều chung bóng
Thơ lại ngân vang khúc nhạc lòng .

 
PT.937
Phuongtim937 30.04.2008 09:34:10 (permalink)
0
Một Thời Để Nhớ .

Ta cũng mười năm làm lính chiến
Rừng hoang phố thị dấu muôn nơi
Giày sault mỏi gót mòn áo trận
Máu lửa một thời nhập cuộc chơi .

Trường xưa áo trắng vào quá khứ
Sách vỡ bạn bè đã lãng quên
Chiến trường ngùn ngụt mùa lửa dậy
Khói súng hoà theo tiếng thét rền .

Lúc ấy hình như ta không nhớ
Cũng chẳng có gì để mộng mơ
Ta ném chữ tình vào một xó
Chẳng thèm suy nghĩ chẳng buồn lo .

Ta cũng trải qua những cuộc tình
Thoáng qua ngắn ngũi buổi điêu linh
Tình yêu phút chốc tình yêu lính
Bỏ lại đàng sau những bóng hình .

Dừng quân phố thị chiều say sĩn
Tìm gái mua vui một cuộc tình
Mai lại hành quân vùng đất lạ .
Nằm chết ven rừng ai khóc ta .

Mười năm đủ giết tuổi xuân xanh
Ta đã già theo bước quân hành
Chàng thư sinh nọ không còn nữa
Nắng sạm vai gầy đôi mắt thâm .

Ta lột xác ta tự lúc nào
Máu lạnh lòng căm nỗi đớn đau
Thèm mùi chiến trận hơn mùi gái
Giường mộng của ta những chiến hào .

Mười năm chấm dứt đời chinh chiến
Lại trả ta về một chốn xưa
Ta đã một thời chưa chiến bại
Sao lại lất lây một kiếp thừa .

 
PT.937
Phuongtim937 01.05.2008 23:39:58 (permalink)
0
Bên Thác Mờ Sương .

Ta đứng lặng bên triền nhìn thác đổ
Chiều mù sương con gió chở thu về
Vài chiếc lá cuộn mình theo gió xoáy
Lãng đãng chiều buồn phủ cả sơn khê .

Chiều quạnh quẻ mình ta bên vách đá
Bóng đơn côi sầu phủ xuống quanh đời
Tiếng chim hoang giật mình kêu thảng thốt
Chút gợn buồn đưa hồn tận xa khơi .

Ta nhớ lắm ! người ơi ta nhớ lắm
Giữa chiều hoang ta mới thấm nỗi buồn
Phút vắng xa mới thấy lòng cô quạnh
Mới thấy hồn buồn bã dưới chiều sương .

Trong phút giây ta chợt lòng suy nghĩ
Người làm gì bên ấy có biết ta
Đang đứng lặng giữa rừng hoang cỏ lá
Thả mộng hồn về người tận phương xa .

Mai nầy đây dẫu cuộc tình có lỡ
Người chia xa lòng ta vẫn tràn đầy
Từng kỷ niệm ta chắc chiu ấp ủ
Dù thời gian tình mục nát cỏ cây .

Chiều xuống chậm nhìn không gian nhàn nhạt
Tiếng thác reo giòng nước vẫn xoáy tròn
Ta lại sợ tình mình như chiếc lá
Cuốn hút vào vực xoáy mịt mờ tăm .

 
PT.937
Phuongtim937 02.05.2008 20:02:22 (permalink)
0
Cánh Hạc

Nửa mảnh trăng treo bóng nguyệt sầu
Lầu xưa gác cũ hạc về đâu
Bao giờ cánh mỏi xin quay lại
Vẫn đợi trăm năm dưới nguyệt lầu .

Cánh hạc lưng trời xa mãi xa
Nghìn năm bóng nguyệt vẫn chưa già
Đêm treo dáng ngọc trên cành liễu
Đợi hạc quay về để ghẹo trêu .

Sóng nước trường giang vẫn rạt rào
Chờ trăng tắm mát với muôn sao
Ngày mai hạc có về nơi cũ
Trên bến trường giang vẫn đón chào .

Bao mùa cánh hạc vút xa bay
Trăng đêm lạnh lẽo tóc mây cài
Trường giang cũng đã bao mùa nhớ
Từ ngày cánh hạc đã xa bay .

Khi nào cánh hạc quay về lại
Gác cũ lầu xưa vẫn đón chờ
Một chén quỳnh tương mừng hạnh ngộ
Cùng trăng xướng hoạ mấy vần thơ .

PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2008 20:04:16 bởi Phuongtim937 >
Phuongtim937 03.05.2008 20:25:41 (permalink)
0
Cảm Tác

"Thương nữ bất tri vong quốc hận
Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa "
Đỗ Mục

"2 câu hát trong bài Hậu Đình Hoa"

"Lệ vũ phương lâm đối cao các
Tân trang điểm chất bản khuynh thành"
Trần Hậu Chủ

******
Có phải nghìn năm hồn Hậu Chủ
Đau lòng tức tưởi suốt muôn niên
Đình Hoa yến tiệc quên non nước
Để chuốc vào thân khổ luỵ phiền.

Nhã nhạc mê say ả Quý Tần
Ca ngâm xướng họa với tao nhân
Trương Hoa cũng vẹn trang tài sắc
Để luỵ thân danh một họ Trần.

Vườn hoa dạ ẩm suốt canh thâu
Múa hát ca sang chốn nguyệt lầu
Giặc đến bên mình chưa tỉnh rượu
Để rồi giếng ngọc tự vùi sâu.

Muôn đời tiếng xấu Hậu Đình Hoa
Cũng tại vì đâu mất nước nhà
Nghìn năm vẫn mãi hồn Hậu Chủ
Không rời khỏi chốn Hậu Đình Hoa


cảm tác khi đọc bài ca "Hậu Đình Hoa" của Trần Hậu Chủ và bài Đường thi "Tần Hoài Dạ Bạc "của Đỗ Mục

PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2008 20:27:07 bởi Phuongtim937 >
Phuongtim937 05.05.2008 06:27:40 (permalink)
0
Tình Tang

Tình tang con sáo bên sông
Qua chưa sắm lồng nhốt sáo Bậu ơi
Ầu ơ ! sao lại ngậm ngùi
Chưa chi mà Bậu sụt sùi thế ni .

Sáo chưa bay tội gì Bậu khóc
Để lòng Qua trằn trọc miên man
Thôi mai sẽ sắm lồng vàng
Nếu không nhốt sáo tình tang sáo buồn .

Mai sáo nhốt hết đường bay nhảy
Sáo đừng buồn cũng tại sáo thôi
Đèo cao gió mát lưng trời
Giờ đây phải chịu giam đời lồng son .

Qua nói trước lồng son không có
Chiếc lồng tre thì nó cũ rồi
Nếu mà Bậu thấy than ôi
Rừng xanh cứ lượn giam đời mà chi .

Qua thương Bậu từ khi gặp gỡ
Bậu thương Qua vì nợ hay tình
Thì thôi khỏi chiếc lồng xinh
Bên nhau một kiếp có mình có ta ..
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2008 06:28:50 bởi Phuongtim937 >
Phuongtim937 09.05.2008 19:41:52 (permalink)
0
Mai Nầy Có Dịp

Mai nầy có dịp ta về lại
Tìm thăm một góc chiến trường xưa
Coi mảnh đạn bom còn vương vãi
Giọt máu ngày nào đã khô chưa .

Mai nầy có dịp về đất đỏ
Tìm lại Pleiku phố sương mù
Nhìn cánh rừng xưa giờ xanh lá
Không còn bom đạn khói can qua .

Mai nầy có dịp về Bảy Núi
Hang động ngày xưa dấu vết mòn
Chiều lên Ba Chúc nghe gầm thét
Ngùn ngụt lửa rừng khói lên đen .

Mai nầy có dịp về phố cũ
Thăm mái trường xưa một dạo nào
Những buổi dừng quân chiều ngơi nghỉ
Nhìn tà áo trắng gió xôn xao .

Mai nầy có dịp về khắp chốn
Một thời trai trẻ đã băng qua
Thăm những tình xưa giờ nay đã
Theo dấu thời gian xoá nhạt nhoà .

Mai nầy có dịp ta tìm lại
Mảnh áo ngày xưa vứt bên đường
Coi mùi thuốc súng còn vương vấn
Một thời chiến trận đã xa xăm .

 
PT.937

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2008 23:26:24 bởi Huyền Băng >
Phuongtim937 13.05.2008 09:26:09 (permalink)
0
Em ..2

Em một đoá
hoa xuân còn thanh khiết
Êm đềm hương
toả nhẹ ngất ngây chiều
Thánh thiện quá một mùi hương huyền diệu
Hương mê hồn
hương ngọt vị tình yêu .

Em một thảm cỏ non
xanh mát rượi
Mềm như nhung
như mây lụa trên trời
Chạy thoai thoải theo triền
con dốc nhỏ
Nhìn mát hồn
dưới chiều nắng vàng rơi .

Em một ánh
trăng treo đêm nguyệt hạ
Xao xuyến lòng bao gã mộng thi nhân
Nhắc về em ca tụng biết bao vần
Trăm ngàn vạn hồn thơ còn chưa đủ .

Em gom lại
cả một trời quyến rũ
Như vật rơi
theo sức hút từ trường
Cứ thẳng đứng một đường mà rơi xuống
Đọng vào tim từng hạt
hạt vấn vương .

PT.937
Phuongtim937 14.05.2008 20:31:36 (permalink)
0
Mưa Đầu Hạ

Mưa trắng xoá cơn mưa đầu mùa hạ
Đất vỡ oà mùa nắng hạn khô khan
Ôi ! Chút mát dịu êm mùa khao khát
Đất đủ mềm bao ngày nắng chói chang .

Ngọn gió nồm mang về đây nỗi nhớ
Thổi hạ chiều mùa cố quận xa xưa
Sóng lao xao nô đùa bong bóng vỡ
Rơi trên giòng từng đợt , đợt mưa thưa .

Ôi ! Tiếng ve vỡ bừng mùa hạ đỏ
Ngân nga dài trên lối nhỏ nên thơ
Con đường vắng quạnh hiu chiều mưa hạ
Con bướm buồn im đậu ngủ như mơ .

Vài cánh phượng rơi rơi chiều theo gió
Chẵng còn ai ép phượng đỏ lên môi
Mưa tháng hạ ngày nao ta chung lối
Bờ vai ai , anh che lạnh một thời .

Mưa đầu hạ cơn mưa chiều kỷ niệm
Nhỏ xuống hồn từng giọt nhớ xôn xao
Ơi người xa có chút lòng hoài niệm
Nụ môi hồng thơm ngát phút chiêm bao .

PT.937
Phuongtim937 19.05.2008 06:38:10 (permalink)
0
Mùa Hạ Về Chưa ...

Bên kia mùa hạ về chưa
Có còn bất chợt cơn mưa đổ chiều
Ve còn trổi giọng buồn hiu
Dỗ trưa nắng hạ thiu thiu giấc buồn .

Còn loang áo trắng sân trường
Phượng còn rơi đỏ con đường dấu yêu
Còn em dáng nhỏ yêu kiều
Nón che nghiêng nón mỗi chiều trường tan .

Có còn tiếng gió ru ngàn
Vuốt ve cánh phượng mơn man tóc thề
Nhạc hè ve trổi đê mê
Tiễn em bước nhẹ lối về nên thơ .

Sông xưa đò nọ neo bờ
Còn trên bến cũ đợi chờ em qua
Ơi ! ngày xưa tuổi ngọc ngà
Bao nhiêu kỷ niệm giờ xa ngút ngàn .

Mỗi lần nắng hạ vừa sang
Ve vừa trổi giọng râm ran đón hè
Lòng ta lại chợt quay về
Nhớ xưa áo trắng tóc thề dáng em .

 
PT.937
Phuongtim937 20.05.2008 08:37:29 (permalink)
0
Đêm Mưa Quán Cũ Tìm Về

Đêm vũ lượng mây mù mưa nặng hạt
Con đường trơn mò mẫm bước tìm về
Quán xưa cũ ngày nao còn chốn đó
Hay thời gian biến đổi cả sơn khê .

Cô chủ quán có còn trong quán nhỏ
Còn ôm đàn dạo những khúc ly tao
Vầng thơ xưa có tươi hồng đổi khác
Hay vẫn còn buồn bã tựa hôm nao .

Chỉ còn bước qua một con dốc nhỏ
Mà mưa rơi như chặn lối đi về
Mưa ướt sũng chiếc áo sờn vai bạc
Con gió lùa từng cơn lạnh tái tê .

Bên kia dốc ánh đèn soi leo lét
Ánh lập loè sau một bức màn mưa
Cô chủ xưa biết có còn chốn ấy
Hay đi rồi quán nọ đã đổi thay .

Trước hàng hiên mưa vẫn đều nhỏ giọt
Muốn đưa tay gỏ cửa lại ngại ngần
Đêm khuya khoắc giữa quán buồn vắng lặng
Ta lữ hành cô chủ lại giai nhân .

Chắc giờ đây người đã yên giấc ngủ
Trận mưa đêm dễ dỗ giấc mộng hiền
Thôi bó gối nép vào cho đở lạnh
Tạm một đêm mưa gió cạnh thềm hiên .

Mai trời sáng nếu người còn nhớ đến
Khách đường xa trong một tối xưa nào
Ta sẽ kể những ngày đường dong ruỗi
Chặng đường đời ta qua những nơi nao .

PT.937
Phuongtim937 21.05.2008 20:14:20 (permalink)
0
 
Đêm Mưa Quá Cũ Tìm Về....2
 
 

 Đời đã chọn kiếp giang hồ phiêu bạt
Cứ rày đây mai đó tựa mây trời
Thân lữ khách quen rồi mưa gió bụi
Cứ bồng bềnh một thân phận nổi trôi .

Có nhiều đêm bên gốc thông cằn cổi
Nằm gối đầu đưa mắt ngắm sao rơi
Tiếng sáo gió trên cành cao ru nhẹ
Đủ đưa hồn vào giấc mộng xa khơi .

Cứ mở ngõ thả hồn đi phơi phới
Lòng không mong vướng bận một chữ ...Đời
Chốn nhân sinh đã gặp nhiều gian dối
Nên trong lòng thiếu hẳn một niềm tin .

Nên cứ tiếp bước chân đời vô định
Có nhiều khi ta quên hẳn chính mình
Sông mấy bận đò tình qua mấy chuyến
Nếm đủ rồi chua chát của nhân sinh .

Nên nhiều lúc ta thấy mình rất lạ
Nhìn cuộc đời với tất cả hoài nghi
Nên đôi lúc hồn ta như chai đá
Nét lạnh lùng trong dạ chẳng xuyến xao .

Nhưng một đêm dừng chân nơi quán trọ
Chén trà thơm của cốc chủ năm nào
Những vần thơ khiến ta lòng suy nghĩ
Chút len buồn cho dạ thấy nao nao .

Ta tạm biệt chia tay từ dạo ấy
Tưởng rồi quên chẳng có một ngày về
Đời lữ khách biết đâu là chốn hẹn
Gót chân đời từng bước cứ mãi mê .

Ta cứ tưởng như bao nhiêu quán trọ
Đến rồi đi bao khách lạ giang hồ
Người chủ quán làm sao mà nhớ hết
Người khách nào và đến tự năm nao .

Cứ mãi mê bước về qua lối cũ
Ta thẩn thờ như một kẻ mộng du
Ta không hiểu chính lòng ta không hiểu
Đường mênh mông sao lối cũ tìm về .

Có phải hồn nhớ hương trà năm cũ
Hay vần thơ của cốc chủ hôm nao
Hay ánh mắt làm xuyến xao trong dạ
Nên bước đời đã thấy mỏi chân ta .

Ta về đây giữa một đêm mưa gió
Cạnh bên đường quán nhỏ vẫn còn đây
Ta mong sao người vẫn còn chốn ấy
Buổi tao phùng ta có được một lần say .


PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2008 20:15:29 bởi Phuongtim937 >
Phuongtim937 22.05.2008 20:47:16 (permalink)
0
Đêm Mưa Quá Cũ Tìm Về....3


Vẫn ánh mắt vẫn hương trà năm cũ
Vẫn ân tình nồng hậu thuở xa xưa
Nghe ấm áp một chút tình len nhẹ
Chút lâng lâng hồn theo gió xa đưa .

Cốc trà ấm tẩy trần đêm mưa bão
Vị trà thơm ánh mắt đượm bao tình
Hương của trà thoảng bay hoà theo gió
Quyện mơ hồ mùi hương tóc thơm tho .

Ta muốn hỏi chút tình riêng cô đó
Nhưng lại rồi lòng cảm thấy phân vân
Ta với cô chỉ hai lần hạnh ngộ
Nên trong ta thoáng đôi chút ngại ngần .

Hình như cô có gì sâu kín lắm
Nét u buồn trên đôi mắt mộng mơ
Như trách móc như oán đời đen bạc
Nên thơ buồn buồn tựa khói sương tơ .

Ta muốn hỏi nhưng rồi không dám hỏi
Sợ vì ta khơi lại một chuyện buồn
Mà cô đã hình như đang giấu kín
Sợ khơi nguồn dòng lệ lại rơi tuôn.

Cô bảo ta kể cuộc đời sương gió
Những chặng đường ta đã bước chân qua
Không ! đời ta chẳng là gì tất cả
Nó sẳn rồi số phận cúa riêng ta .

Ta rời bỏ mái trường xa xưa lắm
Khoác chiến y ta vui mộng sông hồ
Cuộc đời ta tuổi hoa niên không có
Lửa chiến chinh đốt cháy tuổi đời thơ .

Tàn cuộc chiến ta làm thân chiến bại
Giam đời trong chốn ngục tối đọa đày
Ngày đi qua tuổi đời thêm chồng chất
Nên cuộc đời mất hẳn cả tương lai .

Giờ xế bóng ta làm thân lang bạt
Kiếp tha hương nơi xứ lạ quê người
Đời vô định vẫn rày đây mai đó
Gom chuyện buồn kết lại mấy vần thơ .

Ta cám ơn tấm chân tình cốc chủ
Dành cho ta những giây phút êm đềm
Cốc trà thơm đôi mắt buồn khúc nhạc
Ru hồn ta vào giấc mộng êm êm .

 
PT.937

Phuongtim937 23.05.2008 20:19:41 (permalink)
0
Miệt Vườn

Tôi lớn lên giữa một miền sông nước
Bên sông Tiền sông Hậu chắn đôi bờ
Thấm hồn tôi từng câu hò điệu hát
Điệu ru buồn trong suốt quảng đời thơ .

Những hàng cau trắng hoa trời quê Nội
Mùa xuân hồng riu rít tiếng chìa vôi
Đêm trăng thanh ngát hương mùi hoa bưởi
Suốt cuộc đời vẫn ngào ngạt trong tôi .

Hàng bần xanh lả mình đu đưa gió
Cụm lục bình tim tím nét quê hương
Hoa bình dị như người dân thôn dã
Không đua đòi chẳng tỏ dáng kiêu sa .

Trên cánh đồng gió rờn xanh đám mạ
Tiếng véo von chim vút tận cao trời
Khi mỗi lần gió reo mùa chướng mới
Mùi thơm nồng hương lúa khắp nơi nơi .

Đêm trăng thanh rơi trên dòng sông rộng
Tiếng chèo khua từng nhịp rẽ xuôi dòng
Kịp con nước để đi về đâu đó
Vút tiếng hò lan rộng giữa mênh mông .

Dân quê tôi quanh năm đời lam lủ
Chiếc đầu trần đôi chân đất miệt mài
Yêu thửa ruộng yêu vườn xanh cây trái
Mộc mạc đời nắng cháy cả đôi vai .

Người dân quê trắng trong lòng hoa bưởi
Và chân tình không biết chữ điêu ngoa
Sống bình dị yêu cuộc đời thôn dã
Suốt cuộc đời chẳng biết đến xa hoa .

Chai rượu đế với vài con khô sặc
Trái xoài chua bửa nhậu đủ quên đời
Chiếc lục huyền với dăm câu vọng cổ
Đủ thả hồn theo sông nước chơi vơi .

Gái quê tôi tóc dài da trắng mịn
Dù quanh năm lam lủ với ruộng đồng
Có lẽ nước phù sa từ sông rộng
Làm má hồng tóc mượt dáng lưng ong .

Những mùi hương thoát ra bay trong gió
Phải chăng em cô con gái miệt vườn
Đời quanh năm nhuộm đầy hoa với trái
Nên ngọt ngào phãng phất một mùi hương .

Dù nơi đâu lòng tôi luôn vẫn nhớ
Những thanh niên sạm nắng gót chân bùn
Cô thôn nữ má hồng da trắng mịn
Khua mái chèo theo dọc những dòng kinh .

Suốt cuộc đời làm sao tôi quên được
Dòng Tiền Giang sông Hậu chảy đôi bờ
Từng thửa ruộng những mảnh vườn sai trái
Nuôi lớn tôi trong suốt quảng đời thơ .

PT.937
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 60 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 896 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9