TỰ RĂN THƠ MÌNH của HUY DUNG
THƠ CÓ PHAI MỜ ?
Thời gian qua trang thơ luôn ý mới:
Tả thực, tượng hình, chuyển triết thơ
Đậm chất nhân văn xanh ngời ngợi
Nét thơ đích thực cũng phai mờ ?
huy dung
THƠ RŨ BI KỊCH NỖI OAN?
Chim về tổ - bụi lông còn rũ sạch
Thơ hàm oan - chẳng biết rũ quên oan
tối về nhà Thơ lại cứ ôm đồm!
Tuệ, tâm, thân luôn khổ mãi lo toan
Mắt ướt mặn, nhìn hình toàn méo xệch!
Bi kịch, vì Thơ không biết rũ quên muôn sự
Để bật được - tiếng cười dí dỏm đượm cao sang
Bật khóc được - bên bờ Thạch Hãn, nơi Thành cổ
bên Ngã ba Đồng Lộc, bên em tàn tật độc da cam.
Khóc được vì - còn sống chất Người, vươn tới vô tư lự
Thơ tha thứ cho người, và nhẹ được oan mình.
Bi kịch vì - không chọn làm thơ bên song đón bình minh,
đón cả bão hừng đông, cả sáng mưa trưa nắng;
vì quên động SữngSờ vịnh HạLong;VânPhong,TiênSa trữtình
dứt điểm xua day dứt, rũ oan khuất của mình.
Bi kịch là - không rũ quên bi kịch muôn hình vạn trạng
huy dung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2007 08:43:01 bởi huydungpro >
KHÍ PHÁCH BẬC ĐẠI THI HÀO
Dung thông lịch đại - dọc thời gian
truyền lửa thi hào bậc thánh nhân
*
Am tường lẽ đất trời
Nguyễn Trãi Ức Trai thường nói
“Phúc họa hữu môi
“phi nhất nhật” (đâu một ngày buộc trói)
Nhưng trớ trêu chân lý, Người phải tái dấn thân
vì cương thường, xã tắc
dầu họa lớn muôn phần!
Tứ thơ lớn, hồn thơ quyết phải tạo áng thơ
Thế là luân thường, tùng bách,
thua nghịch thần, gian phụ nhớp nhơ.
Sáu trăm năm lòng Việt đau anh ách:
dùng pháp trường ác quỷ chém thi nhân!
khác nào chém lịch sử giang sơn!
*
Sao Khuê càng ngời ngợi đáy lòng dân
Đại Thi Hào sống mãi
khảng khái giữa trần ai.
Thi nhân ta thời nay
hỏi ai người mang khí phách Ức Trai?
HUY DUNG
SÁNG TÁC là LẼ SỐNG
Hôm nay lạnh, lâng lâng dõi nguyệt khuya
sửa tản văn, bài giảng, một bài thơ:
tay bắc thêm cầu nối hồn người đọc
lăn dấu ấn trang đời chẳng hững hờ
Đời phù ảo? _Vẫn tràn trề lẽ sống!
Còn ít năm? _ Nhưng bất tử Con Người
Dòng thác lớn nhuốm hồng trời sáng tạo
chẳng bao giờ tâm não dứt sinh sôi
Sống không thơ, không kết thông bằng tác phẩm:
sông ngưng chảy, ngừng mưa gió, lá lìa đời.
Còn sáng tạo, còn nguy nga hoàng hôn đỏ sẫm
hoa phủ đầy chân bước, ngủ ngon giấc, thảnh thơi.
Mượn thơ hôn em, thơ vẫy những ai còn lạ lẫm
Thơ cảm tạ ân nhân, tri kỷ, thỏa vui tình bạn
Lúc ra đi? thơ cũng cười tươi, các bạn thơ ơi...
huy dung
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2007 13:56:29 bởi Huyền Băng >
Ở NGOÀI THƠ
Thơ đẹp hơn trăng
Trăng đẹp như thơ
Thuyền trăng đầy thơ
Thuyền thơ thừa trăng
Nhưng trăng tự nó không tuôn ánh đẹp
Ánh đẹp không ở tại trăng
Ánh đẹp ở ngoài trăng
Thi vị không nằm trong áng thơ
Thi vị ở ngoài thơ.
THƠ CẦN …
Ơi thơ thanh và đạm:
phát ra tự đáy lòng
vương sương sớm đượm hương
từ con tim thanh thản.
Kho hình tượng, ý sâu.
tự nhiên - lời gợi cảm
giàu ký ức muôn mầu.
Tình thật thuở ban đầu
Cái ban đầu còn mãi
rất ngọt hôn tình đầu
nhưng khó mà làm lại.
Chất tươi trẻ quý thay
Như tác phẩm đầu tay
lễ khai trường đầu đời
mắt buổi đầu mê biển
lễ tốt nghiệp vào đời …
Kỷ niệm mà rành rọt
kết tưởng tượng chơi vơi
nhuyễn chung guồng táo bạo.
Ngẫm nghiền xem thơ ơi.
BỚT ĐƯỢC TỰ TY, KIÊU NGẠO
Mỗi lần chong mắt
gạn hồn chiu chắt giọt thơ
là dịp ta dung thông rất thật :
Một mẩu tim cắt hiến dâng trời đất
dâng Sài Gòn ruột thịt, hiến thi đàn
dâng nàng thơ mê say.
Dù dở nhàm mòn sáo
hoặc đích thực thơ hay
đều giúp người thơ
bớt tự ti, kiêu ngạo
CÔNG THI SĨ
Đẹp hữu hình, hoặc không cả bóng mờ
Phải lọt vào trong cõi hồn thi sĩ
thành vẻ đẹp, huy hoàng hay giản dị
để hoán chuyển xuýt xoa độc giả thơ
THƠ NHƯ KHỜ
Thơ hỏi câu khờ hơn đứa bé
Ngô nghê thơ nói như con trẻ.
THƠ THẬT HƠN SỰ THẬT Thơ như mây trắng bay trong đáy mắt em Thơ thật hơn đời, nên sự thật đâm thèm
KHÔNG ĐỀ Trời đêm thèm ngôi sao sáng chói Bài thơ thèm lấp lánh vài từ giữa đa chiều không gian luôn mới ảnh hình, biểu tượng gợi suy tư
TỰ MÌNH TƯƠI XANH
Một đời nghề chính xác
chăm chỉ nên thành đạt
Khó thực dụng kinh doanh
cuối cùng nghĩ quẩn quanh
làm thơ rồi triết luận:
Kìa vạn vật long lanh!
_ Ta là ai? _ là lá
biết tự mình tươi xanh!!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: