Thi Nang Thi Gia
Còn chi để nhớ để thương? Để sầu để mộng để vương vấn lòng? Dù cho tát cạn biển đông Cũng không tìm được bóng hồng ngày xưa! Cành hồng bên song Thấp thoáng bên hiên má ửng hồng Thu về nhạt nắng có buồn không? Đâu rồi năm tháng vàng son phủ Còn lại thời gian trận bão lòng Cạnh gốc phơi sương vài xác bướm Bên cành mưa dập mấy thân ong Sắc hương chửa nhạt trên nhành biếc Gai nhọn đà giương cố thủ phòng Phục Linh
Cảm ơn Phục Linh ghé thăm.Vài hôm nay,mình bận rộn không lên mạng được.Sáng nay trở lại diễn đàn,thấy Phục Linh ghé thăm mình và để lại bài thơ rất hay.Bây giờ chúng ta cùng nhau san sẻ nhé!
Trích đoạn:CÁNH HỒNG BÊN SÔNG
Thấp thoáng bên hiên má ửng hồng
Thu về nhạt nắng có buồn không?
Đâu rồi năm tháng vàng son phủ
Còn lại thời gian trận bão lòng
Cạnh gốc phơi sương vài xác bướm
Bên cành mưa dập mấy thân ong
Sắc hương chửa nhạt trên nhành biếc
Gai nhọn đà giương cố thủ phòng
Phục Linh
ĐÓA HOA ĐÀO
Hoa đào một đóa ở bên song
Lạnh lẽo trên cành trước gió đông
Trải lắm năm sầu luôn ngóng đợi
Qua nhiều tháng tủi mãi chờ trông
Đài bung cánh nở vùi sương trắng
Nhụy hé hương bay quyện nắng hồng
Vẫn nhớ thương người nơi góc biển
Còn bao kỷ niệm khắc trong lòng.
Thi Nang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2014 22:02:48 bởi PHẠM VĂN NANG >
QUÊ HƯƠNG BỪNG SÁNG Bình minh tỏa sáng khắp muôn phương Ngọn cỏ ven đường ướt đẩm sương Ruộng như tấm thảm vàng hạt ngọc Hoa mua khoe sắc tím bờ mương. Thoăn thoắt em thơ bước tới trường Dân làng bám đất giữ quê hương Ríu rít chim kêu trên nhành trúc Rì rào tre uốn cánh cung trương. Dòng nước kênh xanh mát ruộng vườn Lúa tăng hai vụ lúa "Nàng Hương " Xen canh đậu phọng,dưa,cà,mướp Thóc tốt,màu tươi đẹp xã phường. Mờ mờ khói trắng nhạt mờ sương "Máy phóng "phun châu lẹ khác thường Cày máy thay trâu nghìn năm cũ Điện về xóm ấp sáng quê hương. Đẹp thay!Nhà lá hóa nhà tường Ngói đỏ tô thêm cảnh phú cường Đường nhựa trải dài trong thôn vắng Lùi vào dĩ vãng:cát,bùn vương. Quê hương bừng sáng ánh thái dương Nghĩa xóm tình làng quí mến thương Hiền hòa mộc mạc thân yêu quá! Đẹp cảnh,đẹp người,đẹp quê hương. Thi Nang
NÚI MÂY Chiều hôm hé sáng cõi trời tây Cao vút tầng không ngọn núi mây Xanh đen sừng sững,song song đứng Lơ lửng đầu non mảnh trăng gầy. Thời tiết tạo ra cảnh núi này Xa trông cứ ngỡ đá cùng cây Khoảnh khắc hóa ra hình hổ,chó Ngoảnh đầu nhìn lại bóng chiều bay Tường đêm ngăn núi đó người đây Ngồi nhìn núi biến từng phút giây "Bức tranh vân cẩu "còn đâu nữa! Còn lại cùng ta mảnh trăng gầy. Thi Nang
NÚI MÂY Chiều hôm hé sáng cõi trời tây Cao vút tầng không ngọn núi mây Xanh đen sừng sững,song song đứng Lơ lửng đầu non mảnh trăng gầy. Thời tiết tạo ra cảnh núi này Xa trông cứ ngỡ đá cùng cây Khoảnh khắc hóa ra hình hổ,chó Ngoảnh đầu nhìn lại bóng chiều bay Tường đêm ngăn núi đó người đây Ngồi nhìn núi biến từng phút giây "Bức tranh vân cẩu "còn đâu nữa! Còn lại cùng ta mảnh trăng gầy. Thi Nang Nhiều khi PL nhìn mây cũng có những tưởng tượng thay đổi theo tâm tình của mình, và trong giấc ngủ lại thấy mình bay khắp các nơi, có nơi chưa từng biết tới nữa hihhiih.... chắc tiền kiếp là tiên chim quá
Tình mây núi Mây say cảnh núi, núi say mây Quyến luyến bên nhau quyện tháng ngày Mũ trắng nghiêng nghiêng chao chớp bạc Quàng xanh trải trải kết tầng cây Núi mây duyên nợ ngàn năm trước Mây núi nợ duyên mãi đến nay Vân cẩu nhắc chi trò kẻ tạo Hãy làm mây núi siết vòng tay Phục Linh
Thân mến chào thi hữu Phục Linh.Thi Nang rất vui gặp lại Phục Linh,xin chúc Phục Linh vui khỏe và thành đạt trong cuộc sống. Trích đoạn:(Thơ của Phục Linh) Tình mây núi Mây say cảnh núi,núi say mây Quyến luyến bên nhau quyện tháng ngày Mũ trắng nghiêng nghiêng chao chớp bạc Quàng xanh trải trải kết tầng cây Núi mây duyên nợ ngàn năm trước Mây núi nợ duyên mãi đến nay Vân cẩu nhắc chi trò kẻ tạo Hãy làm mây núi siết vòng tay Phục Linh Thân họa:Tình núi mây Mây ôm lấy núi,núi nâng mây Tự cổ chí kim vạn vạn ngày Phiến đá đâm xuyên hai cụm nước Chòm mây bọc phủ một lùm cây Mây đi núi nhớ muôn đời trước Núi đợi mây về vạn kiếp nay Núi đứng mây bay ai biết được? Ngàn năm đừng nói tiếng chia tay! Thi Nang
Trích đoạn: lenthgo
Thân tặng Băng Nguyệt
NÓI CHUYỆN VỚI NGƯỜI TRONG TRANH
"HUN HÚT ĐƯỜNG THU "
Em ngồi một mình nghĩ ngợi chi?
Tóc xanh áo trắng đẹp xuân thì.
Nét liễu thanh thanh trên mắt biếc,
Nhớ về dĩ vãng phút chia ly?
Điều gì khiến em đã nghĩ suy?
Phải chăng em nhớ đến người đi?
Đã mấy mùa thu chưa trở lại!
Còn đây kỷ niệm lúc phân kỳ?
Tuyết rơi phủ trắng mái nhà xưa,
Liễu rũ mai gầy dưới nắng mưa.
Cảnh cũ còn đây,người xa vắng,
Chạnh lòng ngồi nhớ buổi tiễn đưa?
Ngoài trời thu lạnh,tuyết bay bay,
Lạnh sao,lạnh tận cõi lòng ai?
Nhìn ảnh em ngồi bên tuyết lạnh,
Thu đi,thu đến,mấy thu dài?
"Hun hút đường thu " xa mãi xa...
Đăm đăm,thăm thẳm khóe thu ba.
Thu đấy, người đây trào cảm xúc,
Cảnh thu lạnh lẽo giữa chiều tà.
Thi Nang
Oh rất cảm ơn bài thơ tặng của ThiNang nha...tới hôm nay mới thấy hihi
Nếu ThiNang muốn để "
Ngàn xưa mãi đến ngàn sau, Bể dâu mấy cuộc,thương đau mấy lần? Thi Nang "
như chữ kí thì vào chữ hồ sơ cá nhân phía bên trên đó nè.... kéo xuống phía dưới vào chỗ chữ kí...để 2 câu thơ vào....gửi đi...Chúc TN thành công nha...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/6B55AD1393F346F9AAB78F9DD9DE8E2B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2007 02:20:30 bởi BĂNG NGUYỆT >
Thân mến chào Băng Nguyệt.Đã lâu rồi, nay Thi Nang hân hạnh được gặp lại Băng Nguyệt,Thi Nang xin chân thành cảm ơn Băng Nguyệt đã tận tình hướng dẫn cho Thi Nang cách đăng ký chữ ký.Một lần nữa xin cảm ơn Băng Nguyệt và tất cả quản trị viên đã giúp cho Thi Nang có chỗ học hỏi và trao dồi thêm kiến thức về thơ ca của mình. Nhân đây cho phép Thi Nang gởi tặng Băng Nguyệt một bài thơ: Thân tặng Băng Nguyệt: NÓI CHUYỆN VỚI HÌNH CÔ TIÊN Nhìn hình em đẹp tựa CÔ TIÊN Mắt biếc môi son mặt dịu hiền Cầm bút đề thơ bay vạn nẻo Phun châu nhả ngọc trải trăm miền Bao lần xướng họa cùng bằng hữu Mấy lượt phù trầm với phận duyên Nghĩa nặng tình thâm không tả xiết! Đôi dòng viết vội tặng thuyền quyên. Thi Nang (Xin phép cho mình được gọi tấm hình trong thẻ VNThư Quán của Băng Nguyệt là CÔ TIÊN nhé!)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2014 21:51:38 bởi PHẠM VĂN NANG >
CẢM HỨNG COI THI Lành lạnh đông phong thổi một chiều Rung rinh cành lá gió hiu hiu Cờ sao rực rỡ gương anh liệt Em gái hồn nhiên dáng mĩ miều Đất nước thanh bình vui khắp ngõ Non sông gấm vóc thấy càng yêu Nhìn trời,nhìn đất,nhìn em nhỏ Bao cảnh bao tình thích bấy nhiêu. Thi Nang
THU ĐỢI HUN HÚT ĐƯỜNG THU MÃI ĐỢI AI! NHỚ THƯƠNG THƯƠNG NHỚ BIẾT BAO NGÀY! SÁNG VỊN CÀNH HỒNG NHÌN LÁ RỤNG CHIỀU NƯƠNG GỐC LIỄU NGẮM CHIM BAY LÁ RỤNG ĐƯỜNG THU VÀNG TÍM TÁI NGƯỜI ĐI ĐI MÃI,MẤY NĂM DÀI? BIẾT ĐẾN BAO GIỜ QUAY TRỞ LẠI? CHUNG TAY XÂY DỰNG ĐẸP TƯƠNG LAI. THI NANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2007 20:11:48 bởi lenthgo >
Cảm ơn ThiNang nhiều nha....không có gì...chúc vui và say sáng tác... Con đường ngập xác hoa bay Khóc thu lệ úa sương rơi ngập Trỗi khúc giao mùa nữa mà chi Con đường hoa trắng còn thẳng tắp Riêng hoa rụng hết chẳng còn gì... Đôi lời xếp vội chẳng phải thi Đa tạ khách thơ tặng thơ ghi, Hun hút con đường trong mưa ngập, Từ hôm tiển biệt..người ta đi..
Thân mến chào Băng Nguyệt.Thi Nang cảm ơn Băng Nguyệt ghé thăm,xin chúc Băng Nguyệt vui khỏe. LÁ NỐI ĐÔI BỜ Lá rơi thu khóc tiễn người đi Người đi còn nhớ lệ tràn mi Mang cả hồn thu vào tâm trí Hương hoa còn đọng,dẫu phân kỳ. Đón gió thu về viết vội thơ Gặp nhau cho thỏa nhớ mong chờ Hun hút đường thu vàng lá rụng Lá thu trải lối nối đôi bờ. Thi Nang
SÁNG MÙA ĐÔNG Ở TRƯỜNG Nhạt mờ mây khói giữa tầng không Hiu hiu se lạnh ngọn đông phong Tiếng sẻ gọi đàn kêu ríu rít Rung rinh cành lá dưới vầng hồng. Khoe sắc trên cành điệp trổ bông Ngân vang tiếng trẻ ở trong phòng Giữa lá bàng xanh chen sắc đỏ Dáng cô nho nhỏ tựa gương trong. Sương tan,nắng ấm,gió ru lòng Vượt khỏi Vũ Môn cá hóa Rồng Từng lớp vươn vai thành Phù Đổng Đem tài xây dựng đẹp non sông. Thi Nang
ĐÔNG QUA XUÂN ĐẾN Tuyết rơi phủ trắng mái nhà ai? Cây cỏ chìm trong giấc ngủ say Liễu rũ u hoài bên suối tuyết Thông mang giá buốt cạnh vườn mai Trăng còn đợi nắng xua hơi lạnh Nhạn vẫn tìm đường vỗ cánh bay Đông hết tuyết tan xuân trở lại Cho vầng trăng sáng khắp trần ai. Thi Nang
MẸ VÀ TRE Quanh quanh xóm nhỏ một hàng tre Râm mát đường mòn lá xanh che Trải bao năm tháng sương mưa nắng Những buổi trưa hè rộn tiếng ve. Xanh xanh rợp bóng độ thu về Gió thổi rì rào mát xóm quê Tre là nhân chứng cho đôi lứa Bên nhau dạo bước dưới trăng thề. Giặc càn giày xéo xóm làng ta Đau thương tang tóc khổ muôn nhà Người ra đi bao giờ trở lại? Nghẹn ngào nuốt lệ để chia xa... Căm hờn giặc,tre thành chông sắc Bảo vệ mình,bảo vệ quê hương Giặc nhảy vào tre đâm thẳng giặc: Gã nhào xuống hố,gã bị thương. Mẹ ngăn đường cản xích xe tăng Bám đất yêu thương,giữ xóm làng Đánh quân thù bằng lời ru ngọt Nhiều phen giặc rã ngũ tan hàng. Mẹ già rứt ruột tiễn con đi Tre nghiêng chào mẹ chẳng nói gì Những giọt sương thu vương trên lá Rơi vào tóc mẹ khóc chia ly. Mẹ già ra ngõ ngóng trông con Đường quê hun hút dấu chân son Mấy lá tre rơi trên áo mẹ Thương cho thân mẹ đã gầy mòn. Đông giá măng non vẫn vương mầm Bao năm lệ mẹ chảy vào tâm Thưông nhớ âm thầm trong quạnh vắng Chiều quê,mắt dõi cõi xa xăm. Xuân về tóc mẹ trắng như sương Tre nghiêng chào mẹ đứng bên đường Đón đợi con về vui chiến thắng Cờ sao phất phới khắp quê hương. Nhưng con của mẹ chẳng quay về! Lòng mẹ quặn đau,xót tái tê! Vàng lá thu rơi vàng lối cũ... Đỏ cả đất trời đỏ xóm quê.... Thi Nang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: