Phong ba
Đời còn bao cảnh nổi trôi
Kẻ đi người ở để rồi lại xa
Làm sao tránh được phong ba
Khi chiều bão tố cuốn mà về đây
Làm sao nhặt giọt nắng mai
Mang về sưởi lại những ngày giá băng
Ru nhau nửa đọan đường trần
Trong từng nỗi nhớ âm thầm vừa khơi
Làm sao góp lá thu rơi
Ép vào giấy trắng ngỏ lời nhớ nhung
Để rồi lòng chợt bâng khuâng
Khi hay tình đến mấy lần rồi đi
Bỏ buồn dang dở hồn thi
Biết mai xa cách còn gì nữa không
Cớ sao nghe tái tê lòng
Biến thành giọt lệ từng dòng chợt rơi
NuocMatMuaThu
r
SuongAnh mến
Thu xin mến chào cưng và gia đình cưng khỏe và bình an, Thu xin cám ơn cưng thật nhiều, đã nhiều lần ghé vào viếng thăm góc nhỏ chật hẹp này của chị và đã lưu lại cũng nhiều bài thơ thật hay mến tặng, Thu rất hân hạnh và rất cảm kích nhiều, thơ cưng và các bạn thật hay, chị rất ngưỡng mộ, còn về chị, thì chỉ qua là một kẻ yêu thơ thôi, chứ chị hông biết gì về luật thơ cả, chỉ là lòng mình nghĩ sao, thì bút ghép xuống vậy thôi, nên thơ chị có hông suông, hay sơ suất gì, mong cưng thông cảm cho, và rất cám ơn cưng đã có lời quan tâm cho chị, hôm nay chị cũng đã đỡ lại nhiều rồi cưng, chỉ đôi lúc hông biết cơn đau sẽ hòanh hành lúc nào mà đỡ kịp thôi cưng, nên cũng đành chịu, nhưng cũng hên bị tông xe, mà còn cái mạng, đây cũng là may mắn của chị, nên chị hông dám đòi hỏi gì thêm hơn, vài hàng chị mến gởi thăm cưng khỏe, giờ thì chị xin hạ bút và mến chúc cưng cùng gia đình luôn được bình an và sức khỏe dồi dào cùng những gì tốt đẹp và thân ái nhất, Thu xin mến gởi
Thân ái
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2007 19:33:45 bởi Huyền Băng >