THU ÁO TRẮNG
Giữ dùm em, con đường xưa áo trắng
Thuở học trò, với kỷ niệm thơ ngây
Đi song trên, cùng một quãng đường dài
Đôi mắt chợt, nhìn nhau mà chẳng nói
Để nhiều đêm, về nghe lòng nhung nhớ
Hạ bút cùng, lẩn quẩn với hồn thơ
Viết gì đây, chẳng lẽ chữ đợi chờ
Thôi mắc cỡ, đành mang đi xếp lại
Trách vì sao, trời gieo chi ngang trái
Giận ai còn, vẫn cứ mãi làm thinh
Bỏ ta đây, đêm lặng lẽ một mình
Nghe mắt ngọc, hình như vừa đẫm lệ
Chắc hờn thôi, nên mới đành nói thế
Chứ nào đâu, ta dám mộng ước gì
Sợ tình chiều, chắp cánh sẽ bay đi
Thơ xanh viết, từ nay úa dòng mực
NuocMatMuaThu
***
Anh Tuấn mến:
Dạ, Thu xin mến chúc anh khỏe cùng với một ngày lành và thật dễ thương Tuấn nhé, và xin cảm ơn anh cho bài thơ hay mùh anh đã mến tặng em trong trang nhà mình :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
________________________________________