chùm thơ để HuyDung ra mắt làng thơ vnthuquan toàn cõi vn
CHÙM THƠ TỰ RĂN THƠ MÌNH của HUY DUNG TẢN MẠN Êm như em, Thơ nồng chua đời thường
cùng thở gió, đập tim chẳng nghỉ ngưng
đâu tự biết (hệt vần xoay trái đất)
hệt cỏ cây, phong cảnh dưới vầng dương
Như thế giới vô hình chẳng tận cùng
như gió mưa, mây trắng, nắng tan sương
rừng mờ xa che phủ âm u núi
mặt trời mọc - rạng đông bừng đỏ ối…
Thơ – em đó, tự nhiên, thương quá đỗi
như Sa Pa - toàn n
úi rực xuân đào
hè? cả rừng hoa mận lăn tăn bạc
thu? vàng d
át Hoàng Liên Sơn khát khao
Cởi mở em ch
ào đón cuộc đời
tâm buồn? thơ tưới giọt vui tươi
cát lầm? thơ gột thành tinh khiết
trong suốt pha lê rõ cả mười
Thơ thức lương tâm cứu rỗi người
xua buồn, sưởi ấm phút đơn côi.
chắt chiu huyền diệu
(làm sao thiếu)
ôm cả lứa đôi
cả cõi đời.
*
Lên khái quát, thơ ng
ời ngời triết lý
(nhưng chẳng thơ khi lý sự tràn).
Giọng thù tạc khác thơ tình bạn.
Rèn tâm hồn, thơ giải tỏa tâm can
tình yêu kỵ tầm thường “thơ tán gái”.
Em mãi m
ãi như tia hồng nắng sớm
nhẹ chếch vào phòng ngủ - m
ớm lời thơ?
Nhưng thơ kỵ tục tằn (không chịu nổi!)
luôn tinh khôi, xao xuyến r
ối duyên tơ.
Chống mượn vay, gạt ý v
ờ lời sến,
thơ dị ứng sáo nhàm đ
ến mệt nhoài!
thèm ré giọng, bứt lên tòa đại đảm
thật từ tim, dũng c
ảm vượt trần ai.
Giằng xé d
ay, tận cùng tim rúng động,
thơ dịu hiền, tinh tế s
óng tơ yêu
Ôi trong trẻo, bao la mà lắng đọng
yêu nồng nàn, trầm tĩnh biết bao nhiêu.
Vun vút bay, hay dở chưa cần hiểu
thi thoảng n
íu ‘người thơ’ nhìn lại mình
Thơ tinh lọc, như tranh, ca, vũ điệu
'mảnh hồn thơ' huyền d
iệu vượt mông mênh…
CHÂN THẬT Thơ tiên, thơ thánh, thơ thiền,
quy về tâm thức báo đền tiền nhân.
Trước sau trong vắt chân thành
hư vô chạm tới, xua tan hỏa mù.
DAY DỨT Vào đêm, thơ vẫn vấn vương
tỉnh ra, vướng víu thơ dường rối hơn?
Tại chưa tìm đúng dây đờn
núi thơ chồng chất, sáo mòn nhàm thay!
Nhưng đâu bỏ được nghiệp này:
thơ hay – điểm hẹn lắt lay một đời
Tình thơ - tâm tuệ muôn người.
TẠM BIỆT CLB Vẫn nặng nghề (việc một đời), lại vì sức khoẻ
phải tạm xa câu lạc bộ thân thương
Nhưng hứa nhau: “xin tiếp tục con đường”
vì cùng hiểu làm thơ thì “phận người” bớt khổ
muôn vàn stress dần xóa sổ, lạ thay
tâm an bình, sạch day dứt lắt lay
còn tự tạo niềm lâng lâng khó tả.
Hình tượng thơ ngất ngây –
giọt nắng dù chỉ hừng giây lát
(sau đó lại âm u nhợt nhạt)
cũng cho ta lẽ sống mê say
cả khi kề ‘nhắm mắt xuôi tay’…
Chúc các Bạn thơ hay! Chào gặp lại!
RƯỢU? Rượu cùng thơ, chan hòa không khách sáo
nhưng thơ không cần thiết rượu khơi mào.
Nếu cùng mức cân bằng (vốn bản chất thanh tao)
thơ và rượu thường cùng nh
au kết nghĩa.
Rượu mừng lễ hội, chúc thành công, thấm th
ía tiêu sầu.
Cũng chúc, cũng mừng, cũng giải sầu, nhưng thơ xới đáy hồn sâu
xới buồn vui sướng khổ, nỗi chung riêng
còn thức tỉnh con người và sáng tạo thiêng liêng!
Đôi khi rượu giúp người thơ chợp mắt
Hồn phách lạc
Chơi vơi tít đỉnh mây mờ
Ngợp trăng treo mọi nẻo thơ
Cánh run run, chấp chới hồn thơ bay gieo hạt
Không nản lòng, bao viễn du trôi dạt
Thơ trầm m
ặc biển khơi
Ly tao nhòa rượu khắp nơi nơi
chiếm trọn phần chìm băng đảo trôi
(phú quý vinh hoa – phần ảo nổi).
Dang tay ôm trọn đạo thơ trời.
TỰ NHẮC NHỞ Không thành
thi những ghi chép có vần.
Tham vọng thơ, dù thế lực như thần
tự đào thải nếu sáo mòn nhàm chán
không thông điệp, không rung động nhiệt thành
Bất thành thi - nơi cọc còi hình ảnh.
Cần hiến dâng chút phát hiện tinh khôi
dám mơ ước thơm thoảng “thiền tiên thánh”
vươn dần lên biểu tượng, hồn thơ ơi!
HuyDung