HOÀI THU
1/Một mình lặng ngắm lá vàng rơi
Một bức tranh thu đẹp tuyệt vời!
Lối cũ trơ cành trông ngóng bạn,
Đường xưa ngập lá đợi chờ người.
Mây mang nỗi nhớ về muôn nẻo,
Gió cuốn niềm thương đến vạn nơi.
Biết đến bao giờ mình gặp mặt?
Lòng ta lưu luyến mãi thu ơi!
Thi Nang
2/Lòng ta lưu luyến mãi thu ơi!
Dạo bước rong chơi khắp đất trời.
Gặp bạn trong mơ đường núi cách,
Tìm người cõi mộng dặm ngàn khơi.
Đôi vần thơ đẹp chưa vơi ý,
Một chén rượu cay chửa cạn lời.
Thế giới bao la người sáu tỉ,
Ai là tri kỷ ở trên đời?
Thi Nang
3/Ai là tri kỷ ở trên đời?
Cùng nhau chia sẻ lúc chơi vơi
Khi vui chén rượu làm thi hứng
Lúc buồn hoa lá viết ra lời
Ảo mộng thơ văn là chốc lát
Thực tình thân mến mới muôn đời
Ngàn vạn lạng vàng là dễ kiếm
Một người tri kỷ khó xa vời.
anhtrangthu
4/Một người tri kỷ khó xa vời
Đón gió thu về liễu lả lơi
Sóng biếc nhấp nhô dòng nước chảy
Trời xanh lờ lững áng mây trôi
Đường thu lá rụng cành trơ trụi
Cõi mộng hoa tàn cánh tả tơi
Chiéc bóng âm thầm chân nhẹ bước
Mờ mờ sương khói nắng vàng rơi.
Thi Nang
5/Mờ mờ sương khói nắng vàng rơi.
Mây hồng lãng đãng giữa xa xôi
Một mảnh trăng treo in lòng đất
Ngàn dặm cây xanh toả bóng trời
Cảm xúc dâng cao làm sóng biếc
Tâm tình lắng lại hoá non khơi
Tri âm tri kỷ đâu rồi nhỉ?
Hãy cùng dạo bước nói muôn lời.
anhtrangthu
6/Hãy cùng dạo bước nói muôn lời
Quấn quít bên nhau chẳng muốn rời.
Ngắm dải Ngân Hà buồn mãi đọng,
Nhìn chòm Bắc Đẩu tủi chưa vơi.
Vầng trăng khắc bóng trong hồ biếc,
Cánh nhạn in hình tận biển khơi.
Tiếng vạc kêu đêm sầu thảm thiết,
Lòng ta da diết nhớ thương người.
Thi Nang
7/Lòng ta da diết nhớ thương người.
Chỉ biết thở than với đất trời
Nghe khúc Phượng cầu càng thêm nhớ
Gảy đoạn Tương tư chỉ rối bời
Nếu xa ngàn dặm trao muôn ý
Còn ở bên nhau góp một lời
Tri âm tri kỷ là như vậy
Thơ là bày tỏ chút lòng thôi...
anhtrangthu
8/Thơ là bày tỏ chút lòng thôi
Mãi mãi từ đây chẳng đổi dời
Tiếng sáo Trương Lương vang vọng lại,
Cung đàn Chung-Bá khắc ghi rồi.
Tri âm thưởng sáo lòng thanh thản
Tri kỷ nghe đàn trí thảnh thơi
Rừng núi còn mang tình ẩn sĩ
Nghìn thu tỏa sáng khắp nơi nơi.
Thi Nang
9/Nghìn thu tỏa sáng khắp nơi nơi.
Lộng lẫy không trung đến cuối trời
Mượn ánh trăng thanh làm khuông nhạc
Mang làn mây tím thảo nên lời
Tiếng sáo tri âm đời trong mộng
Cung đàn tri kỷ mộng bên đời
Có cách xa nhau ngàn dặm ải
Thi văn một áng gửi sang người.
anhtrangthu
10/Thi văn một áng gởi sang người,
Trân trọng tình ai đẹp sáng tươi.
Lấy nước mưa sa hòa lệ ứa,
Cầm cành liễu rủ gạt châu rơi.
Nhờ mây Việt chở muôn ngàn ý,
Gởi gió Ngô mang vạn tỉ lời.
Núi cách sông ngăn tình Phạm Lãi,
Người thương,kẻ nhớ mãi ai ơi!
Thi Nang
11/Người thương kẻ nhớ mãi ai ơi!
Dệt sóng truyền lan khắp núi đồi
Hoà quyện âm thanh làm chim hót
Tản nhẹ hoàng dương hoá nắng trời
Trăng Thu tâm sự còn chưa tỏ
Thi Nang cảm nhận đã thấu rồi.
Tình bạn trong thơ là giai điệu
Nên càng bền vững mãi người ơi!
anhtrangthu
12/Nên càng bền vững mãi người ơi
Ý đẹp lời hay nối tiếp lời.
Mỗi chữ rồng bay tình thắm thiết,
Từng câu phượng múa nét xinh tươi.
Chung tay kéo kén cùng thi hữu,
Góp sức ươm tơ với cuộc đời.
Cụng chén quỳnh tương mình đối ẩm,
Bên nhau ngồi ngắm lá thu rơi.
Thi Nang
13/Bên nhau ngồi ngắm lá thu rơi
Cảnh đẹp người xinh quá tuyệt vời
Lặng đếm sương thu rơi giọt giọt
Im nhìn khuôn mặt rạng ngời ngời
Tình cảm mênh mang dòng nước chảy
Ý chí thanh cao ngọn núi dời
Cùng nhau thi hoạ lời bay bổng
Khắc lên trời thắm nỗi đầy vơi…
anhtrangthu
14/Khắc lên trời thắm nỗi đầy vơi...
Tâm sự hàn huyên luận chuyện đời.
Lãng đãng ngàn cây làn khói tỏa,
Chập chờn nội cỏ giọt sương rơi.
Đường quê tha thướt vài thôn nữ,
Cánh nhạn lưa thưa một góc trời.
Lơ lửng thuyền trăng treo nhánh liễu,
Thương người mong đợi chốn xa khơi...
Thi Nang
15/Thương người mong đợi chốn xa khơi...
Gói trọn ưu tư trải cuối trời
Hay nhờ lá thắm trao tâm ý?
Hoặc gửi lều tranh một vạn lời?
Đông đến Thu qua lòng vẫn định
Xuân tàn Hạ tới dạ không dời
Trời đất bao la cùng vụ trụ
Giúp ta bày tỏ đến cho người...
anhtrangthu
16/Giúp ta bày tỏ đến cho người...
Lặng lẽ một mình dạo khắp nơi.
Dưới áng mây hồng đôi nhạn lướt,
Trên dòng nước biếc chiếc xuồng bơi.
Mênh mông biển mộng thuyền rong ruổi,
Bát ngát rừng mơ lá rã rời.
Bấy lá thu rơi bao nỗi nhớ,
Sầu đầy biết đến lúc nào vơi!
Thi Nang
17/Sầu đầy biết đến lúc nào vơi!
Hỏi gió hỏi mây chẳng có lời
Lời châu vạn chữ mang cho gió
Ý ngọc ngàn câu thả tới trời
Trăng thanh khuyết nửa vì nhung nhớ
Biển biếc êm êm bởi ngóng người
Và biết đâu đây người tri kỷ
Sẵn sàng chia sẻ nỗi sầu vơi...
anhtrangthu
18/Sẵn sàng chia sẻ nổi sầu vơi...
Tri Kỷ tri âm hiểu thấu đời
Nhả vạn lời châu chưa cạn ý,
Phun ngàn ý ngọc chửa vơi lời.
Trăng nghiêng ngắm biển vì thương nước,
Đất ngửa nhìn sao bởi nhớ trời
Vũ trụ bao la ta nhắn gởi
Niềm thương nỗi nhớ tới muôn nơi.
Thi Nang
19/Niềm thương nỗi nhớ tới muôn nơi.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ rồi
Vui cười gió thổi reo thành nhạc
Não nề lá rụng xếp nên lời
Túi nguyệt bầu thơ làm tri kỷ
Tình bằng Chung-Bá giữ muôn đời
Ngắm lại vầng trăng và sao sáng
Ước mình hái hết được sao rơi.
anhtrangthu
20/Ước mình hái được hết sao rơi,
Lấy túi càn khôn đựng đất trời.
Liễu ở Tây Hồ còn ngóng đợi,
Người qua Bến Hải mãi chia phôi.
Sông ngăn bến vắng mong đò tới...
Núi cách rừng hoang úa lá rời...
Tủi trải sầu lan tràn sóng biếc,
Người đi biền biệt bặt tăm hơi.
Thi Nang
21/Người đi biền biệt bặt tăm hơi.
Dõi mắt chờ trông cánh nhạn trời
Ngăn sông đắp đập xua dòng nước
Cách núi đào hang chuyển núi đồi
Chim kia chắp cánh đang bay lượn
Cây nọ liền cành lá hết rơi…
Đêm buồn trò chuyện cùng trăng sáng
Người đi xa vắng vẫn bên tôi…
anhtrangthu
22/Người đi xa vắng vẫn bên tôi...
Mang bóng hình ai suốt cuộc đời.
Dọc dãy núi cao vàng lá rụng,
Bên bờ sông lạnh trắng sương rơi.
Quay về lối cũ thương người quá!
Trở lại đường xưa nhớ bạn ơi!
Một chút nỗi lòng xin gởi gió
Cùng trăng bày tỏ mãi chưa vơi...
Thi Nang
23/Cùng trăng bày tỏ mãi chưa vơi...
Nhờ gió nhờ mây chẳng hết lời
Một dải Ngân Hà hai thế giới
Đôi vầng Nhật Nguyệt một khung trời
Lời châu thỏ thẻ lên đỉnh núi
Ý ngọc tuôn trào hạ non khơi
Tâm đầu ý hợp cần chi ngỏ
Ta là tri kỷ phải không người???
anhtrangthu
24/Ta là tri kỷ phải không người???
Mộng dệt thơ trao sắp cạn lời.
Ô thước bắc cầu liền một dải,
Trăng vàng soi bóng kết hai nơi.
Lời hay khắc trí không phai nhạt,
Ý đẹp in tâm chẳng tách rời.
Bạn nhỉ,từ đây trên cõi ảo,
Mình là tri kỷ của nhau rồi.
Thi Nang
25/Mình là tri kỷ của nhau rồi
Mỗi lá vàng rơi chở vạn lời
Lấy túi càn khôn gom lá rụng
Mang bầu vũ trụ chứa châu rơi
Lời vàng trải rộng mênh mông đất
Ý ngọc bay cao bát ngát trời
Mỗi độ thu về lòng luyến tiếc
Một người tri kỷ ở xa khơi...
Thi Nang