Gía Của Những Cái Lắc Đầu
nguyệt thảo 11.05.2007 12:29:04 (permalink)
Những  Cái  Lắc  Đầu


Một ngày tôi có chín mươi phút sống đích đáng cho mình . Chín mươi phút bắt đầu từ 6 giờ sáng đến 7 giò 30 trước khi vào ngày làm việc . Đó là chín mươi phút với một ly cafê mà hương vị ngang bằng tài khoản được chia ứng mỗi ngày . Đó là chín mươi phút ngồi ở trong khoảnh sân vườn với phong cảnh vừa đủ không khí hít thở giữa khoảng trên dưới hai mươi con người có quen có lạ để cho đôi mắt đượcc chiêm ngưỡng sự thay đổi thường nhật của thế giới xung quanh . Chín mươi phút kim cương này đúng là khởi đầu cho tám giờ vàng ngọc hoàn hảo mỗi ngày của tôi . Chắc chắn như vậy .

Sau tết , ngày cuối cùng ở Viêtnam , anh bạn có nhã ý nhường cho cái vinh dự được rủ hắn đi uống caphe buổi sáng .Tôi dẫn lại cái nơi tôi có chín mươi phút kim cương mỗi ngày ấy . Hắn có vẻ không thích cái quán hơi bình dân quá thể vậy !
Vài ngày sau , người từ nước Đức viết thư về cảnh báo tôi , hắn bảo :" trong khoảng thời gian mà em cho là chín mươi phút kim cương ấy anh đã đếm được cực kỳ chính xác tất cả có mười chín lần em phải ngẩng mặt lên để làm mỗi công việc là lắc đầu trả lời những người mời em mua vé số . Mười chín lần sự tập trung bị phá vỡ , muời chín lần tư tưởng bị gián đoạn , muời chín lần luồng suy nghĩ bị cắt ngang và với mười chín lần phải bắt đầu lại như thế . .ta làm con toán nhân . . .mỗi ngày mỗi tháng mỗi năm . Ôi một sự phung phí - lại là sự phung phí kim cương nữa chứ - không thể chấp nhận được .
Hắn khuyên tôi nên tìm một quán cafê " hiệu " nào đó danh giá hơn .

Qủa thật , nhửng số liệu anh bạn đưa ra như một phát hiện làm tôi cũng bất ngờ ngạc nhiên . Không sai ! hắn nói đúng .
Mất hơn hai tuần lễ để cho tôi đi tìm kiếm một quán cafe hiệu danh giá hơn theo lời khuyên quý giá đó . Cuối cùng / vẫn không ưng ý được do đủ mọi thứ nguyên nhân / tôi lại trở về chốn cũ của mình . Tất nhiên phải có kèm theo một kế hoạch ngăn chặn sự phung phí ấy .

Thế là bắt đầu mỗi ngày , tôi có một vị khách ngồi chung bàn với mình .
Vị khách là người bán vé số đầu tiên ghé vào bàn tôi mời tôi mua vé số . Bất kể vai vế tuổi tác cha chú cô dì anh chị em con cháu .

Một hợp đồng miệng gọn nhẹ và rất thoáng do tôi đề nghị đã nhanh chóng được đôi bên thực thi :
* Bên tôi ( là bên A ) có nhiệm vụ thanh toán cho ( bên B ) chú - cô - dì -anh - chị- em - ( tức là người ) bán vé số một bữa đểm tâm sáng gồm : món ăn , có thể là bánh mì omelette hoẳc beefteak hoặc cơm tấm v . . món uống : bất kỳ thứ gì .
* Bên B có nghĩa vụ :
a/ ngồi chung bàn tối đa là chín mươi phút ( 7g30 sáng kết thúc ) . Trong suốt thời gian này dụng cụ hành nghề , tức là cuốn sổ dò kết quả và những chồng vé số chưa bán sẽ ( do tôi quản lý ) được để công khai trên bàn trước mặt tôi .
b/ tuyệt đối không trao đổi , không chuyện trò , không chào mời rủ rê ai . .
Theo tôi , trao đổi như vậy với một bữa điểm tâm chất lượng như thế , chắc chắn sẽ không bao giờ có hai từ bóc lột xuất hiện ra ở đây .

Hơm một tháng trời , cái kế hoạch ấy khiến chín mươi phút kim cương của tôi được bảo toàn triệt để . Chẳng có người bán vé số nào ghé vào chào mời nữa . Đơn giản lẽ : một là trong nghề họ không cạnh tranh nhau và hai là nhìn vào bàn có thể họ sẽ nghĩ hai người đồng nghiệp vừa trúng mánh lên đời một bữa với nhau chăng !

Nhưng lạ thật .
Đã mấy ngày nay , kế hoạch không thực hiện được . Tôi lại ngồi một mình và thỉnh thoảng thao tác cái cổ . Chín mươi phút kim cương đã bắt đầu bị phân mảnh mỗi ngày một vụn nhỏ hơn .
Đã giáp một vòng hơn ba chục người bán vé số . Mỗi người chỉ ngồi chung với tôi một lần . Không có see you again ở họ .
Một bữa điểm tâm chất lượng cao hơn hai chục ngàn đối với một người bán vé số !? Đâu có rẻ ! thế mà họ chê được ! Cao giá thiệt !

Hôm qua . Tôi gặp lại chị bán vé số dể thương nhất . Cái chị đối tác ngồi chung bàn ngày đầu tiên với tôi . Kín đáo bỏ ra hai chục ngàn tôi mua bốn tấm vé số với một khẩn khoản là chị phải cho biết nguyên cớ vì sao cái nghiệp đoàn bán vé số nơi chị lại tẩy chay sự hợp tác rất ư là thoả đáng với tôi như vậy .
- Cô không hiểu đâu cô ơi ! . Được cô cho ăn sáng phủ phê như vậy là cô quá tốt rồi , ai cũng thích ai cũng muốn cả nhưng có điều tất cả bọn tui đều nghiệm ra giống hệt nhau là hễ người nào buổi sáng ngồi ăn sáng với cô là người ấy / ngày hôm ấy / bán ế chỏng ế chơ có dị không cơ chứ . Thú thật ban đầu cả bọn tui đều cho rằng cô nặng vía . . nhưng về sau ngẫm ra thì không hẳn thế . .
Tôi ngồi tẽn tò nghe chị bán vé số kể lể tiếp :
- Nghề nào nghiệp dĩ ấy cô à . Ừ . Nói như là cái giá phải trả ấy cô ơi . Bán được hai trăm tờ kiếm được năm chục ngàn thì cũng phải trả đúng cái giá năm chục ngàn thôi . Từ cái vụ của cô , bọn tui biết thêm được là trong cái giá phải trả như thức khuya dậy sớm đi mỏi gối chồn chân ấy bọn tui còn phải thâu thêm những cái lắc đầu nữa . . muốn bán được hai trăm tờ vé số mỗi người cũng phải kiếm - chí ít - hai trăm cái lắc đầu , cô hiểu chứ . Mà giờ cao điểm để kiếm những cái lắc đầu ấy lại chính là cái giờ ngồi ăn sáng với cô . . .

**

Tháng này ,  ở cơ quan thì bị sếp nhăn nhó về những sơ xót không đáng có . Về nhà thì bị mẹ chồng cằn nhắn vì những cái quên mất rất vớ va vớ vẩn . Gặp bạn bè người nào cũng trô trố mắt tau thấy mi độ này là lạ rứa cái thằng chồng có triệu chứng khang khác chi chưa . .
Sáng nay , trời bất chợt mưa thấy chị bán vé số choáng áo tơi đi vòng quanh quán thu thập được gần hai chục cái lắc đầu . Bất chợt tôi ngộ ra tôi . Bấy lâu xưa , để mua về chín mươi phút kim cương khởi đông cho tám giờ vàng ngọc hoàn hảo mỗi ngày của mình , trong cái giá tôi phải trả ra có gần hai chục cái lắc đầu .
Khi không chịu trả ra những cái lắc đầu ấy . bất kỳ chuyện gì cũng có thể xảy ra .

Và lần đầu tiên trong đời tôi băn khoăn về cái chân lý thực dụng mà anh bạn Việt kiều  Đức tôn sùng truyền đạt .

nguyetthao070507
#1
    Mayvang 11.05.2007 19:46:17 (permalink)
    bài viết hay lắm, bây giờ tôi mới hiểu thân phận những người bán vé số 
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9