Thơ PHẠM SĨ TRUNG
ÁO LỤA VÀNG_TỪ EM_NỤ TÌNH KHAI HOA Thơ:Bùi Phạm Thành_Phạm Sĩ Trung_Vũ Thị Thiên Thư
Diễn ngâm:Hiền Vy *Xin click vào tự đề ở trên để nghe.
ÁO LỤA VÀNG(Thơ:Bùi Phạm Thành)_TỪ EM(Thơ:Phạm Sĩ Trung)
_NỤ TÌNH KHAI HOA(Thơ:Vũ Thị Thiên Thư)
Diễn ngâm:Hiền Vy
ÁO LỤA VÀNG
Từ em áo lụa vàng hoa
Ta về làm gió ru tà áo bay
Từ em xa quá tầm tay
Ta về làm gió ru cây giữa trời
Từ hoa vàng rụng bên đồi
Ta về làm gió ru người ngủ yên
Bùi Phạm Thành
*
* *
TỪ EM
Từ em giấc ngủ miên man
Ta về trong giấc mộng vàng trong đêm
Từ em áo lụa vàng mềm
Ta về sống thuở êm đềm ngày xưa
Từ em đi dưới thu mưa
Ta về chung lối vàng xưa cùng người
Phạm Sĩ Trung
*
* *
NỤ TÌNH KHAI HOA
Thơ hoa nở một góc trời
Phấn hương trang điểm cho đời thêm tươi
Đón tình từ chốn ngàn khơi
Sông xanh nước biếc bao lời triều ca
Vũ Thị Thiên Thư
*
* *
Ta về tìm thuở ngọc ngà
Tìm hương tình cũ lời ca tiếng đàn
Vần thơ dù đã muộn màng
Dư âm ngày cũ còn vang câu thề
Phạm Sĩ Trung
*
* *
Đàn ngân cung điệu đam mê
Bài ca năm cũ vỗ về hương yêu
Hoa vàng áo lụa yêu kiều
Còn như nhắc nhở những chiều nào xưa
Bùi Phạm Thành
*
**
Chiều nao nghe lá thu mưa
Áo vàng em mặc nắng thưa vạt dài
Tóc thề ôm kín bờ vai
Vàng hoa một thuở đong đầy vấn vương
Phạm Sĩ Trung
*
**
Xin người giữ phấn gìn hương
Vui chơi trong cõi vô thường hôm nay
Bùi Phạm Thành
SÀI GÒN CÓ CÒN MƯA KHÔNG EM?
Sài Gòn có còn mưa không em?
Sài Gòn có còn mưa trong đêm?
Sài Gòn phố xưa giờ hoang vắng?
Nghe mưa mà nhớ Sài Gòn thêm
Sài Gòn có còn mưa không em?
Đường xưa lối cũ đã vời xa
Nơi đây viễn xứ quê hương lạ
Tìm đâu hình bóng những ngày qua?
Sài Gòn có còn mưa không em?
Có còn nắng sáng vẫn mưa chiều?
Sài Gòn còn đầy bao kỷ niệm
Của thuở chưa yêu và biết yêu
Sài Gòn những ngày xa xưa cũ
Sáng sớm đường giăng mắc sương mù
Còn đây kỷ niệm thời quá khứ
Mưa chiều thấm nhẹ tận tâm tư
Phạm Sĩ Trung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 13:09:44 bởi phamsitrung >
S.G ma` , mưa nhiều lắm PST ơi ! Gửi anh mưa Sài Gòn Gom mưa dư dả Sài Gòn
làm nguồn cảm xúc véo von tặng người
này nước mắt , này nụ cười
hạt buồn hạt khóc hạt vui nồng nàn
gom vào câu chữ ngổn ngang
giữa đêm thức giấc sảy sàng gửi anh
Phạm thị Cúc Vàng
Trích đoạn: phamthicucvang
S.G ma` , mưa nhiều lắm PST ơi !
Gửi anh mưa Sài Gòn
Gom mưa dư dả Sài Gòn
làm nguồn cảm xúc véo von tặng người
này nước mắt , này nụ cười
hạt buồn hạt khóc hạt vui nồng nàn
gom vào câu chữ ngổn ngang
giữa đêm thức giấc sảy sàng gửi anh
Phạm thị Cúc Vàng
Cám ơn PTCV đã đem mưa vào đây!
Chúc an vui nhé!
PST
GIỌT NẮNG
Giọt nắng còn vương
Trên cánh hoa hồng
Long lanh lóng lánh
Tình ta mặn nồng
Nắng đừng rơi vỡ
Tình ta mênh mông
Một đời hạnh phúc
Êm như dòng sông
Giọt nắng giọt tình
Đẹp buổi bình minh
Cùng nhau kết hợp
Như bóng với hình
Em đẹp em xinh
Tình yêu chúng mình
Suốt đời em nhé
Như thuở nguyên trinh
Phạm Sĩ Trung
ANH VỀ THĂM XỨ HUẾ
Anh về thăm xứ Huế
Phố chiều mưa bay bay
Một mình buồn cô lẻ
Nhớ tà áo trắng bay
Phố vắng buồn hiu hắt
Mưa giăng mắc phố phường
Con tim buồn se thắt
Còn đâu bóng người thương
Anh về thăm xứ Huế
Cầu Tràng Tiền gọi tên
Sông Hương mùi hương tóc
Gợi giấc mơ thần tiên
Đi ngang trường Đồng Khánh
Tìm tà áo trắng bay
Tóc thề bay trong gió
Ru hồn ta ngất ngây
Tiếng chuông chùa Thiên Mụ
Vang vọng trong chiều mưa
Chạnh lòng người viễn xứ
Gợi lại giấc mơ xưa
Giọt mưa thành giọt nhớ
Phố Huế mộng với mơ
Tình yêu đầu dang dở
Kỷ niệm buồn đan thơ
Phạm Sĩ Trung r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2008 15:23:16 bởi Huyền Băng >
TÌNH LÀ GIẤC MƠ
*Làm the ý của một người
Làm sao nói được
Nỗi buồn vu vơ
Chỉ một thoáng qua
Niềm đau vô bờ
Tình là giấc mơ
Làm sao đợi chờ
Chỉ còn tiếc nhớ
Hình bóng xa mờ
Làm sao nói được
Qua giấc mơ tình
Tan theo mây khói
Trong cõi mông mênh
Một cõi vô hình
Tình buồn vu vơ
Nỗi đau muôn thuở
Gửi vào trong thơ
Phạm Sĩ Trung
EM ĐÃ ĐI RỒI!
Em đã đi rồi!
Tình đã chia đôi
Hàng cây sầu úa
Mây buồn ngừng trôi
Nhìn bao lá rơi
Tiếng buồn buông lơi
Không gian trầm lắng
Nỗi buồn đơn côi
Em đã đi rồi!
Còn lại mình tôi
Buồn giăng muôn lối
Nghe lòng chơi vơi
Đôi ngả đôi nơi
Tình đã tan rồi
Con tim nhức nhối
Niềm đau rã rời
Em đã đi rồi!
Tình đã đôi nơi
Nỗi buồn vời vợi
Biết làm sao vơi
Yêu nhau một thời
Xa nhau một đời
Sầu giăng muôn lối
Buồn riêng góc trời
Phạm Sĩ Trung
TỪ DẠO EM ĐI XXIV
Từ dạo em đi
Lá úa hoa tàn
Đường hoa nhạt nắng
Niềm đau ngỡ ngàng
Từ dạo em đi
Tình như lá bay
Hồn hoa Thạch Thảo
Mang nỗi đắng cay
Từ dạo em đi
Vàng lá Thu mưa
Như mùa Thu chết
Nhạc buồn tiễn đưa
Từ dạo em đi
Lối cũ đường xưa
Hàng cây sầu úa
Vắng bóng người xưa
Phạm Sĩ Trung
CON ĐƯỜNG LÁ ME
Con đường lá me
Tiếng ve gọi hè
Ngày nào song bước
Cùng chung lối về
Phượng nở sân trường
Lá me rơi bay
Con đường tình sử
Tình đan tháng ngày
Tình yêu một thuở
Em còn học trò
Anh là lính chiến
Nghỉ phép hẹn hò
Trao nhau bài thơ
Thơ tình mộng mơ
Xa nhau nỗi nhớ
Ngày về mong chờ
Khung cửa Trưng Vương
Tình giăng vấn vương
Lá me vương tóc
Trăm nhớ ngàn thương
Phạm Sĩ Trung
SẮC HOA MẦU NHỚ
Xuân đi Hè đến hoa phượng nở
Sắc hoa mầu nhớ tuổi học trò
Trong trắngng thơ ngây thơm mùi vở
Mực tím pha mầu đậm tình thơ
Thuở ấy không gian chìm trong mơ
Cổng trường hò hẹn đứng đợi chờ
Nón lá che nghiêng cười mắc cở
Tà áo tung bay tuổi mộng mơ
Yêu nhau ngày ấy dệt vần thơ
Len lén trao nhau buổi hẹn hò
Vội vàng cất vào trong cặp vở
Tình yêu trong trắng mộng với mơ
Phượng đỏ ngày xưa tình yêu ngỏ
Thẹn thùng e lệ mắt nai tơ
Con tim hoà nhịp từng hơi thở
Nụ hôn trên tóc tuổi ngây thơ
Giờ đây mỗi lần hoa phượng nở
Sắc hoa mầu nhớ đậm tình thơ
Kỷ niệm ngày xưa tìm đâu được
Còn chăng hình bóng những ngày thơ
Phạm Sĩ Trung
EM GỌI TÌNH VỀ
Em gọi tình về
Tình đã bay xa
Buồn dâng não nề
Tinh đã phôi pha
Tóc hương một thuở
Chỉ còn thoáng qua
Dư âm ngày cũ
Một thuở đã xa
Nhớ đôi mắt biếc
Tiếc ngày tháng qua
Một mình đơn chiếc
Mộng tàn theo hoa
Em gọi tình về
Tình đã tan rồi
Lời thề xưa đó
Tan theo mây trời
Còn gì để nhớ
Còn gì để thương
Tình chôn cổ mộ
Bên dòng sông Tương
Phạm Sĩ Trung
SÓNG TÌNH
Lang thang trên biển vắng
Một mình chốn lạc loài
Dấu chân in trên cát
Cơn sóng ru tình say
Biển vương mầu nắng Hạ
Vang từng đợt sóng sầu
Mây trời trôi vần vũ
Ôm kín nỗi buồn đau
Còn đây vùng biển nhớ
Kỷ niệm xưa một trời
Tình yêu xưa rộng mở
Sóng tình lên chơi vơi
Bờ cát vàng còn đó
Sóng cuốn tình xa mờ
Nghe từng cơn sóng vỗ
Như tiếng buồn trong thơ
Phạm Sĩ Trung r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2008 15:18:40 bởi Huyền Băng >
CHIỀU MƯA CÔNG VIÊN
Chiều mưa công viên
Ngày xưa êm đềm
Xây bao kỷ niệm
Suốt đời không quên
Dưới cơn mưa mau
Ngày vui bên nhau
Trời mưa tháng sáu
Tình đẹp muôn mầu
Ghế đá công viên
Trao nụ hôn đầu
Mưa phùn lất phất
Tình ta đậm sâu
Chiều mưa công viên
Nụ hôn trên môi
Làn môi rung nhẹ
Tình đã lên ngôi
Phạm Sĩ Trung
BUỒN VƯƠNG MẦU ÁO
Sài Gòn một thuở xa xưa
Con đường sáng sớm lưa thưa sương mù
Sài Gòn dáng đẹp mùa Thu
Heo may nhè nhẹ tình thơ vơi đầy
Tình Thu ngày đó đắm say
Thương mầu áo trắng đắm say học trò
Cổng trường ai đứng đợi chờ
Từng giây từng phút hẹn hò đón đưa
Sài Gòn nắng sớm chiều mưa
Từng cơn mưa lũ nắng thưa lại về
Bụi mưa vương mái tóc thề
Long lanh khoé mắt câu thề quyện vương
Sài Gòn trên những con đường
Dâu chân in vết tình vương một thời
Tình yêu kỷ niệm một trời
Buồn vương mầu áo một đời buồn đau
Phạm Sĩ Trung
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: