Dám đâu, đâu dám trách với chê Bận bựu áo cơm giờ mới về Hứng thơ xin cứ cho đôi chữ Mong chớ ngó không rồi lại về Foolish boy
Về,đi... Đi, về... là chuyện thường.
Ngó không... không ngó... có gì vương!
Ai đâu dám quấy nhà hoang lạnh.
Nay thì xin chủ chút thơ hương...
Tóc nâu.
Vui như tiếng nhạc vút không trung. Vỗ cánh tung bay lướt một vùng.
Cao tít vờn theo làn khói nhẹ.
Lòng này mến mộ bước ung dung...
Hồng Sang
Nhẹ nhàng hồn bay giữa khói mây.
Thênh thang trôi hết những đoạ đày.
Quên đi nhân, ái, tình không tưởng!
Bỏ hết muộn phiền luôn vấn vương...
Tóc nâu.
Những tưởng rằng thôi hết vấn vương
Những tưởng rằng thôi hết đoạn trường
Những tưởng hồn bay theo mây khói
Sao tim còn lụy một chữ thương...
Foolish boy