Trích đoạn: Phuongtim937
Thu Lạnh
Hôm nay gió lạnh về phương bắc
Thổi buốt hồn ta chợt nhớ người
Nghe sâu trỉu nặng lên vành mắt
Lệ buồn như chực sắp tuôn rơi .
Ta ôm ấp mãi tình sương khói
Dù biết người xa thật xa rồi
Sao tim vẫn giữ hình bóng cũ
Quấn qúit trong hồn mãi không thôi .
Chiều nay thu lạnh con đường vắng
Lá đã buông cành cây xác xơ
Như cõi hồn ta đang xơ xác
Khi biết tình xa khó mộng chờ .
Phương đó chiều nay em có hiểu
Gió lạnh mùa thu lạnh thấm lòng
Lang thang ta với nghìn nỗi nhớ
Em hỡi làm sao ...ta biết sao !
Có ai không khóc khi tình vỡ
Không nhỏ giọt sầu lên ý thơ
Không nghe rưng rức từng kỷ niệm
Khi chiều thu lạnh buốt con tim
Huyền Lâm...PT.937
Gió đưa hương nồng về phương Bắc
Quấn quýt hồn ai tháng với ngày
Cùng ai chia bớt những đắng cay
Nghe lệ ai tủi...rớt vai gầy
Dẫu biết..mong manh như sương khói
Vẫn nguyện một lần say đắm say
Dẫu biết..chữ tình..không thể trọn
Vẫn ước một lần..tay trong tay
Chiều nay gió lạnh lùa bên ấy
Bên này lá chiếc..len..cỏ cây
Những muốn..ru hồn cùng mây gió
Để tự mơ màng..để tự say
Có ai không một lần mộng tưởng
Không một lần nghe khoé mắt cay cay
Không một lần nghe tim mình quặn thắt
Không một lần..ngồi đếm lá thu bay
cm
( ..hihi.... Cm phá Chú chút nghen....hổng có quạu à....
.... )