Về Giữa Bạn Bè
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 93 bài trong đề mục
HuynhNgocDieu 07.05.2007 06:19:22 (permalink)
0
 
Về Giữa Bạn Bè


Ðêm nằm mơ ta về thăm phố thị                   Quên lối xưa về vui chân khắp nẻo
Bè bạn anh em tứ tán quay về               Hàng dương xanh êm lặng khóc tình ca
Nghe rất thèm một tách nhỏ cà phê             Chuyến xe nào đưa tình nghĩa đi xa
Bên góc phố dưới tàn cây trứng cá            Ðể nối lại những vùng ta thương nhớ

Chợ sớm hừng đông mẹ già vội vã            Quê biển cụ Ðồ trung trinh muôn thuở
Kẽo kẹt gánh hàng thơm cải thơm rau        Ðất đạo ngọt ngào hương vị lôm chôm
Chuyến đò đầy buổi sáng xôn xao            Chuông giáo đường êm ả buổi hoàng hôn
Rẽ sóng nước xô lục bình trôi dạt                     Nhắc ai đó bước đời luôn ngắn ngủi

Lúa chín đầy đồng hương thơm ngào ngạt                       Dù biết cuộc đời luôn đi tới
Dừa đứng từng hàng tàu lá vẫy tay                 Mà tim mình vẫn quay lại sau lưng
Bạn bè ta trong quán nhỏ lai rai                  Ðập mãi hoài điệp khúc của mùa xuân
Dĩa sò huyết bên đế nồng hương mới                       Mà cứ để giấc mơ làm trăn trở

Ngôi trường ấy bao vật dời sao đổi               Khi bừng tỉnh chợt nghe lòng bỡ ngỡ
Vẫn còn nguyên bên hồ nước xanh rì            Ðất lạ quê người cuộc sống bủa vây
Biết cánh chuồn nhân ngãi dễ bay đi                 Trong đêm dài lòng dạ ngất ngây
Tên Chung Thủy trách thầm ai bạc bẽo         Rồi cứ đếm cứ thương từng khuôn mặt


Huỳnh Ngọc Diêu- 6/1997

#1
    HuynhNgocDieu 07.05.2007 06:27:04 (permalink)
    0
     
    Đọc thơ nhau


    Thơ em viết sao bùi ngùi cay đắng
    Chút buồn thương trách móc giận hờn
    Ta đọc mà thắm thiết nỗi cô đơn
    Và hiểu được những niềm sâu thẳm

    Ta trở lại trong tim niềm say đắm
    Tuổi hồng xưa như sống lại những ngày
    Những dòng thơ mang nặng những đắng cay
    Giọt nước mắt và nụ cười kỷ niệm

    Thơ ta viết gợi bao nhiêu hoài niệm
    Hương tóc ngày xưa, vị đắng cà phê
    Vẫn ước ao hoài một nỗi đam mê
    Xin trở lại những ngày xưa đã mất

    Thơ ta viết dù rất là chân thật
    Lại xẻ chia, phổ biến giữa muôn người
    Không một lần, dù chỉ một lần thôi
    Ta đề tựa gởi cho nhau riêng rẻ

    Muốn biết tin nhau, bên đời, có lẽ
    Phải tìm nhau trang báo, giữa dòng đời
    Có bao giờ ta viết, chỉ một lần thôi
    Thơ ta viết, dành cho nhau riêng biệt

    Cứ làm bộ vô tình như không biết
    Thơ người xưa dù đọc thuộc nằm lòng
    Để bây giờ trong gió bấc tàn đông
    Nỗi thương nhớ lại trở về dằn vật



    Huỳnh Ngọc Diêu
    Tháng 9, 2006


    #2
      HuynhNgocDieu 07.05.2007 06:29:19 (permalink)
      0
       
      GÓI XÔI LÁ CẨM

      Buổi sáng hừng đông dưới gốc cầu
      Bên dòng sông lạnh nước trôi mau
      Dưới ánh đèn con buồn leo lét
      Là gánh xôi quen tự thuở nào

      Thoăn thoắt bàn tay trên lá xanh
      Gói xôi nằm gọn vẻ yên lành
      Dáng gầy mỏi mệt trong sương lạnh
      Vội vã qua đi khách bộ hành

      Ta nhận xôi nghe rộn rã lòng
      Nhìn dòng sông rộng cảnh mênh mông
      Tháng năm thị xã bao thay đổi
      Tóc nhuộm phong sương phận má hồng

      Bỏ lớp em về bên gánh xôi
      Đôi vai gánh nặng với dòng đời
      Nuôi đàn con dại theo năm tháng
      Lá cẩm vò xôi tím cuộc đời

      Gói xôi lá cẩm đượm tình quê
      Kỷ niệm ngày xưa chợt rủ về
      Nghèn nghẹn bên lòng bao chua xót
      Phận bạc vào thu quá não nề


      Huỳnh Ngọc Diêu
      Những ngày Tết Đinh Hợi


      :: Bài thơ đưa vào TV ::
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2007 06:21:33 bởi Viet duong nhan >
      #3
        HuynhNgocDieu 07.05.2007 06:38:24 (permalink)
        0
         

        BÊN KIA LỘ

        Tôi đứng bên nầy lộ
        Những chiếc Honda
        Phóng ào ào như cơn thác đổ
        Muốn sang bên kia sao lai ngập ngừng
        Không xa lắm mà như nghìn trùng

        Dòng xe ấy như bức tường ngăn cách
        Bỗng nghe tim mình bao hiu hắt
        Bên kia đường là bóng mát tuổi thơ
        Là nỗi niềm của quá khứ mộng mơ
        Mà dòng đời đã ngăn chia nghiệt ngã

        Nóc giáo đường trang nghiêm lặng lẽ
        Là chứng nhân của một thuở vào đời
        Lối chung xưa năm tháng tuyệt vời
        Đã chia xẻ trong niềm vui hoa mộng
        Đại lộ cuối tuần trong cơn gió lộng
        Như lời ca trầm bổng của nhân gian

        Hương cà phê qua điệu nhạc mênh mang
        Hơi ấm bàn tay chia nhau đêm lạnh
        Bầu trời xanh sao giăng đầy lấp lánh
        Dòng thơ xanh một thuở nồng nàn

        Ta đứng lại bên nầy lộ
        Dòng Honda như bức tường cao
        Dáng diễm xưa giờ đã ra sao?
        Từ độ xa nhau
        Năm dài tháng rộng
        Đời thênh thang giăng mắc nỗi buồn
        Nên có lúc bóng hình xưa chợt đến

        Ta đứng bên nầy lộ
        Dòng Honda như thác đổ
        Xin vẫy tay chào tuổi thơ
        Xin giã từ mộng mơ
        Bên dòng đời thác đổ
        Biết làm sao năm tháng cũ dại khờ
        Để có những vách ngăn chặn lối
        Xin một lần quên đi nông nỗi
        Để tìm nhau dù đã muộn tháng ngày xuân

        Ta đứng bên nầy lộ
        Lòng cứ mãi bâng khuâng
        Dòng Honda như chảy mãi không ngừng
         
        Huỳnh Ngọc Diêu
              5-2003


        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2007 06:32:27 bởi Viet duong nhan >
        #4
          HuynhNgocDieu 07.05.2007 06:48:14 (permalink)
          0
           
          Cơn ghiền  Email
           
          Biểu anh đừng uống cà phê
          Mỗi ngày mỗi uống rồi mê rồi ghiền
          Biểu đừng hút thuốc triền miên
          Vàng tay sầu muộn, ưu phiền hồn thơ
          Khuyên anh đừng lụy vì thơ
          Ngày xuân đã mất còn chờ gì đây
          Biểu anh đừng có đắm say
          Một rừng quá khứ như mây bay rồi
          Biểu đừng, biểu tránh biểu thôi
          Biểu dang xa nó kẽo đời bi ai
          Tháng năm sao cứ miệt mài
          Ưu tư nặng trĩu đôi vai ưu phiền
          Nghe lời anh đã ngồi yên
          Bây giờ bày đặt gắn liền e-mail
          Bạn bè quyến thuộc thân yêu
          Bắt cầu thông cảm sau nhiều cách xa
          Niềm vui mở rộng bao la
          Xa xôi mà cứ như là cạnh bên
          Viết qua viết lại cũng ghiền
          Người ta vắng mặt cũng phiền cũng lo
          Sáng trông, tối đợi, chiều chờ
          Window sao vẫn mịt mờ bóng chim
          Nỗi buồn lại trở về tim
          Đời như cơn lốc nỗi niềm riêng mang
          Ngươi ta bận bịu đa đoan
          Thì anh ráng chịu chớ còn trách ai
          “ Tưởng giếng sâu anh thả sợi dây dài
          Hay đâu giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây “
          Giếng sâu, giếng cạn, dây dài
          Sao bằng mấy chữ e-mail thân tình.

           
          Huỳnh Ngọc Diêu
                    07-2002

          #5
            HuynhNgocDieu 08.05.2007 06:16:35 (permalink)
            0
             
            Bông Bần Màu Tím

            Sương sớm còn vương mấy ngọn bần
            Chờ tia nắng mới đến vui chung
            Xuồng ai theo nước trôi thờ thẩn
            Chở nặng tình ta với nước sông

            Tiếng mái dầm ai khe khẽ reo
            Nghe lòng như thể muốn về theo
            Màu hoa bần tím trong thương nhớ
            Đơn giản loài hoa một kiếp nghèo

            Đêm về đom đóm vui đèn hội
            Soi sáng bờ sông buổi hẹn hò
            Lá reo nhè nhẹ như mời gọi
            Cho lòng rung động mấy vần thơ

            Những chiều mưa lạnh sông êm chảy
            Những lá bần khô tựa chiếc ghe
            Về đâu bõ bến sông thân thuộc?
            Buồn khổ lòng ai nỗi đợi chờ?

            Đêm nay trăng sáng bên sàn nước
            Chim lẻ buồn kêu đến não nùng
            Như tưởng ai về sau xa cách
            Để mình chia xẻ nỗi vui chung

            Chiều nay bỗng thấy tương tư nhẹ
            Thơ thẩn theo mây để gởi lòng
            Nhớ phương trời ấy xa vời vợi
            Hoa bần màu tím có buồn không?


            Huỳnh Ngọc Diêu
            11-2006


            R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2007 06:29:33 bởi Viet duong nhan >
            #6
              HuynhNgocDieu 08.05.2007 17:12:25 (permalink)
              0
               
              Cháo đậu tép rang

              Đơn giản làm sao dĩa tép rang
              Từng con tép ấy được rang vàng
              Bên tô cháo đậu mùi thơm ngát
              Chuyện đời chuyện cũ cứ âm vang

              Lâu lắm ngày xưa kỷ niệm về
              Những ngày hồng thắm ở trời quê
              Con sông nước chảy qua cầu ấy
              Vẫn giữ ngàn năm mọi ước thề

              Người hỏi người ơi có nhớ không ?
              Để lòng ai đó ngóng cùng trông
              Ra đi vui gót theo đường mới
              Lối cũ người xưa vẫn một lòng

              Khói ấm nhà ai tỏa bếp nhà
              Ca dao ai hát nhớ công cha
              Vườn xưa tay mẹ bao chăm sóc
              Thoáng đã bây giờ mãi cách xa

              Bữa ăn đạm bạc vậy mà vui
              Đón lại người đi chốn mịt mù
              Giờ đây trở lại trong tao ngộ
              Nhẹ lòng vui thể tựa ngày xuân

              Tép rang mừng rỡ đón ai về
              Tâm tình quên lãng chốn sơn khê
              Ngừng chân tạm nghỉ vui ngày tết
              Rồi lại phong trần cách biệt quê

              Huỳnh Ngọc Diêu
              Những ngày Tết Đinh Hợi


              R
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2007 07:42:50 bởi Viet duong nhan >
              #7
                HuynhNgocDieu 09.05.2007 17:37:26 (permalink)
                0
                 
                Mảnh Đất Cù Lao

                Mơ về thăm lại xóm cù lao
                Tìm lại ngày xanh của thuở nào
                Qua cây cầu khỉ bao thân thuộc
                Nắng chiều lưu luyến mấy hàng cau

                Thăm lại con đường mưa lầy lội
                Gót chân son đỏ vướng bùn non
                Bím tóc buông lơi bên bờ ngực
                Áo trắng bà ba chẳng tủi hờn

                Thăm lại hàng bần hoa tím trắng
                Đêm về đom đóm sáng ven sông
                Ghe cát (hát) cải lương câu vọng cổ
                Tiếng đàn nhịp trống, nước mênh mông

                Khuya đón đò đêm về phố chợ
                Đuốc lá dừa soi dẫn lối đi
                Mấy hàng dừa nước còn say ngủ
                Vương vấn lòng ta buổi phân ly

                Nước lớn đang lên ngập mé vườn
                Nghe lòng tràn ngập mối yêu thương
                Ầu ơ tiếng hát bên bờ vọng
                Kẽo kẹt lòng ta nỗi vấn vương

                Tha thiết về thăm vui sống lại
                Một vùng kỷ niệm quá thân yêu
                Tóc xanh dù nhóm màu tiêu muối
                Vẫn thấy lòng ta ấm lại nhiều


                Huỳnh Ngọc Diêu

                 
                R
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2007 07:39:47 bởi Viet duong nhan >
                #8
                  HuynhNgocDieu 10.05.2007 08:04:55 (permalink)
                  0
                   
                  Một Vòng Kỷ Niệm

                  Bỏ lại sau lưng cuộc sống hàng ngày
                  Những vất vả ưu tư phiền muộn
                  Tháng ngày qua tựa thể chim bay
                  Mái tóc tuổi năm mươi tiêu muối

                  Bỏ lại sau lưng chật vật cuộc đời
                  Vầng trán ưu tư nặng nề cơm áo
                  Bổn phận đa đoan chở bao phiền não
                  Mà tháng năm đè nặng kiếp phong trần

                  Mặc áo thư sinh, mang màu son trẻ
                  Về giấu yêu thương với nụ cười
                  CHUNG THỦY vẫn còn bên kỷ niệm
                  Mặt hồ xưa năm tháng thắm màu tươi

                  CÙ LAO DÊ hàng bàn tươi sắc lá
                  Nhớ cầu khỉ xưa , con nước lững lờ
                  Tiếng mái dầm khua đêm trăng sáng
                  Là những niềm vui còn thơ

                  NGÃ BA THÁP hàng dương biếc
                  Tiếng rì rào trong gió tựa cơn mưa
                  Ta ngồi lại bên bàn cà phê nhỏ
                  Hội ngộ bạn bè nhắc chuyện đời xưa

                  Ôm chiếc HonDa viếng CÙ LAO BẢO
                  Theo ghe xuống thăm CÙ LAO MINH
                  Cát biển BA TRI ấm bàn chân nhỏ
                  Bùn non HƯƠNG MỸ biết bao tình

                  Bỏ lại sau lưng đời nghiệt ngã
                  Về lại ngày xưa tuy có muộn màng
                  Mái trường phủ rong rêu dày đặc
                  Mà niềm vui vẫn cứ thênh thang

                  Tàn cuộc vui ta trở lại ngày thường
                  Lại bổn phận, âu lo, vất vả
                  Đêm tỉnh giấc giữa cơn mộng mị
                  Vẫn Còn nghe tiếng bạn đùa vui


                  Huỳnh Ngọc Diêu
                  11/2003

                   
                  R
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2007 20:54:33 bởi Viet duong nhan >
                  #9
                    HuynhNgocDieu 10.05.2007 08:08:17 (permalink)
                    0



                    Từ tranh sơn dầu khổ 70x85 họa sĩ Tam Anh: tác phẩm TRONG VƯỜN CAM


                     
                                                        Gặp Lại Nhau

                        Mười mấy năm trời mới gặp nhau                        Quán nhỏ thân thương ở cạnh trường
                              Thời gian như nước chảy qua cầu                        Ly chè đậu đỏ đượm tình thương
                                  Cùng nhau vui thỏa niềm tâm sự                        Hàn huyên quên hết bao công thức
                                        Phượng đỏ trường xưa lại thắm màu                    Mà nhớ bài thơ mộng rất thường

                        Dăm đứa ngồi chơi dưới bóng dừa                        Nhớ thành phố cũ những đêm mưa
                              Khu vườn cây trái gió đong đưa                            Gió hát ru êm mấy rặng dừa
                                  Tàng cây vú sữa vui nhân chứng                          Gió lạnh nhưng lòng không thấy lạnh
                                        Ghế đá vô tư chẳng thẹn thùa                              Nhờ bàn tay ấm của ai đưa

                        Một bầy bướm trắng buổi hừng đông                    Kỷ niệm lan man tựa sóng trào
                              Đậu trước sân trường đông thật đông                  Nhớ làm sao hết nhớ làm sao
                                  Áo trắng tinh anh mang phù hiệu                        Cố nhân tứ tán trăm ngàn nẻo
                                        Vô tư như thể một dòng sông                              Có nhớ ngày nào một nẻo xưa

                        Ngôi trường là nỗi nhớ không quên                      Gặp lại khi đời đã chớm thu
                              Từng khuôn mặt ấy thật là quen                          Mà mùa xuân ấy vẫn còn như
                                  Cơn gió làm ai bay nón lá                                    Trong ta mãi mãi màu tươi thắm
                                        Nhờ ai ai đó lượm dùm lên                                    Tao ngộ bây giờ dệt ý thơ.

                                                        Huỳnh Ngọc Diêu, France
                    #10
                      HuynhNgocDieu 10.05.2007 08:12:25 (permalink)
                      0
                      Chân Dung Người Xưa
                      Tặng họa sĩ Tam Anh (Tam Nhiều)


                      Từ tranh sơn dầu khổ 57x75 của họa sĩ Tam Anh: tác phẩm CHẢI TÓC


                      Chân Dung Người Xưa

                      Quán vắng một chiều mưa nghỉ chân
                      Nghe lòng sao xuyến mối buâng khuâng
                      Rượu nồng ấm lại đời phiêu bạt
                      Lời nhạc ru êm những nỗi lòng

                      Trên vách tường treo một bức tranh
                      Thời gian màu khói đã xây thành
                      Nhìn qua sao thấy như quen lắm
                      Nhắc lại cho ta một tấm tình

                      Phong cảnh xanh xanh một rặng dừa
                      Mấy tà áo trắng gió đong đưa
                      Chiếc xuồng lướt nhẹ trên sông rạch
                      Gợi nhớ trong lòng chuyện cũ xưa

                      Chử ký quen quen của chính mình
                      Gợi về kỹ niệm khoãng trời xanh
                      Người xưa làm mẫu trong tranh ấy
                      Ánh mắt vẫn còn nét đẹp xinh

                      Mái tóc buông dài trên mé vai
                      Nét vô tư ấy chẳng hề phai
                      Trãi qua trên bước đời phiêu bạt
                      Tranh vẫn là tranh của mắt nai

                      Giây phút ngày xưa bỗng hiện về
                      Khoảng trời thơ mộng nở đầy hoa
                      Màu sơn như máu trong tim chảy
                      Trên chiếc cọ mềm nỗi thiết tha

                      Ta gởi hồn ta trong nét vẽ
                      Trong hình trong mắt cố nhân xưa
                      Tinh anh vẫn giữ trong màu mắt
                      Dù cuốn theo đời mấy nắng mưa

                      Tháng ngày đã ký trong trang giấy
                      Con số ba mươi của khoảng đời
                      Tình xưa người mẫu còn son sắt
                      Hay tháng năm qua đã đổi dời

                      Ðã chót mang thân làm họa sĩ
                      Cho đời những nét vẽ thiên thu
                      Thời gian làm đổ trong màu tóc
                      Mà tấm tình xưa vẫn chẳng nhòa

                      Ta sống cho ta từng bức vẽ
                      Gởi hồn trong màu sắc thâm sâu
                      Nét dao trên lụa gằn sâu vết
                      Kỹ niệm ngàn năm vẫn bước đầu

                      Ta vẽ tuổi người trong tuổi thơ
                      Một trời hoa mộng một vùng mơ
                      Người xưa đã cách bao năm tháng
                      Giây phút tương phùng dạ ngẩn ngơ

                      Hỏi thăm cô bé bên quầy quán
                      Vóc dáng như người mẫu của tranh
                      Vẫn mái tóc dài buông vai phủ
                      Vẫn nụ cười tươi tỏa ý tình

                      Giải thích dịu dàng bé nói qua
                      Người tranh giờ đã cách bao xa
                      "Ngoại về với cậu qua bên ấy
                      Vui thú đoàn viên lúc tuổi già"

                      Ðơn giản mà sao mấy ngậm ngùi
                      Cuộc đời như thể áng mây trời
                      Nét xuân còn giữ trong tranh ấy
                      Giờ đã tan theo với tuổi đời

                      Chén rượu tương phùng bên cố nhân
                      Chỉ là dư ảnh của ngày xuân
                      Sao nghe trong rượu pha mùi đắng
                      Người ở phương nào có nhớ cùng ?

                      Huỳnh Ngọc Diêu, 05-2001
                       
                      R
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2007 21:06:58 bởi Viet duong nhan >
                      #11
                        HuynhNgocDieu 15.05.2007 19:45:23 (permalink)
                        0
                         
                        Cám ơn đã đọc thơ


                                  Xin cám ơn người đã đọc thơ
                                       Theo ta trở lại những ngày mơ
                                            Theo ta trở lại ngày thơ ấu
                                                 Dầu bụi thời gian chẳng xóa mờ

                                                      Xin cám ơn người đã xẻ chia
                                                           Những niềm thao thức giữa đêm khuya
                                                                Ưu tư gói trọn niềm thương nhớ
                                                                     Một mảnh tình quê một lối về

                                                                          Xin cám ơn người đã đọc thơ
                                                                               Theo ta tìm lại cõi xa mờ
                                                                                    Tóc xanh kỹ niệm ngày xưa ấy
                                                                                         Cho mình sống lại một trời thơ

                                  Xin cám ơn người đã cảm thông
                                       Kiếp sống tha hương một tấc lòng
                                            Tháng năm gánh nặng vì cơm áo
                                                 Mà thấy tình quê vẫn mặn nồng

                                                      Xin cám ơn người đã lắng nghe
                                                           Những dòng thơ viết nỗi đam mê
                                                                Quên đi giây phút đời cay nghiệt
                                                                     Trói buộc ta vào nỗi chán chê

                                                                          Đời buộc ta vào nợ áo cơm
                                                                               Cho ta tắt nghẽn mối tâm hồn
                                                                                    Còn đâu xúc cảm trong đời sống
                                                                                         Chỉ có cho ta những nỗi buồn

                                  Thơ tựa qua sông bắt nhịp cầu
                                       Cho mình gặp gở cảm thông nhau
                                            Như dòng suối ngọt qua đồng vắng
                                                 Tưới đất khô cằn cây lớn mau

                                                      Xin cám ơn người đã xót thương
                                                           Con tầm nghiệp dĩ đã tơ vương
                                                                Con tàu mờ mịt trong đêm vắng
                                                                     Nhờ chiếc đèn pha để rọi đường

                                                                          Ngàn dậm rồi ta cũng thấy gần
                                                                               Thơ mình được đọc giữa người thân
                                                                                    Như ta ở giữa dòng thân ái
                                                                                         Của bạn bè xưa, của cố nhân.

                                                                                              Huỳnh Ngọc Diêu
                                                                                                   Tháng 3 năm 2001

                         

                        #12
                          HuynhNgocDieu 15.05.2007 19:49:06 (permalink)
                          0
                           
                          Cây Cầu Khỉ                                                       Từ anh xa xóm xa nhà
                          Hai nhà cách một rạch sâu                                     Nhớ con cầu khỉ tuy xa mà gần
                          Muốn qua thì phải bắc cầu khỉ qua                               Dặm dài phiêu bạt gót chân
                          Ngày xưa tan học về nhà                                 Qua bao cầu bắc tối tân vững vàng
                          Đi qua cầu khỉ hai ta cùng dìu                                   Mà sao vẫn thấy bàng hoàng
                          Chênh vênh vành nón yêu kiều                      Mỗi lần nhớ đến xóm làng ngày xưa
                          Áo dài tha thướt gió chiều tung bay                       Tháng ngày thắm thoát thoi đưa
                          Bàn tay nắm chặt bàn tay                                    Trở về chốn cũ cầu xưa đâu còn
                          Tuổi xanh thơ ấu như say mộng vàng                        Mưa chiều đường hết trợt trơn
                          Nhường em tay vịn giăng ngang                           Mà lòng thì thấy cô đơn miệt mài
                          Trợt chân anh té bên hàng ô rô                                     Mong tìm một dáng hình ai
                          Gai đâm rát mặt thấy mồ                                      Qua cây cầu khỉ tóc ai yêu kiều
                          Mà sao vẫn thấy cơ hồ niềm vui                                 Tiếng ai ru võng trong chiều
                          Ngồi nhìn con nước trôi xuôi                              Ca dao gợi nhớ rất nhiều trong tim
                          Tiếng reo dừa nước như lời ru êm                                      "Mẹ ơi con vịt chết chìm
                          Mưa chiều cầu trợt trơn thêm                 Thò tay bắt nó cá lìm kìm nó cắn tay con".
                          Mặt sông ướt đẫm nỗi niềm thiết tha                               Huỳnh Ngọc Diêu, France

                           

                          #13
                            HuynhNgocDieu 17.05.2007 23:14:33 (permalink)
                            0
                             
                            Bài Thơ Gởi Chú

                                                                                                   Con ở nơi nầy xa thật xa
                                                                                               Mà lòng vẫn nhớ những ngày qua
                                                                                          Thôn xưa trời nắng đường quê nhỏ
                                                                                     Chú cháu cùng đèo một Honda

                                                                                Tia nắng xuyên ngang đám lá dầu
                                                                           Đàn cò tung cánh để về đâu
                                                                      Sóc quê quán vẫn thơm mùi cốm
                                                                 Mía khúc ngày xưa vẫn ngọt ngào

                                                            Mái chùa núp bóng dưới hàng sao
                                                       Hoa sen nở rực giữa lòng ao
                                                  Vàng tươi sắc áo nhiều ông lục
                                             Khất sĩ trên đường diệt khổ đau

                                                                                                    Những xóm làng nào sâu đáy tim
                                                                                               Bãi vàng cồn cát đứng im lìm
                                                                                          Đầu bờ nghe nói nhiều thay đổi
                                                                                     Đồng cá lia thia cũng khó tìm

                                                                                Chồm hổm mệt nhừ cơn nắng trưa
                                                                           Xe lam quen thuộc lối mòn xưa
                                                                      Hàng cây so đũa rung rinh lá
                                                                 Dâm mát trâm bầu ngọn gió đưa

                                                            Sương ướt bờ đê buổi sáng mai
                                                       Đường về Mỹ Thập dấu đường cày
                                                  Đồn xưa bót cũ nay nương rẫy
                                             Xanh ngát vườn rau những đoạn dài

                                                                                                    Bến Đáy đêm dài khuya thật khuya
                                                                                               Tù và báo thức đón ghe về
                                                                                          Ông cười vui thỏa rung râu bạc
                                                                                     Sóng dữ đâu ngăn được lối về

                                                                                Dây điện đã chuyền tận xóm trong
                                                                           Đêm đêm hàng quán thật là đông
                                                                      Có ai nhớ ánh mù u cũ
                                                                 Vọng cổ xàng xê nỗi nhớ mong?

                                                            Mẹ về cùng nội ở Bàng Đa
                                                       Như thể ngày xưa một mái nhà
                                                  Chú bác tận tình chăm sóc mộ
                                             Thay bầy con cháu kiếm ăn xa

                                             Xin cám ơn đời đã xót thương
                                             Cho con còn lại chút tơ vương
                                             Chút chi sau rốt hồi chung cuộc
                                             Mấy ý thơ về nẻo cố hương.

                                             
                                              Huỳnh Ngọc Diêu, France

                             

                            #14
                              HuynhNgocDieu 22.05.2007 05:48:20 (permalink)
                              0
                               
                              Chiên vàng kỷ niệm

                              Ở giữa dòng đời nơi xứ lạ
                              Tình cờ trong cuộc sống bon chen
                              Vài câu thăm hỏi trong siêu thị
                              Mới nhận ra rằng ta rất quen

                              Mái tóc ngày xưa chảy mướt dài
                              Giờ đây cắt ngắn gọn gàng thay
                              Sơ cho mùi khói xông lên tóc
                              Dầu mỡ là niềm vui đắng cay

                              Dịu dàng tươi thắm một cành hoa
                              Nâng niu đài các tuổi ngọc ngà
                              Còn đâu ngày tháng vô tư ấy
                              Bên sự cưng chìu của mẹ cha

                              Ước mơ gói trọn theo ngày tháng
                              Chiên vàng từng một chiếc nem ngon
                              Nấu xào thân phận đời xa xứ
                              Tuổi trẻ rồi ra cũng chín dòn

                              Gấp rút trao nhau lời thăm hỏi
                              Vội vàng như một cuộc tản cư
                              Thời gian dành trọn cho cơm áo
                              Tâm trí rồi ra cũng mệt nhừ

                              Có nhớ ngày xưa buổi cuối tuần
                              Áo dài tha thiết dáng bâng khuâng
                              Cười vui trên phố bao bè bạn
                              Vô tư trong trắng buổi vào Xuân

                              Vội vã tạ từ nhau mấy câu
                              Bận lòng chi nữa phút xa nhau
                              Đêm về đốt lửa lo sinh kế
                              Chiên thật dòn tan một mối sầu


                              Huỳnh ngọc Diêu
                              Ngày vào Xuân năm 2001
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2007 21:19:30 bởi Viet duong nhan >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 93 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9