Một Thời Để Nhớ
Mùa Hạ Em Về
Em về gió chuyển mùa xa
Phấn thơm áo lụa một tà gió lay
Em về chân nhẹ gót hài
Thướt tha lối nhỏ trang đài dáng em .
Em về chiều thật êm đềm
Vàng sân nắng rụng bên thềm nên thơ
Em về hoa lá ngẩn ngơ
Ve ngân khúc nhạc đón chờ dáng xưa .
Em về hạ chớm sang mùa
Hàng cây phượng đỏ mời vừa đơm bông
Em về ta thẩn thơ lòng
Mi xanh mắt biếc má hồng xinh tươi .
Em về đã khác xưa rồi
Trinh nguyên áo nọ một thời đã xa
Em về trong dáng lụa là
Không còn tóc thả với tà trắng bay .
Kiêu sa một nét trang đài .!
HL...PT.937
Giữ Nhe Em
Em hãy giữ hoa lòng và trái chín
Đợi mùa xuân đốt lều cỏ ta về
Thành phố gió , thảo nguyên buồn bỏ lại
Ngọn đuốc tình thắp sáng đỉnh hồ mê .
Ta gom lại từng mảnh hồn vụn vỡ
Nhờ tay em khâu lại chiếc áo đời
Ta sẽ khoác đúng vào mùa xuân mới
Cánh hoa sầu chuyển nụ hoá hồng tươi .
Rồi ta về nơi phố biển quê em
Sóng vỗ bờ xua nỗi buồn quá vãng
Bỏ lại sao lưng giọt sầu năm tháng
Bỏ một thời ngựa chứng giữa rừng hoang .
Và những chiều trên phố biển quê em
Bờ môi ấy ánh mắt buồn tha thiết
Ta trao nhau một tình yêu diễm tuyệt
Dưới hàng dương bên ghềnh đá hữu tình
Em hãy giữ hoa lòng và trái chín
Giữ nhe em xuân phố biển ta về .
HL....PT937
Bức Tranh Đời
Ta nhìn đời tựa bức tranh ...nhìn lãng xẹt
Được điểm tô bằng nét cọ đã chai cùn
Nó pha trộn với những gram màu đen tối
Bỡi hoạ sĩ tồi phát hoạ một chân dung .
Nét đờ đẫn cách trình bày nhìn lộn xộn
Vẽ vườn tình giống mộ địa bãi tha ma
Vậy cũng ráng thêm một chút màu của lá
Chấm phết điên cuồng để gọi đó vườn hoa ,
Nhìn thật lạ ...Ừ! bức tranh sao quá lạ
Đã hoa hồng sao lại vẽ một màu đen
Cái nét ngây ngô nhiều khi trông ngồ ngộ
Hoạ sĩ tồi nên nét cọ quá lôi thôi .
Ai bảo đẹp bức tranh đời trông rất đẹp
Rồi bảo ta ...nhìn chẳng biết chút về trạnh
Ta nhìn ký... nhìn đến từng khuôn góc cạnh
Một vệt mây , một cọng cỏ cũng vạch tìm .
Ta nhìn riết nhìn đến rối bời cả mắt
Não quay cuồng hồn điên đảo chẳng biết đâu
Cái nét đẹp mà người ta thường khen tặng
Bức tranh đời qua nét cọ quá thâm sâu .
HL...PT,937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2010 01:15:35 bởi Phuongtim937 >
Vu Vơ Lá Cỏ
Gió thổi mùa bay
Rối bời chân lang bạt
Vết kỳ hồ
…Xếp lại giữa lặng im.
Nơi lá thốc qua
Giấc mơ hiền để lại,
Bỏ vầng trăng
…Duyên nợ phút tang bồng
Lời trần tình…
Ừ thôi…! thì thế sự.
Quạnh quẽ hoang chiều
Vô ảnh ! tráng bi ca.
Nhớ người hát…
Vu vơ lời lá cỏ
Một chỗ về…ta nhỉ?
Vọng ngày xanh.
HL...PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2010 00:30:38 bởi Phuongtim937 >
Vó Câu Xưa
Đây thảo nguyên chiều thu vàng vọt nắng
Con ngựa buồn đứng lặng ngó mông lung
Dãy rừng xa sương khói đã giăng chùng
Vài tiếng sói lạnh lùng chiều hoang vắng .
Giữa thảo nguyên con ngựa buồn thầm lặng
Nhớ một thời oanh liệt vó câu xưa
Dù chông gai hiểm hóc cứ giẩm bừa
Xem tất cả dưới chân là cỏ dại .
Chiều nay buồn một nỗi buồn xa ngái
Nhìn chiều rơi mà nhớ lại một thời
Muốn tung vó muốn điên cuồng hí lộng
Muốn đạp ngã đời che lấp nỗi buồn rơi .
Con ngựa đứng âm thầm chiều mệt mỏi
Đâu còn thời tiếng hí xé không gian
Chỉ tắt nghẹn những âm thanh khàn đục
Buồn gục đầu nhớ lúc vó câu xưa .
Ngọn thu phong chiều nay về ngang cửa
Lá trở mình cỏ úa đọng mờ sương
Con ngựa đứng mắt mờ vê cố quận
Của một thời ngựa chứng chẳng yên cương .
Giờ xế bóng nghe chán chường dâu bể
Nhưng hồn xưa lũ lượt rũ quay về
Theo những ngọn thu phong làm sống dậy
Nhịp kiêu hùng vó ngựa vẵng đâu đây .
HL..PT.937....Một chiều trên Thảo Nguyên Lockport Chicago
Trích đoạn: Phuongtim937
Giữ Nhe Em
Em hãy giữ hoa lòng và trái chín
Đợi mùa xuân đốt lều cỏ ta về
Thành phố gió , thảo nguyên buồn bỏ lại
Ngọn đuốc tình thắp sáng đỉnh hồ mê .
Ta gom lại từng mảnh hồn vụn vỡ
Nhờ tay em khâu lại chiếc áo đời
Ta sẽ khoác đúng vào mùa xuân mới
Cánh hoa sầu chuyển nụ hoá hồng tươi .
Rồi ta về nơi phố biển quê em
Sóng vỗ bờ xua nỗi buồn quá vãng
Bỏ lại sao lưng giọt sầu năm tháng
Bỏ một thời ngựa chứng giữa rừng hoang .
Và những chiều trên phố biển quê em
Bờ môi ấy ánh mắt buồn tha thiết
Ta trao nhau một tình yêu diễm tuyệt
Dưới hàng dương bên ghềnh đá hữu tình
Em hãy giữ hoa lòng và trái chín
Giữ nhe em xuân phố biển ta về .
HL....PT937
Bài thơ ngọt ngào hở Chiều, lâu quá hỏng gặp, ghé hỏi thăm C chút, khỏe chứ nè.... vẫn còn ngang dọc KTA?
Nắng bên này lạnh bên kia lòng biển
Hoa rụng rồi và trái cứ non xanh
Khâu vá đời bằng lới hừa của anh,
Chiều thảo nguyên có người thành bóng nắng..
(Mún fa' C 1 chút mà viết hỏng dc hihi)
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Trích đoạn: Phuongtim937
Giữ Nhe Em
Em hãy giữ hoa lòng và trái chín
Đợi mùa xuân đốt lều cỏ ta về
Thành phố gió , thảo nguyên buồn bỏ lại
Ngọn đuốc tình thắp sáng đỉnh hồ mê .
Ta gom lại từng mảnh hồn vụn vỡ
Nhờ tay em khâu lại chiếc áo đời
Ta sẽ khoác đúng vào mùa xuân mới
Cánh hoa sầu chuyển nụ hoá hồng tươi .
Rồi ta về nơi phố biển quê em
Sóng vỗ bờ xua nỗi buồn quá vãng
Bỏ lại sao lưng giọt sầu năm tháng
Bỏ một thời ngựa chứng giữa rừng hoang .
Và những chiều trên phố biển quê em
Bờ môi ấy ánh mắt buồn tha thiết
Ta trao nhau một tình yêu diễm tuyệt
Dưới hàng dương bên ghềnh đá hữu tình
Em hãy giữ hoa lòng và trái chín
Giữ nhe em xuân phố biển ta về .
HL....PT937
Bài thơ ngọt ngào hở Chiều, lâu quá hỏng gặp, ghé hỏi thăm C chút, khỏe chứ nè.... vẫn còn ngang dọc KTA?
Nắng bên này lạnh bên kia lòng biển
Hoa rụng rồi và trái cứ non xanh
Khâu vá đời bằng lới hừa của anh,
Chiều thảo nguyên có người thành bóng nắng.. (Mún fa' C 1 chút mà viết hỏng dc hihi)
Mến chào Băng Nguyệt & Phượngtim973 Nghinh Nguyên xin ghé nhà thăm đây ; Phố Cổ tình Xưa Trở về nơi phố Hội này Niềm vui tương ngộ bao ngày chờ mong Ân tình còn mãi bên lòng Vách thành mái ngói rêu phong chưa nhòa Đường tình một thuở ta qua Chùa Cầu, Hội Quán những tòa cổ xưa Đèn lồng lấp lánh đong đưa Ánh trăng huyền ảo đò đưa sông Hoài Một vùng kỷ niệm khó phai Với bao ký ức trải dài tháng năm Lỡ làng câu chuyện tơ tằm Mình không đến được trong vòng tay nhau Thôi đành qua chuyện trầu cau Phố xưa như liệm cơn đau chia lìa Bao nhiêu hoài cảm ngày xưa Kết vòng hoa tím tiễn đưa cuộc tình Chia xa thôi cũng phải đành Vùng trời phố cổ có phần em-tôi... Hội An một đêm buồn Nghinh Nguyên
Nhìn Lại Thời Gian
Ba lăm năm thời gian quay nhìn lại
Vắng hoe chiều về muộn gõ màu rêu
Cuộc trần gian dòng đời thân củi mục
Lòng hoa tàn mấy độ kiếp lêu bêu .
Ba lăm năm nhân gian đầy hổn loạn
Góc thiên nhai ta đứng đó riêng mình
Sông trường hận khoang buồn từ trận địa
Buộc miệng cười thế thái cõi nhân sinh .
Ba lăm năm chiếm đi đời quá nửa
Lòng mộ buồn nghe tiếc nuối xa xưa
Và từng đêm từng đêm rưng rức nhớ
Để nghe sầu đổ trút ngập hồn thơ ,
Ba mươi năm nghêu ngao lời vạn đại
Rồi một ngày…bất chợt cuộc đầy vơi
Và em đến ru ta từng giấc ngủ
Thạch ngục giờ …xiêm áo lạc miên du
HL..PT.937
Chiều Mưa Bụi
Mưa lất phất cơn mưa buồn chi lạ !
Bụi mưa mờ đọng giọt nhớ em yêu
Bên kia cửa không gian đầy khoảng trống
Hỏi em thương ..trong giấc ngủ mơ gì .?
Chẻ nỗi nhớ anh chia em phân nửa
Nhận đi em tẩm mật ướp vào lòng
Em yêu nhỉ ...đôi mình chung lối mộng
Dẫu mưa đời có phủ ...vẫn là nhau .
Căn gác nhỏ chiều nay nhìn mưa bụi
Giăng giăng buồn lấm tấm hạt như sương
Làm nỗi nhớ chập chùng em ẩn hiện
Nói sao vừa cho trọn chữ nhớ thương ,
Thơ anh viết ngôn từ không đủ nghiã
Con chữ buồn không chở nỗi tình anh
Ôi ! cố giấu mà tim đau nhức nhối
Nhịp đời anh.. không thể thiếu em kề.
HL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 02:48:21 bởi Phuongtim937 >
Chiều Mưa Bụi
Mưa lất phất cơn mưa buồn chi lạ !
Bụi mưa mờ đọng giọt nhớ em yêu
Bên kia cửa không gian đầy khoảng trống
Hỏi em thương ..trong giấc ngủ mơ gì .?
Chẻ nỗi nhớ anh chia em phân nửa
Nhận đi em tẩm mật ướp vào lòng
Em yêu nhỉ ...đôi mình chung lối mộng
Dẫu mưa đời có phủ ...vẫn là nhau .
Căn gác nhỏ chiều nay nhìn mưa bụi
Giăng giăng buồn lấm tấm hạt như sương
Làm nỗi nhớ chập chùng em ẩn hiện
Nói sao vừa cho trọn chữ nhớ thương ,
Thơ anh viết ngôn từ không đủ nghiã
Con chữ buồn không chở nỗi tình anh
Ôi ! cố giấu mà tim đau nhức nhối
Nhịp đời anh.. không thể thiếu em kề.
HL...PT.937
Mừng Giáng Sinh 2010
Chúc Phượng Tím mùa Giáng Sinh ấm Hạnh Phúc và Năm Mới 2011 Như Ý
NTT
Em Đi Rồi
Bao năm rồi , tình em và tôi
Như mây bay một thoáng bền trời
Khi xưa nào đi về chung lối
Giờ lạnh buồn một bóng riêng tôi .
Chiều thu về , chiều rơi buồn ơi !
Gió vi vu như tiếng ru hời
Như trách hờn , như còn tiếc nuối
Một cuộc tình giờ đã xa khơi .
Em đi rồi , tình sao còn vương
Trên hàng cây với những con đường
Trên lối buồn còn vương lá cỏ
Một bóng hình ngày đó tôi thương .
Ôi ngọc ngà, ngày xưa qua mau
Sao hồn tôi cứ mãi dạt dào
Vẫn nhớ hoài tình em năm ấy
Vẫn đong đầy kỷ niệm trên tay .
Thu chiều nay , sương giăng mênh mộng
Nghe mùa rơi thấm lạnh trong lòng
Em đi rồi , còn chi tôi mong
Ôi ! tình xa con nước xuôi giòng .
HL...PT.937
Cần Thơ Xưa
Đại Lộ Hoà Bình chiều hanh nắng
Em một thời áo trắng gió loang bay
Tung tăng bước nhỏ chiều tan học
Ta một thời đứng lặng ngẩn ngơ say .
Ta Phan Thanh Giản em Thị Điểm *
Hai mái trường riêng một lối yêu
Làm sao quên được ngày xưa đó
Tan học bên nhau mỗi độ chiều .
Rồi ta rời lớp đời binh lửa
Bỏ mái trường xưa bỏ lại em
Cô đơn bước nhỏ chiều trên phố
Đại lộ thêm buồn đến hắt hiu .
Tuổi trẻ học trò nay quá xa
Buồn như con nước đỏ phù sa
Chảy mãi nghìn năm dòng sông Hậu
Mang cánh lục bình tim tím hoa .
HL...PT937 * Hai Trường Nam , Nữ sinh Trung Học Cần Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2011 21:18:06 bởi Phuongtim937 >
Từ Tạ
Đêm nay nâng chén rượu sầu
Kề môi nốc cạn một bầu thê lương
Mhân gian một cõi tình trường
Có muôn lối rẻ vạn đường chia phôi .
Trách chi cũng đã qua rồi
Nuôi chi giấc mộng một đời có nhau
Cuộc tình giờ đã hư hao
Thì thôi cứ để đi vào hư không .
Mỏng manh một sợi chỉ hồng
Khó se buộc chữ tâm đồng về sau
Vẫy tay từ tạ câu chào
Mình chia tay nhé tình vào lãng quên .
HL...PT937..Những bài thơ cũ
Chiếc Cầu Nhà Em .
Em…cây cầu bên ấy,
Nắng vàng hay mưa bay ?
Hôm đưa tiễn xốn xang màu điên điển
Sông hai màu con nước lạ mờ sương
Hoa cau rụng…hương bay về miên viễn
Khúc ca dao đêm lộng tím mùa trăng .
Em đi qua không về thăm vườn cũ
Ứa giậu bìm hiu hắt đám mây bông
Chim bìm bịp lạc chiều,,,mê từng chập
Người cũ không về ...
đau gãy nhánh sầu đông.
Cây cầu qua nhà em
Tôi là kẻ độc hành.
Em bước qua chuyện tâm tư bỏ ngỏ
Mấy mùa đông tôi thành kẻ đưa đò
Khua mái sóng cùng sao trời lận đận
Vớt lục bình trồng trên đám bỏ hoang.
Ươm mơ ngát đóa hoàng hoa nở muộn
Vẫn chuyến đò chở mộng trắng canh thâu
Màu phượng đỏ vẫn còn ngun ngút lửa
Bên chiếc cầu ...mong tiếng guốc gõ xưa quen.
Tôi tản cư phiêu lãng
Rồi một thời tuổi mộng rủ đi hoang.
HL...PT.937
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: