KHOẢNG LẶNG-XIN MIỄN HỌA
Lạc loài
Tôi đi giữa hoang dã
Nghe lòng như chạnh lòng
Chiều nay hoàng hôn đã
Nghiêng mình rớt trên sông
Thẩn thơ cùng với bóng
Lạc giữa một khung trời
Thả hồn đi tìm mộng
Lất phất lòng mưa rơi
Sao buồn ai chẳng ngỏ
Dù chỉ là một lời
Để rồi xa từ đó
Tình cách biệt hai nơi
Đành sao anh yêu thế
Ra đi không tạ từ
Bỏ lại em dòng lệ
Khóc tình là phù du
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2007 03:11:41 bởi NuocMatMuaThu >
Lạc bước
Buồn như trên phố vắng
Chiều nay ta một mình
Đi mà trong thầm lặng
Ru đời kiếp ba sinh
Đường như thênh thang quá
Nghe lòng thấy lạc loài
Cuốn bay từng chiếc lá
Thu vàng rơi, vàng rơi
Mưa ơi xin ngừng đổ
Rớt xuống chiều thu tàn
Làm mặt trời cũng vỡ
Nắng từng giọt đi hoang
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2007 02:54:05 bởi NuocMatMuaThu >
Trở về cát bụi
Nếu mai em có chết
Xin anh chỉ một lần
Nhặt một cành hoa kết
Đặt dùm lên mà thân
Để trong sầu huyệt lạnh
Hồn em bớt ngậm ngùi
Quên đi bao nhiêu cảnh
Hợp tan dòng đời phôi
Trở về làm cát bụi
Tất cả chẳng còn gì
Sống trong mà bóng tối
Ru buồn chỉ mình thôi
Đời tan rồi có hợp
Như bèo mây giữa dòng
Chết trong chiều sấm chớp
Xa rồi không là không
Còn chăng dư xót lại
Là những dòng lệ nhòa
Khóc rơi trên chiếc lá
Thu vàng bay đi qua
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2007 02:53:01 bởi NuocMatMuaThu >
Trích đoạn: NuocMatMuaThu
Vòng tay ai tha thiết
Đưa em nhẹ vào dời
Cũng là ánh mắt biếc
Sao giờ quá xa xôi
NuocMatMuaThu
Bây giờ chỉ mình tôi
Bồi hồi và đơn lẻ
Còn đâu lời thỏ thẻ
Mất rồi khẽ đi hoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2007 00:16:52 bởi James Carlos >
Trích đoạn: NuocMatMuaThu
Một chút gì như nhớ
Đôi lúc quá ngậm ngùi
Bỏ buồn đêm trăn trở
Khi người lìa xa tôi
NuocMatMuaThu
Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó.
Nghìn năm có đổi được gì không?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn.
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng...
hongsang
Trích đoạn: James Carlos
Bây giờ chỉ mình tôi
Bồi hồi và đơn lẻ
Còn đâu lời thỏ thẻ
Mất rồi khẽ đi hoang
Này anh yêu, có biết
Dòng đời hợp rồi tan
Buồn như mùa thu chết
Xanh xao lá trở vàng
NuocMatMuaThu
Anh và em
Còn những điều chưa ngỏ
Đôi lúc đọng lại lòng
Nghe tiếc thương từ đó
Mấy lần anh hay không
Trăm năm anh tượng đá
Đời ôm nợ tang bồng
Em hồn thu chiếc lá
Ngủ vùi bên bến sông
Song song hai đường thẳng
Rồi em vẽ cộng trừ
Sao vẫn còn xa lắm
Tình mình như hình như
Gởi anh trăm thương nhớ
Giờ nhận lại được gì
Là những đêm trăn trở
Em cùng với hồn thi
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2007 02:51:30 bởi NuocMatMuaThu >
Mưa vẫn rơi
Mưa vẫn rơi hoài suốt đêm thâu
Như khóc thương cho mối tình đầu
Từ dạo xa anh hồn thơ chết
Hạ vần ghép mãi chẳng thành câu
Phải chăng mưa khóc chuyện trần gian
Gọi cánh chim bay còn ngỡ ngàng
Làm xót xa đưa sầu ngọn cỏ
Giữa chiều mây tím thu vừa sang
Mưa ôm hoài niệm của một thời
Mang màu tang trắng nhuộm hồn tôi
Làm xao xuyến chạm vùng trời nhớ
Đánh thức nhiều đêm nghe rã rời
Mưa khóc thương ai mưa nhớ ai
Mà sao còn đổ giọt ngắn dài
Chiều nay trên phố đông người lắm
Lạc loài ta bước mắt môi cay
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2007 02:49:05 bởi NuocMatMuaThu >
Vì sao mưa còn rơi
Mưa vẫn rơi đều trên mái tranh
Vi vu gió thổi lùa qua mành
Đánh thức ngoài sân bao chiếc lá
Vừa mới lìa cành bay đi nhanh
Chợt nghe lòng chạnh, em nhớ anh
Hạ bút bài thơ đan chẳng thành
Biết tìm đâu ra từng ngôn ngữ
Vẽ áng mây trời vẫn còn xanh
Anh, kiếp phong trần vui gió sương
Em, thu chiếc lá bay giữa đường
Chiều theo gió cuộn lòng đi mãi
Về cuối chân trời tìm chút hương
Xin hỏi từ đâu mưa bắt nguồn
Giết hồn ta chết đời tha phương
Lạc loài đất khách chiều kỷ niệm
Ngắm cảnh mưa rơi, nghe thấy buồn
NuocMatMuaThu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2007 02:50:01 bởi NuocMatMuaThu >
Bài thơ em viết
Mang giờ
trả lại Cho anh
cuối cùng Bài thơ em
viết Mấy lần bâng khuâng
Tình ta còn đó Kỷ niệm đong
đầy Mà giờ đã lỡ Ru buồn
trên tay Bài thơ chiếc lá Em
vẽ thu vàng Vẽ đời nghiệt ngã
Tình vừa sang trang Chiều
đong đưa gió Thổi áng
mây sầu Chạm lòng em
nhớ Buồn biết
là bao
NuocMatMuaThu
Trích đoạn: hongsang
Trích đoạn: NuocMatMuaThu
Một chút gì như nhớ
Đôi lúc quá ngậm ngùi
Bỏ buồn đêm trăn trở
Khi người lìa xa tôi
NuocMatMuaThu
Giọt lệ tình yêu rưng chảy đó.
Nghìn năm có đổi được gì không?
Hay chăng nước mắt chừng vơi cạn.
Mà cuộc tình duyên lịm giữa dòng...
hongsang
Có những niềm đau không cội nguồn
Bỏ hòai mắt lệ ta sầu tuôn
Than khóc tình ai sao hờ hững
Khiến mãi giờ đây lòng còn buồn
NuocMatMuaThu
Này anh yêu, có biết
Dòng đời hợp rồi tan
Buồn như mùa thu chết
Xanh xao lá trở vàng
Rồi từng ngày hoang mang
Tình yêu theo năm tháng
Nhìn cuộc đời mất bạn
Buồn hay chữ sang ngang
Chờ ai, đợi ai
Em nơi đây vẫn đợi
Trông anh từng tháng ngày
Bỏ buồn len mắt ngọc
Khóc tình sao đắng cay
Sầu vi vu gió thổi
Cuốn bay chiếc lá vàng
Gợi lòng em thêm nhớ
Mấy lần hồn đi hoang
Có lẽ duyên chẳng nợ
Nên đành phải xa rồi
Anh về nơi phương đó
Em ở, lòng mưa rơi
NuocMatMuaThu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: