Một Thời Để Nhớ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 60 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 896 bài trong đề mục
phuongtim 09.06.2007 04:26:21 (permalink)
0




Một Ngày Khó Quên...!





Lật tờ lịch thoáng nghe buồn trong dạ
Thoắc mới đây mà đã ba hai năm
Tóc còn xanh bụi quân hành áo trận
Thằng con trai đã ngồi khóc một lần  !

 
Nghe lạc lõng giữa đô thành khói lửa
Vứt súng gươm ngồi dựa một bên đường
Mới hôm qua mắt còn lườm ánh lửa
Mà bây giờ gục mặt khóc tang thương !
                
                 ******

Ba hai năm một chặng đời quá nửa
Lăn lóc đời lạc lõng kiếp tha hương
Từng giọt máu ngày nao trên chiến địa
Hào khí nay vất vưỡng lớp mù sương

 
Ba hai năm dòng đời trôi nhanh quá
Tóc xuân xanh nay bạc lớp phong trần
Cứ mỗi bận đến ngày vong quốc...hận
Ta nghe lòng nặng trĩu nỗi buồn dâng.!

 
PT.937..4.30.07
#76
    phuongtim 09.06.2007 10:24:37 (permalink)
    0
    Đếm Tuổi






    Em lẩm nhẩm..tính gì ?
    Em ơi đừng đếm tuổi !
    Hơn thua nhau
    Vài con giáp có lo chi
    Ngày anh áo trận
    Em còn trong bụng Mẹ
    Em chào đời
    Thì anh làm kiếp thiên di !

     
    Để coi.
    Anh tính lại cho tròn
    Em chớm bước vào đời
    Tóc anh chừng đã bạc
    Mà lạ nhỉ ?
    Sao tim vẫn hoài khúc hát
    Vẫn nhịp đều
    Theo điệu nhạc yêu thương.

     
    Lạ thật !
    Tính ra ở cuối chặng đường
    Phải cho nó
    Chút dừng chân ngơi nghĩ.
    Mà cũng tại em
    Bỡi em là Hồ Mị !
    Lãng vãng hoài
    Cứ gieo sợi nhớ thương.

     
    Thôi lỡ rồi
    Dù sao cũng cuối chặng đường
    Yêu em đó ,để em đừng trách móc
    Cười lên đi
    Tội tình gì phải khóc
    Đã hứa rồi ,yêu miết mãi trăm năm.

     
    PT.937
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2007 00:27:24 bởi phuongtim >
    #77
      phuongtim 12.06.2007 02:07:43 (permalink)
      0
      Diễm Ảo


      Ôm chiếc bóng đắm chìm cơn mộng ảo
      Say hương nồng rạo rực giữa tình đêm
      Đêm vũ lượng che mờ trăng mười sáu.
      Thiêm thiếp hồn giữa bờ ngực êm êm.

       
      Mưa nhỏ giọt , giọt đều trên phiến lá
      Gõ nhịp buồn ru hát khúc mơ hoa
      Đầu gối tựa cánh tay ngà êm ấm
      Ngây ngất lòng buông mộng thả bay xa.

       
      Trong giấc mơ lời ai ru khe khẻ
      Âm điệu buồn len nhẹ tận buồng tim
      Vòng tay ai như đang ghì xiết chặt
      Mùi hương nào ngọt lịm giữa bờ êm.

       
      Vùng da thịt trắng ngần mùi hương phấn
      Đôi mắt buồn khép nhẹ nét mi ngoan
      Môi chạm nhẹ bờ ngực trần diễm ảo
      Thả bướm tình theo vườn mộng thênh thang.

       
      Say đắm đuối ngất ngây từng hơi thở
      Mùi thơm nồng theo gió cứ mênh mang
      Ôi thần kỳ ! một giai nhân diễm tuyệt
      Đắm chìm hồn theo một giấc mơ hoang.

       
      PT.937
       
      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2007 05:36:53 bởi Viet duong nhan >
      #78
        phuongtim 12.06.2007 08:19:06 (permalink)
        0
        Về Chi Em





        Em về khua động nỗi buồn
        Mà ta giấu tận đáy nguồn sông xưa
        Em về khuấy động cơn mưa
        Bão lòng sóng dậy đong đưa thuyền đời.
        Em ơi ! tình nọ xa khơi
        Bến kia, thuyền nọ một trời phân ly
        Hỏi em về lại được gì ?
        Hay là khơi lại sầu bi cho lòng.
        Ta giờ lòng lạnh mùa đông
        Từ ngày em bước sang sông theo người.
        Về chi em , lỡ bến rồi
        Để ta yên phận cuối đời nhe em.

         
        PT.937
         
        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2007 04:56:02 bởi Viet duong nhan >
        #79
          phuongtim 13.06.2007 04:31:48 (permalink)
          0
          Khi Tôi Về





          Khi tôi về , ôm không tròn đất Mẹ
          Vòng tay nào một thuở đã đi hoang
          Khi tôi về vầng trăng không đủ sáng
          Rọi hồn tôi mùa bão nỗi mênh mang ?

           
          Khi tôi về , tìm lại chút hương xưa
          Bên bờ tre dưới hàng dừa lã ngọn
          Để nhìn lại dáng ai chiều che nón
          Nắng nghiêng vành gió loạn tóc nào bay

          .
          Khi tôi về , bóng chiều loang tím đổ
          Rớt ngập ngừng trên vai áo mòn sương
          Khi tôi về , con đường xưa Đại Lộ
          Em có còn đứng đợi dáng người thương ?

           
          Khi tôi về , vầng trăng treo đêm hạ
          Gió thầm thì ru giấc ngủ tuổi thơ
          Hương bưởi đưa thoảng mùi chen cánh lá
          Buông thả lòng ươm lại những giấc mơ.

           
          Khi tôi về , tiếng đàn ai trên sông lạnh
          Réo rắt buồn vọng lại tận bên kia
          Khúc thương sầu làm tan hồn nửa mảnh
          Một nỗi buồn hoang lạnh bến sông khuya.

           
          Khi tôi về , hồn xưa còn nửa mảnh
          Nửa mảnh đời đánh mất đã từ lâu
          Biết làm sao , thôi cũng đành chôn giấu
          Chỉ biết đời , còn lại nửa mảnh sầu.

           
          PT.937
           
          R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2007 04:57:19 bởi Viet duong nhan >
          #80
            phuongtim 13.06.2007 20:25:52 (permalink)
            0




            Tình Xưa Áo Trắng..


             


            Nét bút ngày xưa. Ôi cố nhân !
            Hè sang phượng nở đã bao lần
            Màu mực tàn phai mờ trang giấy
            Ve rã cánh sầu , nhạt ái ân !

             
            Cành phượng trở mình gió đong đưa
            Lá rơi lác đác buổi chiều mưa
            Ngập buồn lối cũ chiều đưa tiển 
            Người đã tiển người trên lối xưa.

             
            Mấy lược trường xưa đã đổi thay
            Mấy mùa xác phượng gió tung bay
            Bao nhiêu ngấn lệ tình đưa tiển
            Bao cuộc tình xa trên lối này ?!

             
            Mấy lược ve buồn khóc nỉ non
            Cung đàn tiển biệt mối tình con
            Của tuổi vào yêu thời vụng dại
            Cứ ngỡ chuyện lòng mãi sắt son.

             
            Bây giờ mỗi độ nắng hè qua
            Một chút buồn dâng lên xót xa
            Tiếc thời áo trắng màu mực tím
            Nhớ tóc dài buông lộng gió tà.

             
            Em vẫn nằm trong góc thơ ta
            Dù rằng tình cũ đã phôi pha
            Không em ta chắc hồn thơ sẽ
            Nhàn nhạt tan dần xa bay xa.

             
            PT.937
            #81
              phuongtim 14.06.2007 09:04:44 (permalink)
              0




              Thơ Tôi !





              Thơ tôi chẵng đượm chút hương hoa
              Lãng đãng mờ sương khói nhạt nhòa
              Lất phất sầu rơi lên con chữ
              Đượm buồn nuối tiếc mộng ngày qua.

               
              Thơ tôi buồn lạnh tựa trăng treo
              Hoang vắng rừng khuya giữa núi đèo
              Lẻ loi một bóng , vầng trăng lạnh
              Đâu còn lối mộng để nương theo.

               
              Thơ tôi trầm lặng tựa giòng sông
              Thả mặc đời trôi nước lớn , ròng
              Đôi lúc hòa mình vui với gió
              Bến lỡ , đò xưa khó đợi mong.

               
              Thơ tôi nhàn nhạt khói lam chiều
              Nỗi buồn trống lạnh kiếp cô liêu
              Hoàng hôn buông tím trùm thân phận
              Bóng lẻ thu sầu dạ hắt hiu.

               
              Thơ tôi đã mất ánh bình minh
              Từ em qua vội lạc nẽo tình
              Âm u lối cũ mòn chân bước
              Ngày lại , ngày qua bóng với mình.

               
              Thơ tôi lạc lối tự bao giờ ?
              Từ ngày tan vỡ một giấc mơ !
              Những dòng thơ cảm không còn nửa
              Chỉ đọng giọt buồn trong ý thơ.

               
              PT.937
              #82
                phuongtim 15.06.2007 03:22:48 (permalink)
                0




                Những Bước Chân Qua !





                Tôi đã bước qua những chặng đường
                Hoa thơm , cỏ lạ ngát mùi hương
                Từng nghe khúc nhạc tình êm dịu
                Từng ủ trong lòng nỗi nhớ thương.

                 
                Tôi đã bước qua những lối đời
                Gai chông giẫm nát lệ hồn rơi
                Tiếng đau như xé lòng rát buốt
                Đã từng tiếng nất giữa đêm vơi !

                 
                Tôi đã bước qua những lòng người
                Nhưng rồi hụt hẫng quá chơi vơi
                Làm sao hiểu được lòng sâu cạn
                Đành tự trách mình vội bước thôi.

                 
                Tôi đã bước qua những chuyến tàu
                Tưởng rằng bến hẹn sẽ chung nhau
                Tàu chưa tách bến trời nổi gió
                Vì thế thôi đành kẻ đến sau.

                 
                Hôm nay bước lại những lối chiều
                Nhặt từng kỷ niệm một thời yêu
                Cánh hoa tàn rữa , ngày xưa cũ
                Cả những gai chông để nhớ nhiều.

                 
                PT.937
                #83
                  phuongtim 15.06.2007 04:08:48 (permalink)
                  0

                       Em Cứ Đi
                   
                  Thôi nhé hai ta lạc nẽo đường
                  Gặp nhau chi nữa thêm vấn vương
                  Thôi em cứ bước theo đường lạ
                  Cứ giẫm bừa lên nỗi đau thương.

                  Đừng hát lên chi khúc nhạc tàn
                  Đường tình lối mộng hết thênh thang
                  Mây đen vần vũ chiều mưa phủ
                  Bóng tối trùm lên mọi nẽo đàng.

                  Ta chẵng bao giờ oán trách đâu
                  Em cứ vui lên để qua cầu
                  Xin đừng ngoảnh lại đừng thương tiếc
                  Một kẻ đã từng bao bể dâu.

                   
                  Dù biết lòng ta lắm nỗi đau
                  Giữa chiều mây phủ nắng hư hao
                  Biết đời trống vắng thêm lần nữa
                  Biết sẽ từng đêm mắt lệ trào.

                  Nhìn bước em đi lòng uất nghẹn
                  Biết nói gì đây nữa hỡi người
                  Thôi đành cúi mặt nghe tình lỡ
                  Giọt nhớ nào rơi trên mắt môi.


                  PT.937
                  #84
                    phuongtim 16.06.2007 00:37:56 (permalink)
                    0




                    Nhớ...






                        Nói đến nhớ, ta có trăm ngàn nổi nhớ
                          Nhớ hoàng hôn chiều nắng dọi bờ tre
                          Nhớ tiếng ve ngân vọng buôi trưa hè
                          Nhớ áo trắng một thời loang theo gió.

                    Ta nhớ lắm từng bờ tre ngọn cỏ
                    Nhớ dáng em nho nhỏ buổi tan trường
                    Tóc bay bay màu nắng hạ vương vương
                    Đùa theo gió trên đường tung bước nhỏ.
                          
                           Ta nhớ lắm những lối về qua ngỏ
                           Hoàng hôn buông chầm chậm rớt trên sông
                           Bìm bịp kêu gọi về con nước lớn
                           Lục bình trôi tim tím nhấp nhô dòng.

                    Nhớ những mùa se lạnh buổi vào đông
                    Hàng so đủa nở hoa màu tím ngắt
                    Nhớ những đêm ánh trăng thu vằng vặc
                    Vẳng câu hò ai đó vút lên cao.
                          
                           Nhớ mùa về con nước chảy qua mau
                           Mang màu đỏ phù sa tràn sông Hậu
                           Mùa gió chướng lộng về trên bến đậu
                           Chiếc phà đêm chầm chậm rẽ xuôi dòng.

                    Nhớ Ninh Kiều ai đứng đợi chờ trông
                    Một dáng nhỏ khi mỗi chiều tan học
                    Giờ tha hương sương nhuộm đầy màu tóc
                    Lòng buồn buồn nhớ lại chốn quê xưa

                     
                    PT.937
                    #85
                      BĂNG NGUYỆT 16.06.2007 02:33:38 (permalink)
                      0
                      Ghé thăm thi sĩ , chúc ngày cuối tuần thật vui và hạnh phúc nhiều nha!
                       

                      Tôi đã bước qua những lòng người
                      Nhưng rồi hụt hẫng quá chơi vơi
                      Làm sao hiểu được lòng sâu cạn
                      Đành tự trách mình vội bước thôi.

                       
                       
                       
                      Những bước chân qua
                       
                       
                      Những ngày tay nắm trong tay
                      Cùng nhau ta tiển chân ngày vào đêm
                      Anh xa em biết đâu tìm
                      Mưa trên mi nhỏ con tim thật thà
                       
                      Những lần mình bước đi qua
                      Lòng người khó hiểu....sâu xa khó dò,
                      Đôi khi chắc chỉ tình cờ
                      Mà mình ngộ nhận và vờ yêu thôi,
                       
                      Những ngày tàn một đêm trôi
                      Trách gì thì cũng qua rồi ngày xưa
                      Đêm nay Hạ, mà không mưa,
                      Lẻ vầng trăng lạnh...phai chưa dấu tình?!
                       
                      Những gì từng đã của mình,
                      Giờ mình chẳng phải của mình thì sao?!
                      Sân ga vợi một đường tàu,
                      Đêm nay khuya lắm....hồn đau từ trần.
                       
                      Ai mà...chẳng có...một lần..
                      Dại khờ thi ngữ....hồn trần nhừ đau...
                       
                      #86
                        phuongtim 16.06.2007 02:44:02 (permalink)
                        0
                        Chào người mặt lạnh ghé thăm....Cám ơn đểla.i bài thơ hay
                        Chúc vui.
                        HL
                        #87
                          phuongtim 16.06.2007 06:25:40 (permalink)
                          0





                          Mai Ta..





                          "Mai ta bỏ phố lên rừng"
                          Ẩn cư lánh thị không chừng phôi pha
                          Cuộc đời phiền não đã qua
                          Lắng hồn ngồi tựa suối ngà gây mơ.

                           
                          Mai ta trả áo cho đời
                          Trả bao vay mượn một thời nặng mang
                          Vui cùng gió núi mây ngàn
                          Lòng không vướng bận thênh thang giữa trời.

                           
                          Mai ta tìm động tu Tiên
                          Rữa tan cho hết muộn phiền trong ta
                          Đêm mơ gối ánh trăng ngà
                          Ngày ngồi bên gốc thông già Thiền tâm.

                           
                          Mai ta phủi sạch bụi trần
                          Bỏ quên đi kiếp phù vân con người
                          Một mình một nẽo rong chơi
                          Không còn vướng bận chuyện đời thị phi.

                           
                          Mai ta rũ sạch nợ lòng
                          Ân tình một thuở trong vòng giây oan
                          Trả duyên , trả nợ đa mang
                          Trả tình , trả nghĩa ai đàng nấy đi.

                           
                          PT.937

                          #88
                            PHẠM VĂN NANG 16.06.2007 14:01:14 (permalink)
                            0


                            Em ngủ giấc mê say
                            Có anh ngồi bên này,
                            Ôi ngày hạnh phúc quá,
                            Chiều rơi qua trên tay.

                             Lời Ru Thì Thầm

                             
                            À ơi...em ơi...à ơi
                            Song song dạo bước vườn thơ
                            Mình từ trên nẻo đường mơ mới về
                            Nắng vàng nhuộm tím chiều quê
                            Gió vàng ru mảnh trăng thề năm xưa
                            Anh về từ cõi gió mưa
                            Áo mây che bóng trăng vừa sáng lên
                            Mình chưa biết rõ họ tên
                            Thơ là chỉ đỏ kết nên bạn đường
                            Trăng nằm trên lá thuỳ dương
                            Anh ngồi bên cạnh đầu giường ru em:
                            Em ơi! Hãy ngủ êm đềm
                            Tơ vàng óng mượt trong đêm thu này,
                            Em ơi ! Hãy ngủ thật say
                            Cho anh đi trọn đường dài trăm năm
                            Bài thơ anh đã hồi âm
                            Lặng nhìn trăng sáng xa xăm đôi bờ
                            À ơi...em ơi...à ơi
                            Chờ thuyền về đến bến mơ
                            Đôi bờ xa cách bao giờ gặp nhau?
                            Túi thơ đã gửi hôm nao
                            Mong sao trăng lạnh mang vào mênh mông
                            Để người ở chốn núi sông
                            Nhớ về điểm hẹn người mong kẻ chờ!
                            Rì rầm sóng vỗ đôi bờ
                            Sông dài biển rộng lời ru thì thầm.
                                                          Thi Nang
                             
                            #89
                              phuongtim 16.06.2007 20:21:47 (permalink)
                              0
                              Chào bạn lethngo đã đénn thăm nhà  và để lại bài thơ rất hay ,
                              Thanks..chúc vui
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 60 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 896 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9