Chông chênh
Hà Nội mưa phùn
Từng hạt cứ rơi đầy góc phố
Rêu phong phủ lên mối tình nhỏ
Có một cô gái buồn
Ngồi đếm người lại qua
Nỗi nhớ gửi về nơi phương xa
Sương gió lạnh se lòng chàng lãng tử
Ở một góc nào đó nơi buổi chiều tư lự
Lại có một người ngồi đếm những ngày qua
Thời gian làm úa tàn mùa hoa
Khắc khoải lắm những đêm buồn trống vắng
Nỗi lòng người con gái có bao giờ phẳng lặng
Giống như biển
Luôn hờn giận trong ta
Hà Nội mưa
Ai bảo mùa thu qua
Để hoa cúc rực chút vàng le lói
Tất cả chỉ còn sót lại
Những hoài niệm của một thời đã yêu
Hà Nội mưa
Lòng người nhớ thật nhiều
Màu xa cách vương trong hồn thiếu nữ
Có một ai ru lòng mình yên ngủ
Cố tìm mình trong hai chữ xót xa
Cơn gió nào vừa mới thoảng qua ta
Chông chênh lắm một chút tình xa vắng
Ta là gió, là mây, là mặt biển không lặng
Mãi muôn đời đi tìm bến chờ yêu.
Hà Nội
22.11.2011
Hương Thầm