Một Thời Để Nhớ
Mai Về ...
Mai về phố biển tìm nhau
Gió reo biển hát đón chào tình nhân
Và anh sẽ được một lần
Nhìn em cát biển chân trần đùa vui
Mai về một nụ hoa cười
Môi em vẫn ngọt đón người năm xưa
Mai anh về lúc giao mùa
Nghe con gió hát tình vừa lên ngôi
Mai về hết những ngậm ngùi
Đêm không trăn trở đơi người phương xa
Em không còn buổi chiều tà
Nhìn con sóng biển vỡ oà lệ rơi .
Mai anh về lại với người...
HL. PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2010 07:12:07 bởi Huyền Băng >
Xuân Về Đồng Cỏ
Nơi anh ở mùa xuân vừa khai nhụy
Hoa trên cành búp nụ lá xanh xanh
Đồng cỏ mượt gió rờn như sóng mạ
Đàn thiên di hối hả rũ nhau về .
Ngọn gió mát xua tan mùa băng giá
Những buổi chiều êm ả gió hây hây
Chim ríu rít từng bầy đang lũ lượt
Về đón xuân nồng ấm đến phương nầy .
Bình minh chớm nắng hồng trên hoa lá
Cánh rừng phong giờ đây đã vươn mình
Bên kìa đồi một màu xanh xanh thẳm
Chạy ngút ngàn về đâu đó xa xăm .
Chiều thảo nguyên mình anh đang đứng lặng
Nhìn ngựa hoang gậm cỏ phía chân đồi
Nước hồ trong ngỗng từng đàn bơi lội
Nghe trong lòng vơi bớt nỗi đơn côi .
Anh chớm xuân bên em giờ sắp hạ
Ve trên cành chắc đã cất tiếng ngân
Đây hoa xuân bên kia màu phượng đỏ
Chiều một mình sao nhớ nhỏ ...mới chia xa .
HL...PT.937
Chiều Tháng Năm
Trời tháng năm sao còn se se lạnh
Chiều hôm nay mây thấp chắc mưa về
Hồn man mác chút buồn len len nhẹ
Chợt nhớ người lòng khe khẽ gọi tên .
Chiều tháng năm gió về còn se lạnh
Đứng trên đồi nhìn đồng cỏ bao quanh
Ta lại nhớ sài gòn đêm hạnh ngộ
Nhớ những chiều con phố bước chung đôi .
Nhớ ai đó tròn xoe đôi mắt ngọc
Nhớ nụ cười bẽn lẽn lúc nhìn nhau
Ta nghe thắm tình xuân đang trẩy hội
Con tim bừng hoa ngập lối mùa yêu
Đêm bên ấy có no tròn giấc ngủ
Hay vẫn còn thao thức nhớ người xa
Và có trách mùa xuân sao vội vã
Tình chưa nồng người đã bước ra đi .
Để giờ đây tình dặm ngàn thiên lý
Ta trông chiều người giấc ngủ cô đơn
Người mắt lệ còn ta hồn trống trải
Chỉ mong về dạo lại khúc lòng xưa .
HL.PT 937
Chỉ Là Một Áng Thơ Rơi ...
Chỉ là một áng thơ rơi
Thế mà tím cả hồn tôi vì người
Từ môi đã tắt nụ cười
Lòng như hoang phế mộ đời xanh rêu .
Người đem sơn tím mây chiều
Câu thơ bất chợt mang nhiều nhớ thương
Ngẫng lên bắt gặp chữ ...buồn !
Cho hồn man mác như dường cuối thu .
Câu thơ bỗng hoá ngục tù
Đang giam giữ bước phiêu du giữa đời
Thơ buồn như hạt sương rơi
Như hoàng hôn lạnh một trời tím mây
Nhớ thương bất chợt đong đầy !
HL...PT. 937
Đêm ru tình
Đêm nằm nghe sáo gió
Vi vu đồi thông xa
Giữa một đêm trăng hạ
Sao mênh mông nỗi buồn .
Đêm ru tình xa ngái
Nghe nhớ một vòng tay
Của mùa xuân năm ấy
Những ngày mình bên nhau .
Đêm nằm nghe kỷ niệm
Len lén nhẹ vào hồn
Thương bàn tay em nhỏ
Thương mắt buồn xa xăm .
Đêm rơi trăng vào hạ
Trên đồng cỏ bao la
Hoang vu và trống vắng
Sao nhớ người thiết tha .
HL...937
Mùa Hạ Em Về
Em về gió chuyển mùa xa
Phấn thơm áo lụa một tà gió lay
Em về chân nhẹ gót hài
Thướt tha lối nhỏ trang đài dáng em .
Em về chiều thật êm đềm
Vàng sân nắng rụng bên thềm nên thơ
Em về hoa lá ngẩn ngơ
Ve ngân khúc nhạc đón chờ dáng xưa .
Em về hạ chớm sang mùa
Hàng cây phượng đỏ mời vừa đơm bông
Em về ta thẩn thơ lòng
Mi xanh mắt biếc má hồng xinh tươi .
Em về đã khác xưa rồi
Trinh nguyên áo nọ một thời đã xa
Em về trong dáng lụa là
Không còn tóc thả với tà trắng bay .
Kiêu sa một nét trang đài .!
HL. PT 937
Hạ Xưa 2
Mùa hạ về tháng sáu chiều mưa
Màu nắng nhạt cho mây vừa đủ tím
Tiếng ve ngân ru hồn mùa kỷ niệm
Mưa hạ buồn mưa tím cả hồn ta .
Từng giọt mưa nhỏ đều trên phiến lá
Tí tách buồn nghe dạ quá hắt hiu
Hạt mưa rơi thấm lạnh từng nỗi nhớ
Trống vắng chiều giữa mùa hạ cô liêu .
Trong lòng ta có chút gì không hiểu
Cứ quay cuồng như chiếc lá đang rơi
Đưa nỗi buồn , buồn tận cõi xa khơi
Khi nhìn giọt mưa rơi chiều tháng sáu .
Baao kỷ niệm xoáy tròn như cơn bão
Mùa hạ nào cũng tháng sáu chiều mưa
Ta một lần đã làm kẻ tiễn đưa
Sao năm tháng màu xưa chưa phai nhạt .
Mưa ngưng đi ve đừng ru khúc hát
Cho lòng ta tan tác mãi thêm thôi
Bao nhiêu năm mùa hạ đã qua rồi
Nghe đến hạ thấy bồi hồi nhớ mãi .
*****
Không thể quên lòng ta luôn giữ lại
Là nắng hồng khi hạ chớm thu sang
Là phượng đỏ , ve sầu màu áo trắng
Mà suốt đời ta vẫn nhớ miên man .
HL. PT.937......Những bài thơ cũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2010 22:35:26 bởi Phuongtim937 >
Ta Về ...Em Ở Lại !
Mai ta về , em đừng buồn ủ rủ
Bó gối ngồi ngẫu tượng dưới trời khuya
Em giữ nhé ! mắt nai huyền môi thắm
Đừng lặng nhìn cánh nhạn cuối trời xa .
Em ở lại , thôi đừng nên đưa tiễn
Giữ sóng chiều ghềnh đá cũ nhe em
Ta trở lại khi nợ xưa đã trả
Về tìm em hương cố quận năm nào .
Mai ta về , vẫn tường rêu cổ độ
Khói lụy phiền vẫn toả một Trường Giang
Em ở lại giữ giùm ta nắng ấm
Cả mưa chiều ướt sũng nụ hôn run .
Em ở lại , niềm riêng cùng vỏ ốc
Mai ta về lơ lửng một vành son
HL...PT.937
Yêu Em ..
Yêu em .
Ta nhận nhiều khoắc khoải
Lẳng lặng một góc buồn
Ta nép giữa cuộc vui
Em thánh thiện .
Lạc giữa bầy ngạ quỷ
Nghe ngậm ngùi mong kết thúc cuộc chơi .
Yêu em .
Ta xuôi buồm một hướng
Đáp nhận tình nồng
Sao chưa đủ em ơi !
Đêm tĩnh vật
Tiếng côn trùng trở giấc
Bên em mà trăn trở bồi hồi !
Em trong sáng , vô tư
Còn ta đầy cảnh giác
Sợ nhện đời giăng bít lối em qua
Yêu em ,
chợt thấy mình ích kỷ
Gõ nhịp dài đau đáu tiếng thân quen .
Ta một cõi nhập nhoè ranh giới gọi
Sợ thiên đường trợt ngả té đau em
Yêu em ,
trăm mối sầu buổi nọ
Ngỗn ngang buồn em phố nhỏ ...Ta thương .
HL...PT.937 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 00:58:17 bởi Huyền Băng >
Còn Lại Em
Lá nào khép , đêm mi sầu con gái
Vết son nào ngào ngạt , tóc hương bay
Góc tối cô đơn , lòng sầu biên ải
Chợt gặp em ta khất thực môi người .
Tình lạc mông bên kia bờ hiện thực
Còn lại em ...hiển hiện một nét trần
Tim vĩnh tật ta thêm lần đón nhận
Nét son hồng , ánh mắt một giai nhân .
Co góc lạnh bao năm hồn say ngủ
Chợt có em đánh thức để tìm về
Ồ ! thì ra đời chưa là cùng tận
Thắp đuốc tình tiếp tục cuộc say mê .
Môi nóng bỏng vị hương trầm quyến rũ
Nỗi khát khao nghe cháy rực trong lòng
Chạm môi nhẹ cứ nhấp từng ngụm nhỏ
Nghe chảy mềm mật ứa ngọt vành môi .
Còn lại em ...khi giấc buồn chợt thức
Ta đưa môi khất thực nét môi người .
HL...PT937
Vu Vơ Ngày Xưa
Rồi mùa thu , một mùa thu năm đó
Cô học trò bé nhỏ đã ra đi
Lớp học trống sân trường thêm vắng vẽ
Cánh phượng tàn rời rã tiếng ve ru .
Xa, xa lắm một thời còn vụng dại
Thuở sân trường áo trắng tóc lơi vai
Năm tháng trôi vẫn mấy mùa phượng nở
Hạ vẫn buồn gió vẫn hát mùa thu .
Em đi rồi người xưa còn ở lại
Sân trường buồn từ độ buổi chia xa
Bao mùa thu , bao mùa thu thay lá
Gốc phượng già cằn cổi tháng năm qua .
Trên lối nhỏ khi xưa giờ vắng vẻ
Em đi rồi lá có cũng buồn lây
Và mùa thu , mùa thu buồn hiu hắt
Áo đâu còn cho gió thổi loang bay
Tháng năm qua chập chùng trong ký ức
Nỗi nhớ nào đánh thức chuyện ngày xưa
Chuyện ngày xưa của tình yêu đôi lứa
Vụng dại nào một thuở rất nên thơ
HL.PT937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2010 18:52:13 bởi Phuongtim937 >
Ơi ! em nhỏ
Em cổ tích hạ huyền trăng mười sáu
Ta chiến binh thất trận tỉ tê ...Buồn !
Ơi ! em nhỏ ủ tình ta ngàn buổi
Chạm môi gầy nghe ướt khoảng trời sương .
Ta bước qua những chặng đời thống khổ
Rượu từng đêm ly chạm chẳng ai mời
Những giấc ngủ chưa bao giờ trọn vẹn
Trăn trở hoài không cơn mộng bình yên .
Em đã đến ru ta say tròn giấc
Ngón tay ngà xoa dịu những đau thương
Ơi ! em nhỏ tuổi đời còn phơi phới
Cám ơn em , người em nhỏ tuyệt vời .
Em dừng lại khi tuổi hồng mới nở
Bỏ cuộc vui trước mặt của người đời
Để chấp nhận yêu người đầy thống khổ
Thắp lửa tình hơ lại trái tim hoang .
HL...PT937[/font]
Đêm Khắc Khoải
Sợi tóc vướng trên vai
cũng làm đêm khoắc khoải
Một làn môi đủ nóng một tinh cầu
Em mùa nhớ thu về đêm huyền thoại
Linh hồn buồn bỗng chốc lạc về đâu .
Đêm tỉnh lặng rơi rơi từng hạt nhớ
Xuống tim lòng rưng rức nở bùng lên
Suối tóc ấy là mây chiều đỉnh hạ
Nét môi cười giấu cả một rừng hoa .
Đêm khắc khoải nghe nhớ người chi lạ
Giữa lòng đêm nghe mưa ngập cõi hồn
Bước lầy lội đi qua từng lối nhớ
Vết chân tình lem luốc cả hồn thơ .
Em cho ta những đêm đầy huyền thoại
Và những đêm khắc khoải vọng về người
Từ con tim như một trầm tích lạnh
Chợt nở bừng sáng rực ánh long lanh .
Em cho ta từng đêm dài trăn trở
Mắt biết sầu khi nhớ đã lên ngôi .
HL....PT937 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2010 04:21:00 bởi Viet duong nhan >
RE: Một Thời Để Nhớ - 21.4.2010 21:24:06
Đông Về Trên Thảo Nguyên
Em ơi trời đã sang mùa
Vài bông tuyết rụng lưa thưa cuối chiều
Lạc đàn mấy tiếng chim kêu
Màu mây xám đục buồn hiu hắt buồn .
Hàng phong trơ trọi bên đường
Chơ vơ hứng chịu gió sương lạnh lùng
Quạ buồn đứng ngó mông lung
Chợt kêu một tiếng não nùng chiều rơi .
Thêm mùa đông nữa em ơi !
Rồi đây đồng cỏ một trời tuyết bay
Hoang sơ lạnh lẽo giăng đầy
Hồn người cô lữ những ngày tha hương .
Mùa đông gió lạnh đêm trường
Nằm nghe tiếng gió gọi buồn xa xôi
Giăng giăng tuyết trắng khung trời
Lạnh hồn lữ thứ chơi vơi nỗi sầu .
Chuyện lòng biết gởi về đâu .!?
HL. ...PT937 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2010 04:23:00 bởi Viet duong nhan >
Tập Tầm Vông
Xưa em thích tập tầm vông
Bàn tay nào có nào không đố người
Đồng dao em hát một thời
Đố hai tay trắng anh rồi tìm đâu .
Đôi tay em thật nhiệm mầu
Có không , không có lắc đầu anh thua
Thời gian nắng trải mưa mùa
Anh , em hai đứa có thừa bể dâu .
Xưa em giấu mối duyên đầu
Ngu ngơ để lỡ nhịp cầu em trao
Giờ em ở tận phương nào
Gặp thêm lần nữa đố nhau đi người .
Bây giờ anh đã hiểu rồi
Hai bàn tay trắng chỉ lời trong tim
Xưa anh vụng dại kiếm tìm
Để tình xa hút cánh chim bạt ngàn .
Thoáng hồn một chút miên man .
HL...PT937
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: