Con gái Hà Thành
tranglinh 11.05.2007 08:36:35 (permalink)
HỮU SỞ CẢM
                      Chiêu Hổ
Tràng An cô gái nhỏ
Mày cong tựa vành trăng
Vô tình quên gió lạnh
Bởi yêu mai thanh thanh
 
Tràng An cô gái nhỏ
Nhìn hoa tựa bên song
Buông đàn, cười chẳng gảy
Sợ chàng nghe tiếng lòng...
#1
    tranglinh 11.05.2007 09:05:04 (permalink)
    Hà Nội của mình thỉnh thoảng vẫn mưa dông
    Mưa chợt đến rồi lại hồn nhiên tạnh
    Nửa muốn đón đầu, nửa như trốn tránh
    Người ta bảo trời mưa giống con gái Hà Thành.....

     
    THƠ TẶNG NGƯỜI XA HÀ NỘI

    Anh đã xa Hà Nội lâu chưa
    Để em kể anh nghe về Hà Nội
    Dù bây giờ em cũng đang bối rối
    Chẳng biết làm sao kể hết để anh nghe

    Anh có nhớ Hà Nội những đêm hè
    Tiếng ve râm ran trên đường Trần Phú
    Bóng chị lao công giờ vẫn như ngày cũ
    Hàng Đào, Hàng Ngang phố vẫn tấp nập đông

    Hà Nội của mình thỉnh thoảng vẫn mưa dông
    Mưa chợt đến rồi lại hồn nhiên tạnh
    Nửa muốn đón đầu, nửa như trốn tránh
    Người ta bảo trời mưa giống con gái Hà Thành

    Hà Nội của mình không đẹp đến long lanh
    Nhưng đẹp nhất là mùa giáp Tết
    Trời đất bừng lên xoá tan mỏi mệt
    Như quên đi giá rét của mùa đông

    Sắc xuân làm môi con gái thêm hồng
    Như sắc đào Nhật Tân, như hoa làng Quảng Bá
    Tết đang về, làm đẹp thêm tất cả
    Đất hoà với trời cùng rộn rã trước Xuân

    Anh không về mẹ nhớ anh muôn phần
    Hà Nội nhớ... và nhiều người cũng nhớ
    Nhưng nơi xa, mong anh đừng trăn trở
    Anh hãy chờ... anh nhé... Tết mùa sau...

     
                                          -st-
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 09:47:57 bởi tranglinh >
    #2
      tranglinh 11.05.2007 14:30:26 (permalink)
      Nhớ mùa thu Hà Nội
       

      Sáng nay, Sài Gòn trời chớm lạnh
      Anh biết ngòai kia đã thu rồi
      Mùa thu Hà Nội như em vậy

      Anh càng đi xa càng đắm say

      Thu của cốm xanh chiều thu
      Nghi Tàm cây rợp bóng chiều qua
      Chuông ngân ngõ Huyện mờ sương khói
      Lắng Thọ Xương xưa một tiếng gà.

      Thu buông áo mỏng trời buông chậm
      Anh đứng chờ em ngút phố dài
      Gió thổi hai hàng cây lá ấy
      Bây giờ sao xác mãi em ơi

      Ngày ấy sao mà anh thơ ngây
      Nắm tay em đi giữa phố dài
      Cữ ngỡ tình yêu là tất cả
      Gì đẹp hơn mình lúc đắm say.

      Bây giờ nơi anh sao xa xăm
      Thoắt đến, thoắt đi chẳng thể lường
      Không biết mùa thu về gõ cửa
      Từ mái nhà em phố Xuân Hương.

      Sáng nay, Sài Gòn trời chớm lạnh
      Anh biết ngòai kia đã thu rồi
      Mùa thu Hà Nội như em vậy

      Anh càng đi xa càng đắm say
       
                                         -st-
       
      -------------------------------
       
      Mùa thu Hà Nội như em vậy
      Anh càng đi xa càng đắm say....

       
       

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 17:22:03 bởi tranglinh >
      #3
        tranglinh 11.05.2007 14:44:06 (permalink)
        NGƯỜI CON GÁI THÀNH THĂNG LONG
                                       Phùng Khắc Khoan
         
        "Vân tác y thường, phong tác xa
        Triêu du đâu xuất, mộ yên hà
        Thế nhân dục thức ngô danh tính
        Nhất đại sơn nhân, ngọc quỳnh hoa."
        Dịch:
        "Mây làm xiêm áo, gió làm xe
        Sớm chơi thanh tịnh, tối yên hà
        Người trần muốn biết ta tên họ
        Một đời non thắm Ngọc Quỳnh Hoa!"
        #4
          tranglinh 12.05.2007 09:21:38 (permalink)
          "Đôi mắt đen tròn như bupbe
          Cô đã nhìn anh rất Bắc Kỳ
          Anh lạy trời cho cô dễ dạy
          Để anh đừng uổng mớ tình si..."
           
                                Cô Bắc Kỳ nho nhỏ - Nguyễn Tất Nhiên
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9