Trích đoạn: NuocMatMuaThu
Tựa cánh bèo trôi
Thân em tựa một cánh bèo
Trôi không bến đổ cheo leo giữa dòng
Buồn như chiếc lá sầu đông
Làm sao tránh được má hồng lệ rơi
Anh nam nhi chí khắp trời
Em nào dám ngỏ nên lời yêu anh
Sợ mai tình chết chẳng thành
Bỏ chiều nắng vỡ mây xanh nhuộm buồn
Để rồi dòng lệ em tuôn
Kẻ nam người bắc hai phương trời sầu
Một mình thức suốt đêm thâu
Năm canh đã điểm trên cầu trăng rơi
Ngửa tay ra đếm phai phôi
Mấy lần thu đến nghe bồi hồi đau
Hỏi anh còn nhớ gì nhau
Sân trường áo trắng hôm nào mình chung
Dìu nhau qua quãng đường cùng
Bên anh hồn bỗng như dâng sóng cồn
Khẽ môi trao nhẹ nụ hôn
Mà nghe say khướt vẫn còn đâu đây
Giờ tình sao nỡ chia hai
Bỏ khung đàn khóc sầu bi đoạn trường
Tích tịch tình tan đàn buông
Khơi em hờn dỗi nghe buồn buồn thêm
NuocMatMuaThu
THÂN EM TỰA CÁNH BÈO TRÔI
Thân em tựa cánh bèo trôi
Còn anh đi mất phai phôi tình mình
Bèo trôi cứ mặc bèo trôi
Thân em như cánh hoa trôi giữa dòng
Sống trong một kiếp long đong
Anh ơi có hiểu nỗi lòng tháng năm
Đêm đông giá buốt lạnh căm
Một mình em vẫn âm thầm như xưa
Chiều hè rả rích cơn mưa
Anh đâu có thấu tình chưa quay về
Cho em tiếng khóc não nề
Sao mà vẫn cứ si mê cuộc tình
Anh đi quên chuyện chúng mình
Bèo mây tan rã duyên tình từ đây
Gió đưa phiêu lãng đám mây
Còn em cứ thế nơi này thơ than
Nhiều đêm nước mắt hai hàng
Ghép thành lời nói bẽ bàng tiếng ai
Tình anh sao cứ phôi phai
Để em sóng gió dặm dài mình ênh
Ngày buồn đêm nhớ không tên
Còn anh đã khuất lênh đênh đường đời
Duyên số chắc phải tại trời
Nên bèo tan rã tả tơi giữa dòng
Yêu anh em vẫn phòng không
Tháng ngày mong ngóng buồn trong nỗi buồn
Anh đâu hay lệ em tuôn
Vì thương vì nhớ suối nguồn vấn vương
Còn đâu hai chữ yêu đương
Anh đem đi mất dặm trường mình em
Chạnh lòng lại thấy chợt thèm
Nụ hôn xao xuyến cho em thưở nào
Còn đâu những phút bên nhau
Còn đâu câu nói ngọt ngào của anh