TỰA CÁNH HẠC BAY
Tình buồn tựa một cánh chim
Bỏ sầu vạn cổ_trong tim vẫn còn
Nhớ anh môi nhạt màu son
Thu sang nghe nửa linh hồn mình đau
Vì ai trăng cũng bạc màu
Rơi trên nhành liễu rớt vào chốn không
Biết mai nắng có còn hồng
Cho em về nhặt ghép dòng thơ yêu
Gởi anh một buổi thu chiều
Tình thu đất khách ít nhiều_buồn vui
Đành em xếp lại ngậm ngùi
Ru xin ngủ mãi dòng đời nghiệt oan
NuocMatMuaThu
***
Trời sầu đất cũng chao nghiêng
Tình buồn đeo đẳng thiên niên vơi đầy
Ngậm ngùi duyên phận trật trầy
Xót xa, hờn tủi đọa đày tâm thơ.
Hoàng hôn lác đác sương mờ
Trăng treo lơ lững trống bờ tim son
Nhạt nhòa mây phủ ngàn non
Bước chân trĩu nặng dạ còn đâu đâu...!
Tơ hồng se thắc nông sâu?
Bao giờ kết nối nhịp cầu nhân duyên?
Cho lòng sóng vỗ bình yên
Cùng chung nhịp thở trỗi miền tim yêu!