Một Thời Để Nhớ
Những Đêm Về Quê Ngoại
Giòng sông nhỏ đưa ta về quê Ngoại
Chiếc thuyền con theo nước rẽ xuôi giòng
Nhịp chèo khua rung rinh làn mái đẩy
Hiu hiu buồn lành lạnh chút hơi sương .
Tuổi thơ ơi ! những đêm về quê Ngoại
Buông mái chèo từng nhịp điệu khoan thai
Sóng róc rách vỗ mạn thuyền êm ái
Dưới trăng đêm soi bóng Mẹ thả dài .
Bần ven sông im lìm say dáng ngủ
Giọng ơi à ai đó hát ru con
Nghe chơi vơi giữa dòng sông êm chảy
Mang nỗi buồn vọng lại dưới đêm khuya .
Hàng bần xanh lập loè đom đóm lượn
Tiếng nhạc sành rả rích ở ven sông
Con nước xuôi mái chèo trong tay Mẹ
Con nằm nghe từng nhịp đẩy ttheo giòng .
Nằm ôm gối nhìn trăng cao hỏi Mẹ
Sao ông trăng cứ theo mãi với mình
Buông mái đẩy Mẹ cười vui với trẻ
Ừ ! ông trăng về thăm Ngoại cùng con .
Tuổi thơ ơi những đêm về quê Ngoại
Đã xa rồii xa ngái tuổi ngày xưa
Và quê Ngoại không bao giờ trở lại
Ngoại không còn nhưng ký ức chẳng mờ phai
Huyền Lâm...PT.937
Cám ơn anh lời thơ đồng cảm
Cùng xót xa theo những mãnh tình đời
Đang lặn hụp bên dòng nghiệt ngả
Khi nổi-chìm lúc lơ lững chơi vơi.
Kính chúc Phượng Tím 037 luôn vui khỏe, đón xuân mới lòng đầy xuân...
***
„CUNG CHÚC TÂN XUÂN“
Xuân về khai nhụy khắp muôn nơi
Vui con đất mẹ đón lộc trời
Chúc cho non nước hưng-thái-phát!
Chúc người tài-phúc nhất trần đời!
Đinh Phương
_________________
QUỲNH MUỘI KÍNH CHÚC PHƯỢNG TÍM
CÙNG QUÍ QUYẾN MỘT NĂM MỚI
VẠN SỰ NHƯ Ý – AN KHANG - THỊNH VƯỢNG
SỨC KHỎE – THÀNH ĐẠT – MAY MẮN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2010 13:33:13 bởi Quỳnh Muội >
Xin chào bạn! Những bài thơ của bạn rất hay! Riêng bài thơ "Mai tôi chết" đọc xong thấy lòng buồn wá! Hãy vui lên bạn nhé!
batupho@yahoo.com
Xin chào My Trinh Quỳnh Muội Đình Phương Batupho và các bạn.....hơn tháng nay bận và không khoẻ nên không vào..xin cám ơn các bạn đã ghé thăm và có những lời chúc đẹp..
chúc các bạn luôn vui và an lành.
Thân.Huyền Lâm...PT.937
Mùa Xuân Mới
Em về khoác áo mùa xuân mới
Tô lại đôi môi nét thắm đời
Lau đi vết nhạt màu son cũ
Để đón một người xa rất xa .
Em đem thơ trải lên mùa nhớ
Hong lại trời đông lạnh đợi chờ
Cho thơ ngan ngát hương tình tự
Cho ấm xuân về trên lôi thơ .
Em đem thơ dệt nghìn hoa gấm
Chiếc áo nàng thơ đẹp diễm kiều
Mai đem chiếc áo mùa xuân mới
Khoe với một người em mến yêu .
Mai xuân áo mới tà trong gió
Như bướm vàng bay ngập lối chiều
Cho xuân phơi phới lòng hoa nở
Đậm sắc hồng tươi lên ý thơ .
Huyền Lâm...PT.937
]Khóc Cười
Nếu ta khóc người cho là khiếp nhược
Cất tiếng cười họ lại bảo rằng điên
Nhân gian hỡi ! có lắm điều quá quắt
Giữa khóc cười ta sẽ chọn ra sao ?
Nhân gian hỡi ! Ừ thôi người cứ tỉnh
Ta loạn cuồng tâm trí đã u mê
Ta chẳng khóc không cười chi cõi thế
Chuyện mất còn dâu bể chẳng hề chi .
Đời còn lại một tâm hồn mộ địa
Lạnh lẽo buồn hoang vắng cõi riêng ta
Nâng chén đắng một mình ngồ nốc cạn
Ta điên rồi đâu ngại cõi tha ma .
HL.PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2010 19:29:29 bởi Phuongtim937 >
Một Ngày Về
Nghe hương yêu đang len vào nhè nhẹ
Tưởng dáng người dưới hoa tuyết chiều rơi
Trời mùa đông sao lòng không nghe lạnh
Đọng trên môi hơi ấm chuyện yêu người .
Cơn gió thoảng lay lay cành hoa tuyết
Không lạnh buồn mà thấy đẹp nên thơ
Chắc có lẽ tim vào mùa thương nhớ
Nên cảnh buồn cũng thấy đẹp như mơ .
Trang tình sử thêm một lần lại viết
Chuyện chúng mình rồi những chuyện mai sau
Tình yêu đó xin một lần lắng đọng
Và xin đừng dòng nước chảy qua mau .
Nghe thương nhớ ...chao ôi ! tràn mộng đẹp
Dưới biển chiều vuốt nhẹ tóc em bay
Nghe sóng biển ầm vang ngàn câu hát
Chúc cuộc tình khúc nhạc mãi thiên thu .
Chiều nay giữa mùa đông màu tuyết lạnh
Nhưng hồn đang nghe ấm một mùa xuân
Và nụ hôn thay trăm ngàn câu nói
Dành cho em ...mong đợi một ngày về .
HL. PT.937
Chiều Xuân Phân
Mây rất thấp chiều ngang qua khung cửa
Trời xuân phân cơn gió lạnh cuối mùa
Đông qua chưa hay còn đang lần lựa
Đợi hoa tình nở rộ nhánh xuân xưa .
Trong câm lặng xanh rêu hồn cổ mộ
Thơ chợt buồn khi dạ nhớ nhung ai
Chiều giăng tím mây trôi về phố lạ
Nhớ thương làm dạ úa tựa chiều phai .
Sao rất lạ ...nghe như hồn rất lạ
Chữ tình yêu yêu chừng như mới ban đầu
Khi nhánh tóc bạc mầu từ độ trước
Bóng một người ấp mãi đáy tim sâu .
Nghe tiếc nuối những ngày vui chưa trọn
Của những chiều chờ đợi đón đưa ai
Từng nỗi nhớ khắc sâu lời thơ vụn
Chiều một mình buồn thiếu một bờ vai .
Và không biết nơi miền quê phố biển
Chiều hôm nay em có nhớ một người
Nghe ngọn gió xuân phân về ngang cửa
Nhớ lệ nào hôm ấy buổi tiển đưa .
HL.PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2010 21:29:53 bởi Phuongtim937 >
Tình Quê
Tình yêu ta rất mặn nồng
Yêu con sông nhỏ cánh đồng quê xưa
Yêu chiều những hạt mưa thưa
Hình như nhan sắc ta vừa bỏ quên .
Ta yêu mây trắng bồng bềnh
Chiều trôi nhè nhẹ trên nền trời xanh
Yêu sao tiếng hót trong lành
Con chim hút mật trên cành mận cao .
Yêu đồng lúa trổ rì rào
Trong cơn chướng nhẹ én chào đón xuân
Mùi hương lúa thoảng thơm lừng
Dáng cô thôn nữ ngập ngừng lối đê
Mưa rơi mỗi độ chiều về
Râm ran khúc nhạc đồng quê gợi buồn
Tiếng chim bìm bịp sau vườn
Gọi con nước lớn nghe vương vấn sầu .
Ơi ! ngày xưa cũ ta đâu
Tim ta vẫn một sắc mầu tình quê .
HL.PT.937
Cô Giáo Tôi !
Xưa đi học tôi thầm yêu cô giáo
Bàn tay xinh , viên phấn trắng nõn nà
Tấm bảng đen cô viết gì trên ấy
Mà sao tôi chỉ thấy một tên ...Hương !
Dáng nho nhỏ tà áo dài tim tím
Cánh mi cong làn môi mọng tuyệt vời
vào lớp học tôi chỉ ngồi mong đợi
Một giờ văn cô phụ trách mà thôi .
Cô lo giảng tôi ngồi len lén ngó
Hồn thẩn thờ mộng mị chốn xa xăm
Giọng nói cô như gió mùa thu nhẹ
Như thì thào khe khẽ với riêng tôi .
Bỗng một hôm vô tình cô bắt gặp
Ánh mắt tồi đang trộm lén nhìn cô
Cô vội vã xoay lưng như chạy trốn
Tôi thẹn thùng như tên trộm bị quả tang !
Và cũng kể từ ngày cô bắt gặp
Ánh mắt tôi tha thiết trộm nhìn cô
Nét bẽn lẽn mỗi khi trên bục giảng
Vẽ nghiêm trang trông bối rối vụng về .
Cô thánh thiện cô người trong sáng quá
Như thiên thần hiện diện ở trong tôi
Tôi yêu lắm lòng mình như muốn nói
Cô chỉ là - là người của tim tôi .
Năm học cuối Tú Tài hai thi rớt .!
Mang hành trang tôi lại bước lên đường
Vào nhập ngũ trong quân trường chín tháng
Ngày phép về tôi lại đến tìm cô .
Trước cửa lớp tôi điềm nhiên đứng lặng
Cô vô tư trên bục giảng ngày nào
Cô đâu biết bên kia ngoài cửa lớp
Đứa học trò ngày cũ dạ nao nao .
Với chiếc áo cũng tím màu năm cũ
Đi bên tôi chiều đại lộ hanh vàng
Tôi muốn hỏi sao thích màu tim tím
Một màu buồn màu của sự ly tan .
Bỗng bật chợt cầm tay tôi nhè nhẹ
Cô run run nói khẽ giọng mơ hồ
Cô chúc L... ngày mai trên vạn nẻo
Được yên bình là ước vọng của cô .
Tôi muốn nói tận đáy lòng ấp ủ
Là tình yêu tôi dành sẵn một người
Là cô đó người tôi thương quý mến
Nhưng nghẹn lời đành nín lặng mà thôi .
Năm năm lẽ chốn rừng hoang núi thẳm
Đồng lúa xanh hay biển cả đại dương
Những chiến trận khói mờ vùng hoả tuyến
Không phút nào quên được một tên ...Hương !
******
Những bài thơ thật cũ qua rồi .....
HL.PT.937
Chiếc Võng Ngày Thơ
Mơ được về
nằm trên chiếc võng ngày thơ
Nghe lại khúc ca dao
với lời ru của Mẹ
Tiếng ầu ơ mang mang buồn nhè nhẹ
Kẻo kẹt đong đưa tiếng võng dưới trưa hè .
Khoan nhặt tiếng ve
Giọng buồn con sáo sậu
Tiếng con ong bầu trên giàn mướp bên hiên
Ru giấc ngủ thần tiên êm đềm không mộng mị
Giấc ngủ no tròn của lứa tuổi đời thơ .
Đêm trăng sáng hàng hiên
mùa hè hoa cau nở
Dưới trăng ngà mẹ giã nhịp chày ba
Ngồi xúm xít dưới tàn cây trứng cá
Lằng nghe Bà kể chuyện Cuội lên trăng .
Tàu lá chuối xạc xào đêm mưa lặng
Mẹ nằm ru mang hơi ấm vỗ về
Nằm lắng nghe bên ngoài vang tiếng dế
Nỉ non buồn khúc nhạc của đêm quê .
Rôi chinh chiến loạn ly đời dâu bể
Ta lại đi ...đi chẳng có ngày về
Tuổi thơ đã chìm dần theo năm tháng
Mẹ bên trời tóc trắng một màu vôi .
Chiều viễn xứ lòng buồn sao nhớ tới
Chiếc võng xưa nhớ tiếng Mẹ ru hời
Dòng sông nhỏ hàng cau vườn quê Nội
Chỉ còn nằm trong ký ức xa xôi .
HL... PT.937
Mùa Hạ Về Chưa ...
Bên kia mùa hạ về chưa
Có còn bất chợt cơn mưa đổ chiều
Ve còn trổi giọng buồn hiu
Dỗ trưa nắng hạ thiu thiu giấc buồn .
Còn loang áo trắng sân trường
Phượng còn rơi đỏ con đường dấu yêu
Còn em dáng nhỏ yêu kiều
Nón che nghiêng nón mỗi chiều trường tan .
Có còn tiếng gió ru ngàn
Vuốt ve cánh phượng mơn man tóc thề
Nhạc hè ve trổi đê mê
Tiễn em bước nhẹ lối về nên thơ .
Sông xưa đò nọ neo bờ
Còn trên bến cũ đợi chờ em qua
Ơi ! ngày xưa tuổi ngọc ngà
Bao nhiêu kỷ niệm giờ xa ngút ngàn .
Mỗi lần nắng hạ vừa sang
Ve vừa trổi giọng râm ran đón hè
Lòng ta lại chợt quay về
Nhớ xưa áo trắng tóc thề dáng em .
HL....PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2010 10:47:15 bởi Huyền Băng >
Tình Thơ Áo TRắng
Giấy hoa mực tím một thời
Tình thơ nắn nót cho người thương yêu
Áo loang tóc thả buông chiều
Trường tan gót ngọc yêu kiều dáng em
Chiều rơi nắng nhẹ bên thềm
Phượng từng cánh đỏ êm đềm rơi rơi
Ve ngân lòng thoáng bồi hồi
Ngày mai hạ đến một trời nhớ thương .
Mai nầy từ giã mái trường
Những chiều hò hẹn con đường vắng nhau
Lối xưa sánh bước năm nào
Bao nhiêu kỷ niệm chôn vào thời gian
Mai đây lối rẽ đôi đàng
Nhớ thương rồi cũng phai tàn tháng năm .
Nghe như giọt lệ rơi thầm !
HL ..PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2010 09:05:34 bởi Phuongtim937 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: