Một Thời Để Nhớ
Vẫn như còn một cái tên
Anh có đành xóa bồng bềnh tuổi thơ
Quê mình đau những giấc mơ
Lui cui em nhặt vần thơ nắng chiều
Hồng Quế
Lấu lắm rồi thấy vắng bóng anh. anh vẫn khoẻ chứ?
Ghé thăm anh sáng nay rồi lật đật đi làm. Thơ anh vẫn mượt mà của Một Thời Để Nhớ.
Chúc vui!
Vẫn như còn một cái tên
Anh có đành xóa bồng bềnh tuổi thơ
Quê mình đau những giấc mơ
Lui cui em nhặt vần thơ nắng chiều
Hồng Quế
Lấu lắm rồi thấy vắng bóng anh. anh vẫn khoẻ chứ?
Ghé thăm anh sáng nay rồi lật đật đi làm. Thơ anh vẫn mượt mà của Một Thời Để Nhớ.
Chúc vui!
Thanks Dongsuoingot ghé thăm , tôi không được khoẻ lắm nên cũnbg it vào vu vơ...chúc DSN luôn vui...thơ hay.
Nếu Không Về
Nếu không về ai ru khẽ đêm nay
Giấc mộng chắc không đầy cho tay gối
Buồn nhau không nếu một người giận dỗi
Tận đáy thu , môi vẫn gọi tên người .
Nếu không về ai thắp muộn niềm vui
Cho ánh mắt cho nụ cười lúng liếng
Chiều đan nhớ gió luồn qua phố biển
Sóng vỗ ghềnh buồn lắm phải không em .
Nếu không về ai nắm lấy bàn tay
Nâng ngón nhẹ bờ môi yêu dấu quá
Chiều mây tím giăng ngang trời xứ lạ
Một chút buồn trong dạ chợt nguôi nguôi .
Trăng vẫn tròn sao lòng lại kém tươi
Chắc có lẽ nhớ người nơi chốn đó
Thu về chưa sương đêm đầy lá cỏ
Nếu không về mùa thu lạnh không em .
HL ...PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2011 20:19:48 bởi Phuongtim937 >
Cát Bụi
Em ơi đời lắm vô tình
Ta nghe cát bụi lòng mình chiều nay
Ngồi buông một tiếng thở dài
Nghe chừng hoang phế chuỗi ngày rong rêu .
Xưa ta cũng tội đánh liều
Tiêu pha chẳng chút chắt chiu cho mình
Ngỡ đời cứ mãi bình minh
Vẫn như trăng sáng lung linh ánh huyền
Chưa từng một chút muộn phiền
Ta đem niên thiếu ngữa nghiêng với đời
Để rồi thế cuộc đầy vơi
Ta giờ còn lại một trời tím mây .
Ngày qua cứ mãi hao gầy .!
HL...PT 937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2011 00:00:39 bởi diên vỹ >
Tình Quê
Tình yêu ta rất mặn nồng
Yêu con sông nhỏ cánh đồng quê xưa
Yêu chiều những hạt mưa thưa
Hình như nhan sắc ta vừa bỏ quên .
Ta yêu mây trắng bồng bềnh
Chiều trôi nhè nhẹ trên nền trời xanh
Yêu sao tiếng hót trong lành
Con chim hút mật trên cành mận cao .
Yêu đồng lúa trổ rì rào
Trong cơn chướng nhẹ én chào đón xuân
Mùi hương lúa thoảng thơm lừng
Dáng cô thôn nữ ngập ngừng lối đê
Mưa rơi mỗi độ chiều về
Râm ran khúc nhạc đồng quê gợi buồn
Tiếng chim bìm bịp sau vườn
Gọi con nước lớn nghe vương vấn sầu .
Ơi ! ngày xưa cũ ta đâu
Tim ta vẫn một sắc mầu tình quê .
HL
Trích đoạn: Phuongtim937
Tình Quê
Tình yêu ta rất mặn nồng
Yêu con sông nhỏ cánh đồng quê xưa
Yêu chiều những hạt mưa thưa
Hình như nhan sắc ta vừa bỏ quên .
Ta yêu mây trắng bồng bềnh
Chiều trôi nhè nhẹ trên nền trời xanh
Yêu sao tiếng hót trong lành
Con chim hút mật trên cành mận cao .
Yêu đồng lúa trổ rì rào
Trong cơn chướng nhẹ én chào đón xuân
Mùi hương lúa thoảng thơm lừng
Dáng cô thôn nữ ngập ngừng lối đê
Mưa rơi mỗi độ chiều về
Râm ran khúc nhạc đồng quê gợi buồn
Tiếng chim bìm bịp sau vườn
Gọi con nước lớn nghe vương vấn sầu .
Ơi ! ngày xưa cũ ta đâu
Tim ta vẫn một sắc mầu tình quê .
HL
Thăm em khoẻ
Về Quê
Anh về thăm lại quê xưa
Thăm cô em gái như vừa đã quên
Vẫn chiều mây trắng bồng bềnh
Vẫn như hạ cũ dưới thềm phượng rơi
Bao năm vắng bặt nụ cười
Trong về nơi ấy xa xôi mịt mờ
Anh về đồng lúa trổ thơ
Quê hương còn đó vẫn chờ người đi
Tưởng như sầu biệt chia ly
Khúc quê xanh ngát tình thi theo về
Mái nhà xưa thắm tình quê
Trăng thanh gạo trắng con đê đầu làng
Anh về chim chốc ca vang
Mẹ chờ em đợi lúa vàng ra hoa
Êm nghe gió thổi chiều tà
Tình quê tình mẹ tình xa lại gần.
Mỹ Trinh
Cám ơn anh HL ghé thăm em. Anh đi đâu mất tiêu...tưởng đâu anh đã nghĩ làm thơ rồi!
Mẹ anh có khoẻ không?
Đoản Khúc ..Buồn ...!
Nụ cười gương gạo không che nỗi
Vết khắc thời gian tuổi đá mòn
Con chim lẻ bạn không thể hót
Những khúc nhạc lòng nghe véo von .
_____
Không ai tìm được mùa thu ấy
Dù vẫn lá vàng với heo may
Nhưng nghe rất lạ mùa thu trước
Trống vắng buồn hơn ở thu nầy .
_____
Làm sao gọi được dòng nước cũ
chảy ngược trở về một bến sông
Như bước thời gian ai níu được
Giữ mãi đời nhau một sắc hồng .
_____
Nghìn năm đá vẫn trơ lòng dá
Nhật nguyệt muôn đời mãi sáng soi
Chỉ có lòng người luôn biến đổi
Dù chỉ trăm năm một cuộc đời .
HL
Vẳng Khúc Buồn Vương
Nghe con chim lẻ dạo khúc buồn
Rừng sầu man mác nhớ mùa thương
Anh đi đâu mất thu vừa đến
Nắng tìm soi dấu những con đường
Tìm hoài thu ấy tà áo tím
Mộng vỡ rồi sao nát con tim
Thu rơi ngàn lá về cội nhớ
Những mùa năm cũ gọi nỗi niềm
Thôi anh cứ để mùa trôi êm
Theo dòng sông chảy thật êm đềm
Bên bồi bên lở phù sa đấp
Mầu mở quê hương kỷ niệm mềm
Nghe tiếng dư âm thả lời buồn
Tình người viễn xứ mỏi mòn thương
Trăm năm vụt tắt bên rừng thẳm
Ngàn sau lưu lại một vô thường
Hồng Quế
Khói Lạnh . Mưa Chiều
Tập trường ca qua trang... nhiều mộng mị
Nắng bây giờ xa lạ giấc mơ xưa
Thôi trể hẹn, đã bao lần trể hẹn
Một chỗ về, hiên cũ... một vành nôi.
Lá chuối xanh, tàu dừa…bao hoài niệm
Và em tôi mắt phượng gót chân hồng
Nước dừa mát, quê hương ơi ! Và Mẹ
Bạn bè ta ! thằng bỏ cuộc phương nào ?
Nhớ rưng rức nắng nhà trong khói lạnh
Thấu tim người in đậm vết đòn roi
Trầm luân hỡi, nhận diện mình quen thuộc,
Vất vưởng từng sợi buốt ...điệu à ơi !
Mẹ . Biển trời ấm nồng là vĩnh viễn
Em. Nhu mì nguyên vẹn nụ tầm xuân
Bạn. Dấu chân nụ cười giờ dâu bể
Còn Ta Ơi ! khói lạnh giữa mưa chiều.
****
Sông hoài niệm cứ chảy dài mộng mị
Một thời ngân du mục khóc cỗ cầm
HL ..phươngtim937
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2011 22:22:28 bởi Phuongtim937 >
Bài Thơ cho Em.Mười Năm
Mười năm múa bút làm thơ
Viết chưa xong được một tờ giấy rơi
Bút vung mực cạn không lời
Bài thơ viết mãi đến đời nào đây
Tìm trong ngôn ngữ chẳng đầy
Gói trong lá mít như vầy sao thơ
Dật dờ thả mộng dật dờ
Xoay qua ngó lại vẫn tờ trắng nguyên.
Thôi em đừng có muộn phiền
Chắc là ta chẳng có duyên thơ vần
Mười năm viết xóa bao lần
Bài thơ vô tự trắng ngần em ơi.!
Cho ta khất lại nửa đời
HL ..phươngtim937
Thiều Quang !
Đếm bước thời gian mãi mỏi mê
Bỗng dưng nhìn lại chớm thu về
Ô hay ! thu mới tàn đâu đó
Chưa kịp ngoái nhìn lại chớm thu.
Giòng nước thời gian cứ mãi xuôi
Hạ chưa tàn nắng đã thu rồi
Ô hay ! cái bóng thiều quang vụt
Của chiếc thoi đời nhanh quá nhanh.
HL...Phuongtim937
Tình Như Lá Rơi
Mới chớm thu sang đã lạnh lòng
Mai nầy bấc thổi bước qua đông
Chắc đêm rét buốt hồn tê tái
Khoắc khoải tàn canh lệ mấy dòng.
Em đã đi rồi em đã xa
Mình ta chiều giữa nắng thu tà
Nhìn bao lá rụng vàng xưa lối
Ta lại thẩn thờ nhớ dáng em .
Lối mộng ta người chung bước nhau
Vòng tay tình tự của hôm nào
Giờ đây lối vắng..vòng tay lỡ
Ngỡ ngàng tình tựa giấc chiêm bao.
Chúc em nơi ấy ngập niềm vui
Dĩ vãng ta đây cố lấp vùi
Bóng cũ người xưa ..tình cát bụi
Nhẹ nhàng như tợ lá thu rơi.
HL
Chiều quê Em về
Chiều về nắng rớt trên sông
Xuồng ai một chiếc trên giòng sông quê
Cầu tre lắc lẻo em về
Tiếng con sáo hót buồn tê tái buồn.
Bên đường nắng nhẹ còn vương
Mà thu đã rụng giọt sương cuối chiều
Đường về gió nhẹ hiu hiu
Xa xa vẳng tiếng sáo diều nhẹ đưa.
Lắc lay xao động hàng dừa
Hình như thu mới chớm vừa heo may
Xa quê cách biệt bao ngày
Nay em trở lại gót hài thêu hoa .
Em về son phấn lụa là
Đâu còn chiếc áo bà ba thuở nào
Chân hồng guốc nhọn cao cao
Thô sơ guốc mộc đi vào ngày xưa .
Đường quê như bỗng thẹn thùa.
HL...Phươngtim937
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2011 06:37:13 bởi Huyền Băng >
Bên Kia Sông
Một giòng sông chia đôi bờ thương nhớ *
Đứng bên nầy sao nhớ phía bên kia
Ta mỏi mắt mỗi chiều chờ nắng rụng
Buồn đâu nghe len lén chợt đưa vê .
Ngày em về giọt nắng rớt bên sông
Ta đứng lại giữa một chiều gió lộng
Trên bến vắng tương tư hoài hình bóng
Của một người chỉ cách chuyến đò qua .
Chảy về đâu giòng nước đục phù sa
Mang giùm ta về bên kia nỗi nhớ
Bao khoắc khoải nén sầu từng nhịp thở
Nước trăm miền có chở hết buồn ta .?!
******
Ngăn chi giòng nước ... đôi bờ
Bên nây sông đứng lặng chờ bên kia !
Huyền Lâm...PT937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2011 22:23:46 bởi Phuongtim937 >
Nỗi Buồn Ta
Ta một gã nửa cuộc đời luân lạc
Mất quê hương đành chịu kiếp phiêu bồng
Như con chim lạc đàn bay ngơ ngác
Chiều quê người ngồi ngắm tuyết qua song.
Tan chiến trận vết buồn còn đau nhức
Cuộc hành trình chẳng biết sẽ về đâu
Có những đêm nghe tiếng gà chợt thức
Như thạch sùng tức tưởi giữa đêm thâu.
Em cũng vậy mất tuổi đời thơ dại
Nụ cười hiền áo trắng của xưa đâu
Mây đen đến che mờ khung cửa mộng
Tuổi thơ nào lăn lóc cuộc bể dâu.
Quê hương đã... xa mù , xa dịu vợi
Mắt nâu nào giờ đã thấm quầng sâu
Đời vất vã vì chén cơm manh áo
Ngày tiếp ngày , tháng nối tháng qua mau .
Chiều nay gió chở đông về lạnh buốt
Ta thẩn thơ` chợt nhớ đến em xưa
Màu tuyết trắng rơi đầy bên khung cửa
Còn chi em...Ngoài một nỗi buồn mưa.
HL
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2011 08:22:08 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: