Một Thời Để Nhớ
Cánh Cò
Đồng sâu đơn độc cánh cò
Cảm thương thân Bậu chuyến đò lỡ duyên
Sầu tư chở nặng con thuyền
Thương cò lẻ bạn khắp miền ngược xuôi .
Vườn xưa nhánh cũ xa rồi
Những đêm sương lạnh phận đời bơ vơ
Ấm êm chiếc tổ đâu ngờ
Bão giông phút chốc xóa mờ dấu xưa
Bây giờ đi sớm về trưa
Đồng sâu ruộng cạn nắng mưa một mình .
Thấy buồn một kiếp phù sinh
Giấc mơ không trọn tội tình cho nhau
Lệ ai thấm ướt má đào . PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2008 11:51:52 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Phuongtim937
Cánh Cò
Đồng sâu đơn độc cánh cò
Cảm thương thân Bậu chuyến đò lỡ duyên
Sầu tư chở nặng con thuyền
Thương cò lẻ bạn khắp miền ngược xuôi .
Vườn xưa nhánh cũ xa rồi
Những đêm sương lạnh phận đời bơ vơ
Ấm êm chiếc tổ đâu ngờ
Bão giông phút chốc xóa mờ dấu xưa
Bây giờ đi sớm về trưa
Đồng sâu ruộng cạn nắng mưa một mình .
Thấy buồn một kiếp phù sinh
Giấc mơ không trọn tội tình cho nhau
Lệ ai thấm ướt má đào .
PT.937
Trắng Một Kiếp Đời buồn thương trắng một kiếp đời trắng duyên , trắng phận , trắng lời sẽ chia một mình đi sớm về khuya bởi đâu số phận chia lìa ba sinh? nếu như số kiếp một mình, sao người nỡ đến đem tình đến theo? để nay như một cánh bèo nát tan giữa bễ hẩm hiu phận đời lệ tôi rơi giữa dòng trôi một thân lặn lội giăng đôi cánh gầy bây giờ lạc giữa mây bay người về muôn hướng có hay tôi sầu? để giờ tôi biết về đâu? _________________________ chào bạn , yuri xin phép được gởi lại bài thơ làm quen nhé ! chúc bạn vui và sáng tác thật nhiều !
Thanks Cô Bé đã vào thăm...dể lại bài họa hay...
chúc luôn vui nhé..
Thân, HL
Vần Thơ Xưa Đã Lỡ Sao cứ viết những dòng thơ oán trách
Em oán ta hay tự trách cho mình
Ai đem xoá đoạn thơ tình dạo trước
Ai gieo sầu ta mấy lược cắn niềm đau . Vì thương em ta nhận bao phiền não
Mỗi lời thơ là giọt máu của con tim
Ai đã đem nhận chìm con thuyền mộng
Nói đi em đừng nên tự dối lòng. Ôi ! nhớ xưa khi tình chưa dậy sóng
Mỗi sáng hồng em lại đến tìm ta
Những lời thơ mình cùng nhau xướng họa
Nghe nồng hương từng vị ngọt đậm đà . Rồi bỗng dưng mình trở nên xa lạ
Ta ôm sầu nén tủi - nhận đau thương
Lòng cứ ngỡ em vui đường nơi phía trước
Đâu ngờ em lại vấp ngã tình trường . Em trở lại đem những vần thơ cũ
Gợi cho ta thêm chua xót ê chề
Khi lòng ta muốn xóa đi dĩ vãng
Muốn quên đời thiếp ngủ dưới cơn mê . Cứ mỗi lần đọc lời thơ năm ấy
Là ta nghe sóng lại dậy trong hồn
Thôi em nhé đừng gợi buồn thổn thức
Hãy cho tình yên ngủ dưới mồ chôn . vu vơ PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2008 04:00:32 bởi Phuongtim937 >
Con Sáo Sang Sông
Đôi mắt dại khờ như nai tơ
Ơi ! em cô bé tuổi ngày thơ
Anh sao quên được ngày xưa đó
Ta đã thầm yêu mộng đợi chờ .
Từng mùa tiễn hạ đón thu sang
Cô bé càng xinh nét dịu dàng
Ta nuôi cơn mộng ngày thêm lớn
Phút chốc trở thành sương khói tan .
Cô bé hôm nay bước theo chồng
Thôi rồi con sáo đã sang sông
Nhánh tình ta đợi nay lỡ hẹn
Nhìn sáo xa dần đôi mắt cay .
Con sáo xa rồi con sáo bay
Người đứng trông theo dạ u hoài
Chấm nhỏ xa dần rồi mất hút
Chiều nhạt nắng tàn mây trắng bay .
Từ khi em bước sang bến đó
Ta biết mình nay lỡ chuyến đò
Con đường xưa đã mờ dấu cũ
Nghe buồn trỉu nặng một hồn thu .
Gom từng nỗi nhớ ta đem dệt
Những đoạn thơ buồn thương nhớ thương
Ơi ! con sáo cũ về nhánh mới
Biết cành xưa đã ngập trời sương .
PT.937
Tiếng Sáo Khuya
Tiếng sáo ai vọng lại giữa đêm khuya
Theo cơn gió đưa về buồn ray rức
Lúc réo rắc từng cung ngân cao vút
Khi mơ hồ nhè nhẹ lướt như sương.
Tiếng sáo buồn âm vọng đến thê lương
Mang theo cả nỗi buồn lan trải rộng
Giữa đêm thanh vầng trăng cao lồng lộng
Sáo ngân dài lay động cả hồn trăng.
Tiếng sáo khuya gợi lòng thêm trống vắng
Sáo đưa hồn vào tận cõi xa xăm
Lúc buông lơi khi khoan nhặt bỗng trầm
Âm điệu nhẹ nhưng đủ làm tan nát .
Tiếng sáo khuya dưới đêm trăng bàng bạc
Làm rã hồn rời rạc những con tim
Cả lá hoa cũng ngây ngất im lìm
Theo tiếng sáo đắm chìm trong hoang tưởng .
Tiếng sáo nhẹ vi vu theo muôn hướng
Cung trầm buồn mà phá cả thành tan
Tiếng sáo nhẹ nhưng lại đầy ma lực
Nghìn năm còn tức tưởi hận Ô Giang. HL
Trích đoạn: phuongtim
Đêm Buồn Nhớ Em..
Mưa tí tách rơi đều chiều quạnh quẻ
Thoáng qua hồn nhè nhẹ chút buồn dâng
Vắng một hôm lòng đã thấy bâng khuâng
Nhớ tiếng nói , giọng cười em...nhớ quá !
Mưa chiều rơi , rơi buồn trên phiến lá
Nhạt nhòa trời cơn bão rớt cuối đông
Em nhớ mặc thêm áo vào kẻo lạnh
Không có anh ai sưởi ấm cho lòng. !
Đêm nay lạnh mây mù che khuất bóng
Trăng nhạt nhòa gió lộng khói sương che
Nghe một chút buồn dâng lên khe khẽ
Nhớ về em buồn tẻ đến hoang sơ !
Đêm trăn trở tiếng dế buồn nức nở
Giọng nỉ non gợi nhớ lắm em ơi !
Giữa căn phòng trống lạnh thấy đơn côi
Hiu hắt quá bóng mờ đêm nguyệt lạnh !
Mai nầy đây bão qua trời sẽ tạnh
Cỏ xanh đồi man mác một trời xuân
Đón em về trong giọt lệ rưng rưng
Bên ly rượu mừng nhau ngày tái ngộ.
PT.937
ĐÊM BUỒN NHỚ EM Thơ Huyền Lâm
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Hòa âm Lâm Đình Thuận
Audio Quang Đạt
Ca sĩ Quang Minh
Thanks ông nì..chúc luôn vui....
có gì mới lạ không?
Thânn, HL
Tôi Lại Tìm Tôi
Tôi lại tìm tôi giữa góc đời
Cắn buồn nghe lệ mặn trên môi
Nhân gian chốn ấy nghìn thiên hạ
Sao lại giữa đời lạc lõng tôi .
Có phải tôi đang trốn lánh đời
Hay đời phụ rãy chẳng nhìn tôi
Thì thôi cũng mặc đời thiên hạ
Một kiếp con người có bao xa .
Tôi ném đau thương bỏ muộn phiền
Chẳng vui cũng chẳng giữ buồn riêng
Tôi lại tìm tôi ngày xưa cũ
Một thời trong trắng tuổi hoa niên .
Tôi xoá tan đi những hận sầu
Cuộc đời ngắn ngủi có bao lâu
Bình minh chưa rạng hoàng hôn chớm
Thì tội tình chi mãi hận sầu .
Tôi sẽ ôm trăng ngủ thật say
Sẽ thả hồn rong theo gió mây
Dạo cuộc rong chơi đời tự toại
Ràng buộc chi thêm để đoạ đày .
Khi vui hát khúc mừng nắng sớm
Lúc buồn tâm sự với nàng thơ
Dăm ba cốc rượu đời tiêu khoái
Trả lại nhân gian những tháng ngày PT.937
Ta Chẳng Đợi Mùa Thu
Con gió gọi mùa sang
Rừng phong vàng sắc lá
Lại mùa thu trở về trên đất lạ
Thêm thu nầy ta đã mấy lần thu .
Con gió thổi vi vu
Chiều sương mù lãng đãng
Mang chút lạnh heo may về buổi sáng
Chút buồn buồn chút lãng mạn vu vơ .
Mùa thu đẹp nên thơ
Mùa thu chờ thu đợi
Bao thi nhân mong cho mùa thu tới
Nhìn thu buồn để gợi hứng hồn thơ .
Còn ta chẳng đợi chờ
Không mơ thu trở lại
Thu với ta chỉ lạnh buồn hoang dại
Chỉ mang về thêm tê tái hồn thôi .
Đã mấy lượt thu rồi
Xa xôi từ dạo nọ
Từ người đi để lại đời mưa gió
Nên thu về như gõ cửa lòng đau .
Tình đã vội quên nhau
Tình sớm phai màu áo
Khiến cho thu ta thấy buồn áo não
Lúc đêm về nhìn vầng Thu Nguyệt trên cao . PT.037
Những Dòng Thơ Cuối
Chắc có lẽ đây những dòng thơ cuối
Viết một lần rồi khép lại trăm năm
Gom hồn thơ từ lâu dành ấp ủ
Đem chôn vào lòng huyệt lạnh xa xăm .
Sóng vừa lặng bão giăng đầy trước mắt
Mầm vừa xanh đã chớm vội hao hư
Chưa trọn bước đã thấy đời vấp ngã
Tình xa chưa văng vẵng tiếng giã từ .
Nghe đau thương thấm vào hồn mỏi mệt
Cuối chặng đời sao còn lắm phong ba
Nghe tan tác tình buồn như xác lá
Người hỡi người sao chẳng hiểu lòng ta .
Đời đi qua những cuộc tình hư ảo
Đến rồi đi như gió thoảng mưa rào
Ngước mặt nhìn vào khoảng không trống lặng
Tiếng thở dài thầm hỏi tại vì sao .
Chắc có lẻ cuộc đời là định số
An bài ta vào cay đắng tình trường
Cứ chấp nhận đau thương khi tình lỡ
Cứ ôm sầu tim vỡ mộng yêu đương .
Rồi nối tiếp những dòng thơ cay đắng
Khóc tình buồn nhung nhớ chuyện xa xăm
Thơ nhỏ lệ xót xa đời phiêu bạt
Thơ u buồn than trách chuyện trăm năm .
Chắc có lẽ đây những dòng thơ cuối
Mà hôm nay ta viết gởi về người
Mai có chết bên góc đời xó tối
Vẫn tim nầy hình bóng của người thôi .... PT.937
Ừ Thôi
Ừ thôi ! mình cứ quay về
Trả tình em lại trả thề hẹn xưa
Xá gì đường vắng chiều mưa
Một mình cứ bước như chưa thuở nào .
Ừ thôi ! lần cuối vẫy chào
Đem lời hẹn cũ xếp vào ngăn tim
Quên đi ngày tháng êm đềm
Nhớ nhung chi nữa cho thêm tủi sầu .
Tàn rồi một giấc mơ sâu
Người như dòng nước qua cầu trôi xuôi
Có thương tiếc nhớ ngậm ngùi
Chỉ nghe hận tủi chỉ khơi thêm buồn
Ừ thôi ! tình cánh chuồn chuồn ! PT.937
Vần Thơ Xưa Đã Lỡ 2
Sao cứ viết những dòng thơ oán trách
Em oán ta hay tự trách cho mình
Ai đem xoá đoạn thơ tình dạo trước
Ai gieo sầu ta mấy lược cắn niềm đau .
Vì thương em ta nhận bao phiền não
Mỗi lời thơ là giọt máu của tim
Ai đã đem nhận chìm con thuyền mộng
Nói đi em đừng nên tự dối lòng.
Ôi ! nhớ xưa khi tình chưa dậy sóng
Mỗi sáng hồng em lại đến tìm ta
Những lời thơ mình cùng nhau xướng họa
Nghe nồng hương từng vị ngọt đậm đà .
Rồi bỗng dưng mình trở nên xa lạ
Ta ôm sầu nén tủi - nhận đau thương
Lòng cứ ngỡ em vui đường phía trước
Đâu ngờ em lại vấp ngã tình trường .
Em trở lại mang những vần thơ cũ
Gợi cho ta thêm chua xót ê chề
Khi lòng ta muốn xóa đi dĩ vãng
Muốn quên đời thiếp ngủ dưới cơn mê .
Cứ mỗi lần đọc lời thơ năm ấy
Là ta nghe sóng lại dậy trong hồn
Thôi em nhé gợi buồn chi thêm nữa
Hãy cho tình yên ngủ dưới mồ chôn .
PT.937
Trầm Mặc
Bỗng dưng ta thấy hồn mình trầm xuống
Những đam mê cuồng nộ chợt tan đi
Nó phẳng lặng nó êm đềm tỉnh mịch
Chẳng gợn buồn cũng chẳng chút nghĩ suy .
Sao bỗng dưng ta thấy hồn trống rỗng
Trả ta về với những tháng ngày không
Lúc cuộc đời còn lang bạt phiêu bồng
Lòng chưa vướng sợi tơ hồng vương vấn .
Ta trả hết mà lòng không ân hận
Bấy nhiêu thôi cũng đủ thấm vị đời
Đeo đẳng hoài chỉ nhận khổ thêm thôi
Vứt bỏ hết chuyện lòng cho nhẹ gánh .
Một câu nói đủ làm lòng ta lạnh
Đóm lửa tàn lịm tắt dưới mưa rơi
Bấy nhiêu thôi người nói cũng đú rồi
Ta hiểu hết và sẵn sàng lui bước .
Ta chúc người cứ vui đời phía trước
Tuổi tên ta cứ xoá nó trong hồn
Ta quay lại tháng ngày xưa trầm mặc
Đừng bao giờ người nhắc tuổi tên ta .... PT.937
Sám Hối
Tôi quay lại tìm tôi
Lần mò trong bóng tối
Dấu ăn năn xin gục đầu tạ tội
Tháng năm dài sám hối lỗi lầm yêu .
Đời buồn tênh bóng đã ngã về chiều
Vẫn ôm ấp nuôi mình cơn mộng nhỏ
Để rồi như cơn gió
Thoảng qua nhanh bỏ lại một mùi hương .
Hồn vấn vương
để nghe buồn khoắc khoải
Đam mê nào si dại
Tình lọc lừa ta mãi sống trong mơ
Tình không tựa bài thơ
Yêu là đứng trên bờ vực thẳm
Lỡ sa chân sẽ rơi hồn chìm đắm
Giữ mịt mù sương khói phủ bao quanh .
Tình đâu phải một màu xanh
Đôi lúc ngả một màu vàng chia biệt
Lòng đã biết
Thế mà rồi vẫn mãi miết đam mê
Lúc vỡ tan hồn mới thấy ê chề
Nghe sám hối quay về trong tâm thức .
Tha thứ nhé
hồn ơi tha thứ nhé !
Tại vì ta xem nhẹ chữ yêu thương
Lòng thế nhân
ai biết để đo lường
Nên lầm lẫn để hồn vương tăm tối .
Đây những lời sám hối
Và đây lời tạ tội với người .
Chấp tay lần hạt chuổi hồn
Xin lòng thanh tịnh vùi chôn cõi buồn . PT.037 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2008 09:54:06 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: