TỰ RĂN THƠ MÌNH của HUY DUNG
TẢN MẠN THƠ
(TỰ RĂN THƠ MÌNH của HUY DUNG)
Êm như em, Thơ nồng chua đời thường
cùng thở gió, đập tim chẳng nghỉ ngưng
Thơ – em đó, tự nhiên, thương quá đỗi
như thế giới vô hình chẳng tận cùng
Cởi mở em chào đón cuộc đời
tâm buồn? thơ tưới giọt vui tươi
cát lầm? thơ gột thành tinh khiết
trong suốt pha lê rõ cả mười
Thơ thức lương tâm cứu rỗi người
xua buồn, sưởi ấm phút đơn côi.
chắt chiu huyền diệu
(làm sao thiếu)
ôm cả lứa đôi
cả cõi đời.
*
Lên khái quát, thơ ngời ngời triết lý
(nhưng chẳng thơ khi lý sự tràn).
Giọng thù tạc khác thơ tình bạn.
Rèn tâm hồn, thơ giải tỏa tâm can
tình yêu kỵ tầm thường “thơ tán gái”.
Em mãi mãi như tia hồng nắng sớm
nhẹ chếch vào phòng ngủ - mớm lời thơ?
Nhưng thơ kỵ tục tằn (không chịu nổi!)
Luôn sáng trong, xao xuyến rối duyên tơ.
Chống mượn vay, gạt ý vờ lời sến,
thơ dị ứng sáo nhàm đến mệt nhoài!
thèm ré giọng, bứt lên tòa đại đảm
thật từ tim, dũng cảm vượt trần ai.
Giằng xé day, tận cùng tim rúng động,
thơ dịu hiền, tinh tế sóng tơ yêu
yêu nồng nàn, trầm tĩnh biết bao nhiêu
Ôi trong trẻo, bao la tình trầm mặc.
Luôn tự nhắc
bất thành thi
những ghi chép có vần.
Tham vọng thơ, dù thế lực như thần
tự đào thải nếu sáo mòn nhàm chán
không thông điệp, không rung động nhiệt thành
Bất thành thi - nơi cọc còi hình ảnh.
Cần dâng hiến chút phát hiện tinh khôi
dám mơ ước thơm thoảng “thiền tiên thánh”
vươn dần lên biểu tượng, hồn thơ ơi!
Bay tung trời, hay dở chưa cần hiểu
thi thoảng níu ‘người thơ’ nhìn lại mình
Thơ tinh lọc, như tranh, ca, vũ điệu
mảnh hồn thơ huyền diệu vượt mông mênh…
HUY DUNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2007 09:03:35 bởi huydungpro >
CHÂN THẬT
Thơ tiên, thơ thánh, thơ thiền,
quy về tâm thức báo đền tiền nhân.
Gió thơ trong vắt chân thành
hư vô chạm tới, xua tan hão huyền.
HUYDUNG
DAY DỨT
Vào đêm, thơ vẫn vấn vương
tỉnh ra, vướng víu thơ dường rối hơn?
Tại chưa tìm đúng dây đờn
núi thơ chồng chất, sáo mòn nhàm thay!
Nhưng đâu bỏ được nghiệp này:
thơ hay – điểm hẹn lắt lay một đời
Tình thơ - tâm tuệ muôn người.
HUYDUNG
TẠM BIỆT CLB THƠ
Vẫn nặng nghề (việc một đời), lại vì tai nạn
phải tạm xa các bạn câu lạc bộ thân thương
Nhưng hứa nhau: “xin tiếp tục con đường”
vì cùng hiểu làm thơ thì “phận người” vơi khổ
muôn vàn stress dần xóa sổ, may thay!
tâm an bình, buông day dứt lắt lay
còn tạo nguồn - vui lâng lâng khó tả.
Hình tượng thơ ngất ngây –
giọt nắng dù chỉ hừng giây lát
(sau đó lại âm u nhợt nhạt)
cũng cho ta lẽ sống mê say
cả khi kề ‘nhắm mắt xuôi tay’…
Các Bạn ơi, chúc thơ hay! Chào gặp lại!
HUYDUNG
RƯỢU?
Rượu cùng thơ, chan hòa không khách sáo
nhưng thơ không cần thiết rượu khơi mào.
Nếu cùng mức cân bằng (vốn bản chất thanh tao)
thơ và rượu thường cùng nhau kết nghĩa.
Rượu mừng lễ hội, chúc thành công, thấm thía tiêu sầu.
Cũng chúc,cũng mừng,cũng giải sầu,nhưng thơ xới đáy hồn sâu
xới buồn vui sướng khổ, nỗi chung riêng
còn thức tỉnh con người và sáng tạo thiêng liêng!
Đôi khi rượu giúp người thơ chợp mắt
Chơ vơ bíu đỉnh mây mời
Ngợp trăng, tơi bời thơ rơi
Cánh run run, không nản, nương bèo dạt
qua trầm mặc biển khơi
Ly tao nhòa rượu khắp nơi nơi
chiếm trọn phần chìm băng đảo trôi
(phú quý vinh hoa – phần ảo nổi).
Dang tay ôm trọn đạo thơ trời.
HuyDung r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2007 08:14:26 bởi Huyền Băng >
MÙA VỀ GIEO THƠ
Những đêm chớm thu thơ suốt sáng quên giờ
Đặt lưng liền ngủ mơ:
lơ ngơ, hồn phách lạc
chấp chới bay gieo hạt
chon von đỉnh núi mây mờ.
Mùa treo tranh thủy mạc
(màu nhận đầy hương sắc)
chơi vơi rơi tự do
thân lạnh, hồn chơ vơ.
Lau lách hơi thu bờ róc rách –
mùa về thao thức những mầm thơ
… HuyDung
Xin chào Huy Dung, quả thật thơ của anh không khác gì một vũ điệu như anh đã viết
Thơ tinh lọc, như tranh, ca, vũ điệu mảnh hồn thơ huyền diệu vượt mông mênh… Đăng Từ hiểu được những cảm xúc của anh hay không? Từ không dám trách điều đó, nhưng có một điều là Từ đọc thơ của anh... có một nhịp điệu liên miên bất tận... mong rằng sẽ đọc được nhiều bài thơ hay như vậy nữa nhé Huy Dung!
Để chân thành cảm ơn bạn Đăng Từ, xin lên (post) ngay bài sau về topic này, dẫu có thể Bạn lại không thích ý tưởng thơ kiểu này?
PHI THUYỀN THƠ
Vượt qua nghìn lớp biển mây
Phía trên trong vắt, nắng đầy không gian
‘Phi thuyền Thơ’ đẫm ánh vàng
Hẹn hò vũ trụ cung trăng mai này…
HUYDUNG
THẸN VỚI THƠ
Yêu đi vào tác phẩm
biển dào dạt - nắng xanh
vào câu thơ chưa sống động chân thành
thẹn thò tim đỏ sẫm
HuyDung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2007 04:14:50 bởi huydungpro >
NGUYÊN TIÊU
Bay bay ‘trăng áo’ lộ kiêu sa
‘trăng mắt’ – thuyền cong rẽ sóng nhòa
về hội đêm thơ ngâm dóng dả
nguyên tiêu vần đẫm ánh trăng ngà.
Lung linh ‘trăng áo’ hư hay thực?
trong mắt lệ trăng mặn giọt dài
thướt tha thánh thiện nguyên tiêu rọi
dương thế đang rằm? hay bồng lai?
2007,HuyDung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2007 05:22:53 bởi huydungpro >
bài này đã bị 'post' lộn vào 'topic' Viễn xứ, nay xin trả đúng về 'Tự răn...' Mong được tha thứ. Kính PHẢI ĐƯỢC LÀM CHÍNH MÌNH (Thương Bạn để tự răn thơ mình)
Đến tội! vô chừng khổ cực :
vô hồn - thân không ngày mai
múa may mà tâm rỗng tuếch
đến chẳng biết mình là ai.
Uổng thay một đời như kịch
sống thật hay đang sắm vai?
đời tít xa? hay trước mắt?
mình nói hay ai trả bài?
Thương thay! không hay tâm mình :
ẩn trời rộn rã bình minh
có vườn chim ca hoa nở
có thơ huyền diệu trữ tình!
Uổng thay tâm chẳng dung thông –
với mình, tự nhiên, nhân loại
Nối ‘xưa, nay, mai’, gom lại
tất cả chung một cộng đồng.
nối ‘tít xa’ vào ‘trước mắt’
thật và giả; tỉnh và mơ
lạ - quen, già với trẻ thơ
nối cả đục ngầu, trong vắt…
Đầu sẽ toàn bộ trắng ngần?
chẳng mong lại đen chân tóc
tóc ơi thôi khỏi hồi xuân
đen, bạc - tuần hoàn định luật.
Biển êm bỗng nổi sóng thần
nghiêm trang thành ra riễu cợt
nhát gan đâu ngờ lớn mật
hiền lành lắm lúc bầm gan.
Bao người đức độ oai phong
mà đành éo le tình huống.
Những tưởng chỉ lên không xuống
đâu ngờ đố kỵ mênh mông …
Mọi lối vào đời trắc trở
‘Dung thông’ xuyên muôn cảnh ngộ
Vui nào bằng ‘nhất nghệ tinh’
dâng đời: vui trả nợ tình.
Đáng thương, tủi phận bao người
giận mèo phơi nắng, mắt lười lơ mơ
tài năng, hoài bão phôi pha
tự ty - quên góp phần ta với đời!
HuyDung r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2007 08:11:37 bởi Huyền Băng >
Bài thơ 4 câu ở vị trí này xin được xóa vì đã post trùng lặp chỗ khác. K/xin Admin và độc giả thứ lỗi cho.
Kính
HD
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2007 01:35:48 bởi huydungpro >
Sau khi đọc xong những bài thơ của Huy Dung, ngẫm nghĩ một hồi mới thấy thơ của Huy Dung hàm chứa một tâm đạo rất là cao... Từ tuổi còn rất nhỏ, dám hỏi Huy Dung đã được bao nhiêu tuổi? Với những ý thơ hàm chứa bao la như vậy chắc Huy Dung đã trãi qua rất nhiều trong đời... và tuổi đời chắc lớn hơn Từ nhiều lắm thì phải... Từ thì bắt đầu làm thơ với trường phái thơ tình.. nếu đem so sánh với thơ của Huy Dung thì không sao sánh bằng. Vẫn biết tình là cái vòng lẫn quẫn của đời người nhưng Từ không sao thoát ra được, nếu có thảnh thơi như Huy Dung thì hay biết mấy. Được biết thơ của Huy Dung quả là một điều may mắn. Hiểu được đạo như để dứt bỏ hết tất cả... Từ chưa làm nỗi Huy Dung à! Mong đọc được nhiều ý nghĩa và những gì Huy Dung đã trãi qua... Chúc nhiều may mắn và cõi lòng luôn được thanh nhàn.
Đăng Từ
Thân Mến
TỰ CỞI TRÓI
Thù hận, oan, buồn - gạt bỏ trôi
nhường đường kỷ niệm đẹp quay lui
Cuộc chơi ràng buộc chi thua được
cởi trói cho mình, thơ thảnh thơi
HUY DUNG
Chào bạn Đăng Từ quý mến
- Tôi có theo dõi mục 'thơ sáng tác' của ĐT, tôi rất thích thơ ĐT.
- Bài ĐT viết cho tôi toát lên đức khiêm cung khiến tôi kính trọng. ĐT lại ưa 'nhìn lại mình' là điều nhà thơ nào cũng thỉnh thoảng cần làm, thật đáng quý.
- Còn về tuổi tác, Bạn hỏi tôi thì tôi nghĩ tình bạn trong thơ giữa ĐT & HD không có tuổi. Và thơ hay thì 0 theo bề cao của tuổi, có phải không ĐT?
- Riêng về "đạo", tôi lại rất muốn Bạn đọc tôi trong vnthuquan này của chúng ta: mục 'Tùy bút Tản văn' topic "Thuyết Dung Thông & Đạo làm người của Huy Dung" vừa post xong xuôi 12 kỳ.
- ĐT ơi, mục 'thơ sáng tác' HD có 2 Topic nữa - 'ViễnXứ'; 'Những bài thơ NGẮN của HD', ĐT có đảo mắt qua 0?
- Hẹn gặp lại trên các topic thơ của 2 chúng ta. Thân mến HD
CÒN XA LẮM ĐỈNH THƠ
Đoan trang nền nã.
Vai nõn nà
ngón thon thả
tóc thướt tha
Ưng xử mặn mà.
Tình trong như đã hé
đằm thắm nhiều.
Dám yêu và được yêu
tan mây đen buồn nản
Mây yêu lững thững trôi
qua nội tâm thanh thản
hé rạng mặt trời vui:
khúc dạo đầu một trời yêu lãng mạn
Nhưng còn xa hạnh phúc “nhất trần đời”!
hệt thơ còn xa lắm mon men đỉnh tuyệt vời
HUY DUNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2007 23:43:07 bởi huydungpro >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: