DÙ GIAN DỐI
Có những lúc, tình thơ đan chữa trọn
Chợt nghe lòng, bão táp cuộn phong ba
Phải không anh, kỷ niệm mai còn là
Trang giấy trắng, đã khô đi dòng mực??
Để nghe buồn, từng đêm em thao thức
Vẫn đi tìm, một hình bóng ai xa
Uống trên môi, dòng lệ đắng nhạt nhòa
Khe khẽ hỏi, biết anh còn có nhớ???
Trời an chi, tình yêu duyên chẳng nợ
Lá thu buồn, lặng lẽ lá thu rơi
Ngẫm mà thương, cho số phận cuộc đời
Rồi mai cũng, trở về làm cát bụi
Nói đi anh, dù chỉ là gian dối
Yêu một mình, yêu mình chỉ em thôi
Cho Xuân sang, hoa lá chợt đâm chồi
Gom nắng ấm, tô hồng thêm đôi má
Đừng để lòng, em mai đây hóa đá
Chết trong chiều, bão tố mưa sầu bay
Khóc chơi vơi, giữa những chốn lưu đầy
Không thóat khỏi, cảnh đau thương trần thế
NuocMatMuaThu
___________________________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2008 21:54:22 bởi NuocMatMuaThu >