NGỦ ĐI NHỮNG DỖI HỜN
Lạc giữa chiều Thu cảnh vật buồn
Ngửa tay ra hứng giọt mưa tuôn
Nghe sao khắc khỏai trong tầm với
Một chút gì như nhớ bắt nguồn??
Bài thơ đã viết tự bao lâu
Cớ bởi vì sao bút mực sầu
Chữ chạy lung tung buồn chẳng nghĩa
Nên hòai gát lại với thương đau
Đành mang tâm sự gởi vào mây
Với những thương yêu vẫn đọng đầy
Có trách chi thêm giờ cũng muộn
Tình mình đã chết kể từ đây
Ngủ mãi đi ta những dỗi hờn
Đừng nên thức dậy nghe buồn hơn
Về mang tất cả chôn vùi lại
Nỗi nhớ lòng nghe sao vẫn còn???
NuocMatMuaThu
*****
NMMT xin mến chào TranBienHoaHoa và anh Tuấn vẫn khỏe: Dạ, Thu xin rất cám ơn TBHH và anh Tuấn đã ghé vào thăm góc nhỏ của trang thơ Thu mấy ngày qua và đã lưu lại đôi bài thơ hay mến tặng, nhưng vì mấy ngày qua Thu cảm, cho đến mãi tới hôm nay mới thấy đỡ lại tí, thì Thu mới ráng bò vào xin lưu lại đôi dòng xin gởi lời cám ơn TBHH và anh Tuấn, và Thu xin gởi lời mến chúc TBHH và anh Tuấn một ngày mới bình an, và thật dễ thương, hồn thơ luôn đẹp và đầy mãi :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
___________________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2008 10:56:04 bởi NuocMatMuaThu >