Một Thời Để Nhớ
Mời Em
Tay nâng một cốc rượu đầy
Mời em uống cạn chung nầy tình ta
Trăng khuya đã xế bóng tà
Uống đi em nhé say ngà giấc mơ
Say cho quên nỗi mong chờ
Say cho quên lạnh đôi bờ cách chia
Trong cơn say mộng tìm về
Chốn xưa một thuở cận kề bên nhau
Chiều sông sóng vỗ rạt rào
Bần xanh lả ngọn đón chào đôi ta
Một chiều quán Gió Phù Sa
Một lần kề cận ngọc ngà dấu yêu Uống đi dỗ giấc mộng chiều PT.937
Thu Tan
Rừng phong trơ trụi lá
Dáng đứng khẳng khiu buồn
Dưới chiều nhàn nhạt màu sương
Thông ru gió nhẹ đưa buồn hắt hiu .
Buồn ơi ! giữa chốn rừng chiều
Hồn hoang cổ mộ tiêu điều xác xơ
Dật dờ sương khói dật dờ
Trăm năm lời thệ bây giờ nơi đâu .
Thệ bạc đầu ...hẹn bạc đầu
Mà sao như nước qua cầu trôi xuôi
Để một người ... nhớ một người
Dưới chiều nắng muộn một trời thu tan .
Chút lòng chua xót bẽ bàng .
PT.937
Đêm
Đêm thường mang những nỗi buồn thầm lặng
Đợi canh khuya trống vắng rũ nhau về
Cứ chập chờn ẩn hiện kéo lê thê
Theo vết ngược lần về tìm quá khứ .
Bao tiếng nấc những giọt sầu tức tưởi
Cũng theo đêm lặng lẽ vỡ khơi nguồn
Bao chuyện lòng giấu kín cứ trào tuông
Theo tiếng gọi giữa đêm buồn ma quái .
Đêm thường gợi những tâm hồn khoắc khoải
Bởi đau thương ngang trái chuyện ân tình
Đêm dày vò thể xác lẫn tâm linh
Đêm đồng loã gây nhục hình nhân thế .
Đêm chở hết những muôn ngàn dâu bể
Từ khơi nguồn quá khứ đến hôm nay
Đem xối xả vào linh hồn tê dại
Xoáy buốt hồn đêm chẳng chút nương tay .
Đêm của xưa là đêm buồn diễm tuyêt
Của trăng thanh của sương khói mơ màng
Của mùi hương trong gió về thoang thoảng
Đêm ngọc ngà đêm trải mộng thênh thang .
Đêm hôm nay đêm không còn trăng sáng
Mà âm u thấp thoáng bóng âm hồn
Đêm cổ mộ đêm của loài ma quái
Vũ điệu điên cuồng chào đón một hồn đơn .
PT.937
Nhớ Người Dưng
Bỗng dưng tôi lại nhớ người
Nhớ từng ánh mắt nụ cười đam mê
Để rồi mỗi lúc đêm về
Nhớ thương đâu cứ bốn bề vây quanh
Người dưng khác họ rành rành
Khi không nhung nhớ đêm hành hạ đêm !
Nằm nghe sương nhỏ bên thềm
Tay ôm gối chiếc dạ mềm nhớ thương
Tương tư khoắc khoải canh trường
Lắng nghe dế hát gợi buồn xa xăm
Tên người lòng khẽ gọi thầm
Như từ thiên cổ hạt mầm đã gieo
Trăng khuya chếch bóng qua đèo
Nhớ thương khuấy động cứ theo chập chờn
Đêm buồn nỗi nhớ thêm hơn .
PT.937
Chuyện Tình Con Sáo
Anh vẫn cứ ngu ngơ chờ đợi mãi
Đem nỗi lòng trang trải chốn vu vơ
Có phải chăng suốt đời luôn khờ dại
Thuyền xa rồi cứ mãi ngó trông theo .
Cái khoảng cách mong manh anh chờ đợi
Chợt chiều nay nghe vỡ tận lưng trời
Câu hò hẹn sáo bay đâu trở lại
Để hương tình đọng mãi trái tim côi .
Ngại ngần chi sao không thốt nên lời
Lời yêu vội ngày xưa anh chờ đợi
Ngại ngần chi đâu còn thêm lần nữa
Sáo sang sông biền biệt mãi đâu về .
Câu tương tư đành gởi chốn sơn khê
Cho mòn mỏi đam mê vùng ước hẹn
Đã dĩ lỡ lời yêu chưa trọn vẹn
Nước xuôi dòng đâu trở lại bến năm xưa . PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2008 21:51:06 bởi Phuongtim937 >
Chưa
Chưa gió đông sang hồn chớm lạnh
Nghe sầu canh cánh nặng trong tim
chưa đến tàn thu lòng sương giá
Nghe tình lạc mất vết chân chim .
Chưa được tròn câu tình đã lỡ
Đã buồn duyên nợ sớm tan mau
Chưa kịp trao nhau tình đổ vỡ
Nghe tàn trăng lạnh nhạt mờ sao .
Chưa kịp chung đường trên lối mơ
Con đường đã phủ lớp sương mờ
Nghe thu héo úa vàng rơi rụng
Tuyết đã rơi đầy lên ý thơ .
Chưa kịp nâng ly mừng hạnh ngộ
Thì trời mưa đổ ngập đường yêu
Men nồng chưa kịp vành môi thấm
Vị đắng ngập tràn ...đâu dấu yêu . PT.937
Thấm Vị Đời
Đời còn vui sao lòng ta chán quá
Nghe lạnh buồn sương giá buổi chiều đông
Đường phía trước ta lấp đi hy vọng
Kéo vầng mây che khuất nắng tươi hồng .
Ta thấy mình đôi chân chừng đã mỏi
Nên trả đời tất cả những cuộc vui
Không oán than không một lời hận tủi
Chuyện buồn vui đào huyệt tự chôn vùi .
Những tháng ngày ẩn mình trên đồng cỏ
Sáng sương rơi chiều nghe gió ru cành
Ta mới thấm ...cuộc đời sao mỏng mảnh
Như làn sương như gió thoảng qua nhanh .
Đời bon chen giật giành từng giây phút
Chuyện giàu sang hay mộng chút danh hời
Rồi tất cả chỉ một vầng mây nổi
Và xuôi dòng như nước chảy về xuôi .
Những luyến thương những vòng tay ngọc nữ
Rồi sẽ qua có giữ được bao giờ
Cũng như hoa thắm tươi hồng sắc nở
Rồi một ngày rã cánh dáng chơ vơ .
Ta cám ơn những ngày đầy mưa gió
Chốn thảo nguyên với đồng cỏ bạt ngàn
Chỉ một đêm trắng rơi màu tuyết phủ
Ta hiểu đời rốt cuộc chỉ màu tang .
PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2008 18:53:01 bởi Huyền Băng >
Lối Xưa ..2
Lối xưa chân bước độc hành
Chiều buông nắng nhẹ trời hanh hanh buồn
Chạnh lòng giọt nhớ rơi tuôn
Người xưa đâu hỡi con đường quạnh hiu .
Dấu xưa gợi nhớ thêm nhiều
Xanh màu kỷ niệm gót chiều mình ta
Ngậm ngùi từng bước chân qua
Nhớ xưa chung bóng bên tà áo ai .
Gió mơn làn tóc xõa dài
Nghiêng nghiêng chiếc nón dáng dài trang xưa
Mờ mờ những hạt sương mưa
Đọng trên má mịn chiều vừa buông rơi
Cầm tay chẳng nói một lời
Mà nghe tim ngập một trời nhớ thương
Thả hồn theo mộng vấn vương
Nhặt hoa kết lá ươm vườn thơ yêu
Vườn xuân sắc thắm mỹ miều
Có đôi bóng nhỏ dạo chiều nhặt thơ .
Tình đời ai hiểu chữ ngờ
Bỗng em sang bến ta bờ đứng trông
Nghe buồn nhỏ giọt trong lòng
Người đà xa khuất chờ mong thêm gì
Nặng lòng một khối tình si
Hẹn xưa đã lỗi còn chi mong chờ
Ngậm ngùi ta mấy vần thơ
Bước trên lối cũ chơ vơ bóng chiều .
Hỏi đời ai hiểu nghĩa yêu .! PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2008 18:49:33 bởi Huyền Băng >
Thân chúc anh Huyền Lâm
Một mùa Giáng Sinh An Lành và Hạnh Phúc
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2008 16:27:34 bởi Mỹ Trinh >
Giáng Sinh Buồn
Giáng Sinh thiên hạ đông vui quá
Người bước theo người đôi sánh đôi
Chỉ có mình ta ngồi quạnh quẽ
Một góc đời buồn phận lẻ loi.
Đêm nay chuông đổ vọng ngân vang
Lũ lượt người đi hàng lại hàng
Bên góc giáo đường ta đứng lặng
Đời xót xa thêm dạ bẽ bàng
Đêm nay có lẽ em cầu nguyện
Xin Chúa hồng ân ban phước em
Đẹp mối duyên thơ tình mới chớm
Và quên đi kẻ đứng bên thềm.
Lời Thánh ca buồn vẵng xa đưa
Buồn theo tiếng hát lệ rơi vừa
Quay bước ra về chân bước chậm
Giẫm nát hồn ta trên lối xưa , PT.937
Thanhks Quỳnh Muội và Mỹ Trinh gởi thiệp chúc mùa Giáng Sinh....
Xin gửi đến lời chúc Quỳnh Muội và em Mỹ Trinh một năm mới an khang vui vẽ...
Happy Newyear.
Tôi nhớ em
Tôi nhớ em
Ơi ! cô bé ngày nao đứng trên bờ sông Hậu
Ngơ ngác nhìn dòng nước đục phù sa
chắc trong em một chút gì là lạ
của cô gái nội thành bỡ ngỡ trước sông quê .
Với những cơn mưa cúa chiều về bất chợt
Trên con đò nho nhỏ lướt qua sông
Hình như em trong lòng hơi bối rối
Chút đam mê chút sờ sợ trong lòng .
Bên kia sông hàng bần xanh vẫy gọi
Đón chào em cô con gái nội thành
Lần đầu tiên đến tận vùng sông nước
Chẳng ngại ngần tìm cho được người thương .
Chiều trên bến phù sa mùa gió lộng
Em nghĩ gì đôi mắt thoáng xa xăm
Chắc em buồn khi nhìn con nước đổ
Hay nhớ ánh đèn phố thị buổi vào đêm .
Em đã đến một lần ...
nơi miền quê sông nước
Chốn quê mùa có giữ được gót chân son
Riêng dòng sông vẫn ngàn đời trải rộng
Như tình anh dù muôn thuở vẫn còn .
PT.937
Chúc Em Năm Mới
Chúc em năm mới tươi hồng
Coi ai được được lấy chồng phức đi
Trả treo cái giá làm gì
Năm qua tháng lại xuân thì kém tươi
Chúc em chín bỏ làm mười
Buồn không còn đọng môi cười nở hoa
Phấn thơm vóc ngọc da ngà
Mau lên kẽo xế trăng tà qua hiên .
Chúc em cởi bỏ muộn phiền
Đầu năm tìm được tình duyên tươi hồng
Có chồng cho đáng tấm chồng
Chứ đừng gặp gã lòng vòng như anh
Để rồi lỡ mộng không thành. PT.937
CHÚC MỪNG NĂM MỚI An Khang Thịnh Vượng Quỳnh Muội xin chúc bạn một năm mới Kỷ Sửu niềm vui và hạnh phúc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2009 09:31:50 bởi Quỳnh Muội >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: