Những vần thơ riêng tặng DKKB - Mong em hạnh phúc !
Được Tin Em Lấy Chồng Mới ngày nao còn vui đùa bên anh Những kỉ niệm vẫn còn xanh màu lá Nhưng ngờ đâu đến hôm nay em đã Lên xe hoa vội vã bước theo chồng Ôi xót xa đau xé ... nát cả lòng Tim vỡ tan trên đôi dòng lệ ướt Chuyện ở đời mấy ai người biết trước Kẻ lọc lừa để được những lợi danh Ân tình xưa nay bổng thành cát bụi Đống tro tàn hận tủi một thời ngu Thời nhẹ dạ tin vào lời quyến rũ Để bây giờ người phũ phàng ra đi Xin cảm ơn những gì còn tha thiết Những êm đềm đã giết chết đời tôi Xin cảm ơn lần cuối những chia phôi Những gian dối mà tôi cưu mang mãi Xin cảm ơn những ai còn thương hại Đời kẻ nghèo bương chải sống cô đơn Xin cảm ơn ... chẳng biết nói gì hơn Lời cuối cùng dù mang hờn ai oán Ngày mai đây với nỗi đau điên loạn Tôi sẽ về với nghĩa địa hoang vu Xua tan hết bao ân ái hận thù Mong giấc ngủ thiên thu được yên nghỉ.
Chiều nay mưa chợt nghe môi mặn đắng Kỷ niệm nào giờ hụt hẫng tầm tay Tôi nhìn em bổng nghe mắt cay cay Đôi dòng lệ ứa đầy rơi lã chã Đâu người xưa ? Đâu tiếng nói yêu thương "Honey hỡi ! Em đang cởi trần à ! Không anh ạ ! Giờ em bận trả tin, Anh ngồi đó ráng đợi em tí nhé !" Vâng, anh đợi !... Để rồi nghe sét đánh Tiếng thét đùng vang dậy ở bên tai Giờ ngày vui sẽ đến trong nay mai Thôi đành chúc em bên ai hạnh phúc !
Đêm vắng em, đêm lạnh buồn vô tận Ở ngoài kia giun dế ngẫn ngơ sầu Tiếng thiết tha len lỏi vào đêm thâu Ôm nỗi nhớ ... em đâu rồi em hỡi Phòng quạnh hiu không một lời vọng lại Chỉ mình anh tê tái giữa đêm buồn Anh nhớ em đôi dòng lệ trào tuôn Rơi nóng bỏng như muôn nghìn tia lửa Đâu rồi em tiếng gọi mỗi đêm khuya Honey hỡi em đang đùa hay thật Tiếng yêu thương ôi trăm ngàn cung bậc Em nỡ nào trả tất cả cho anh ? Dẫu biết rằng tình ta nay chẳng thành Nhưng trái tim anh dành cho em mãi Dù mai này em hạnh phúc bên ai Nhưng với anh em mãi là "Honey"
Tiếng bên nhau làm sao anh dám ước Khi mai này em cất bước vu quy Kỉ niệm ơi ! Ai biết sẽ còn gì ? Một lần đi nhưng ta xa nhau mãi Nay vắng em đêm như dài hơn trước Anh một mình lê những bước cô đơn Gió lạnh buồn mưa chợt đổ từng cơn Nghe đâu đây tiếng ai hờn than khóc Cuộc tình ta bao chông gai tan tóc Bao ràng buộc mọc lên giữa lối đi Em nhút nhát nên chẳng dám nói gì Giờ mình anh còn chi mà tiếp bước Thôi đành quên những gì đã hứa trước Sống với người mong em được trọn vui Còn riêng anh ôm chua chát ngậm ngùi Đêm đêm khóc thương - tủi - hận riêng mình.
Sáng nay nhìn: trời trong xanh gió mát Chim trên cành đang hót điệu mừng vui Sao lòng anh nghe chua xót ngậm ngùi Tiếng yêu thương nay đâu rồi em hỡi Ôi nghẹn ngào trái tim đau nghẹt thở Bao ước vọng giờ tan vỡ như mưa Đâu rồi em ? Đâu rồi bài hát xưa ? Âm thanh đó đêm đêm chưa xóa hết Sao vội vàng em kết tóc se duyên Sớm mai này lên thuyền về bên ấy Bỏ lại anh một mình với ai đây Khi kỉ niệm đã đong đầy thương nhớ Phố đông người sao anh thấy bơ vơ Lẻ loi quá em bây giờ ... vời vợi Cuộc tình ta giờ đây thôi mong đợi Chúc cho em với người được trọn vui.
Chiều cô đơn một mình bên men rượu Ngước nhìn trời ... em hỡi ... ở nơi đâu ? Chỉ mình ta nghiêng chén đếm giọt sầu Rơi lã chã đôi dòng châu nghẹt thở Em hỡi em giờ anh phải làm sao ? Để quên đi biết bao nhiêu kỉ niệm Bao yêu dấu đã ghi khắc trong tim Hình bóng ai nay chìm sâu tâm trí Mai mốt này em cất bước vu quy Trả lại anh những gì đau thương nhất Hỏi cuộc đời mấy ai tình chân thật Cùng người yêu vượt tất cả chông gai Đêm quạnh hiu đêm như dài vô tận Người bây giờ vui kề cận bên ai Chỉ mình ta băng giá trái tim gầy Khăn áo nào sưởi ấm được đây em ?
Chiều cô đơn chiều buồn lên tiếng khóc Tôi nhìn chiều lăn lóc giữa hoàng hôn Nắng vụt tắt chiều như kẻ mất hồn Đầy ngơ ngác hoang mang dồn lên mắt Đêm đã buông hỏi ai nhắc đến chiều Hỏi ai còn gọi khẽ một tiếng yêu Lúc suy tư biết bao điều thầm ước Mong một ngày sẽ được bước song đôi Nhưng ngờ đâu hôm nay ... thôi hết rồi Khi người đã kết đôi vòng hoa cưới Với ai đó thắm môi hồng xinh tươi Bỏ chiều buồn tức tưởi khóc cô đơn
Đau buồn ơi ! Xin mi đừng đến nữa Tháng ngày xưa như đã chết trong tâm Ta với đời qua những bước thăng trầm Rơi giọt lệ lặng câm quên dĩ vãng Ta đâu ngờ khi xuân mới vừa tàn Hè vừa sang người ra đi vội vã Ve đầu mùa ngơ ngẩn mấy khúc ca Tiễn chân ai nơi xa vui hạnh phúc Trăm nhớ thương xin dành cho lời chúc Chúc cho người và chúc cả cho tôi Mong phương ấy em sống đời vui vẻ Còn với tôi có lẽ ... mãi cô đơn .