Một Thời Để Nhớ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 60 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 896 bài trong đề mục
phuongtim 01.06.2007 02:20:30 (permalink)
0
Một Mình Trên Lối Vắng.





Trên lối xưa đâu còn em gót nhỏ
Nỗi buồn len theo gió chợt quay về
Một thoáng lạnh chao hồn rung lá cỏ
Đời buồn tênh từng nỗi nhớ lê thê.

 
Lất phất rơi mờ mờ cơn mưa bụi
Trống vắng chiều lầm lũi bước đơn côi
Gót giầy buông nhịp đều trên lối vắng
Hồn như tan vào khoảng lặng hư không.

 
Bên vạt cỏ vài đóa hoa tím nở
Tim tím buồn một mầu sắc chia ly
Mây chùng thấp chạm hồn từng nỗi nhớ
Gót chân nào đã cùng lối chung đi.

 
Chiều hôm nay bỗng nhiên trời trở gió
Con đường trơn mưa đẫm lối đi qua
Chân vẫn bước chậm đều trên lá cỏ
Hồn thì đang gởi tận một trời xa.

 
Bao giấc mơ vỡ òa như bọt sóng
Tình chưa tròn lối mộng đã hoang vu
Cỏ đan chen dầy đặt lơp sương mù
Đã che phủ đường tình chừng mất lối.

 
Buồn chợt rơi , nhỏ vào hồn tăm tối
Cố nhân ơi ! Ta thầm gọi tên người
Dù biết rằng lối rẽ đã chia đôi
Nhưng ta vẫn một đời , thương nhớ lắm.

 
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2007 03:42:24 bởi phuongtim >
#61
    phuongtim 02.06.2007 01:37:19 (permalink)
    0




    Tìm Cho Ta Em Nhé


     



          Nếu em có ngang qua ngôi trường cũ
          Hỏi giùm ta mùa hạ đã về chưa?
          Cho ta gởi một chút lòng thương nhớ
          Thuở học trò áo trắng lắm mộng mơ.
     
           Nếu em có về ngang con sông cũ
           Hoa lục bình tim tím, sóng nhấp nhô
           Em tìm thử trên dòng sông xưa ấy
           Trẻ nô đùa, trong đó có ta không?
     
           Nếu em có đi ngang con đường cũ
           Nắng hạ buồn vang động tiếng ve ngân
           Dưới hàng cây trong bóng mát âm thầm
           Em có thấy một dáng người cô độc?!
     
           Ta chợt nhớ nắng buồn vương mái tóc
           Mà thời gian năm tháng mất đi rồi!
           Tìm cho ta những ngày xưa em nhé !
           Chỉ riêng em.Ta mới nhận mà thôi.
     
    PT.937
    #62
      phuongtim 02.06.2007 03:41:57 (permalink)
      0
      Quán Trọ Cho Lòng.





      Đời phiêu lãng lạnh nỗi buồn quan tái
      Tình chia phôi chưa cạn một chung sầu
      Còn nối tiếp nếm từng hương vị đắng
      Để lòng buồn ,buồn suốt cả canh thâu !

       
      Đêm từng đêm trong cõi lòng cô quạnh
      Ta âm thầm nghe từng giọt lệ rơi
      Ta không tiếc mùa xuân sao qua vội
      Nhưng trách đời bạc bẽo trắng như vôi.

       
      Mưa bão lòng đến bao giờ hẳn tạnh
      Để nắng chiều còn hồng chói thắm tươi
      Tim băng giá đến bao giờ tan rã
      Để cho đời còn chút vị hương môi.

       
      Lòng ao ước chút hương tình mật ngọt
      Để xóa tan vị đắng của cuộc đời
      Để nếm được chút hương nồng thi vị
      Để thấy đời còn đẹp ở trong tôi.

       
      Lòng ao ước một vòng tay êm ái
      Ru vào hồn cho giấc ngủ mê say
      Một chốn dựa cõi lòng đang băng giá
      Tìm ấm êm quán trọ một lòng ai.

          
      PT.937
      #63
        phuongtim 02.06.2007 06:56:44 (permalink)
        0




        Ngày Trở Lại






                   Ngày trở lại thăm ngôi trường xưa cũ
                   Trước cổng trường lòng chợt thấy bơ vơ !
                   Nhìn phương rơi miên man buồn, thương, nhớ,
                   Thời gian qua nhanh quá có ai ngờ !
         
                    Ngày trở lại lòng nghe buồn tê tái !
                    Bên kia đường lác đác lá me bay
                    Muốn tìm lại chút gì thời thơ dại
                    Nhưng còn đâu , hồn trĩu nặng u hoài !
         
                    Ngày trở lại như thấy mình xa lạ
                    Cả con đường từng in dấu chân qua
                    Mười lăm năm lạc loài nơi xứ lạ
                    Dấu chân xưa giờ cũng dã phai nhòa.
               
                    Ngày trở lại mái đầu nay đã bạc
                    Nửa cuộc đời chất chứa những đau thương
                    Nhìn mây bay, bay hoài như vô tận
                    "Còn nhân sinh chỉ là cõi vô thường"
         
        PT.937
        #64
          phuongtim 02.06.2007 20:18:26 (permalink)
          0




          Xóa Đi Em...





          Trang sách nhỏ những lời ta viết gửi
          Xóa nhe em đừng lưu lại làm gì
          Ghi vết hằn dấu ấn một tình si
          Ta lo sợ. em mãi hoài trăn trở !

           
          Đã từ lâu ta quên rồi duyên nợ
          Lòng lạnh lòng ,quên nhớ những ngày qua
          Như làn sương ,chiều thu muộn nhạt nhòa
          Chỉ lất phất trong ta vài kỷ niệm.

           
          Ta lòng buồn như chiều pha sắc tím
          Ngủ say vùi trong ký ức xưa đau
          Chung quanh ta như mất hẳn sắc màu
          Chỉ sót lại một nổi sầu tím ngắt !

           
          Đường đời hẹp ,nhưng lòng người quá chật
          Khó cho ta kẻ hở để chen vào
          Ta nép mình làm một kẻ đến sau
          Không than oán, chẵng trách hờn chi cả.

           
          Đường ta đi chiều nay chừng như lạ
          Mầu tím buông vương vãi khắp non chiều
          Đâu có gì ,ta quen nổi cô liêu
          Em đừng ngại và cũng đừng thương tiếc.

           
          Ta từng trãi qua bao mùa ly biệt
          Uống chung sầu ta đã cạn bao phen
          Và hồn ta cũng đã thấm hơi men
          Vị cay đắng với ta bình dị lắm

           
          PT.937
          #65
            phuongtim 02.06.2007 23:25:13 (permalink)
            0




            Nói Đi Em...





            Nói đi em , ta đang chờ em nói
            Em nói đi những trăn trở của lòng
            Mai bến lạ đời em đầy hoa nở
            Một chút tình biết còn nhớ hay không ?!

             
            Nói đi em, dù sóng đời gió lộng
            Nhưng hồn ta tỉnh lặng tựa hồ thu
            Dù bão giông mưa gió phủ mây mù
            Chỉ gợn chút rồi qua đi thầm lặng.

             
            Nói đi em , đừng sợ ta trống vắng
            Cõi hồn ta hoang lạnh đã từ lâu
            Thêm chút buồn lần nửa có sao đâu
            Em đừng ngại , lệ ta giờ đã cạn.

             
            Em nói đi một lần rồi quên lãng
            Những gì xưa đừng gói lại vào hồn
            Chút ân tình em cũng hãy vùi chôn
            Tương lai bước đừng ngoái nhìn dỉ vãng.

             
            Ta phiêu bạt đời có gì tươi sáng
            Thì làm sao mơ được nụ hoa yêu
            Chỉ chất lên niềm hận tủi thêm nhiều
            Nên chấp nhận những gì em sẽ nói.

             
            Ta quen rồi gió mưa đời tăm tối
            Đã quen rồi những tình mộng, sương tan
            Đường tình ta đã bao lần lạc lối
            Sắc tím buồn dưới màu nắng chiều lan.

             
            PT.937
            #66
              phuongtim 03.06.2007 10:34:43 (permalink)
              0
              Người Ca Nữ...




              Em lộng lẫy dưới ánh đèn huyền ảo
              Giửa tiếng đàn réo rắt vút lên cao
              Từng âm thanh ,từng lời hát nghẹn ngào
              Em nức nở hồn ta chìm lắng xuống !
               
              Tiếng hát em lúc sóng gào cuồn cuộn
              Lúc mơ hồ như một dáng liêu trai
              Hởi người em, em gái nhỏ trang đài
              Buồn bã quá ! Những lời ca ai oán.
               
              Tiếng đàn kia tưởng chừng như đứt đoạn
              Bởi âm thanh huyễn hoặc giọng ru buồn
              Tiếng ca sầu nức nở vọng buồn vương
              Bao nhiêu khách lệ tuôn trên khoé mắt?! 
               
              Ai đã bảo?
              "Đời ca nữ bất tri vong quốc hận"
              Ta thấy em cũng uất nghẹn tuôn trào
              Xót thương nhà khóc hận nước lao đao
              Em gởi gấm tình quê qua câu hát.
               
              Em ca nữ còn ta đời kiêu bạt
              Vứt súng gươm ta bỏ lại bên đường
              Chốn quê người ta làm kẻ tha phương
              Ngồi gậm nhấm một cuộc đời đã mất.
               
              Bao đắng cay phủ lên đời chồng chất
              Lời ca em như một bản đoạn trường
              Để sầu lên ,dâng hồn ta chất ngất
              Hát đi em, hát khúc hận ly hương  !
               
              PT.937
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2007 10:35:53 bởi phuongtim >
              #67
                phuongtim 03.06.2007 19:50:21 (permalink)
                0




                Quên Đi Nhé...





                Tình vừa chớm đã nghe sầu lên mắt !
                Lời chưa nồng đã nghe tiếng xót xa
                Đông chưa sang mà thấy hồn băng giá
                Nguyệt chưa tàn bóng tối đã bao la.

                 
                     Chưa tách bến nghe sóng lòng biển cả
                     Vừa bước chân đã vấp ngã đớn đau
                     Trãi bao năm đời hứng nhiều cơn bão
                     Chưa lần nghe làn gió thoảng ngạt ngào.

                 
                Tay đã ngắn lại vói đòi níu mộng
                Người kiêu sa ,lồng lộng ánh trăng cao
                Càng bám víu lại thấy càng hụt hẫng !
                Quên phận mình le lói một vì sao !

                 
                     Thôi đi nhé ! Tiếng lòng như khẻ bảo
                     Hảy quên đi đừng mang nặng vào hồn
                     Đừng chuốc lấy thêm ưu sầu phiền nảo
                     Để áo đời đắp mãi , một lần chôn.

                 
                PT.937
                #68
                  phuongtim 04.06.2007 02:23:04 (permalink)
                  0
                  Con Bướm Tình !





                  Em,
                  Như một làn gió thoảng
                  Mơn trớn cánh hoa tình
                  Vuốt ve vờn lá cỏ
                  Chút phớt nhẹ vào hồn
                  Ru chút tình êm dịu
                  Một chút để rồi thôi.!



                  Em,
                  Cơn mưa đầu mùa hạ
                  Chỉ lất phất đi qua
                  Giữa hạ về nắng cháy
                  Chẵng còn gì để lại
                  Trên lá cỏ khô khan
                  Để rồi xa biệt ngàn.!



                  Em,
                  Như làn sương mỏng mảnh
                  Trải nhẹ rất nên thơ
                  Đẹp mùa thu huyền ảo
                  Em là khói sương tơ
                  Một chút rồi tan loãng
                  Như là một giấc mơ !


                  Em,
                  Như một con bướm lượn
                  Giữa vườn tình mênh mông
                  Thích tung bay trời rộng
                  Chứ em không muốn sống
                  Cho hết một cuộc đời
                  Rũ cánh giữa vườn riêng !

                  Thôi ! 
                  Em cư như là gió
                  Như là hạt mưa thưa
                  Cứ là sương diễm ảo
                  Là bướm tình tung bay
                  Dù biết rằng ta sẽ
                  Thắm hồn nỗi đắng cay.

                   
                  PT.37
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2007 02:24:19 bởi phuongtim >
                  #69
                    BĂNG NGUYỆT 04.06.2007 03:28:18 (permalink)
                    0
                    Mến chào welcom muộn Phượng tím nha.........chúc vui và thơ đều tay nè thi sĩ.........
                     

                    Ta quen rồi gió mưa đời tăm tối
                    Đã quen rồi những tình mộng, sương tan
                    Đường tình ta đã bao lần lạc lối
                    Sắc tím buồn dưới màu nắng chiều lan.

                    PT.937

                     
                     
                    Một thời để nhớ
                     
                    Đêm nay dõi bóng ánh trăng tàn
                    Nói gì khi lỡ mộng sang ngang
                    Hoàng hôn tím rụng bờ sông vắng
                    Nhân chứng chia ly thiếp với chàng,
                     
                    Đường tình hai lối ta dở dang
                    Nói gì thì nước với mây ngàn
                    Mây soi đáy nước trời lồng lộng
                    Thì có bao giờ tay chạm ngang,
                     
                    Im lặng cho qua phút đau này
                    Nói gì cũng đâu thể đổi thay
                    Gió ơi xin lắng đừng cho bão
                    Tình chưa sinh sản đã thoát thai....
                    #70
                      phuongtim 04.06.2007 04:26:19 (permalink)
                      0
                      Thanks Băng Nguyệt đã ghé thăm...Cái tên nghe lạnh lẽo !
                      #71
                        phuongtim 04.06.2007 10:07:30 (permalink)
                        0
                        Ngôi Trường Tỉnh lẻ






                            Ta nhớ lắm một ngôi trường tỉnh lẻ
                              Nhớ tóc dài nón lá phủ nghiêng che
                              Nhớ áo trắng lồng bay chiều gió thổi
                              Nhớ tiếng ve ngân vọng buổi trưa hè.

                         
                               Ta lính trận giày saut mòn mỏi đế
                              Trước cổng trường ngơ ngác đợi chờ em
                              Như tên Mán từ trên rừng xuống phố
                              Luống cuống nhìn khi gặp dáng quen quen !



                               Em bước đến lòng ta như rộn rã
                              Nắng nung người nhưng mát cả hồn anh
                              Vài cánh phượng thắm hồng rơi theo gió
                              Em thẹn thùng đôi má đỏ hanh hanh.



                               Đường Đại lộ loang bay tà áo trắng
                             
                        Bên áo hoa chiều mưa bụi song hành
                             
                        Em gót nhỏ ta giày saut mòn mỏi
                              Mà nghe tình khơi mộng đã lên xanh.



                               Có ngờ đâu tình ta vừa chớm nở
                              Đã đôi đường phân rẽ cuộc binh đao!
                              Em trôi giạt quê người từ dạo nọ
                              Ta lao tù, ôm hận mãi nghìn sau !



                               Ba mươi năm đời qua như gió thỏang
                              Gặp lại em chiều xứ lạ phố người
                              Đâu áo trắng, đâu tóc huyền lộng gió ?
                              Chỉ nụ cười héo hắt nở trên môi !

                         
                        PT.937



                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2007 10:08:37 bởi phuongtim >
                        #72
                          phuongtim 06.06.2007 03:24:00 (permalink)
                          0




                          Hoài Công...


                          Huyền Lâm


                          Ta. Một kẻ bên đường đưa mắt ngó
                          Hạnh phúc người chầm chậm bước ngang qua
                          Làm thân dế ,ta nép vào vạt cỏ
                          Đợi đêm về nức nở khúc thương ca.
                           
                          Ta.Một kẻ chưa biết lời gian trá
                          Chỉ tôn thờ, tin kính một tiếng...Yêu !
                          Dù biết trước lòng người ,ta khó hiểu
                          Nên đắng cay ,ta gặt cũng hơi nhiều.
                           
                          Ta.Một kẻ đò chiều đà lỡ chuyến
                          Đã bao lần bến hẹn vẫn hoài công
                          Thuyền nhổ neo mà ta vẫn hoài mong
                          Vẫn chờ đợi vẫn một lòng tri kỷ.
                           
                          Ta. vẫn biết em như con chim quý
                          Phải lồng son gát tía phải cao sang
                          Ta cành khô trơ trọi giữa đông tàn
                          Đâu thể mộng nhánh tình kia chim đậu.
                           
                          PT.937
                           
                           
                          #73
                            phuongtim 08.06.2007 05:30:26 (permalink)
                            0




                            Có Khi Nào..?





                            Phút giây nào hoài niệm chút tình xưa
                            Hay em cứ giẫm bừa lên kỷ niệm
                            Ân tình cũ em đã đào chôn liệm
                            Ảo ảnh mờ nhạt tím bóng chiều hôm.

                             
                            Có phút giây nào lòng em chợt nhớ
                            Chút ân tình một thuở đã phôi pha
                            Buồn sương khói phủ nhòa chiều thu lạnh
                            Một vầng trăng nửa mảnh nhạt phai mờ .

                             
                            Có khi nào một chiều trên bến lỡ
                            Mắt em buồn nhìn nắng vỡ hoàng hôn
                            Gợi cho em chút kỷ niệm vào hồn
                            Nơi bến hẹn ta đã từng gặp gỡ.

                             
                            Có khi nào đọc lại những vần thơ
                            Có chút gì để lòng em gợi nhớ
                            Dáng hình ai đã cùng em một thuở
                            Những chiều buồn cùng ướp mộng xây mơ.

                             
                            Có khi nào những đêm mưa thấm lạnh
                            Bên ngọn đèn hồi tưởng , hoặc trong mơ
                            Có một người tìm nhặt những vần thơ
                            Xưa thả mộng ru hồn theo giọt nhớ

                             
                            Em đi rồi đời bỗng thấy chia xa
                            Nghe lạc lõng như thuở còn ngây dại
                            Buồn trống vắng , sầu dâng lên tê tái
                            Khoảnh khắc chia lìa ta lạnh buốc đời sau.

                             
                            PT.937
                            #74
                              phuongtim 09.06.2007 04:04:14 (permalink)
                              0




                              Từ Em Đi





                              Từ em đi , gót chân buồn lá cỏ
                              Từng buổi chiều trên lối nhỏ thân quen
                              Nghe sầu rơi đong đưa vờn theo gió
                              Bóng hình nào , ân tình nọ mù xa.

                               
                              Từ em đi , con đường quen bỗng lạ
                              Kỷ niệm còn hay giờ đã phôi pha
                              Từ em đi , ta hai người xa lạ
                              Góc mù sương đời hứng gió mưa sa.

                               
                              Từ em đi , tình thơ như lịm chết
                              Chỉ nỗi buồn lãng đãng đọng trong thơ
                              Hoa bướm mộng ra đi cùng theo gió
                              Bến tình xưa , lối hẹn hết mong chờ.

                               
                              Từ em đi , bóng trăng mờ ,sao lạnh
                              Nghe trở buồn khoắc khoải giọt mưa đêm
                              Từ em đi , nghe thềm hoang rêu phủ
                              Đắm chìm hồn trong men rượu tìm quên.

                               
                              Từ em đi , sắc mầu lên mấy độ
                              Nghe tím hồn khi nhìn ánh chiều rơi
                              Chút bàng bạc ánh mây trời theo gió
                              Đen cả 
                              lòng , nghe bạc trắng  tình ơi !
                               
                              Chiều nay hạ , nắng về qua lối cũ
                              Giọng ve buồn đang ru khúc tình xa
                              Em hỡi em , nơi phương trời xa lạ
                              Có chạnh lòng nhớ lại những ngày qua.

                               
                              PT.937
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 60 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 896 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9