Một Thời Để Nhớ
Áng nắng chiều...
đơn côi người lặng bước
qua bao mùa...
thu sắp về... đón ai?
hong tình hứng...
lòng tự nhủ miệt mài
tri kỷ ơi !..
sao ta... lỡ hẹn ước..? chào Anh, chúc Anh vui mạnh.
Mến Thanks Vũ Hòang Phong hay ghé thăm mình và luôn để lại những đọan thơ hay...chúc Hòang Phong luôn vui nhé...
Thân..Huyền Lâm...pt.937
TThan
< Sửa đổi bởi: Vũ Hoàng Phong -- 17.8.2009 5:02:48 >
Có Một Ngày
Có một ngày anh về thăm chốn đó
Để lắng nghe tiếng gió hát ru chiều
Nhìn sóng biển ấp yêu bờ cát mịn
Và được nhìn phố biển dưới hoàng hôn .
Anh được ngắm tóc em vờn trong gió
Dưới tà huy ráng đỏ sóng ru buồn
Như tiếng hát nghìn năm đầy tình tự
Biển ôm chiều ve vuốt những lời ru .
Được nhìn em bên triền ghềnh đá nhỏ
Tà áo bay lộng gió thướt tha chiều
Hồn ta sẽ rơi vào trong mộng mị
Là thiên thần hay bóng mỹ nhân ngư !
Có một ngày anh về thăm phố biển
Thị trấn buồn ta sẽ đến tìm em
Rồi dìu nhau đi trên bờ biển vắng
Một nụ hôn nồng lên đôi mắt đẹp như mơ . PT.937..HL
MỘT THỜI-BÂY GIỜ
Một thời ta biết yêu em
Một thời ấm nét môi mềm em trao
Một thời tha
thiết ngọt ngào...
Bây giờ đày đoạ len vào tim nhau
Bây giờ tình đã phai màu
Em về bên ấy
Xót đau một đời.
nguyenngoat
Bạn Thân
Bài viết đã đăng: 70
Gia nhập ngày: 8.8.2009
Hiện trạng: offline MỘT THỜI-BÂY GIỜ
Một thời ta biết yêu em
Một thời ấm nét môi mềm em trao
Một thời tha
thiết ngọt ngào...
Bây giờ đày đoạ len vào tim nhau
Bây giờ tình đã phai màu
Em về bên ấy
Xót đau một đời.
Thanks nguyengoat đến thăm và để lại đọa thơ hay...chúc vui nhé..
Thân, HL
Thèm Rượu
Thấy quán khách hàng quá đông vui
Muốn vào lại ngại cái thân tui
Tiền thời trống rỗng xu không có
Nhìn khách vui say lại ngậm ngùi .
Mấy hôm đứng tựa bên đường ngó
Chén chú chén anh rót rót mời
Thèm rượu khô mô đành liếm mép
Nghĩ buồn thân phận cái thằng tui .
Lang thang một túi sông hồ rỗng
Chỉ sót nơi đây một tấm lòng
Điêu ngoa không có ...hồn chơn chất
Nên giữa chợ đời ...tay trắng không !
Phải cô chủ quán lòng thơm thảo
Bán chịu cho tui cốc rượu nồng
Không trả được tiền đem thế mạng
Vào quán lau chùi không tính công
PT.937
MỜI RƯỢU
Hãy vào đây uống cùng tôi
Gặp người tri kỉ giao bôi sớt buồn
Lai rai những lít rượu suông
Nghêu ngao đôi khúc tửu cuồng mà chơi.
Hình Như Đã Vào Thu Trời hôm nay mây thấp lắm em yêu
Vài cơn lạnh theo gió chiều đưa tới Và mùa thu chừng như về rất vội
Lá trở mình vài chiếc đã buông rơi. Anh nơi đây đang chờ mùa thu tới
Một mùa thu xứ lạnh thảo nguyên...buồn !
Rồi từng chiều đồng cỏ đẩm mờ sương
Nghe thấm lạnh một nỗi buồn cô lữ. Em chốn xa hiểu lòng người viễn xứ
Buồn giăng giăng khi mỗi độ thu về
Nhìn sương chiều từng vạt kéo lê thê
Buồn len nhẹ theo về từng cơn gió. Nghe nhớ em từ phương trời xa đó Trời không thu chỉ nắng với mưa mùa
Không sương lạnh không rừng phong lá đỏ
Em bây giờ nơi đó có nhớ ta. Hai mùa thu anh trên vùng đất lạ Chốn thảo nguyên hoang dã đón thu về Dãy rừng phong nhuộm vàng trên xác lá
Là hai mùa dạ buốt đến tái tê. Thu năm nay hình như về rất vội
Chiều sương giăng mây thấp quyện chân đồi
Cho nỗi nhớ chập chùng theo sương lạnh
Nhỏ xuống hồn từng giọt đọng long lanh. PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2009 22:56:18 bởi Phuongtim937 >
Hạ Qua Đi
Hạ qua đi
Trả thu mầu lá cỏ
Cho vàng sân lá đỏ nhuộm rừng mơ
Cho sương chiều lãng đãng đẹp nên thơ
Mùa se lạnh heo may về gợi nhớ .
Hạ qua đi
Ve buồn ngưng nức nở
Cánh phượng tàn thôi nhắc nhở chuyện xa xưa
Cho nỗi buồn không đọng giọt sau mưa
Chìm dĩ vãng quên đi mùa hạ cũ .
Hạ qua đi
Mang theo tình ấp ủ
Chôn theo màu phượng rủ xác ve tan
Cho hồn đừng cứ thả mộng đi hoang
Đừng khoắc khoải dâng tràn từng đêm nhớ .
Hạ qua đi
Nhớ mang theo tình đã lỡ
Và xóa đi theo những cánh phượng tàn
Để thu về theo gió gọi mùa sang
Lòng tươi lại chút gì trong sương sớm .
Hạ qua đi
Để cho mùa thu chớm
Cúc nở vàng thắm đượm một tình thu
Con gió về thổi mát ngọn vi vu
Và lãng đãng chút sương mù thơ mộng .
Hạ qua đi
Nhớ mang tình ảo vọng
Đã từ lâu in bóng ở trong ta
Và nhớ mang , mang đến một trời xa
Hay hạ cứ xóa nhòa giùm ta nhé .!
PT.937....HL r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 19:54:17 bởi Huyền Băng >
TIỄN HẠ
Ve thôi khóc khúc chia ly
Là ta đưa tiễn hạ đi cùng người
Là khi bớt những nụ cười
Thu về màu lá vàng phơi rừng chiều
Đã nghe gió lạnh cô liêu
Đã nghe giá buốt tim yêu đợi chờ
Đã nghe em bước vào thơ
Đã nghe tình ái xa bờ hẹn xưa.
TIỄN HẠ
Ve thôi khóc khúc chia ly
Là ta đưa tiễn hạ đi cùng người
Là khi bớt những nụ cười
Thu về màu lá vàng phơi rừng chiều
Đã nghe gió lạnh cô liêu
Đã nghe giá buốt tim yêu đợi chờ
Đã nghe em bước vào thơ
Đã nghe tình ái xa bờ hẹn xưa.
Thanks NguyenNgoat ghé thăm đê" lại đọan thơ hay..chúc luôn vui nhé..
HL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2009 05:26:03 bởi Phuongtim937 >
Vó Câu Xưa
Đây thảo nguyên chiều thu vàng vọt nắng
Con ngựa buồn đứng lặng ngó mông lung
Dãy rừng xa sương khói đã giăng chùng
Vài tiếng sói lạnh lùng chiều hoang vắng
Giữa thảo nguyên con ngựa buồn thầm lặng
Nhớ một thời oanh liệt vó câu xưa
Dù chông gai hiểm hóc cứ giẩm bừa
Xem tất cả dưới chân ...là cỏ dại
Chiều nay buồn một nỗi buồn xa ngái
Nhìn chiều rơi mà nhớ lại một thời
Muốn tung vó muốn điên cuồng hí lộng
Muốn đạp ngã đời che lấp nỗi buồn rơi
Con ngựa đứng âm thầm chiều mệt mỏi
Đâu còn thời tiếng hí xé không gian
Chỉ tắt nghẹn những âm thanh khàn đục
Buồn gục đầu nhớ lúc vó câu xưa
Ngọn thu phong chiều nay về ngang cửa
Lá trở mình cỏ úa đọng mờ sương
Con ngựa đứng mắt mờ vê cố quận
Của một thời ngựa chứng chẳng yên cương
Giờ xế bóng nghe chán chường dâu bể
Nhưng hồn xưa lũ lượt rũ quay về
Theo những ngọn thu phong làm sống dậy
Thuở kiêu hùng vó ngựa vẵng đâu đây
PT.937
Thêm Một Mùa Thu
Rừng chiều xao xác tiếng chim kêu
Ta lại cùng ta lẳng lặng chiều
Đón thu trở lại về trong gió
Nghe hồn lá cỏ trách hờn thu.
Ta lại mỗi chiều nhìn lá rơi
Nhìn sương mờ phủ phía chân đồi
Tiếng gọi từ đâu vùng ký ức
Vọng về nỗi nhớ đã xa xôi.
Đêm thu buồn lạnh bóng trăng treo
Trên hàng thông đứng phía chân đèo
Ta buông thả mộng hồn trong gió
Theo khúc nhạc buồn thông lá reo.
Nơi nầy ta đến đã hai thu
Hai mùa đồng cỏ ngập sương mù
Hai mùa lá đổ vàng nỗi nhớ
Hai mùa bóng lẻ chốn hoang vu.
Nên đã quen rồi những cảnh thu
Quen nỗi buồn ta mặc cho dù
Đôi khi cũng thấy hồn ray rức
Chút buồn lan nhẹ dưới chiều thu PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 19:53:25 bởi Huyền Băng >
Lưỡi Gươm Cùn
Chiều một mình ngồi nhấp chén men cay
Nghêu ngao khúc cuồng ca mùa quan tái
Nghe điên đảo hồn chừng như sống lại
Lưỡi gươm cùn vụt múa giữa cơn say .
Nghe tiếng gọi mơ hồ văng vẳng lại
Từng âm ba ray rức vọng về ...buồn !
Bóng chập chờn ảo ảnh mộng chiều sương
Mắt cháy khát một thời xưa đánh mất .
Thanh kiếm gãy ngỡ vùi sâu lòng đất
Chiều hôm nay bất chợt lại quay về
Vung đôi tay theo điệu múa say mê
Hùng khí cũ bừng lên cười ngạo nghễ .
Vung thanh kiếm quét tan hồn dâu bể
Lưỡi tuy cùn không ngọt sắt như xưa
Không đủ che đời giông bão gió mưa
Nhưng đủ chém đứt phăng hồn bệ rạc .
Đôi tay múa miệng vẫn đều khúc hát
Theo cơn say những vũ điệu loạn cuồng
Như xua đuổi nỗi chán chường hiện tại
Lưỡi gươm cùn ta múa giữa cơn say .
PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 19:51:50 bởi Huyền Băng >
Thu Về Đồng Cỏ
Có con chim nhỏ đang ríu rít
Chuyền nhánh đùa vui dưới nắng hồng
Vài giọt sương đêm còn vương đọng
Giật mình ta biết đã vào thu .
Sáng nay thức giấc nhìn qua cửa
Giọt nắng xuyên mành ta nhớ em
Xa xa một dãy rừng phong đỏ
Ngọn gió đưa về thơm cỏ may .
Sáng nay thức giấc buổi đầu thu
Đồng cỏ mờ trong lớp sương mù
Vài cơn gió nhẹ qua khung cửa
Chút lạnh theo về trong gió đưa .
Bên kia đồng bắp lá vàng mơ
Hoa đã tàn khô dáng hững hờ
Gió lay khua động nhìn hiu quạnh
Buồn buồn chợt dậy một hồn thơ .
Bên hồ đàn ngỗng nhởn nhơ bơi
Vài cánh chao nghiêng giữa lưng trời
Nét đẹp pha buồn ...Ôi vời vợi !
Nghe hồn man mác buổi thu rơi .! PT.937
Thu Nhớ
Ơi ! người tình nhỏ ta ơi !
Có nghe tiếng gió ru hời xa xa
Gió đang trổi khúc giao hoà
Mừng thu xoã tóc mượt mà dáng sương .
Thu rơi trên ngọn phong buồn
Vàng thu lá rụng con đường quạnh hiu
Nhỏ ơi ta nhớ nhỏ nhiều
Nhớ đôi môi mọng yêu kiều dáng em .
Chiều nay bất chợt nghe thèm
Vòng tay xiết chặt môi mềm bờ môi
Nhìn thu nắng rụng lưng đồi
Thảo nguyên gió lạnh ta ngồi trông thu .
Xa xa từng vạt sương mù
Vài cơn gió lạnh vội vù vụt qua
Dăm ba chếc lá la đà
Cỏ lay xao động hồn ta nỗi buồn !
Dưới chiều nhàn nhạt thu sương .
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2009 21:53:31 bởi Phuongtim937 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: