Một Thời Để Nhớ
Những nỗi buồn rất lạ
Có nỗi buồn , nỗi buồn sao rất lạ
Thiết tha hoài hình bóng của xưa yêu
Cứ mỗi lần trường tan trên lối nhỏ
Nhìn áo bay tha thướt cả đường chiều*
Ta đứng lặng để nghe hồn mở ngõ
Dáng em về trong nắng ấm nên thơ
Từng bước đi trong mỗi mùa hạ nhớ
Để đêm về ấp ủ những cơn mơ
Rồi những mùa , những mùa qua đi cả
Hết hạ , thu em lại bước theo chồng
Con đường vắng , vắng đi xưa hình bóng
Hết một thời dõi mắt cứ chờ trông
Em ra đi còn lại ta vỡ mộng
Đem nỗi buồn chép lại những vần thơ
Hoa tình yêu ươm hoài sao chẳng nở
Để nghe buồn héo úa cả vườn mơ
Có nỗi buồn , những nỗi buồn rất lạ
Của ngày xưa năm tháng cứ vọng về
Có cuộc tình , những cuộc tình rất lạ
Dù bao lâu chẳng thoát được cơn mê !
HL
Mai Ta Về
Quảy nóp ta về nơi cố quán
Dưới gốc xoài thơm mắc võng nằm
Nghe con chim hót chiều xa thẳm
Thả hồn quên hết chuyện xa xăm
Trên con đường đất ngày xưa cũ
Chống gậy ta về thăm cố hương
Bỏ lại sau lưng miền quá khứ
Những mẫu buồn vui lẫn đoạn trường
Bao năm cũng đủ đời đen xạm
Công hầu , phú quý đến yêu thương
Trắng tay tất cả hoàn tay trắng
Nhân sinh đúng nghĩa chỉ vô thường !
Quảy gói mai về nơi xóm cũ
Khập khễnh từng chiều trên lối quê
Nhặt từng kỷ niệm thời thơ ấu
Nghe đời như thoát khỏi cơn mê
Đây con sông nhỏ miền quê cũ
Nọ cánh đồng xanh tuổi ấu thơ
Một cánh diều bay con dế đá
Đủ thấy ngời vui mắt kẻ già.
HL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2013 21:14:35 bởi Phuongtim937 >
Em về đi
Em về đi giữa hoàng hôn tắt nắng
Có giấu che nó cũng đã nhạt màu
Khi chạm mặt một cái nhìn im lặng
Cũng đủ làm xé vỡ một hồn đau
Khi im lặng là nghe tình hấp hối
Mong manh kia níu kéo cũng xa rời
Cũng không biết ai là người có tội
Tại vì em hay chính bản thân tôi
Buồn âm ỉ như một dòng nham thạch
Cố nén thêm rồi cũng sẽ tuôn trào
Thì em ạ ! đừng bao giờ oán trách
Tội tình gì cứ mãi đọa đày nhau
Em về đi đừng lo ta trống vắng
Bụi phù du ta đã phủi sạch rồi
Ta giờ thích một mình trong im ắng
Bỏ mặc đời phẳng lặng tháng ngày trôi.
HL
Nhớ Quê
Mùi đất thơm tho mùa ruộng vỡ
Những ngày hương lúa nắng xanh trong
Tiếng con tu hú vang vườn Nội
Khoắc khoải quê ơi ! nhớ tím lòng
Con kênh nước đục cây cầu khỉ
lắt lẻo đong đưa mỗi buổi chiều
Lưng trần cậu bé đôi chân đất
Ngụp lặn giòng kênh lưng mốc rêu
Con cá lia thia màu tím đỏ
Dế lửa , dế than nhốt cả đời
Giọng hót chìa vôi bên gốc mận
Ngục tù nỗi nhớ mãi không thôi
Giọng hò ướt đẫm đêm sương lạnh
Vài ánh đèn câu lấp lánh bờ
Con sông giòng nước sao mà nhớ
Giữ mãi hồn ta tuổi ấu thơ .
HL r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2013 02:14:48 bởi Huyền Băng >
Ơi ! Người Bên Ấy
Mai đã tàn thu lạnh gió đông
Đêm nghe vẳng lại tiếng thương lòng
Ơi ! người chưa gặp chưa lần hẹn
Sao mãi hồn ta khoắc khoải mong
Mai lỡ chúng mình có gặp nhau
Biết em môi nở nụ tươi chào
Riêng ta vẫn cứ ôm hoài mộng
Một vòng tay ấm nụ hôn trao
Có lúc một mình lại thẩn thơ
Đem lòng trang trải nỗi vu vơ
Người chưa đối diện sao mà nhớ
Mà vẫn thầm mong chuyện đợi chờ
Thương lắm nhưng lòng chửa nói ra
Một người em gái tận phương xa
Ta nuôi giấc mộng từng đêm đợi
Một tiếng hẹn thề em với ta . HL
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2013 02:12:59 bởi Huyền Băng >
Ta Trở Lại
Ta trở lại bước chân đời mỏi mệt
Cuộc trần gian mưa nắng đã bao mùa
Những lớp bụi phù sinh đà che lấp
Tất cả rồi hình dáng của ta xưa
Tâm hồn giờ chỉ còn đây một nửa
Dật dờ như sương khói buổi thu chiều
Còn một nửa theo nấm mồ quá khứ
Ngủ im lìm trong một cõi hoang liêu
Nhạc trần gian có vô vàn cung điệu
Ai khúc vui ta chỉ một cung sầu
Từ danh phận tình duyên qua mấy lượt
Điểm cuối cùng là đáy vực thâm sâu
Ta trở lại với nỗi buồn nung nấu
Trắng bao đêm trằn trọc chuyện đời mình
Căn nhà xưa sao chẳng tròn giấc ngủ
Chập chờn hoài tự hỏi kiếp nhân sinh.!
HL r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2013 02:11:41 bởi Huyền Băng >
Cảm ơn anh đã có lời thăm hỏi, dao này vẫn như ngày nào à anh ơi .. hihi, anh sao nè .. tuyết có về chưa nơi xứ đông hihi .Con người mình thiệt nghĩ cũng ngộ anh nhỉ, trước mặt mình bao nhiều là đẹp mà cứ nghĩ nhớ ..về 1 thời anh hén hih,
Tuyết có về chưa nơi xứ đông ?!
Sài Gòn mưa gió rất não lòng,
Ai khách cô đơn thời muốn chết,
Ai người hạnh phúc, ấm ghê không ;)) :))
Thanks BN ghé thăm gởi lại bài thơ hay , chúc luôn vui nhe . Thân , HL Em ạ ! Bên nầy mới chớm thu Những chiều đồng cỏ ngập sương mù Lòng người viễn khách buồn ghê lắm ! Như chiều lá đỏ buổi tàn thu .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2013 09:04:37 bởi Phuongtim937 >
Tiễn Bạn
Bạn ra đi còn có người bịn rịn
Cỗ quan tài con khóc vợ tiễn đưa
Vài nhân tình cũng âm thầm gạt lệ
Có thấy đời phút cuối ấm êm chưa?
Bạn nằm đó tôi đứng nhìn im lặng
Ngỡ ngủ vùi sau một cuộc vui say
Nhưng sự thật đây là giây phút cuối
Chỉ một lần , một lần gặp rồi thôi
Thôi bạn nhé ! Hãy yên đi giấc ngủ
Cõi nhân sinh đã dứt nợ hồng trần
Chuyện cơm, áo , tình , thù không còn nữa
Nhắm mắt rồi tất cả chỉ phù vân
Bạn đã đi , đi vào vùng miên viễn
Ngủ đi nhe ! trong một cõi yên hà
Sẽ không còn ai quấy rầy bạn nữa
Chuyện lỗi lầm chắc sẽ được thứ tha
Bạn ra đi còn có người đưa tiễn
Kẻ khóc vùi người giấu lệ tiễn đưa
Còn lại tôi mai trở về lòng đất
Chắc âm thầm xe độc mã dưới chiều mưa ! !
HL
Ơi ! Người Bên Ấy
Mai đã tàn thu lạnh gió đông
Đêm nghe vẳng lại tiếng thương lòng
Ơi ! người chưa gặp chưa lần hẹn
Sao mãi hồn ta khoắc khoải mong
Mai lỡ chúng mình có gặp nhau
Biết em môi nở nụ tươi chào
Riêng ta vẫn cứ ôm hoài mộng
Một vòng tay ấm nụ hôn trao
Có lúc một mình lại thẩn thơ
Đem lòng trang trải nỗi vu vơ
Người chưa đối diện sao mà nhớ
Mà vẫn thầm mong chuyện đợi chờ
Thương lắm nhưng lòng chửa nói ra
Một người em gái tận phương xa
Ta nuôi giấc mộng từng đêm đợi
Một tiếng hẹn thề em với ta . HL
Nếu em là Police
Nếu em là Police
Anh làm gã vượt đèn
Được em cho ticket
Mong một lần làm quen
Khi em biên giấy phạt
Anh sẽ nộp gấp đôi
Không van nài ta thán
Chẳng năn nỉ ỉ ôi
Nếu em là Police
Anh làm gã giang hồ
Cho em theo rượt đuổi
Mệt lòng em mới thôi
Khi sợ em bỏ cuộc
Anh dừng lại đưa tay
Đây nè cô Police
Còng đi chẳng van nài
Ước gì em Police
Anh làm kẻ phạm nhân
Bước lên xe ngoan ngoản
Về nhà giam chung thân .
HL ...
Khúc Nhạc Chiều
Một chớm thu sang lá trở hồng
Nhạc chiều ai dạo phía bên sông
Cung thương mấy khúc buồn đơn lạnh
Theo gió về đây chạnh buốt lòng
Những nốt nhạc trầm văng vẳng đưa
Buồn như thu lạnh buổi chiều mưa
Phải chăng ai đó đang sầu mộng
Mượn khúc đàn kia gởi gắm lòng
Ơi ! người bên ấy hiểu cho không
Vuốt ve chi mấy sợi tơ đồng
Đã khiến cho hồn người viễn khách
Lạnh buốt như chiều mưa gió đông .
Dạo chi khúc nhạc u hoài
Cho ta buông chuỗi thở dài ...chiều nay ! HL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2013 09:23:31 bởi Phuongtim937 >
Ngậm Ngùi
Tận phía trời kia có một người
Nhìn em thắp sáng những niềm vui
Trong cơn say đắm nào hay biết
Có kẻ vì em luống ngậm ngùi .
Cho ta trút cạn lòng em nhé
Những nỗi ưu tư lẫn muộn phiền
Rồi mai chắc hẳn không còn nhớ
Chẳng giữ làm gì một nỗi riêng
Dõi mắt nhìn em lẵng lặng buồn
Trái sầu năm tháng rụng cô đơn
Âm thầm lê bước con đường cũ
Con nước nào đâu chảy ngược nguồn .
Ta ngồi ngắm lá mùa thu
Nghe hồn sương phủ mịt mù chiều nay !
HL .
Hương Cũ Đâu
Ta về một buổi thu vừa chớm
Ngõ vắng đìu hiu gió thổi buồn
Lặng lẽ đi qua từng lối cũ
Khơi lòng nhớ lại một mùa thương
Đây xưa một thuở cùng chung bước
Tay nắm bàn tay thắm thiết tình
Mắt nai dạo ấy còn e thẹn
Ngượng ngùng khi chạm chiếc môi xinh
Nay ta trở lại con đường vắng
Dáng nhỏ ngày xưa lạc chốn nào
Khua động trong ta từng ký ức
Giữa mùa thu rụng nắng hanh hao
Nghe trong gió thoảng du dương nhạc
Vẳng lại đàn ai khãy khúc sầu
Trời xanh một dãy mây bàng bạc
Xóm nhỏ kia còn ...Hương cũ đâu.? HL
Nhớ Một Thời
Ta vê ươm hạt gieo mùa nhớ
Một thuở trời xuân lắm mộng mơ
Ta về lục lại từng trang vở
Mượn bút gom vần viết vẫn vơ
Ngồi nghe vọng lại xuân mười chín
Thi rớt học trò mắt đỏ hoe
Một gói hành trang vào cuộc chiến
Xa mái trường yêu lẫn bạn bè
Ngày vô Thủ Đức buồn tê tái
Mái tóc hippy cắt trụi rồi
Thêm bộ nhà binh nhìn xúng xính
Mấy đứa nhìn nhau dỡ khóc cười
Đêm Tăng Nhơn Phú ngồi ôm súng
Nhìn ánh trăng lên lại nhớ nhà
Nhớ từng bạn học ngồi chung lớp
Nhớ chiếc xe tàng nhớ thiết tha
Ngày ra chiến trận đường muôn nẻo
Cái nhớ không còn bị quẩn quanh
Sáng nay đụng trận chiều thành phố
Cái tuổi già theo nhịp khúc hành
Hai sáu tuổi đời tàn chiến cuộc
Mai rụng cánh tàn đã hết xuân
Trại tù đêm đến ngồi bó gối
Lơ láo nhìn như một gã khùng
Bây giờ tóc bạc ngồi mà nhớ
Những ngày cơm sấy rượu bi đông
Chao ôi ! nhớ lại sao mà ngọt
Những buổi dừng quân thật ấm nồng
Bây giờ rượu ngoại đầy bia bọt
Sao thấy nhạt mùi ở nơi ta
Tình nhân bạn hữu giờ như lạt
Soi gương cười khẩy.. tội lão già ! HL r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2014 09:23:15 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: