Thiên Thu
Ai biết được tóc dài em bỏ ngỏ
Là sợi giây oan nghiệt trói cả đời
Đôi mắt biếc là cửa tù rộng mở
Giam hồn ta không lối thoát em ơi !
Đã bao lần vẫy vùng mong chạy trốn
Thoát u mê giam hảm giữa ngục tình
Càng vùng vẫy lại càng thêm xiết chặt
Đành cúi đầu gục mặt nín lặng thinh.
Đã một thời ngang tàng trong thiên hạ
Kẻ coi thường tình ái đó là ta
Mà nay đã lạc vào tay Hồ Mị
Trí không còn hồn phách cũng lìa xa.
Ta cựa quậy giữa bốn bề chật hẹp
Nghe đau thương nhức nhối cả tim mình
Tìm lối thoát nhưng em nào rộng mở
Có lẻ nào ta làm kẻ van xin.
Thôi thì cứ cười lên cho đở ngượng
Cứ nhốt đi ta chấp nhận tên tù
Có ân xá hay chung thân cũng được
Ta anh hùng há sợ kiếp thiên thu.
PT.937
Tàn Hoa
Nào ta dám thiên thu chôn tình ái
Nhốt kiếp người để ngang trái cho ai
Nào ta dám thả vòng dây oan nghiệt
Trói giam người không cho biết ngày mai
Anh tôi ơi ,tim muốn nói ngàn lời
Tình yêu ấy , em tội nhân thiên cổ
Bước anh đi , lâu đài em sụp đổ
Giấc thiên thần...em tình khổ trăm năm
Đừng than van ,đâu ai có lỗi lầm
Em đâu dám ,giam cầm người trọn kiếp
Hãy để em ,cứ yêu trong giấc điệp
Mơ bên người ,trong thiêm thiếp lặng câm
Tình yêu anh, em chôn giấu âm thầm
Đừng cười gượng ,làm tim em đau nhói
Anh đi đi , coi như tình mây khói
Em ngậm ngùi , khóc thương kiếp tàn hoa.
jacaranda
Thân Bút