Trên Bến Phà Xưa
Gió thốc bụi tung.....nhánh tùng khua răng rắt
Nghe đàn ngoài Bắc....Nó khảy đê mê
Gần sông cội mới ngã kề
Tiếng oan anh chịu....Bậu về tay ai !
"Câu hát dân gian .
"
Con sông xưa cây bần đưa trước ngõ
Mỗi chiều về con gió thổi lưa thưa
Chiều xanh lã ngọn bóng dừa
Ngang dòng sông Hậu ai đưa Bậu về .
Bến sông quê mùa về con nước đổ.
Chuyến phà chiều con phố cũ thân thương
Chuông reo báo buổi tan trường
Đợi ai Bậu đứng mắt vương vương sầu.
Nghe khoan nhặt tiếng đàn bầu trong gió
Ai khảy trên bến nọ một chiều
Cung đàn trỗi giọng buồn hiu
Xót xa thân phận mang nhiều đắng cay.
Qua thấy Bậu lệ dài rơi trên mắt
Khi lặng nhìn người hành khất dạo đàn
Nghĩ gì mà Bậu miên man
Để cho giọt lệ tuôn tràn đôi mi.
Qua đâu ngờ từ khi mình gặp gỡ
Bậu và Qua tưởng duyên nợ không rời
Đâu dè mối chỉ se lơi
Để Qua xa Bậu một đời nhớ nhau.
Bến sông xưa chiếc phà đưa còn đó
Bậu xa rồi Qua chiều ngó mông lung
Nhìn con sóng vỗ chập chùng
Như đang vỗ nát tận cùng tim Qua.
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2007 01:11:41 bởi phuongtim >