Anh Đưa Em Về...
Sẽ có ngày anh đưa em về quê cũ
Thăm con đường chiều tháng hạ ướt mưa
Anh sẽ hái cho em cành phượng đỏ
Để nghe lòng sống lại một tình xưa.
Tuổi hoa niên tình học trò hai đứa
Thưở vẫn còn vụng dại nụ môi hôn
Còn ngây thơ còn nũng nịu dỗi hờn
Chậm một chút em giận buồn hay khóc
Con đường nhỏ mỗi chiều anh tan học
Đạp vòng xe qua Đại Lộ Hòa Bình
Đón em về chiều nắng hạ lung linh
Ôi ! Nhớ quá tình yêu thời thơ dại.
Đôi má đỏ hây hây thời con gái
Chớm vào yêu e thẹn trước sân trường
Tà áo dài lộng gió buổi chiều vương
Mang sắc tím, tím buồn chiều mưa nhẹ.
Sẽ đưa em thăm lại vùng quê mẹ
Vườn ổi xưa còn trái trĩu sai cành
Hàng dương tơ có còn mãi màu xanh
Bãi cát vắng còn mỗi chiều lộng gió?
Anh đưa em qua chuyến phà xưa nọ
Để được nhìn dòng nước đỏ phù sa
Tóc em bay giữa chiều tà lộng gió
Anh nghe lòng mở ngõ một tình xa.
Mai anh sẽ đưa em về quê cũ
Để đi tìm chút kỷ niệm mù khơi
Một chút nhớ , chút thương từ dạo ấy
Chút mội hôn , sót lại của một thời.
PT.937
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2007 03:17:41 bởi Viet duong nhan >