THUYỀN VÀ BẾN
Thuyền mang bao mối tơ vương
Mang theo nỗi nhớ trên đường quê hương
Thuyền đi biền biệt muôn phương
Để bờ bến cũ đêm trường đợi mong!
Thuyền đi thuyền có biết không?
Bến luôn một dạ ngóng trông thuyền về
Còn đây nửa mảnh trăng quê
Chưa quên lời hẹn câu thề năm xưa...
Thi Nang
BẾN VÀ THUYỀN
Thuyền đi mấy dặm sơn khê...
Nhớ nhung bến cũ- ngày về giao duyên!
Thuyền đi chẳng đặng bình yên
Tơ tình nặng nợ, trung kiên đợi chờ.
Thuyền đi lướt sóng bơ phờ
Nao nao tấc dạ, dật dờ bóng đêm
Tròng trành... cố lái- nhẹ êm...!
Nhớ lời hẹn cũ nên tìm về nhau.
-sd-
NƯỚC VÀ MÂY
Ước mơ dạo khắp đất trời
Thay hình đổi dạng mây rời nước xanh
Bồng bềnh trên chuyến du hành
Hòa cùng khói bụi xây thành phù vân
Nay đây mai đó xa gần
Âm thầm nhìn xuống cõi trần long đong
Mây bay lờ lững trên không
Dừng chân đỉnh núi nhớ dòng sông xưa
Nương mình theo ngọn gió đưa
Nghiêng thân lặng ngắm rừng thưa lá vàng
Nhớ nơi biển cả mênh mang
Nhớ bờ bến cũ nhớ hàng thông reo
Cheo leo heo hút lưng đèo
Trải qua lắm cảnh gieo neo đoạn trường
Mang theo bao nỗi nhớ thương
Nước ơi!Có biết chặng đường mây đi?
Nắng sương vất vả sá gì!
Lòng mong hội ngộ mơ khi sum vầy
Bây giờ ngăn cách nước mây
Mai sau ắt sẽ có ngày gặp nhau
Nước ơi,hãy bớt buồn đau!
Bao la bát ngát xanh màu trùng dương
Dù đi vạn nẻo ngàn phương
Nhưng mây vẫn nhớ vẫn thương vô bờ
Quanh năm trôi nổi dật dờ
Nước mây mây nước luôn chờ đợi trông...!
Thi Nang
MÂY VÀ NƯỚC
Mây ngàn dạo khắp non cao
Nước trôi lơ lững biết sao giao kề?
Mây bay biến hóa tràn trề
Nước hòa sóng biếc não nề nhìn mây.
Mây vui dạo khắp đó đây
Nước sầu thơ thẩn như ngây như khờ.
Mây đi bao kẻ mong chờ
Nước hờn nước tủi ngẩn ngơ đất trời.
Dừng chân nhớ lấy bao lời
Mây trôi - nước đọng muôn đời nhìn nhau.
-sd-