Một Thời Để Nhớ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 60 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 896 bài trong đề mục
phuongtim 17.07.2007 00:20:48 (permalink)
0





Những Bước Chân Qua !





Tôi đã bước qua những chặng đường
Hoa thơm , cỏ lạ ngát mùi hương
Từng nghe khúc nhạc tình êm dịu
Từng ủ trong lòng nỗi nhớ thương.

 
Tôi đã bước qua những lối đời
Gai chông giẫm nát lệ hồn rơi
Tiếng đau như xé lòng rát buốt
Đã từng tiếng nấc giữa đêm vơi !

 
Tôi đã bước qua những lòng người
Nhưng rồi hụt hẫng quá chơi vơi
Làm sao hiểu được lòng sâu cạn
Đành tự trách mình vội bước thôi.

 
Tôi đã bước qua những chuyến tàu
Tưởng rằng bến hẹn sẽ chung nhau
Tàu chưa tách bến trời nổi gió
Vì thế thôi đành lỡ hẹn nhau.

 
Hôm nay bước lại những lối chiều
Nhặt từng kỷ niệm một thời yêu
Cánh hoa tàn rữa , ngày xưa cũ
Cả những gai chông để nhớ nhiều.

 
PT.937

phuongtim 17.07.2007 07:48:51 (permalink)
0




Em Đi Bỏ Lại !





Em đi bỏ lại dòng sông nhớ
Những buổi chiều thương trên bến hoang
Em đi bỏ lại con đò lỡ
Chưa kịp đưa người đã sang ngang.

 
Em đi bỏ lại con đường cũ
Những buổi chiều mưa ướt lối về
Em đi bỏ lại sầu dang dở
Một minh đếm bước giữa cơn mê.

 
Em đi bỏ lại khung trời hạ
Giữa mùa nắng rát gió xôn xao
Em đi bỏ lại bao mùa nhớ
Áo trắng , trường xưa một thuở nào.

 
Em đi bỏ lại bao mùa gió
Thổi buốt lòng ta buổi thu về
Em đi bỏ lại mùa lá đỏ
Nhặt sầu ta đếm nhớ tình quê.

 
Em đi bỏ lại những buổi chiều
Tím sầu trong dạ nỗi đìu hiu
Em đi bỏ lại hồn phố cổ
Hoang lạnh điêu tàn cõi tịch liêu.

 
PT.937
phuongtim 18.07.2007 01:29:55 (permalink)
0




Quên Lãng...





Gió ơi gió ! Đừng ru hồn quan tái
Lạnh lắm rồi đừng thổi nửa gió ơi !
Chiều nay thu, mưa trắng xóa khung trời
Lòng đã lạnh gió ơi đừng thổi nửa.
 
Bao nhiêu năm cuộc đời thân lá vữa
Giửa dòng đời lạc lõng chỉ riêng ta !
Kiếp đơn côi bóng xế, buổi chiều tà
Thiên cổ lụy. Ôi ! Chử tình sao cay nghiệt.
 
Đêm nay đây lặng nhìn vầng thu khuyết
Tiếng đàn ai vọng lại khúc bi sầu ?!
Réo rắt buồn nức nở suốt canh thâu
Ngưng đi nhé , tiếng nguyệt cầm kia hởi.
 
Trăng chiếu rạng , sao lòng đầy bóng tối
Thân rong rêu bám víu mảnh đời thừa
Hồn lạnh lùng như một buổi thu mưa
Gió thổi loạn căm căm , buồn hoang dại !
 
Bao giờ nhỉ khép mảnh đời ta lại?
Bỏ thế nhân ta về đất buông xuôi
Trả đớn đau, thương nhớ lẫn ngậm ngùi
Vùng miên viễn ta vùi say quên lãng.
 
PT.937
phuongtim 18.07.2007 09:24:40 (permalink)
0




Quên Lãng...2


 


Lâu rồi cách biệt ta quên mất !
Tên tuổi của em tự bao năm
Dỉ vãng buồn đau giờ như thể
Gió thoảng qua đời tăm biệt tăm.

 
Lâu rồi chắc hẳn ta không nhớ
Hình bóng ngày xưa tựa sương mờ
Tan loảng vào trong vùng ký ức
Như giấc ngủ dài mơ tan mơ.

 
Lâu rồi ta cũng nhiều quên lãng
Không biết ngày xưa có gặp nhau
Có trao có hẹn tình yêu đến
Hay kẻ bên đường qua lại qua?!

 
Lâu rồi lòng lạnh ta không biết
Ngày xưa có ấm chút nào không?
Có từng hò hẹn từng nhung nhớ
Hay trót sanh ra lòng lạnh lòng.

 
Thôi nhé ! Em đừng nên trách ta
Cuộc đời vùi dập những phong ba
Cho nên ta đã chừng quên hết
Nhiều lúc không còn ta biết ta !

 
PT.937
phuongtim 19.07.2007 20:11:11 (permalink)
0




Thuyền Đà Lỡ Bến





Một buổi chiều kia trên bến gió
Cánh buồm tách bến lướt sương mơ
Chở bao thương nhớ về bên ấy
Bỏ lại bờ xưa lỡ mộng chờ.

 
Một buổi chiều kia gió thu sang
Man mác buồn thu ngập lá vàng
Đi trên lối cũ chiều đưa tiễn
Nghe sầu vời vợi ngõ hồn hoang.

 
Một buổi chiều kia trên lối xưa
Em về đơn lạnh buổi thu mưa
Thuyền em sóng gió sau mùa bão
Tan tác đời hoa một thuở nào !

 
Một buổi chiều kia gặp lại nhau
Biết nói gì đây lòng nghẹn ngào
Bờ xưa em bỏ từ dạo ấy
Bỏ dòng sông lạnh sóng xôn xao.

 
Đôi mắt u sầu trông thiết tha
Gợi buồn dấy động ở hồn ta
Một thoáng bâng khuâng lòng tự hỏi
Nối lại tình xưa hay chia xa.

                         
                           PT.937
phuongtim 20.07.2007 03:03:51 (permalink)
0
Em Là Ai....?


Em là ai ? Rực như ngàn tình tú
Sóng mắt cười vũ trụ tưởng ngừng quay
Em là ai ? một dáng dấp trang đài
Cái liếc mắt làm hồn ta tan nát !

 
Em là ai ? như sóng cuồn ào ạt
Cuốn phăng hồn ta mãi tận xa khơi
Nụ xuân hồng chim chím ở bờ môi
Cái nhếch mép hồn ơi ! Ta chao đảo.

 
Em là ai ? cuộn cuồn như giông bão
Thổi tung mù vỡ thốc cả tim ta
Cứ đưa hồn theo gió , gió bay xa
Trôi lạc mãi giữa phong ba cuồng vũ.

 
Em là ai ? Bờ mi ngoan giấc ngủ
Ta đứng nhìn môi nở nụ chiêm bao
Sóng lòng dâng từng đợt , đợt rạt rào
Nghe cuồn cuộn đưa ta vào lối mộng.

Em là ai ? Như vầng trăng lồng lộng
Soi xuống đời một bóng huyễn say mơ
Em là ai ? Mà đẹp tựa bài thơ
Ru ta mộng bên bờ hương tình ái.

 
Em là ai ? Cứ trói hồn ta mãi
Phút vắng xa lòng lại thấy u buồn
Cứ thẩn thờ khi mỗi độ chiều buông
Cứ nhung nhớ, cứ vấn vương trong dạ.

 
Chiều nay gió xôn xao ngàn hoa lá
Nhớ về em ta nhớ quá em ơi !
Nhớ tiếng "Anh" vừa thoát tự bờ môi
Hồn trống rỗng "Em ơi" ta nhớ lắm !

 
PT.937
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2007 03:44:12 bởi Viet duong nhan >
phuongtim 21.07.2007 03:35:44 (permalink)
0




Tình Đời...





Mười mấy năm trời nơi đất khách
Nhìn đời chầm chậm bước đi qua
Mười mấy năm trời thân cô lữ
Vẫn nặng niềm đau nổi nhớ nhà.

 
Lạc lõng từng ngày nơi xứ lạ
Tình người giờ cũng đã phôi pha
Bạn hửu nhiều khi làm mặt lạ
Như chừng chưa gặp một lần qua !

 
Tình cũ nhiều khi lỡ gặp nhau
Buông thả câu lơi một tiếng chào
Vội vã quay đi không ngoảnh mặt
Chắc sợ chuyện xưa lắm hay sao?

 
Ta đã quên rồi chuyện trước sau
Đời ta xem tựa giấc chiêm bao
Sáng ra thức giấc ta quên, nhớ
Đừng sợ rằng ta kẻ đón rào.

 
PT.937
phuongtim 24.07.2007 02:21:02 (permalink)
0




Em Đến





Em đến trong đời ta
Ngỡ ngàng như giấc mộng
Như liêu trai một bóng
Phút chốc bỗng nhạt nhòa.

 
Em tựa dòng sông chảy
Ngang bến vắng một lần
Rồi xuôi dòng mãi mãi
Mặc bến đợi còn ai.

 
Em như cơn mưa hạ
Chợt đến rồi tan nhanh
Chỉ chút còn sót lại
Vài bọt nước mong manh.

 
Em như làn gió nhẹ
Thoảng chốc qua đời nhau
Rồi bay đi lặng lẽ
Để lại một trời đau !

 
Tình em như chiếc lá
Đã sớm vội phai màu
khi mơi vừa thu chớm
Lại tàn rụng đi mau !

 
Em đến đời biển động
Ào ạt sóng vỗ bờ
Em trao ta tình nhớ
Một nét buồn vào thơ.

 
PT.937
phuongtim 25.07.2007 00:04:56 (permalink)
0
Nhớ Dòng Sông Hậu.





Bìm bịp kêu gọi về con nước lớn
Hàng bần xanh lã ngọn gió đu đưa
Hoa ô môi rụng rơi từng cánh nhỏ
Trôi theo dòng đo đỏ bến sông xưa.

 
Mùa chướng về nhấp nhô dòng sông rộng
Sóng mênh mang theo gió lộng chiều về
Hương của gió của đồng xanh bát ngát
Của lòng người ngào ngạt một tình quê.

 
Đêm lặng lẽ dòng nước buồn êm chảy
Thuyền của ai neo đậu phía bên kia
Chờ con nước để đi về đâu nhỉ ?
Có thấy buồn cô độc giữa đêm khuya.

 
Đàn đom đóm lập loè trong đêm tối
Gió lay cành nhè nhẹ gợi buồn ơi !
Vẵng tiếng ai ru hời trong đêm vắng 
Đưa hồn lan theo ngọn gió chơi vơi.

 
Ôi ! sông Hậu dòng sông buồn muôn thuở
Dù nơi đâu ta vần nhớ về người
Nhớ lục bình nhớ màu đỏ ô môi
Đã in đậm từ thời xa xưa lắm.

 
PT.937
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2007 03:45:58 bởi Viet duong nhan >
phuongtim 26.07.2007 07:57:03 (permalink)
0
Ngày Buồn...!


 



     Ngày lên...Lại thêm chùng nỗi nhớ
    Ly café sao nghe đắng lạ thường
    Café đắng hay cuộc tình mình đắng
    Đắng cả hồn , mặn chát nụ môi hôn.
 
Hôm nay gió ,gió thổi nhiều chi rứa?
Xoáy tung mù những chiếc lá vàng mơ
Gió khônng lạnh , nhưng sao lòng nghe lạnh
À ! phải chăng cái lạnh của đôi bờ?
 
     Quán hôm nay sao bỗng dưng vắng vẻ
    Khách đi mô ? để cô chủ trông chờ
    Trong quán vắng chỉ hai người lặng lẽ
    Tôi thì buồn chắc cô cũng đang mơ.?
 
Cô tắt đi giùm tôi bài hát ấy
Giọng não lòng cô có biết hay không
Tôi đang buồn sao cô còn ác lắm
Gợi cho tôi thêm nỗi đớn đau lòng !
 
     Hôm nay đi đâu cho qua ngày buồn tẻ ?
    Thôi ngồi lì trong quán để gây mơ
    Cô cho tôi mượn đôi mắt buồn cô nhé !
    Tôi thả hồn để viết nốt bài thơ.
 
PT.937
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2007 03:48:16 bởi Viet duong nhan >
phuongtim 27.07.2007 00:52:49 (permalink)
0




Ly Cafe' Buổi Sáng





Bình minh vỡ ánh đèn đường vụt tắt
Ly cafe' buổi sáng ấm hương môi
Mới chớm thu tiết trời se sắt lạnh
Bao điếu thuốc tàn sao chưa ấm lòng ơi !

 
Dường như cô quên bỏ đường...Cô nhỉ?
Sao cafe' hôm nay đắng lạ kỳ
Cô ghẹo tôi hay là cô quên thật
Có chút đường đừng ít kỷ nhau chi.

 
Cô đừng liếc đôi mắt cô sắc lắm
Kẻo cứa hồn làm băng rã tim tôi
Xin cô chớ nở nụ cười thêm nửa
Cái nhếch môi cũng đủ đảo điên đời !

 
Làn tóc xõa chảy dài như liễu rũ
Vài sợi vương trên vầng trán mênh mông
Cô cứ ngó làm hồn tôi lóng cóng
Mãi xe tròn điếu thuốc điếng trong lòng.


Tôi nói thật tôi ghét cô ghê lắm
Định nhiều phen bỏ quán chẵng thèm vào
Chẵng hiểu lòng nó mâu thuẩn làm sao
Mình muốn bỏ mà đôi chân cứ đến !

 
PT.937
phuongtim 28.07.2007 01:07:10 (permalink)
0
Khúc Tình Xa.



Một khúc hát ru tình xa vời vợi
Một khúc sầu văng vẵng giửa đêm trôi
Tiếng ai đó nỉ non buồn đứt đoạn
Đêm đông dài đang lạnh, lạnh hồn ơi.!

 
Hảy hát đi hát ru tình dang dỡ
Giai điệu sầu nức nở vọng tình xưa
Hát lên đi tìm lại chút hương thừa
Qua câu hát của ai vừa vang lại.

 
Hát nửa đi ru nổi buồn quan tái
Mà hồn ta nặng trĩu mấy Đông qua
Lời hát buồn ru lại khúc tình xa
Ta ấp ủ qua bao mùa ly biệt.

 
Tiếng ai đó nghe chừng như tha thiết
Khúc ly sầu da diết điệu bi ca
Nghe tím hồn sầu chất ở lòng ta
Từng âm điệu xé lòng ơi... tan vỡ.!

 
Cứ hát đi ,cứ buông lời nức nở
Cứ oán hờn duyên nợ sớm phôi pha
Tàn mơ rồi héo úa một đời hoa
Chưa kịp nở đã mùa đông băng giá.

 
Hoa tình yêu , sớm phai màu tàn tạ
Cánh hoa lòng lại nở đóa cố nhân !
Người hát đi cho ta được một lần
Còn nghe lại khúc tình xa...xa mãi.

 
PT.937
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2007 03:49:06 bởi Viet duong nhan >
phuongtim 29.07.2007 09:21:56 (permalink)
0




Ghiền..!





Thiệt tình nó bé tẻo tèo teo
Từ đấng phú ông đến kẻ nghèo
Gặp nó mắt thời trông sáng quắt
Vắng rồi trong dạ thấy khô queo
Đưa tay nhè nhẹ nâng niu vuốt
Kê mủi hôn hôn thả mộng vèo
Cắn nhẹ lên môi trời ! quá đã
Thả hồn nhắm mắt thở phì phèo.

 
PT.937
phuongtim 29.07.2007 09:30:03 (permalink)
0




Chuyển Mùa


 


Có phải trời đang sắp chuyển mùa
Mây chiều nhè nhẹ gió đu đưa
Dăm ba chiếc lá vàng phơi nắng
Vài vạt cỏ tàn hứng gió mưa
Gió hạ không còn len cửa nhỏ
Heo may chợt đến thoảng song thưa
Buồn đâu man mác mùa thương nhớ
Thu cũ năm nào , một dáng xưa.

 
Pt.937
BichPhuong 29.07.2007 11:17:18 (permalink)
0

"Chợt sẫm lại nỗi buồn màu tím
chiếc kim giây gầy rộc: 4 giờ
không gian trắng nụ hôn lả tả
chấm vô hình ẩm ướt sau mưa

Người đến ta vào độ chuyển mùa
bao chai cứng bỗng hóa thành cảm xúc
tim thiếu nữ dập dồn ngực đập
ta bên nhau chao đảo mạn thuyền

Khoảnh khắc xa môi xòe lửa khát thèm
xin đừng tắt dòng dung nham cuộn chảy
người dưng ơi ta cồn cào cháy
tháng Xuân về sóng sánh những vòng tay…"


 
                      Thơ sưu tầm của cô SV !
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 60 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 896 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9