Thi Nang Thi Gia
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 26 của 126 trang, bài viết từ 376 đến 390 trên tổng số 1880 bài trong đề mục
PHẠM VĂN NANG 03.06.2008 22:01:27 (permalink)
0
Thi Nang cảm ơn Lê Minh Liên Thanh Thơ đã để lại trang thơ của Thi Nang một bông hoa đẹp.
 
 
Làm sao quen nỗi đau?
Làm sao quen nỗi đau
Dù tình muôn vết xước
Làm sao quên được nhau
Khi tim nồng đã khắc
Tấm tình người trong ta
Làm sao vơi thổn thức
Khi nghĩ về ngày mai
Ngày mai không có nhau
Ngày mai không đợi nữa
Ngày mai sẽ ra sao?
            Lê Minh Liên Thanh Thơ
 
NÉN LÒNG MÌNH NỖI ĐAU
 
Nén lòng mình nỗi đau
Cho người vui hạnh phúc
Dẫu chẳng được gần nhau
Biết đâu là vinh,nhục!
 
Sông kia còn có khúc
Đời người còn có lúc
Lạc quan và yêu đời
Ngày mai sẽ sáng ngời.
 
Mình sống vì mọi người
Tương lai sẽ thắm tươi.
Thi Nang 

Liên Thơ 03.06.2008 22:35:32 (permalink)
0

Trích đoạn: lenthgo

Thi Nang cảm ơn Lê Minh Liên Thanh Thơ đã để lại trang thơ của Thi Nang một bông hoa đẹp.


Làm sao quen nỗi đau?
Làm sao quen nỗi đau
Dù tình muôn vết xước
Làm sao quên được nhau
Khi tim nồng đã khắc
Tấm tình người trong ta
Làm sao vơi thổn thức
Khi nghĩ về ngày mai
Ngày mai không có nhau
Ngày mai không đợi nữa
Ngày mai sẽ ra sao?
            Lê Minh Liên Thanh Thơ

NÉN LÒNG MÌNH NỖI ĐAU
 
Nén lòng mình nỗi đau
Cho người vui hạnh phúc
Dẫu chẳng được gần nhau
Biết đâu là vinh,nhục!
 
Sông kia còn có khúc
Đời người còn có lúc
Lạc quan và yêu đời
Ngày mai sẽ sáng ngời.
 
Mình sống vì mọi người
Tương lai sẽ thắm tươi.
Thi Nang
****************
Em lặng lẽ lìa xa kỉ niệm 
cho lòng anh không vướng bận nợ tình
                 Lê Minh Liên Thanh Thơ 
                                     3/6/2008


anhtrangthu 03.06.2008 22:37:19 (permalink)
0

Gánh buồn mang đổ ra sông
Buồn bay tơi tả như bông trắng trời
Chỗ nào sâu thẳm buồn rơi
Ai ngờ buồn lại tụ nơi lòng mình...
anhtrangthu
 
Mang buồn vào tận cõi lòng
Buồn ra sao được mà mong hỡi người!
Lấy buồn trải khắp đất trời
Nào ngờ buồn lại chẳng rời lòng ai...
Thi Nang

Gom buồn bán bớt cho vơi
Nhưng mà buồn vẫn ngự nơi lòng mình
Buồn theo như bóng với hình
Ẩn chìm mãi mãi trong mình bạn ơi...
anhtrangthu
 
Chở buồn đổ xuống biển khơi
Buồn lan theo sóng về nơi bến bờ
Buồn len vào những vần thơ
Buồn trôi trên nước vật vờ...bạn ơi...
Thi Nang


Nén buồn xuống đáy biển xanh
Một phần ngưng tụ hoá thành san hô
Một phần theo sóng nhấp nhô
Phần nhiều kết lại lệ khô của mình
anhtrangthu
 
Mang buồn canh cánh bên đời
Thả buồn theo gió gởi trời bao la
Hòa buồn vào giọt sương sa
Buồn vương cây cỏ khiến ta thêm buồn!
Thi Nang

Bạn ơi đắt khách mua luôn
Cho mình ký gửi chút buồn được không?
Nửa tiền bạn nhận lấy công
Nửa kia mình giữ, ngại không bạn à?
anhtrangthu
 
Buồn trôi theo hạt mưa tuôn
Buồn bay lên tận suối nguồn núi cao
Đem buồn gởi ánh trăng sao
Buồn rơi xuống đất ẩn vào lòng ta.
Thi Nang

Buồn tan vào hạt châu sa
Buồn bay lên dải Ngân hà xa xôi
Buồn cô thành hạt mưa rơi
Buồn cùng ta chuyển thành lời thi ca
anhtrăng thu
PHẠM VĂN NANG 03.06.2008 22:42:38 (permalink)
0
Tưởng rằng sum họp một nhà
Nào ngờ mình lại cách xa muôn trùng
Tưởng rằng đường cũ bước chung
Nào ngờ lạc lối vô cùng khổ đau
Tưởng rằng mãi mãi bên nhau
Nào ngờ hai nẻo nhuộm màu tang thương...
 
Thế mà lòng vẫn vấn vương
Thế mà vẫn ước chung đường cùng ai
Thế mà vẫn nhớ mong hoài
Thế mà tim vẫn chưa phai bóng hình...
 
Lòng còn trĩu nặng khối tình
Ra vào ngơ ngẩn một mình bơ vơ!
Thi Nang  
  

Tưởng rằng nối được nhịp cầu
Xi măng mất trộm, sắt đâu chẳng còn
Tưởng rằng chỉ có giận hờn
Ngờ đâu tình đã trắng hơn vôi rồi
Tưởng rằng chỉ có một người
Ngờ đâu bến lạ đã rời thuyền đi
Từ nay tất cả nhưng gì
Gọi là kỷ niệm cất đi tình buồn
 
T.T.K.2/6/2008
 
Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang

PHẠM VĂN NANG 03.06.2008 23:21:01 (permalink)
0
Gánh buồn mang đổ ra sông
Buồn bay tơi tả như bông trắng trời
Chỗ nào sâu thẳm buồn rơi
Ai ngờ buồn lại tụ nơi lòng mình...
anhtrangthu
 
Mang buồn vào tận cõi lòng
Buồn ra sao được mà mong hỡi người!
Lấy buồn trải khắp đất trời
Nào ngờ buồn lại chẳng rời lòng ai...
Thi Nang

Gom buồn bán bớt cho vơi
Nhưng mà buồn vẫn ngự nơi lòng mình
Buồn theo như bóng với hình
Ẩn chìm mãi mãi trong mình bạn ơi...
anhtrangthu
 
Chở buồn đổ xuống biển khơi
Buồn lan theo sóng về nơi bến bờ
Buồn len vào những vần thơ
Buồn trôi trên nước vật vờ...bạn ơi...
Thi Nang


Nén buồn xuống đáy biển xanh
Một phần ngưng tụ hoá thành san hô
Một phần theo sóng nhấp nhô
Phần nhiều kết lại lệ khô của mình
anhtrangthu
 
Mang buồn canh cánh bên đời
Thả buồn theo gió gởi trời bao la
Hòa buồn vào giọt sương sa
Buồn vương cây cỏ khiến ta thêm buồn!
Thi Nang

Bạn ơi đắt khách mua luôn
Cho mình ký gửi chút buồn được không?
Nửa tiền bạn nhận lấy công
Nửa kia mình giữ, ngại không bạn à?
anhtrangthu
 
Buồn trôi theo hạt mưa tuôn
Buồn bay lên tận suối nguồn núi cao
Đem buồn gởi ánh trăng sao
Buồn rơi xuống đất ẩn vào lòng ta.
Thi Nang

Buồn tan vào hạt châu sa
Buồn bay lên dải Ngân hà xa xôi
Buồn cô thành hạt mưa rơi
Buồn cùng ta chuyển thành lời thi ca
anhtrăng thu


Buồn bay tận cõi thiên hà
Hòa vào vũ trụ lan ra khắp trời
Mênh mông bát ngát buồn rơi
Lắng sâu thăm thẳm ở nơi đáy lòng.
Thi Nang
Liên Thơ 04.06.2008 00:06:58 (permalink)
0
Thi Nang cảm ơn Lê Minh Liên Thanh Thơ đã để lại trang thơ của Thi Nang một bông hoa đẹp.
**************************
Hương bay
Nếu xem là hoa đẹp
Anh cắm hoa vào bình
Để hoa khoe hương sắc
Thơm một vùng trời riêng
 
Nếu nói hoa vô duyên
Em nhận về ép lại
Ủ hương thơm ướp trà
Uống vào lòng hương bay...
              Lê Minh Liên Thanh Thơ
                    23 giờ 3/6/2008


<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2008 00:08:56 bởi LEMINHLIENTHANHTHO >
ThanhThanhKhiet 04.06.2008 00:20:07 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: lenthgo

Tưởng rằng sum họp một nhà
Nào ngờ mình lại cách xa muôn trùng
Tưởng rằng đường cũ bước chung
Nào ngờ lạc lối vô cùng khổ đau
Tưởng rằng mãi mãi bên nhau
Nào ngờ hai nẻo nhuộm màu tang thương...
 
Thế mà lòng vẫn vấn vương
Thế mà vẫn ước chung đường cùng ai
Thế mà vẫn nhớ mong hoài
Thế mà tim vẫn chưa phai bóng hình...
 
Lòng còn trĩu nặng khối tình
Ra vào ngơ ngẩn một mình bơ vơ!
Thi Nang  
  

Tưởng rằng nối được nhịp cầu
Xi măng mất trộm, sắt đâu chẳng còn
Tưởng rằng chỉ có giận hờn
Ngờ đâu tình đã trắng hơn vôi rồi
Tưởng rằng chỉ có một người
Ngờ đâu bến lạ đã rời thuyền đi
Từ nay tất cả nhưng gì
Gọi là kỷ niệm cất đi tình buồn
 
T.T.K.2/6/2008
 
Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang



Cây cầu ô thước bắc ngang
Ngàn năm tình vẫn chứa chan lệ sầu
Làm cho tháng bẩy mưa ngâu
Nước tràn mặt đất, gió rầu nát cây
                          ***
Dù tình tan, hợp...những ngày
Khoét sâu trong dạ ,chứa đầy vết thương
Giả như mỗi đứa một phương
Hỏi rằng có hết đau thương những ngày
 
                       T.T.K.3/6/2008
Rất cám ơn Thi nang đã ghé tệ xá của T.T.K. mong rằng sẽ luôn được đón tiếp.
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2008 07:16:35 bởi ThanhThanhKhiet >
PHẠM VĂN NANG 04.06.2008 21:41:48 (permalink)
0
Thi Nang cảm ơn Lê Minh Liên Thanh Thơ đã để lại trang thơ của Thi Nang một bông hoa đẹp.
**************************

Hương bay
Nếu xem là hoa đẹp
Anh cắm hoa vào bình
Để hoa khoe hương sắc
Thơm một vùng trời riêng
 
Nếu nói hoa vô duyên
Em nhận về ép lại
Ủ hương thơm ướp trà
Uống vào lòng hương bay...
              Lê Minh Liên Thanh Thơ
                    23 giờ 3/6/2008

 
Anh nhìn hình hoa đẹp
Đem ghép vào trang thơ
Cho cánh hoa luôn khép
Chúm chím cười trong mơ.
 
Anh là kẻ dại khờ
Đầu óc lại ngu ngơ
Nên đứng trước hoa đẹp
Đâu dám mó tay sờ!
Thi Nang 

PHẠM VĂN NANG 04.06.2008 22:08:42 (permalink)
0
Thi Nang cảm ơn Thanh Thanh Khiết đã ghé thăm nhà và họa thơ.Rất vui được đón tiếp bạn.
 

Tưởng rằng nối được nhịp cầu
Xi măng mất trộm, sắt đâu chẳng còn
Tưởng rằng chỉ có giận hờn
Ngờ đâu tình đã trắng hơn vôi rồi
Tưởng rằng chỉ có một người
Ngờ đâu bến lạ đã rời thuyền đi
Từ nay tất cả nhưng gì
Gọi là kỷ niệm cất đi tình buồn
 
T.T.K.2/6/2008
 
Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang

 


Cây cầu ô thước bắc ngang
Ngàn năm tình vẫn chứa chan lệ sầu
Làm cho tháng bẩy mưa ngâu
Nước tràn mặt đất, gió rầu nát cây
                          ***
Dù tình tan, hợp...những ngày
Khoét sâu trong dạ ,chứa đầy vết thương
Giả như mỗi đứa một phương
Hỏi rằng có hết đau thương những ngày
 
                       T.T.K.3/6/2008
 
Đầu thu ô thước bắc cầu
Mỗi lần tái ngộ lệ sầu tuôn sa
Buồn rơi ngập bến Ngân Hà
Gặp nhau rồi lại cách xa nghìn trùng.
 
Nhưng lòng giữ vẹn thủy chung
Hằng năm tháng bảy tương phùng bên nhau
Làm sao kể hết nỗi đau?
Giọt sầu lã chã trắng màu mưa ngâu!
Thi Nang 
PHẠM VĂN NANG 04.06.2008 23:23:07 (permalink)
0
TÌNH THU BIỀN BIỆT 2...
 
Anh đi vạn dặm mù khơi
Chiều thu vàng úa lá rơi bên đường
Nhìn về chốn cũ nhớ thương
Sầu lan khắp đất,buồn vương đầy trời.
 
Anh nơi giá lạnh xa vời
Nhớ hình bóng cũ,nhớ lời hẹn xưa
Nhớ ngôi nhà nhỏ chiều mưa
Nhớ đêm trăng sáng anh đưa em về.
 
Thương em,thương xóm làng quê
Bồi hồi tấc dạ,tái tê cõi lòng
Hai đầu cách trở núi sông
Người đi,kẻ ở,người mong,kẻ chờ...!
 
Lạc loài cánh nhạn bơ vơ!
Em ơi ! Biết đến bao giờ gặp nhau?!
Thi Nang


ThanhThanhKhiet 05.06.2008 07:15:30 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: lenthgo

Thi Nang cảm ơn Thanh Thanh Khiết đã ghé thăm nhà và họa thơ.Rất vui được đón tiếp bạn.


Tưởng rằng nối được nhịp cầu
Xi măng mất trộm, sắt đâu chẳng còn
Tưởng rằng chỉ có giận hờn
Ngờ đâu tình đã trắng hơn vôi rồi
Tưởng rằng chỉ có một người
Ngờ đâu bến lạ đã rời thuyền đi
Từ nay tất cả nhưng gì
Gọi là kỷ niệm cất đi tình buồn
 
T.T.K.2/6/2008
 
Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang




Cây cầu ô thước bắc ngang
Ngàn năm tình vẫn chứa chan lệ sầu
Làm cho tháng bẩy mưa ngâu
Nước tràn mặt đất, gió rầu nát cây
                          ***
Dù tình tan, hợp...những ngày
Khoét sâu trong dạ ,chứa đầy vết thương
Giả như mỗi đứa một phương
Hỏi rằng có hết đau thương những ngày
 
                       T.T.K.3/6/2008
 
Đầu thu ô thước bắc cầu
Mỗi lần tái ngộ lệ sầu tuôn sa
Buồn rơi ngập bến Ngân Hà
Gặp nhau rồi lại cách xa nghìn trùng.
 
Nhưng lòng giữ vẹn thủy chung
Hằng năm tháng bảy tương phùng bên nhau
Làm sao kể hết nỗi đau?
Giọt sầu lã chã trắng màu mưa ngâu!
Thi Nang 


Sông ngân ở tít trời cao
Mà sao nườc lại ngấm vào tim ta
Buồn trông một giải ngân hà
Thấy người lại ngẫm đến ta tình sầu
Sông ngân trời đã bắc cầu
Còn ta biển rộng sông sâu khó về
 
T.T.K.4/6/2008
 


_____________________________
Cám on Thi Nang đến tệ xá.Bài hoạ của bạn đáng bậc thầy Thanhthanhkhiet xin bái phục.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2008 07:22:28 bởi ThanhThanhKhiet >
PHẠM VĂN NANG 05.06.2008 18:01:17 (permalink)
0
Thi Nang cảm ơn Thanh Thanh Khiết đã có lời khen!Nhưng Thi Nang thấy khả năng mình chưa được xứng đáng như lời bạn khen!Thi Nang còn phải học tập rất nhiều ở nơi các thi hữu trong VNTQ.Thân mến!
 

Trích đoạn: lenthgo

Thi Nang cảm ơn Thanh Thanh Khiết đã ghé thăm nhà và họa thơ.Rất vui được đón tiếp bạn.



Tưởng rằng nối được nhịp cầu
Xi măng mất trộm, sắt đâu chẳng còn
Tưởng rằng chỉ có giận hờn
Ngờ đâu tình đã trắng hơn vôi rồi
Tưởng rằng chỉ có một người
Ngờ đâu bến lạ đã rời thuyền đi
Từ nay tất cả nhưng gì
Gọi là kỷ niệm cất đi tình buồn
 
T.T.K.2/6/2008
 
Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang


 


Cây cầu ô thước bắc ngang
Ngàn năm tình vẫn chứa chan lệ sầu
Làm cho tháng bẩy mưa ngâu
Nước tràn mặt đất, gió rầu nát cây
                          ***
Dù tình tan, hợp...những ngày
Khoét sâu trong dạ ,chứa đầy vết thương
Giả như mỗi đứa một phương
Hỏi rằng có hết đau thương những ngày
 
                       T.T.K.3/6/2008
 
Đầu thu ô thước bắc cầu
Mỗi lần tái ngộ lệ sầu tuôn sa
Buồn rơi ngập bến Ngân Hà
Gặp nhau rồi lại cách xa nghìn trùng.
 
Nhưng lòng giữ vẹn thủy chung
Hằng năm tháng bảy tương phùng bên nhau
Làm sao kể hết nỗi đau?
Giọt sầu lã chã trắng màu mưa ngâu!
Thi Nang 

 

Sông ngân ở tít trời cao
Mà sao nườc lại ngấm vào tim ta
Buồn trông một giải ngân hà
Thấy người lại ngẫm đến ta tình sầu
Sông ngân trời đã bắc cầu
Còn ta biển rộng sông sâu khó về
 
T.T.K.4/6/2008
 
Lặng nhìn trăng sáng,trời quang
Ngân Hà một dải vắt ngang bầu trời.
Đời chia hai nẻo,đôi nơi
Sông ngăn,núi cách,mù khơi dặm đường
Buồn trông về chốn cố hương
Luyến lưu kỷ niệm,vấn vương tơ lòng.
Thi Nang
 
PHẠM VĂN NANG 05.06.2008 23:47:39 (permalink)
0
Hoài Niệm 6

Cánh bướm ngày xưa anh vẫn còn lưu giữ
Được làm bằng hoa phượng đỏ sắc tươi
Em trao tôi làm kỷ vật để thay lời
Khi xa cách là tình em muốn nói...

Nó theo tôi suốt quãng đường trôi nổi
Khi đêm về thôi thường gọi...cánh phượng ơi...
Tôi nâng niu trong cuộc sống nơi xứ người
Làm tri kỷ vượt thời gian...may ruổi...

Nhưng giờ đây đã úa màu đen đủi
Đã khuất mình vào gió bụi của thời gian
Như hình em tan biến giữa không gian
Nhưng ẩn náo một kho tàng kỷ niệm...

Thời niên thiếu ...ký ức xưa...hoài niệm...
Hy vọng một ngày mình xuất hiện bên nhau
Thăm lại trường xưa , ôn lại mối tình đầu...
Cùng sánh bước bên nhau ve sầu phượng thắm...

Cô Đơn 15-05-08

HOÀI NIỆM

Tà áo dài bay,chiều xưa gió lộng
Sân trường xưa rực rỡ cánh phượng hồng
Thời gian trôi mang theo bao hình bóng
Cố nhân ơi!Giờ còn nhớ nhau không?

Nhớ tóc dài óng ả xõa ngang vai
Nhớ nụ cười như hoa nở,không phai
Nhớ mắt em long lanh như sóng biếc
Nhớ dáng yêu kiều tha thướt mảnh mai.

Vẫn còn lại đây những trang lưu bút
Giấy mực phai màu;tình vẫn còn vương
Ngoảnh nhìn lại con đường xưa hun hút
Đầu xanh xưa,nay đã lấm tấm sương.

Thời áo trắng nhiều kỷ niệm thân thương
Mặc dù mình không còn bước chung đường
Nhưng tình mãi khắc sâu vào tâm khảm
Đẹp biết bao!Thuở chung lớp chung trường.
Thi Nang 

PHẠM VĂN NANG 06.06.2008 00:03:19 (permalink)
0
Gánh buồn mang đổ ra sông
Buồn bay tơi tả như bông trắng trời
Chỗ nào sâu thẳm buồn rơi
Ai ngờ buồn lại tụ nơi lòng mình...
anhtrangthu
 
Mang buồn vào tận cõi lòng
Buồn ra sao được mà mong hỡi người!
Lấy buồn trải khắp đất trời
Nào ngờ buồn lại chẳng rời lòng ai...
Thi Nang

Gom buồn bán bớt cho vơi
Nhưng mà buồn vẫn ngự nơi lòng mình
Buồn theo như bóng với hình
Ẩn chìm mãi mãi trong mình bạn ơi...
anhtrangthu
 
Chở buồn đổ xuống biển khơi
Buồn lan theo sóng về nơi bến bờ
Buồn len vào những vần thơ
Buồn trôi trên nước vật vờ...bạn ơi...
Thi Nang


Nén buồn xuống đáy biển xanh
Một phần ngưng tụ hoá thành san hô
Một phần theo sóng nhấp nhô
Phần nhiều kết lại lệ khô của mình
anhtrangthu
 
Mang buồn canh cánh bên đời
Thả buồn theo gió gởi trời bao la
Hòa buồn vào giọt sương sa
Buồn vương cây cỏ khiến ta thêm buồn!
Thi Nang

Bạn ơi đắt khách mua luôn
Cho mình ký gửi chút buồn được không?
Nửa tiền bạn nhận lấy công
Nửa kia mình giữ, ngại không bạn à?
anhtrangthu
 
Buồn trôi theo hạt mưa tuôn
Buồn bay lên tận suối nguồn núi cao
Đem buồn gởi ánh trăng sao
Buồn rơi xuống đất ẩn vào lòng ta.
Thi Nang

Buồn tan vào hạt châu sa
Buồn bay lên dải Ngân hà xa xôi
Buồn cô thành hạt mưa rơi
Buồn cùng ta chuyển thành lời thi ca
anhtrăng thu


Buồn bay tận cõi thiên hà
Hòa vào vũ trụ lan ra khắp trời
Mênh mông bát ngát buồn rơi
Lắng sâu thăm thẳm ở nơi đáy lòng.
Thi Nang

Buồn kia bát ngát mênh mông
Buồn trào xa tít mà không bến bờ
Chỗ nào buồn cũng chơ vơ
Vì buồn đơn độc nên chờ gặp ta
anhtrangthu
 
Buồn đi vào chốn quan hà
Buồn về thăm lại quê nhà năm xưa
Buồn vì trời nắng mà mưa
Buồn cơn bão lũ mới vừa đi qua.
Thi Nang 


ThanhThanhKhiet 06.06.2008 07:47:10 (permalink)
0
Xin chào bạn .Thanh thanh khiết cám ơn bạn đã ghé nhà.Rất mong luôn được đón tiếp.
 
 
Tưởng rằng nối được nhịp cầu
Xi măng mất trộm, sắt đâu chẳng còn
Tưởng rằng chỉ có giận hờn
Ngờ đâu tình đã trắng hơn vôi rồi
Tưởng rằng chỉ có một người
Ngờ đâu bến lạ đã rời thuyền đi
Từ nay tất cả nhưng gì
Gọi là kỷ niệm cất đi tình buồn

T.T.K.2/6/2008

Ngân Hà nối nhịp cầu thơ
Giăng giăng dãy bạc bao giờ mới tan?
Xi măng đâu phải tim vàng!
Bê tông cốt thép được ngàn năm đâu?
Cầu tình xây đắp tình cầu
Dù cho cách trở hai đầu sá chi
Khi về,lúc ở,khi đi
Họp tan tan họp,chia ly thường tình.
Thi Nang






Cây cầu ô thước bắc ngang
Ngàn năm tình vẫn chứa chan lệ sầu
Làm cho tháng bẩy mưa ngâu
Nước tràn mặt đất, gió rầu nát cây
***
Dù tình tan, hợp...những ngày
Khoét sâu trong dạ ,chứa đầy vết thương
Giả như mỗi đứa một phương
Hỏi rằng có hết đau thương những ngày

T.T.K.3/6/2008

Đầu thu ô thước bắc cầu
Mỗi lần tái ngộ lệ sầu tuôn sa
Buồn rơi ngập bến Ngân Hà
Gặp nhau rồi lại cách xa nghìn trùng.

Nhưng lòng giữ vẹn thủy chung
Hằng năm tháng bảy tương phùng bên nhau
Làm sao kể hết nỗi đau?
Giọt sầu lã chã trắng màu mưa ngâu!
Thi Nang





Sông ngân ở tít trời cao
Mà sao nườc lại ngấm vào tim ta
Buồn trông một giải ngân hà
Thấy người lại ngẫm đến ta tình sầu
Sông ngân trời đã bắc cầu
Còn ta biển rộng sông sâu khó về

T.T.K.4/6/2008

Lặng nhìn trăng sáng,trời quang
Ngân Hà một dải vắt ngang bầu trời.
Đời chia hai nẻo,đôi nơi
Sông ngăn,núi cách,mù khơi dặm đường
Buồn trông về chốn cố hương
Luyến lưu kỷ niệm,vấn vương tơ lòng.
Thi Nang



_____________________________

Ngàn xưa mãi đến ngàn sau,
Bể dâu mấy cuộc,thương đau mấy lần?
Thi Nang
 
Quê hưong với chút đèo bòng
Ngập tràn nỗi nhớ để lòng chẳng yên
Đường xa thẳm khuất bóng chim
Qua bao ghềnh thác vẫn tìm về nhau
Mặt trời đã mọc rất cao
Hành trang chuẩn bị ta mau về nguồn
 
T.T.K.5/6/2008


_____________________________
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 26 của 126 trang, bài viết từ 376 đến 390 trên tổng số 1880 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9