HAI ĐẦU NỖI NHỚ MÃI CHỜ ĐỢI MONG
Hai bờ cách trở xa xôi,
Đầu sông cuối biển chia đôi đôi mình.
Nỗi sầu trĩu nặng khối tình,
Nhớ nhung da diết bóng hình cách xa.
Mãi đi chưa lại quê nhà,
Chờ nhau tuyết phủ sương sa lạnh lùng.
Đợi người một dạ thủy chung,
Mong ngày mai sẽ trùng phùng hân hoan.
Thi Nang
Hai khung trời ở hai nơi
Đầu non cuối bể xa khơi nghìn trùng
Nỗi lòng sâu thẳm khôn cùng
Nhớ nhau ta nguyện thuỷ chung vẹn toàn
Mãi trông sương phủ non ngàn
Chờ ban mai toả tràn lan sắc màu
Đợi chờ tâm sự vài câu...
Mong rằng ta mãi bên nhau trọn đời
anhtrangthu
DẪU XA MUÔN DẶM VẪN MONG NGÓNG CHỜ
Dẫu mình cách trở núi sông
Xa nhau nhưng vẫn một lòng sắt son.
Muôn thương vạn nhớ héo hon,
Dặm đường diệu vợi,người còn mãi đi
Vẫn còn hình bóng khắc ghi,
Mong về,chỉ thấy xanh rì cỏ cây!
Ngóng trông biết mấy năm dài!
Chờ người,người hẹn tương lai trùng phùng.
Thi Nang
Dẫu kiếp này, không trọn phận
Xa muôn trùng, anh hận -cuộc đời anh!
Muôn vạn thuở- tình vẫn xanh!
Dặm trùng dương, lòng anh như nước mát
Vẫn nồng nàn, vẫn bát ngát...
Mong vạn vật- vang tiếng hát trong lành
Ngóng bình minh, gió xao nhành
Đợi đợi chờ đơm hoa, cành,kết quả.
SĨ ĐOAN 05/07/08
Dẫu rằng chưa trọn phần duyên
Xa xôi cách trở thuyền quyên anh hùng
Muôn lời thương ngỏ nhau cùng
Dặm đường xa vẫn còn chung hướng nhìn
Vẫn tròn vẫn vẹn niềm tin
Mong trong trời đất khắc in bóng hình
Ngóng trông mỗi buổi bình minh,
Đợi chờ cho đến tình mình đơm hoa
anhtrangthu