Một Thời Để Nhớ
Chào Anh,
Xin mạn phép hoạ bài thơ hay của anh bằng tấm tranh này cho vui.
Mến.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/59213/9BEC1D068B1240F4917B45C7508CF21B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2009 03:42:27 bởi Vũ Hoàng Phong >
Thanhk VuHoangPhong đã vào thăm. Để lại bức tranh minh họa cho bài thơ tuyệt vời..chúc luôn vui nhe.
Thân, HL
Sông Thu
Em như một dòng sông Thu êm ả
Ta rừng thu cây lá xác xơ cành
Rồi mùa đông ngập tràn sương tuyết lạnh
Trắng một màu tang phủ bủa vây quanh.
Em là một dòng sông đầy thơ mộng
Bao con thuyền xuôi ngược bến sông mơ
Chờ một ngày cập thuyền neo bến đổ
Để cùng người họa bút những vần thơ.
Ta như một ánh chiều vàng le lói
Chút nữa thôi rồi tắt lịm sau đồi
Nên gom lại từng nét buồn vụn vỡ
Nhặt hạt sầu đem rải nó vào thơ.
Em dòng sông của một đêm thu mộng
Trăng lung linh chiếu rọi nét ảo huyền
Những thi nhân thả hồn trong say đắm
Để gieo vần ca tụng sắc hương em.
Những vầng thơ em bay bay trong gió
Mang hương thơm nhè nhẹ đến cho đời
Rồi mai đây trong nắng hồng xuân mới
Sẽ có người trao mộng đến em thôi. PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2009 20:01:15 bởi Huyền Băng >
Em giữ nhé ,!
Em giữ nhé em yêu ngày xưa cũ
Giữ hồn anh trong chiếc cặp ngày xưa
Trong tà áo trên làn hương tóc thả
Của một thời hoa mộng đã đi qua.
Em giữ nhé cánh phượng hồng tháng hạ
Giữ sân trường giữ tà áo bay bay
Để cho anh một chút hồn sống lại
Những ngày còn hương tóc đượm bờ vai.
Em hãy giữ những chiều xưa Đại Lộ
Có một người đứng đợi dáng em thương
Đón em về để dìu qua mấy phố
Nụ môi hồng thơm ngát một mùi hương.
Em hãy giữ dòng sông xưa bến hẹn
Giữ con đường và những lối đi quen
Giữ tất cả tình trao từ dạo ấy
Luôn nụ hôn đầu vụn dại tuổi thơ ngây...
PT.937
Ôi!.. não lòng ôm thương tình ngày ấy
ai giữ vẹn trọn những nét thơ ngây
nụ hôn nào trao nhau hương còn thắm
ai sẽ hẹn chia sẻ phút sum vầy...?
Xin lỗi anh, vào phá anh 1 chút, chúc anh vui vẻ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 01:53:58 bởi Vũ Hoàng Phong >
thanks VuHoangPhong đã ghé thăm và để lại đọan tho* hay chúc VHP ngày Holiday vui nhé...
Thân , HL
Cánh Phượng Tay nâng cánh phượng nhẹ nhàng
Mắt em thả mộng mơ màng xa xôi
Nhìn em tóc thả bồi hồi
Cho ta ta sống lại một thời ngây thơ.
Chớm yêu chớm biết đợi chờ
Giấy thơm mực tím tình thơ học trò
Ơi ! ngày xưa cũ bây giờ
Đã vào ký ức bụi mờ thời gian.
Còn đâu áo trắng chiều loang
Tiếng ve đâu nữa trên tàn phượng ru
Dấu xưa giờ đã biệt mù
Nhìn em lòng chợt hoang vu nỗi buồn !
Ơi ! thời áo trắng sân trường
Tuổi thơ này đã về phương trời nào
Hạ về nhìn phượng lao xao
Nghe mềm ký ức dáng nào của xưa .
PT.937 Gợi nhớ khi nhìn bức ảnh nên thơ ..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 05:40:31 bởi Phuongtim937 >
... Cãm ơn Anh, cũng xin chúc Anh lễ hè vui vẻ. Dáng hiền xa xưa ngày đưa tiễn
tay cầm tay nắm hẹn nay mai
nào ai biết trước ngày tái ngộ?
bóng người in mãi chẳng phôi phai...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 08:48:18 bởi Vũ Hoàng Phong >
Thanks VuHoangPhong luôn ghé thăm mình nhé..chúc luôn vui sáng tác đều.
Thân, HL
Quán Xưa
Ô kìa !
Sao cô nhìn tôi bằng ánh mắt đăm chiêu
Tôi vẫn là tôi có gì đâu khó hiểu
vẫn một gã khó ưa nụ cười chừng như thiếu
Nào có khác chi đâu mình vắng chữa tròn năm.
Hay cô nhìn tôi
hình như có cái gì khang khác
Chút đổi thay cô bắt gặp ở môi cười
Cô coi chừng nó không phải nụ cười vui
Mà nó lại một nụ cười đầy cay đắng .
Cô đã hiểu chừng như cô rất hiểu
Mình quen nhau qua mấy độ gió đông về
Tôi người khách hình như cô rất ghét
Luôn giã bộ quên đường khi mang tách cafe'.
Chắc cô nghĩ con người tôi đây rất đắng
Có thêm đường đầy vị ngọt cũng thế thôi
Chắc cô nghĩ khó có chi làm thay đổi
Tính ngông cuồng ngạo mạn ở trong tôi.
Mình xa nhau hình như chưa tròn năm cô nhỉ !
Nay quay về nhìn quán cũ khá đổi thay
Bạn bè vắng ghế bàn hơi trống trải
Thế sự đời thật khó biết ở ngày mai.
Cô nói đi sao lặng im không chịu nói
Cứ đăm chiêu đôi mắt đến thẩn thờ
Có khác chi đâu có gì mà bỡ ngỡ
Cứ nói đi dù chỉ chuyện bâng quơ.
Tôi vẫn vậy vẫn gã giang hồ phiêu bạt
Gặp hôm nay mai tôi lại phải đi rồi
Có chút gì riêng hay giận hờn tôi...cứ nói
Đừng giữ trong lòng rồi ấm ức mãi không thôi.
PT.937
Ngông
Nhiều khi ta muốn đem rao bán
Một cõi nhân gian đổi cốc đầy
Rồi mời nhật nguyệt cùng ta uống
Để hiểu thế nào vị đắng cay .
Muốn đem rao bán nhân tình ấy
Đổi lấy trần gian luôn bóng đêm
Vẫn mãi ngàn năm trong tăm tối
Cho đời khao khát bóng dương soi .
Muốn đem bán cả tình đen bạc
Bán cả nhân gian đổi nụ cười
Được nở trên môi ta khô héo
Ngạo nghễ với đời cho biết ta .
Nếu đem bán cả nhân gian ấy
Ai là người đứng để mua đây
Thì thôi mình bán mình mua lấy
Rồi tự riêng mình chuốc chén cay .
PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 01:55:12 bởi Huyền Băng >
Buồn Tênh Cơn gió thổi chiều nay se se lạnh
Hạ chưa tàn sao gió phất sang thu
Thương chiếc lá xanh đời chưa kịp thắm
Đã trở mình buông sắc đỏ buồn tênh .
Gió đưa nhẹ chiều trôi mây rời rạc
Giữa hoang sơ nghe hồn lạc lối về
Thân du mục bước chân buồn giăng lối
Cuối chặng đời còn lại mảnh hồn rêu .
Thêm mùa thu lại thêm mùa thu nữa
Thêm mùa thu ngồi nghe gió giao mùa
Chiều thu lạnh hồn sẽ tràn nỗi nhớ
Rồi giọt buồn lại nhỏ xuống vầng thơ .
Chiều đồng cỏ gió lùa hơi sương lạnh
Nghe xót thương từng chiếc lá trên cành
Mai thu đến vàng rơi trong hiu quạnh
Ai chạnh lòng đời cỏ lá mong manh . PT.937
Chiều Phố Biển
Em đứng đó nghe chiều rơi rất nhẹ
Sóng xa đưa từng đợt vỗ ven ghềnh
Nghe trong gió thơm thơm mùi biển mặn
Sóng rì rào một âm điệu buồn tênh .
Em đứng đợi chờ ai chiều phố biển
Đôi mắt buồn vời vợi ngó xa xăm
Tà áo mỏng bay bay mùa gió lộng
Đợi chờ ai buồn tím cả cõi lòng .
Em đứng đợi chờ ai chiều biển vắng
Cho ngập ngừng từng vạt nắng chiều rơi
Cho cơn gió reo vui lồng lộng thổi
Tóc em bay xô lệch áng mây trời .
Chiều phố biển nhuộm màu lên đôi mắt
Nhớ thương ai và em đợi chờ ai
Để hoàng hôn chừng như chầm chậm lại
Nắng thả dài một dáng nhỏ nghiêng nghiêng .
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2009 20:33:40 bởi Phuongtim937 >
Rêu Phong Ta về lượm nắng hoàng hôn
Đem hơ cái lạnh cõi hồn thế nhân
Nâng ly nốc cạn phù vân
Mà nghe vị đắng thấm dần trong tim
Dốc đời bước mỏi chân mềm
Hư vô cứ mãi kiếm tìm chân không
Nhân gian mờ mịt bụi hồng
Chen chân chi nữa cho lòng nhớp nhơ .
Ta về gột rữa hồn thơ
Không vương lấm bụi không mơ hão huyền
Bến neo đậu lại con thuyền
Gởi mây trao gió muộn phiền trong ta .
Đêm khuya ngồi ngắm trăng tà
Nốc bầu rượu cạn say ngà cùng trăng
Con tim đã chật vết hằn
Kiếm tìm chi nữa những lằn roi đau .
Rêu phong hồn đã xanh màu .
PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 01:59:41 bởi Huyền Băng >
Khất Thực
Nép mình đứng tựa bên đàng
Xoè tay khất thực thế gian chữ tình
Kẽ qua người lại đứng nhìn
Dường như trông gã giống hình như điên !
Người ta xin bạc xin tiền
Gã đi xin chữ tình duyên lạ lùng
Chưa điên chắc cũng khật khùng
Đời người là miếng đỉnh chung làm đầu
Phải khanh tướng hoặc công hầu
Còn không cũng phải sang giàu mới mong
Chữ tình ai có cho không
Mà đi khất thực mà hòng ước mơ
Tội thân cái gã khù khờ .!
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2009 20:34:59 bởi Phuongtim937 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: